Vợ À, Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh

Chương 120



Cuối cùng, Cố Tiểu Mạch như một chiếc bánh bao nổi giận, đi đến trước mặt Mộ Bắc Ngật, hơi kiêng chân lên, thành thạo tháo cà vạt của anh.



Mộ Bắc Ngật rất phối hợp, cúi người xuống, nhưng lúc thấy cô làm rất thành thạo, anh có chút khó chịu, lạnh lùng lên tiếng, “Sao cô lại thành thạo như thế?”



Cố Tiểu Mạch không nghĩ nhiều, nhún vai, “Ngày trước thắt giúp anh Nam nhiều lần rồi”



Cô tháo ra rồi thắt lại cà vạt cho anh, nhưng không phát hiện ra, sắc mặt của Mộ Bắc Ngật khó coi vô cùng, giống như có thể nuốt chửng Cố Tiểu Mạch bất cứ lúc nào.



Sau khi thắt xong, Cố Tiểu Mạch không thèm nhìn lấy một cái, vội vàng nói, “Tổng giám đốc Mộ, công việc của tôi đã xong rồi, tôi đi trước đây”



Nói xong, cô quay người rời đi, Mộ Bắc Ngật đứng yên tại chỗ, sa sầm mặt mày, cúi đầu nhìn chiếc cà vạt xinh đẹp cô vừa thắt xong.



Trong đầu vẫn văng vắng câu nói vừa rồi của Cố Tiểu Mạch…



Lúc Cố Tiểu Mạch ra khỏi công ty đã là buổi chiều, dự báo thời tiết nói hôm nay có mưa.



Nám Nám sợ nhất chính là mưa gió sấm sét, Cố Tiểu Mạch không dám ở lại thêm nữa, cô đứng ở bên đường bắt taxi chuẩn bị về nhà.



Lúc ngồi lên xe mắt phải của cô không ngừng giật giật, trong lòng cô có cảm giác bất an.



Cảm giác lo lắng này kéo dài đến tận lúc cô về căn hộ của mình, nhưng cô càng đi lên tầng càng cảm thấy có gì đó rất lạ, hình như nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, tiếng khóc đó rất quen thuộc.



Chỉ trong nháy mắt, tim Cố Tiểu Mạch đập rất nhanh, đó chính là tiếng khóc của Nám Nám!



Cô lập tức chạy như điên lên tầng, cửa phòng bị người ở bên ngoài cạy ra, Cố Tiểu Mạch lo lắng không kịp suy nghĩ, cô vội vàng mở cửa, đập vào mắt cô là một bãi hỗn độn.



Nám Nám bị nhấc lên, hai chiếc chân ngắn ngủi giãy giụa, con bé khóc lóc.



Cố Tiểu Mạch hét lên, “Thả con gái tôi ra”



Người đàn ông quay đầu nhìn Cố Tiểu Mạch đang đứng ở cửa, nheo mắt đầy nguy hiểm, sau đó hắn vứt Nám Nám sang một bên.



Con ngươi Cố Tiểu Mạch co lại, tất cả sự chú ý đều đặt lên người Nám Nám, không ngờ người đàn ông này lại vứt Nám Nám đi.



Cô lập tức lao về phía Nám Nám, lúc Nám Nám rơi xuống đất, Cố Tiểu Mạch giơ tay đỡ lấy Nám Nám.



Cánh tay cô chịu một sức nặng quá sức chịu đựng của nó, Cố Tiểu Mạch rên lên một tiếng, ngã xuống nền nhà, cô ôm chặt Nám Nám ở trong lòng.



Nước mắt của Nám Nám rơi xuống mặt Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch vội vàng xem phản ứng của Nám Nám, cô không quan tâm cơ thể đang đau nhức, “Nám Nám, con không sao chứ?”



“Nấm ơi..” Nám Nám sợ hãi òa khóc.



Trước mặt từ từ xuất hiện một bóng đen, Cố Tiểu Mạch không dám nghĩ quá nhiều, vội vàng che chở cho Nám Nám, cô mở to mắt nhìn người đàn ông đang tiến lại gần, ánh mắt hiện lên sự hoảng hốt nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh, lên tiếng, “Anh là ai? Anh muốn làm gì?”



Người đàn ông cười lạnh, từ từ cúi xuống, “Tôi đến cướp một đứa nhà nghèo? Chỉ có mấy bản thiết kế này sao? Trong nhà còn thứ gì đáng tiền nữa, nói!”



Cả người Cố Tiểu Mạch tê cứng, trán lấm tấm mồ hôi, đây là cướp đột nhập vào nhà!



Cô lo lắng nhìn người đàn ông, “Ở đây không có… thứ anh muốn!”



“Thật sao, bộ đồng phục đó thì sao?”



Người đàn ông lấy bộ đồng phục của Nám Nám đưa ra trước mặt Cố Tiểu Mạch, Cố Tiểu Mạch mở to mắt, vội vàng lắc đầu, muốn đứng lên, “Không, không được, những thứ khác anh có thể lấy đi, cái này thì không được”



“Quý báu thế à? Vậy tôi sẽ lấy cái này”



Người đàn ông cười lạnh, cười như thể Sura trong địa ngục, khiến người khác run sợ.



Cố Tiểu Mạch bỗng lao vào người đàn ông, dùng hết toàn bộ sức lực, hét lên, “Không được, cái này không được!”



Cô giơ tay giữ lấy bộ đồng phục, người đàn ông thấy vậy, cười hung dữ, sau đó, hắn vứt bộ đồng phục xuống dưới sàn nhà, nhìn người phụ nữ lao tới, hắn lắc cổ, sau đó bóp cổ Cố Tiểu Mạch, đẩy cô về phía sau, Cố Tiểu Mạch không ngừng bị đẩy về phía sau, cơ thể đập vào chiếc tủ lạnh.



Gáy bất ngờ bị đập vào, cô đau đến mức cảm thấy trời đất quay cuồng.



Cố Tiểu Mạch cắn răng, ngón tay của người đàn ông di chuyển xuống dưới, túm lấy cổ áo của Cố Tiểu Mạch, kéo về phía trước khiến Cố Tiểu Mạch không thở nổi.



“Không được!” Cố Tiểu Mạch khó khăn lắm mới thốt lên lời.



Người đàn ông lôi Cố Tiểu Mạch trên sàn nhà, dùng hết sức đập đầu cô xuống, trán chảy máu tươi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv