"Phân thân của "Tuyệt Hành tôn giả" Biến mất, trông thấy Phương Hàn cũng muốn tu luyện, Nhã Quỳnh cũng cáo từ, tựa hồ như phân phó một hai câu với người ở phía ngoài, trong tĩnh thất tựa hồ lại được đốt thêm vài chén dầu Phật chi đăng do luyện bán Kim Tiên đại năng Phật Đà mà thành.
Hương khí càng thêm nồng đặc, khí tức thanh tịnh tràn ngập cả quốc gia, khiến cho Phương Hàn thoáng cái liền tiến vào cảnh giới nhập định.
Hắn cũng rất nể phục năng lực của "Hoằng Khí Lâu".
Nhưng mà hắn tạm thời còn chưa định đem Hám Thế Thần Đan ra bán, bởi vì rất dễ lộ ra phong thanh. Phải biết rằng, Môn chủ Thiên Tuyền Môn, sát thủ Chân Không Gia Hương, còn có Cổ Nguyệt tông, Phương Thốn sơn đám tuyệt đại Kim Tiên đứng đầu mấu môn phái này đều đã thấy qua loại thần đan này.
Chỉ cần mình vừa lấy ra, tin tức sẽ bại lộ, khiến người ta rất dễ đoán được "Hằng Bất Động" Chính là "Phong Duyên". Điều này rất bất lợi đối với chính mình.
Muốn xuất ra Hám Thế Thần Đan này, nhất định phải chờ hắn có được căn cơ trong Vũ Hóa Môn, sau đó đổi lấy linh mạch, Nguyên Thủy đan, nhất cử trùng kích cảnh giới Kim Tiên, lúc đó Phương Hàn sẽ chính thức không cần phải kiêng sợ.
Nếu như chờ một đoạn thời gian nữa, luyện chế Tam Thập Tam Thiên chí bảo, Bát Bộ Phù Đồ thành trung phẩm tiên khí, quả thực hung tàn không phải nói. Kích phát ra ba mươi ba lần chiến lực bằng với ba mươi ba Kim Tiên đồng dạng xuất thủ, kẻ cùng cảnh giới cơ hồ lập tức phải chết.
"Một đạo linh mạch, pha loãng thần đan!"
Ngồi ngay ngắn tu luyện trong tĩnh thất, Phương Hàn cũng không muốn quản chuyện khác, mà đem một đạo linh mạch cấp hai dung nhập vào trong một hồ lô, hỗn hợp trộn với Hám Thế Thần Đan.
Hám Thế Thần Đan có dược lực rất mạnh, trực tiếp phục dụng sẽ bạo thể mà chết, hiện tại Phương Hàn đem một đoạn linh mạch pha vào trong, chẳng khác gì là làm loãng dược tính, sau đó mới có thể hấp thu từng phần, tích súc lực lượng, trùng kích Kim Tiên.
Hám Thế Thần Đan dung hợp lẫn với linh mạch, cuối cùng biến thành một loại chất lỏng mênh mông trong hồ lô, vô số đạo pháp tắc Kim Tiên chìm nổi trong đó, Phương Hàn làm cho một tia pháp tắc Kim Tiên co lại rồi rút ra, dung nhập vào trong thế giới của bản thân, trong đó bện kết lại thành từng đạo phù lục, lại tán nhập vào trong các đại huyệt khiếu, cuối cùng quy về đan điền, mi tâm, trái tim, một số bộ vị trọng yếu.
Tu vi của hắn một lần nữa tăng trưởng. Pháp tắc Đại La trong cơ thể bỗng nhiên tăng vọt, nguyên lai có hơn năm trăm vạn đạo, bây giờ tăng lên tới hơn bẩy trăm vạn đạo.
Hơn nữa vẫn còn liên tục tăng lên.
Liên tục ba ngày hắn đều hấp thu loại chất lỏng này. Không sai biệt lắm đã hấp thu một phần ba dược lực của một viên Chiến Thế Thần Đan, pháp tắc Kim Tiên, cuối cùng toàn thân đều dày đặc hoa văn màu vàng, ẩn dấu dưới làn da, đan vào thành lưới võng, pháp tắc Đại La mạnh mẽ tăng lên tới hơn một ngàn vạn đạo.
Tại Thiên giới, thiên tài đều có tầm khoảng năm trăm vạn đạo pháp tắc Đại La. Tuyệt thế thiên tài chính thức cũng không vượt qua nổi hai trăm vạn đạo.
Thế nhưng hiện tại Phương Hàn trọn vẹn có hơn một nghìn vạn đạo, cũng có thể hù chết thiên tài đang sống sờ sờ. Sau khi hấp thu một phần ba dược lực, hắn cảm giác được bản thân cũng không thể nào hấp thu được thêm nữa, hấp thu nữa, mỗi một tấc huyết nhục rất có thể sẽ phát sinh bạo tạc.
Nhưng mà hiện tại hắn chỉ cần giơ tay nhấc chân đã tỏa ra lực lượng mang tính bạo tạc, tựa hồ như chỉ cần búng tay cũng có thể trực tiếp phá hủy thái cổ thần sơn của Thiên giới.
Mỗi một lần hô hấp cũng có thể khiến phong vân của Thiên giới ba động.
Sau ba ngày, thời điểm Nhã Quỳnh trông thấy hắn, nàng lập tức giật nảy mình lên. Bởi vì Phương Hàn mở mắt, kim quang lập tức bắn ra, chỉ hô hấp đã khiến Nhã Quỳnh bị một loại áp bách lực vô hình đẩy lùi về phía sau, thiếu chút nữa đặt mông xuống đất.
"Đây là cái gì?" Thần sắc của Nhã Quỳnh tái nhợt, thần khí vô lực, đối mặt với Phương Hàn giống như đối mặt với tuyệt đại Kim Tiên: "Ngươi đã đột phá đến cảnh giới Kim Tiên?"
"Còn xa mới tới, chỉ là tu luyện có chút thành tựu mà thôi." Phương Hàn chậm rãi thu liễm khí tức vào trong thân thể, đứng thẳng dậy, lại biến thành bộ dạng của thanh niên khô khan hiền lành: "Hôm nay là ngày Vũ Hóa Môn tuyển nhận đệ tử, không biết các ngươi đã tác động tới Vũ Hóa Môn hay chưa?"
"Đã tác động rồi, tán tu giống như ngươi, lại không rõ lai lịch, cho dù Vũ Hóa Môn có chiêu nhập cũng phải thẩm tra cẩn thận, ít nhất là ngàn năm. Nhiều thì trên vạn năm khảo nghiệm, huấn luyện độ trung thành. Bất quá chúng ta đã thay ngươi tạo ra một thân phận giả, là thiếu chủ của một đại môn phái Cự Dương môn, Cự Dương môn cũng họ Phong, chỉ có điều ba trăm năm trước đã bị diệt. Thiếu chủ không biết tung tích. Thật ra cũng bị người ta nhổ cỏ tận gốc rồi. Nhưng mà bí mật này chỉ có Hoằng Khí Lâu ta biết, hiện tại ngươi có thể thế thân phận của hắn, thân phận sẽ trở nên trong sạch. Đây là một khối Cự Dương lệnh, ngươi cầm lấy, thân phận của ngươi chính là thiếu chủ Phong gia bị diệt môn, nằm gai nếm mật chuẩn bị báo thù."
Trong lúc nói chuyện, Nhã Quỳnh đã lấy ra một khối lệnh bài màu hỏa hồng, phía trên là có khắc một cây hỏa trụ.
"Được, xem như có một thân phận. Đa tạ, đa tạ." Phương Hàn biết Hoằng Khí Lâu này thật sự có năng lực. Có quan hệ tốt với cái tổ chức này, xem ra sau này làm việc sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.
"Ta ở đây chúc Phong Duyên tiên sinh sẽ trở thành đệ tử Vũ Hóa Môn, tương lai nắm đại quyền, trở thành một phương bá chủ." Nhã Quỳnh cung kính nói.
"Nói hay!" Phương Hàn hóa thành một đạo kim quang bay ra ngoài, ngay lập tức biến mất không thấy bóng dáng nữa.
"Thế nào? Tu vi của người này rốt cuộc là thế nào? Tuyệt Hành tôn giả, ngài rốt cuộc có nhìn ra thân phận của hắn không? Tại sao phải đầu nhập vào Vũ Hóa Môn, cuối cùng ta cảm thấy hắn không phải là tán tu, mà tuyệt đối là người có thân phận, trà trộn vào Vũ Hóa Môn là vì có đại âm mưu gì đấy."
Nhã Quỳnh cung kính nói với một đoàn hư không bên cạnh mình.
Phần phân thân của vị tuyệt đại Kim Tiên Tuyệt Hành tôn giả lại lóe lên: "Pháp lực của kẻ này quả thực vô biên vô hạn, ta cũng không thể dò xét ra có bao nhiêu đạo pháp tắc Đại La ẩn chứa trên người hắn, thật là chỉ có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung. Mà quản gì thân phận của hắn thần bí ra sao, trà trộn vào Vũ Hóa Môn làm gì, cũng không phải chuyện của chúng ta, chỉ cần có đại sinh ý là làm. Ta đã bán đi mười lăm kiện binh pháp kia đi rồi, đã giao cho vị đại nhân vật kia, vị đại nhân vật này cực kỳ hân thưởng, lập tức cầm đi bồi dưỡng Sát Lục Chi Tử. Đồng thời còn cho Hoằng Khí Lâu chúng ta không ít chỗ tốt. Ở đây có một ngàn vạn viên Nguyên Thủy đan, là phần thưởng cho ngươi khi hoàn thành sinh ý lần này."
"Đa tạ tôn giả!" Chiếm được một ngàn vạn viên Nguyên Thủy đan, Nhã Quỳnh hết sức cao hứng, đối với nàng mà nói đây cũng là tài phú mà phải mất vài vạn năm mới kiếm được.
"Ngươi cần chú ý nhiều hơn tới động tĩnh của tên Phong Duyên này, nếu như hắn thật sự tấn thăng làm tuyệt đại Kim Tiên, tiền lực cự đại, càng có nhiều giá trị lợi dụng. Ngươi suy nghĩ một chút, hắn mới co tu vi bán Kim Tiên đã có thể làm sinh ý lớn như vậy, sau khi thành Kim Tiên, sẽ làm ra sinh ý loại gì với chúng ta?" Tuyệt Hành tôn giả nói: "Càng là khách hàng lớn càng phải tạo thuận lợi, nếu như lại làm đại sinh ý với hắn, ta sẽ bẩm báo công lao của ngươi tới môn phái, đến lúc đó, ngươi tiến vào trong Khí Tông tu luyện cũng có hi vọng tấn thăng làm Kim Tiên. Chỉ có điều phải nhìn vào tư chất của ngươi rồi."
"Đa tạ tôn giả."
Nghe xong lời này, Nhã Quỳnh lập tức quỳ xuống.
"Rốt cục cũng tới Vũ Hóa Môn tại Thiên giới...Chuyện này sao giống như đúc khi ta ở thế tục lần đầu tiên tiến vào Vũ Hóa Môn vậy? Có phải là sẽ đụng phải một vị đại sư huynh giống như Hoa Thiên Đô hay không a? Một chưởng giáo chí tôn giống Phong Bạch Vũ vậy?" Lúc này Phương Hàn đã đi tới trung tâm của Trung Châu Cổ thành, phía trước chính là sơn môn của Vũ Hóa Môn.
Trên sơn môn của Vũ Hóa Môn có một tấm bài phường cự đại, bài phường trực tiếp xâm nhập vào trong vân vụ, trên bầu trời ngưng kết thành ba chữ to: Vũ Hóa Môn, phía sau bài phường là một dãy bậc thang thông tới chân trời.
Giờ khắc này, phía trước bài phường đứng đầy tu sĩ, có rất nhiều cao thủ có tu vi Thần Tiên, Huyền Tiên, còn có rất nhiều bán Kim Tiên đại năng như Phương Hàn, tựa hồ cũng muốn làm đệ tử của Vũ Hóa Môn. Có rất nhiều tán tu, thế nhưng lại có càng nhiều đệ tử của Tiên Đạo đại thế gia, đại thế lực.
Tỷ như môn chủ Vương Viêm của Thiên Tuyền Môn, nếu có thể, hắn khẳng định sẽ đưa nữ nhi của mình tiến vào trong đại phái vương giả như Vũ Hóa Môn tu luyện.
Đứng ở trước sơn môn Vũ Hóa Môn, trong lòng Phương Hàn cảm khái ngàn vạn, nhớ tới lúc trước mình ở trong thế tục, lần đầu tiên tiến vào Vũ Hóa Môn. Còn có Phương Thanh Tuyết nữa, bây giờ đang ở Thiên giới, chính mình lại phải tiến vào Vũ Hóa Môn.
Nhân sinh giống như một vòng luân hồi.
Hắn cũng có chút lý giải về chân lý luân hồi.
Mà đối với vận mệnh của bản thân, cũng có lĩnh ngộ mới.
Nhưng mà giờ khắc này bản thân có sự khác biệt rất lớn với khi còn sơ hàn, hiện tại là Phương Hàn tàn nhẫn âm trầm, khí chất cũng sớm được bồi dưỡng tùy tâm thu phát.
Quần tiên như sóng triều, hối hả trong đám người, Phương Hàn lại cảm thấy tâm linh vô cùng yên tĩnh. Rất nhiều thần niệm như thủy triều vọt tới, hắn cơ hồ có thể nắm giữ tâm tính của mỗi một người Tiên Nhân.
"Hôm nay thật đông người nha."
"Ngươi xem, thiếu chủ của Tiết gia Tiết Châu cũng được đưa tới đây, muốn tiến vào trong Vũ Hóa Môn, hắn là bán Kim Tiên đại năng, tiếp tục tấn chức nữa chính là tuyệt đại Kim Tiên, chắc hẳn muốn đưa tới Vũ Hóa Môn để đào tạo sâu hơn."
"Hắn là bán Kim Tiên đại năng, tiến vào Vũ Hóa Môn chính là chân truyền đệ tử đúng không."
"Đương nhiên rồi, chúng ta chẳng qua là Huyền Tiên, cho dù có thể tiến vào Vũ Hóa Môn, bất quá cũng chỉ là nội môn đệ tử mà thôi. Tu vi Thần Tiên thì càng hơn, ngoại môn đệ tử tương đương với tạp dịch đấy."
"Mà làm tạp dịch cũng khá rồi, đi ra ngoài cũng có thân phận cao quý, trong truyền thuyết người khai sáng Vũ Hóa Môn chính là một vị tuyệt đại Thiên Quân, cả Trung Châu Cổ thành chính là do người này tạo thành, tuy hiện tại hắn đã thần bí mất tích, thế nhưng trong Vũ Hóa Môn cao thủ tầng tầng lớp lớp. Trong Thiên Đình cũng có thế lực rất lớn."
"Những điều này đều do đại nhân vật làm, đám tiểu nhân vật chúng ta cứ an phận là được rồi"....
Phương Hàn nghe được rất nhiều nghị luận, ánh mắt hắn nhìn qua, đã thấy tại phía tây có tám Huyền Tiên đang khiêng một cỗ kiệu, trong kiệu là một người trẻ tuổi thần sắc bất động đang ngồi nghiêm nghị, trên tay người trẻ tuổi này cầm một viên ngọc bội mà vuốt ve, rất thảnh thơi, khí tức trên thân cư nhiên rất mông lung, làm cho người ta không thấy rõ lắm.
Đây hiển nhiên chính là thiếu chủ của Tiết gia Tiết Châu.
Ánh mắt của Phương Hàn quét qua, liền phát hiện trong đám người có không ít nhân vật như vậy, rất nhiều thiên tài, đệ tử đại thế gia, trong đó có mấy người tựa hồ vượt xa Thương Tử Lạc.
Ông!
Thời điểm đang quan sát, đột nhiên trên bầu trời vang lên một tiếng chuông, trên bậc thang có vô số Tiên Nhân bay xuống. Trong đó có rất nhiều bán Kim Tiên đại năng lăng không bay tới, sau khi dừng lại liền quát lớn: "Chư vị tu sĩ tới báo danh, dựa theo tu vi tiến vào trong môn phái tiếp nhận khảo hạch!"