Phương Hàn xuất thủ, tu vi không còn là Hư Tiên nữa mà là thúc dục Hồng Hoang Tổ Long chi lực trong Bát Bộ Phù Đồ, còn có lực lượng của Tổ Vu kính, Tam Thập Tam Thiên chí bảo, thậm chí là Hoang Thần Chi Thi.
Lúc này thứ trọng yếu nhất trong Bát Bộ Phù Đồ chính là Hoang Thần Chi Thi, lực lượng của kiện pháp bảo này có liên quan tới rất nhiều kiện pháp bảo khác, khi dung nhập vào Bát Bộ Phù Đồ, làm ổn định nguyên khí, gia trì thân thể Phương Hàn, khiến hắn có lực lượng để giết chết Thiên Tiên.
Mười cây long trảo Tổ Long chộp tới khiến một mảnh hư không quanh tổng đàn Thái Thượng Cửu Thanh Thiên sụp đổ. Phương Hàn không xuất thủ thì thôi, một khi xuất thủ liền khiến trời đất rung chuyển, rung động thời không.
Răng rắc! Răng rắc!
Đầu tiên, vương tọa cự đại mà lão thái bà Phong Hậu đang ngồi lập tức sụp đổ. Đệ tử dưới trướng của mụ liên tiếp đổ vỡ, nguyên một đám thi thể đều nổ thành huyết nhục mơ hồ, thậm chí liên thể bất hủ vật chất trong cơ thể cũng bị phá hư hết, nhất là đệ nhất đệ tử tu luyện đến cấp bậc Chân Tiên Yến Khuynh Thành kia, phanh một tiếng, trong miệng liên tục phun máu tươi, long trảo còn chưa chụp xuống, nàng đã bị chấn đắc thổ huyết, sinh tử pháp tắc trong cơ thể đột nhiên bị phá vỡ, khí tức cả người chợt giảm, lại bị Phương Hàn cứng rắn đánh rớt một cảnh giới, từ Chân Tiên giảm xuống thành Hư Tiên.
"A!"
Lão thái bà Phong Hậu đối mặt với mười trảo Tổ Long, trong cơ thể lập tức xuất ra Thiên Tiên đại đạo, tuyệt học uy mãnh, từng đạo lại từng đạo đại tiên thuật từ trong tay ầm ầm bắn ra, như cuồng phong thái cổ quét ngang qua vũ trụ, hàng tỉ tinh không bị hủy diệt, lại như Phong Bạo Tiên giới đảo qua thời không.
"Phong Kích Tam Thiên! Đại đạo như gió! Quét ngang thiên hạ, thái thượng chi phong!" Cả người lão thái bà Phong Hậu sôi lên, một cỗ tiên khí đột nhiên bùng phát ra bao vây lấy đám đệ tử dưới trướng vào trong, vô số Đại Liệu Thương Thuật cùng Tiên đan đáp xuống, muốn chữa trị hoàn toàn thương thế cho đám đệ tử kia, hơn nữa mụ còn triển khai phản kích cường liệt đối với Phương Hàn.
"Hừ! Muốn đối phó với ta, còn sớm lắm! Cái Thiên chi quyền, Phiên Thiên chi thủ, Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền! Ai dám khiêu chiến với tạo uy nghiêm của hóa!" Phương Hàn lẫm liệt sừng sững đứng trên không trung, toàn thân toát ra huyết quang, long khí, nửa người nửa rồng, phía sau lưng hắn xuất hiện cả sơn hà trong Long giới, rộng lớn mà cự đại, tựa hồ như cả lực lượng của Long giới đều ở trong thân thể hắn, giơ tay nhấc chân có thể chém tới Tiên giới, đối kháng với bất cứ thế lực gì.
Khí thôn sơn hà, một tay nâng trời.
Hắn đánh ra hai thức trong Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền "Cái Thiên" và "Phiên Thiên", đủ có thể che lấp Tiên Đạo Thiên giới, lật chuyển tới lui.
Rầm rầm rầm! Vô số tiếng nổ phát ra từ trên không trung, đại tiên thuật của lão thái bà Phong Hậu sạch sẽ vỡ tan, cả người Phương Hàn buông xuống trước mặt mụ, như Thần Đế thái cổ quân lâm thiên địa, bàn tay mười móng của Tổ Long chộp tới đầu mụ, từng tầng cương khí quanh thân mụ nổ mạnh, kiện y phục tuyệt phẩm đạo khí cũng trực tiếp tan rã, trở thành long khí, bị Long Hóa. Mà hư ảnh của Tam Thập Tam Thiên quay cuồng trên đầu mụ, áp bách khiến lưng mụ cũng còng xuống.
"Bính tử nhất chiến! Thiên Tiên vô hồi! Pháp tắc Tiên Đạo! Thái thượng Thiên Quân!" Lão thái bà Phong Hậu bị Phương Hàn thoáng cái đánh tan hộ thân cương khí, hộ thân bảo y, áp bách khiến cho lưng còng xuống, cũng biết tình thế không ổn, lập tức triển khai thủ đoạn liều mạng, Thiên Tiên pháp tắc trong thân thể không ngừng được thúc dục, khí lãng trong cơ thể từng tầng từng tầng dâng lên, từng thế giới một tán phát ra, nổ mạnh, muốn chấn tan áp bách của Phương Hàn.
Khí huyết pháp tắc, Tiên Đạo tiên khí trên đỉnh đầu mụ biến thành bóng dánh một vị thái thượng Thiên Quân.
"Uy nghiêm của tạo hóa, không thể khinh nhờn!" Phương Hàn trông thấy một màn này, bàn tay vẫn không hề ngừng lại, mạnh mẽ tiến lên một bước, trong giọng nói cư nhiên mang theo ngữ khí của "Thẩm Phán Chi Thương" Trong lòng bàn tay của hắn đột nhiên ngưng tụ ra hư ảnh một cây trường thương, hư ảnh giống như đúc Thẩm Phán Chi Thương.
Xì!
Một thương này liền đâm tan hư ảnh thái thượng Thiên Quân, thương ảnh nổ mạnh, hắn chớp thời cơ bước tới bên cạnh lão thái bà Phong Hậu, đồng thời tung ra một chưởng.
Con mắt của Lão thái bà Phong Hậu đỏ ngầu, cũng đánh ra một chưởng, hai chưởng va chạm trên không trung, bùm bùm bùm. Cả cánh tay của lão thái bà Phong Hậu hoàn toàn nổ tung, huyết nhục mơ hồ, cả người bay ra ngoài, bị Phương Hàn đánh cho nguyên khí đại thương, tuy tu vi của mụ là Thiên Tiên, nhưng cũng không ngăn cản nổi Tam Thập Tam Thiên Tạo Hóa Thần Quyền của Phương Hàn.
Sau khi Phương Hàn vượt qua Hư Tiên Lôi Kiếp, mỗi thời mỗi khắc đều hòa tan Huyết Nhục Nguyên Thai, lực lượng tăng lên từng ngày. Nguyên khí cũng dư thừa hơn. Lần trước đối chiến với hai đại Long đế, là vì thương thế còn chưa khôi phục, mà hiện tại đã sớm hồi phục, hơn nữa còn mạnh hơn. Lão thái bà Phong Hậu không có tiên khí trong tay, căn bản không cách nào chống lại hắn.
"Cư nhiên dám động thủ trong Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, muốn chết!"
Gần "Phong Hậu đạo tràng" nhất là một trung niên nam tử uy nghiêm, trung niên nam tử này lông mi như kiếm, thân hình cao ngất, giống như một cây trường thương dựng thẳng lên trên bầu trời, cột sống như ngàn vạn đại long quấn quanh, thân thể nhào tới, tung ra một quyền, dị tượng quần tinh rơi rụng hiển hiện trên không trung.
"Hàng tỉ ảnh động Tinh Hà dao động!"
Một quyền này lại là một môn đại tiên thuật.
Trong lúc gấp gáp, tuy người này khiếp sợ lực lượng của Phương Hàn, thế nhưng cũng không kịp nghĩ nhiều, giải cứu cho lão thái bà Phong Hậu mới là việc cấp bách.
"Ai dám ngăn trở! Khinh nhờn tạo hóa, đều không dung tha!"
Đối mặt với một quyền của trung niên nam tử uy nghiêm, Phương Hàn cũng không quay đầu lại, trở tay ném ra, hư ảnh một cây trường mâu xuất hiện trong không trung, là "Phục Cừu Chi Mâu!", đó cũng không phải là bản thể của Phục Cừu Chi Mâu, mà trong khi Phương Hàn vượt Thiên kiếp, đã lĩnh ngộ được chân ý của Phục Cừu Chi Mâu, dùng vô thượng tiên thuật của bản thân ngưng tụ thành. Thế nhưng với lực lượng hiện tại của hắn, uy lực cự đại, hư ảnh này cũng đủ tạo thành thương tổn đối với Thiên Tiên!
Bụp! Một kích của Phục Cừu Chi Mâu liền đánh nát bấy đại tiên thuật của đối phương, dư thế không giảm, đâm thẳng tới trái tim của trung niên nam tử, trung niên nam tử biến sắc, thân thể liên tục biến hóa, liên tiếp oanh kích ra hơn trăm triệu quyền, lúc này mới mới đánh tan được Phục Cừu Chi Mâu.
Thế nhưng hắn vừa đánh nát Phục Cừu Chi Mâu, long trảo của Phương Hàn đã áp xuống: "Thiên địa mênh mông, Càn Khôn xanh biếc, ai dám ngăn ta. Ai dám khinh nhờn? Ta khắp nơi vô địch!" Phương Hàn mang theo uy thế vô song cư nhiên tại thời điểm công kích lão thái bà Phong Hậu vẫn có thể phát ra công kích với nam tử uy nghiêm.
"Tiểu tử, ngươi quá càn rỡ rồi!"
Hành vi trong tích tắc này của Phương Hàn rốt cuộc đã chọc giận một số đạo tràng chủ, trong lúc tức giận, lại một vị đạo tràng chủ bay lên, là một người trẻ tuổi, thế nhưng rõ ràng cho thấy bản thân là nhân vật tu luyện qua mười vạn năm, trong khí tức có viễn cổ tang thương, xuất ra một đạo tiên cương, giống như mặt trời rơi xuống, trong Hằng Tinh bạo liệt, hỏa diễm trong hư không lập tức bốc cháy, đột kích về phía Phương Hàn.
Phương Hàn không hề ngần ngại, một lần nữa bước lên, song chỉ thành kiếm, bổ ra, không ngờ là kiếm khí của Thất Lạc Chi Kiếm. Kiếm khí như văn minh thất lạc từ thời thượng cổ, cực kỳ thần bí, mênh mông, hào hùng, bất động.
Kiếm khí đi tới đâu, hỏa diễm đều tan tới đó, tiên cương tan vỡ.
Đông đông đông, đông đông đông. Bước chân của Phương Hàn giống như thần chết đòi mạng, tại thời khắc này, hắn đối mặt với ba đại Thiên Tiên, thi triển ra Chấn Thiên Đạp, mỗi một bước đều có tư vị như khiến thiên địa vỡ vụn. Ba đại Thiên Tiên đối mặt với Phương Hàn lập tức đều có cảm giác như đối mặt với thần chết, trong lòng sinh ra tư vị khủng bố, đều lui về phía sau, nhất là lão thái bà Phong Hậu, cánh tay bị phá vỡ còn chưa kịp chữa trị.
"Phương Hàn, dừng tay!"
Lúc Phương Hàn thi triển ra Chấn Thiên Đạp, muốn tiếp tục tiến công. Đông Lăng đạo chủ đột nhiên quát lên: "Nơi này là tổng đàn của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên, không thể quá mức kiêu ngạo bá đạo, thấy đủ phải biết dừng, chư vị đạo chủ đã thấy ngươi có đủ thực lực để giết chết Thiên Tiên rồi, nếu như ngươi ở đây giết chết Thiên Tiên, sẽ kết thành đại cừu hận với Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta, như vậy cũng đừng nghĩ đưa Di Bảo ra ngoài..."
Tại thời khắc này, rất nhiều đạo chủ thậm chí nghĩ không tự chủ được mà xuất thủ, thế nhưng nghe thấy trong lời nói của Đông Lăng đạo chủ xuất hiện mấy chữ "Giết chết Thiên Tiên", trong lòng đều cả kinh. Đám đại nhân vật không sợ trời không sợ đất này trong lòng sinh ra cảm giác lạnh buốt.
"Hừ! Ta đã sớm nói không muốn động thủ, nhưng mà kẻ nào muốn bức ta, ta tuyệt đối sẽ không keo kiệt thi triển thủ đoạn lôi đình, uy nghiêm của tạo hóa, không thể khinh nhờn. Tạo Hóa Môn ta chỉ cúi đầu và ngẩng đầu trước thiên địa. Chư Thiên Thương Sinh đều ở trong lòng bàn tay của tạo hóa, ai dám khinh nhờn, tất sẽ chết!" Phương Hàn dừng lại, nguyên khí cũng thu vào trong thể nội, lão thái bà Phong Hậu, nam tử trung niên uy nghiêm, còn có người trẻ tuổi kia lập tức sinh ra cảm giác bị hút lấy, ba người vội vàng bay ra ngoài.
Mà Phương Hàn lại đi tới bên người Đông Lăng đạo chủ. Trong một sát na, hình thể, khí tức của hắn lại mạnh hơn cả Đông Lăng đạo chủ.
Hắn vừa dừng tay, toàn trường lại trở lại trạng thái gió êm sóng lặng, sát khí cũng không còn, thế nhưng thủ đoạn kinh thiên như thế đã khắc sâu vào trong trí óc của rất nhiều vị đạo tràng chủ. Ở đây có rất nhiều đạo tràng chủ đều là đại nhân vật, thậm chí có thể so sánh với người những người đứng đầu trong các đại thế giới bài danh trước mười, mỗi người cũng không biết sống qua bao nhiêu vạn năm, được chứng kiến qua hàng ức vạn nhân vật. Thế nhưng thủ đoạn lôi đình của Phương Hàn vẫn khiến bọn họ cực độ rung động. Liên tục khiến lão thái bà Phong Hậu lâm vào thế sinh tử lưỡng nan, thành thạo đón đỡ tiên thuật của hai đại đạo chủ khác, còn thô bạo phản kích, nếu không phải Đông Lăng đạo chủ gọi ngừng lại, thật đúng là sẽ xảy ra một trường núi thây biển máu, vạn cốt đều khô.
"Người này rốt cuộc là ai? Tại sao lại khủng bố như thế? Lực lượng quả thực là không thể ngăn cản? Nhất là bộ quyền pháp thượng cổ siêu việt kia, thậm chí có thể so sánh với tuyệt học đã thất truyền của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên ta, Khởi Nguyên Thần Quyền."
"Đây là trượng phu của Di Bảo sao? Di Bảo từ đâu mà tìm được một vị trượng phu như vậy? Ngươi có nghe thấy không, Đông Lăng đạo chủ vừa nói, hắn có thể giết chết Thiên Tiên! Đây là cái loại lực lượng gì? Là Thần Tiên trong truyền thuyết sao? Nhưng nếu như tu vi của hắn là Thần Tiên, phải ẩn núp đi mới phải, không để cho Tiên giới biết."
"Thực lực này thật sự là quá mức khủng bố. Phong Hậu đạo chủ, Độc Cô, Linh Tôn đạo chủ, ba đại đạo chủ xuất thủ tựa hồ cũng không thể trấn áp được hắn, còn bị hắn phản kích, mà tựa hồ hắn còn chưa thi triển ra toàn bộ thực lực. Chỉ nhìn mấy chiêu này, đúng thật là hắn có thể giết chết Thiên Tiên."
"Thật cường hoành! Nếu như người này thật sự là trượng phu của Di Bảo, Thái Thượng Cửu Thanh Thiên chúng ta đây có một địch nhân như vậy quả thật là không phải chuyện may mắn."
...
Lập tức những đại nhân vật cao tầng của Thái Thượng Cửu Thanh Thiên đều nhìn chằm chằm Phương Hàn, ý đồ muốn điều tra chi tiết từ trên người hắn. Nhất là Họa Tử Hư cũng lắp bắp kinh hãi, tựa hồ hắn vẫn không tin là ánh mắt của mình đã nhìn, đôi con mắt cũng chằm chằm nhìn Phương Hàn, hiện ra vẻ ngưng trọng cùng tàn nhẫn.