Vĩnh Sinh

Chương 648: Thiên Chi Tả Đạo



Những lời này của Phương Hàn cũng chính là những lời thật từ đáy lòng, hắn muốn đối phó với Thái Nhất Môn, để Yên Thủy Thiên đi nằm vùng mà nói nhất định sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, mà hắn cũng không nỡ làm vậy. Không thể để nữ nhân của mình gặp bất kỳ nguy hiểm nào, hơn nữa trong lòng Yên Thủy Thiên khẳng định không muốn, bởi vì Thái Nhất Môn là sư môn của mình, dù sao cũng có ơn nuôi dưỡng, ở trong môn phái tranh quyền đoạt lợi, hóa giải ân oán giữa Phương Hàn cùng Thái Nhất Môn là có thể. Thế nhưng để trợ giúp Phương Hàn đối phó, thậm chí phá vỡ Thái Nhất Môn, trong lòng nàng vẫn còn chướng ngại rất lớn.

Đương nhiên nếu như lực lượng của Phương Hàn trở nên cường hoành hơn, có thể liệp sát Thái Nhất Môn. Hủy diệt Thái Nhất Môn, Yên Thủy Thiên cũng không phải phân vân gì nữa, càng sẽ không can thiệp vào ân oán giữa Phương Hàn cùng Thái Nhất Môn, chính mình rời đi thật xa, sau này mới trở về, như vậy hai bên đều không nói được gì.

Phương Hàn tự nhiên là rất hiểu tâm lý của Yên Thủy Thiên. Hắn tuyệt đối sẽ không bắt buộc nữ nhân của mình làm bất cứ chuyện gì, cũng không lợi dụng nữ nhân của mình.

"Phương Hàn, chàng đúng là tri kỷ của ta, biết được sự lựa chọn của ta." Yên Thủy Thiên rất cảm kích khi nghe thấy Phương Hàn nói như vậy: "Phong Bạch Vũ, nghe nói ngươi đã từng có tình cảm với Thánh nữ của Vô Cực Tinh Cung, về sau lợi dụng nàng đi ăn cắp phù chiếu Tiên giới ở sâu trong Vô Cực Tinh Cung, làm xúc phạm tới uy nghiêm của Tiên giới, sau đó bị Tiên giới hạ xuống trừng phạt, trấn áp nàng tại Vô Cực Đồ, vĩnh viễn không thể thoát thân."

Nói đến đây Yên Thủy Thiên cố ý dừng lại, cũng không nói tiếp, thế nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, chính là Phong Bạch Vũ lợi dụng nữ nhân của mình, tại phương diện tình nghĩa còn xa không bằng Phương Hàn.

Phong Bạch Vũ nghe vậy, ánh mắt có một tia hoảng hốt mà mông lung: "Có một số việc các ngươi không thể biết, vận mệnh trêu người, tạo hóa trêu người, không phải người thường nhân có thể khống chế. Khi bị vận mệnh tạo hóa khống chế, hết thảy đều là cát bụi, hết thảy đều là mây bay. Nhưng mà Phương Hàn chấp chưởng đại giáo của Vũ Hóa Môn ta, ta rất an tâm. Chuyện giữa các ngươi thì hãy tự mình quyết định đi, Phong Bạch Vũ ta ngay cả chuyện của mình còn không giải quyết được, càng không làm ra chuyện gì với Yên Thủy Thiên ngươi. Bất quá ta phải nói với ngươi một câu, Thái Hoàng Thiên kẻ này cũng không phải đơn giản như vậy, mỗi một người tu luyện tới cảnh giới Chân Tiên đều thấy rõ thiên cơ. Loại nhân vật này tính toán rất rất sâu, mỗi một bước đều tính toán thập phần chính xác. Ngươi trở lại Thái Nhất Môn nhất định phải thật cẩn thận, không nên để lộ bất cứ dấu vết nào, nếu không... Thái Hoàng Thiên sẽ bố trí thủ đoạn sâu xa, nhờ vào ngươi để ám toán Phương Hàn đó."

"Vậy sao? Chuyện này ta biết, bất quá ta đã tu luyện tới Trụ Quang Cảnh, địa vị tăng lên rất nhiều, trong đám phó chưởng môn, ta đã là đệ nhất, hơn nữa Xích Dung Thiên chết rồi, hạt giống chưởng giáo của Thái Nhất Môn không phải là ta thì là ai. Điểm này ta rất có lòng tin. Ta tự nhiên sẽ lợi dụng điểm này mà như cá gặp nước tiến lên, hơn nữa Thái Hoàng Thiên tổ sư đã tu tới cảnh giới Chân Tiên, đã câu thông với Tiên giới, sớm muộn gì cũng phi thăng, mà thăng không thể trở xuống nữa. Sau khi vừa phi thăng, hết thảy mọi chuyện đểu do ta làm chủ."

Yên Thủy Thiên nói.

"Thái Hoàng Thiên đã tu tới cảnh giới Chân Tiên, quả thật phải phi thăng rồi, nhưng bất quá theo ta tính, tại trăm năm trước hắn đã tu thành Chân Tiên rồi, nên sớm phi thăng lên Tiên giới mới phải, nhưng mà vẫn chậm chạp không chịu phi thăng hiển nhiên là vì phù chiếu của Tiên giới." Phong Bạch Vũ nói: "Xem ra Thái Nhất Môn đang có một đại âm mưu. Nhưng mà thái thượng trưởng lão của Thái Nhất Môn các ngươi, Nhan Trầm Ngư là người của Tô Tú Y, tin tức này ngươi lên để lộ cho Thái Hoàng Thiên biết."

"Đây là tự nhiên, nhưng mà không thể tưởng được Thái Nhan Thiên cư nhiên là người của Tô Tú Y, Nhan Trầm Ngư là thái thượng trưởng lão rất lâu đời của Thái Nhất Môn chúng ta, là nữ nhi của Nhan Ngọc Kinh, tại ba vạn năm trước Nhan Ngọc Kinh cũng đã phi thăng, nghe đồn cũng làm một cự đầu tại Tiên giới. Người như vậy tiền đồ bất khả hạn lượng, cho dù Thái Hoàng Thiên cũng không dám đơn giản xử trí Nhan Trầm Ngư, nếu không sau khi phi thăng Tiên giới sẽ khó ăn nói với Nhan Ngọc Kinh." Yên Thủy Thiên trầm tư nói.

"Còn có một tầng quan hệ sâu xa như vậy sao? Lai lịch của Nhan Trầm Ngư không nhỏ, nhưng mà tại sao nàng phải theo Tô Tú Y cái tên rác rưởi này? Phụ thân của hắn cư nhiên cũng là nhân vật đã phi thăng Thiên giới. Chỗ dựa này cũng thật khó lường." Trong lòng Phương Hàn cũng trầm tư.

"Chuyện xảy ra giữa nam nữ thường thường đều là chuyện không thể tưởng tượng nổi." Phong Bạch Vũ lại nói: "Đương nhiên có lẽ trên người Tô Tú Y có thiên đại bí mật có thể làm cho Thái Nhan Thiên được thứ gì đó, nữ tử Nhan Trầm Ngư này sẽ không dễ dàng bị người ta lợi dụng đâu, ta đã từng tâm tình suốt ba ngày ba đêm với nàng. Nàng tuyệt đối không phải là vật trong ao."

"Ờ nha? Phong Bạch Vũ này quả thật lợi hại, tại sao cũng có quan hệ với nữ nhân như vậy? Tâm tình ba ngày ba đêm cùng Nhan Trầm Ngư? Ý tứ chính là dụ dỗ nàng ba ngày ba đêm, nhưng mà nàng cũng không phải vật trong ao, nói cách khác nữ nhân này cũng không có mắc câu." Trong lòng Phương Hàn dâng lên ý nghĩ xấu: "Phong Bạch Vũ ngươi câu dẫn không được, mà Tô Tú Y khẳng định cũng không dụ dỗ được nàng."

Phong Bạch Vũ cũng không biết giờ khắc này trong lòng Phương Hàn lại nghĩ tới vấn đề này, nếu biết chỉ sợ hắn sẽ tức thổ huyết.

Hắn khoanh chân ngồi trong hư không của Hoàng Tuyền Đồ, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới tựa hồ như đang tìm hiểu bí mật của Hoàng Tuyền Đồ. Phương Hàn cũng cảm giác được Phong Bạch Vũ tùy ý bắn phá đã hiểu ra rất nhiều bí mật trong Hoàng Tuyền Đồ. Nhưng mà Luân Hồi Chi Bàn ở chỗ sâu nhất, trên mặt ẩn chứa huyền bí, ngay cả Phương Hàn cũng không thể nhìn rõ ràng, Phong Bạch Vũ cũng khó có thể xem thấu.

"Phương Hàn, Hoang Thần Chi Thi đã rơi vào trong tay ngươi, không biết có thể lấy ra, cho chưởng giáo chí tôn ta thưởng thức một phen không?" Phong Bạch Vũ đột nhiên nói.

"Cái này?" Hoang Thần Chi Thi là chỗ dựa lớn nhất của Phương Hàn, hiện tại quan trọng thậm chí vượt qua Hoàng Tuyền Đồ, nếu như không có Hoang Thần Chi Thi, Phương Hàn tuyệt đối không cách nào thúc dục được Hoàng Tuyền Đồ, Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh, Hắc Đế Triều Tịch Phiên. Ba kiện tuyệt phẩm đạo khí này đã cứng rắn cướp Tam hoàng tử từ trong tay Siêu Thiên đại thánh, sau đó đánh nát rồi luyện hóa.

Hiện tại các loại thần thông trên người Tam hoàng tử đều bị Phương Hàn cướp đoạt, duy nhất có một môn thần thông trong ba nghìn đại đạo, Đại Quang Mang Thuật lại bị Phương Hàn dung nhập vào trong thân thể, chậm rãi luyện hóa. Huyết nhục trên người Phương Hàn lộ ra một loại sáng bóng trong suốt. Đại Quang Mang Thuật trong ba nghìn đại đạo cũng là thần thông bài danh trước hai mươi, tuy không bằng Đại Âm Dương Thuật, Đại Ngũ Hành Thuật, thế nhưng tu luyện tới cực hạn có thể phát ra Vô Lượng Quang, rất siêu việt trong vũ trụ, khiến cho có một số chỗ trong ba nghìn đại thế giới cũng sẽ đắm chìm trong Thánh Quang của mình, khiến cho mình trở thành chân thần duy nhất trong thiên địa.

Hơn nữa Đại Quang Mang Thuật này chính là do Tam hoàng tử khổ luyện mà thành, lần này bị Phương Hàn cướp lấy, lại trải qua Viêm Đế Hỏa Long Đỉnh luyện chế, Tiểu Túc Mệnh Thuật gột rửa, phù văn của Đại Quang Mang Thuật đã hoàn toàn mất đi lạc ấn, dung nhập vào trong thân thể Phương Hàn. Biến thành thần thông bổn mạng của hắn.

Hiện tại Phương Hàn đã sở hữu hai mươi lăm loại thần thông trong ba nghìn đại đạo.

Càng lợi hại hơn chính là một khối vật chất bất hủ lớn bằng nắm tay cũng triệt để bị đánh tan dung nhập vào trong động thiên của Phương Hàn, lập tức vách tường thủy tinh trong động thiên của Phương Hàn chính thức nhuyễn động như huyết nhục, huyết nhục trong suốt toát ra một cỗ Tạo Vật chi khí hào hùng cải tạo thân thể hắn.

Phương Hàn đang ở giai đoạn giữa Tạo Vật Cảnh, thuộc về loại tầng thứ pháp lực tương đối thâm hậu, cũng không phải còn non như nhân vật vừa tiến vào Tạo Vật Cảnh.

Nhưng mà pháp lực của Phương Hàn vẫn chỉ tiếp cận "một triệu". Mà tuổi thọ của hắn lại tăng lên đạt tới tình trạng khủng bố là bốn mươi chín vạn năm.

Đúng vậy, tuổi thọ hiện tại của hắn khoảng chừng bốn mươi chín vạn năm.

Tu luyện ba ngàn năm trong Hoàng Tuyền Đồ, tuổi thọ của hắn cũng đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, khi đi ra luyện hóa Hắc Đế Triều Tịch Phiên, nước hỏa hòa hợp, tấn thăng lên Tạo Vật Cảnh, tuổi thọ tăng lên một bước nữa, hiện tại rốt cục cũng đại thành, đạt tới số lượng "Đại Diễn", bốn mươi chín vạn năm.

Phong Bạch Vũ chỉ lẳng lặng nhìn biến hóa của Phương Hàn, cũng không nói lời nào. Cũng không biết sâu trong nội tâm hắn đang suy nghĩ cái gì. Dù sao người này mỗi thời mỗi khắc đều mang theo một loại trạng thái thâm sâu khó lường.

"Phương Hàn, hiện tại chàng tu luyện đến Tạo Vật Cảnh, có thể mở ra tầng thứ 3 của Hoang Thần Chi Thi rồi, thử xem trong tầng thứ ba này rốt cuộc có thứ gì? Nên đi xem một chút, đương nhiên ở trước mặt Phong Bạch Vũ, tốt nhất không nên lộ ra bí mật trọng yếu nhất." Yên Thủy Thiên đột nhiên nói.

"Đúng rồi, ta cư nhiên còn không để ý, hiện tại đạt tới Tạo Vật Cảnh, có thể mở ra tầng thứ ba của Hoang Thần Chi Thi, trong này khẳng định có đại bí mật, nhưng mà hiện tại Phong Bạch Vũ đã nói như vậy, vậy để hắn kiến thức, ta có thể thừa cơ xem trên người vị chưởng giáo chí tôn này rốt cuộc có bí mật gì. Hoang Thần Chi Thi đã hoàn toàn dung nhập làm một thể với Thế Giới Chi Thụ của ta. Chờ khi tu vi của ta đạt tới cảnh giới nhất định sẽ hoàn toàn mở ra hết bí mật trong chiếc chìa khóa này, đem nó biến thành chiếc chìa khóa chính thức mở ra đại môn Tiên giới. Trong truyền thuyết Hoang Thần Chi Thi tùy ý có thể đưa người ra vào Tiên giới." Phương Hàn khẽ phất tay, một cái gương từ trên người hắn bay ra, hắn lại vung tay lên ném cái gương này cho Phong Bạch Vũ.

Hắn cũng không sợ Phong Bạch Vũ cướp đoạt, đầu tiên là vì đang ở bên trong Hoàng Tuyền Đồ, thứ hai, hắn đã luyện hóa Hoang Thần Chi Thi, căn bản không người nào có thể cướp đoạt. Tâm ý khẽ động chiếc chìa khóa này sẽ câu thông tâm linh cùng mình, liên lạc qua hư không, không có bất kỳ pháp lực nào có thể ngăn cản.

Lại nói hắn cũng không tin Phong Bạch Vũ sẽ làm ra chuyện cướp đoạt pháp bảo của mình.

"Tổ Vu kính!"

Ánh mắt của Phong Bạch Vũ lóe lên, nhận lấy Tổ Vu kính do Phương Hàn ném tới, thần sắc khẽ động, lại lấy ra Thiên Hoàng Kính của mình, so sánh một phen, Thiên Hoàng Kính xưa cũ mà sáng ngời tràn ngập khí tức quang minh thượng cổ, nhìn thoáng qua một cái chính là trời thiên chi chính đạo. Mà Tổ Vu kính lại âm u mờ mịt, màu sắc đồng đen, như nhiễm bụi của lịch sử, quỷ bí khó lường nhưng lại không phải tư vị của tà khí, mà đại biểu cho Thiên Chi Tà Đạo.

Tà đạo!

Vu thuật bí mật.

"Gương tốt, gương tốt, Thiên hoàng chi cảnh, thiên chi chính đạo, Tổ Vu chi cảnh, Thiên Chi Tà Đạo. Một chính một thiên hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, tuần hoàn như âm dương, như nước chảy, đáng tiếc, đáng tiếc." Phong Bạch Vũ vuốt ve Tổ Vu kính rồi cảm thán, cũng không biết cảm thán vì điều gì, dường như Tổ Vu kính gây cho hắn hứng thú còn hơn nhiều so với Hoang Thần Chi Thi vậy.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv