Tại thời khắc này Như Ý Tử đã xong rồi, triệt để xong đời.
Hắn bị Phương Hàn thu vào trong Hoàng Tuyền Đồ, lại bị Lôi Đình thế giới của Bất Diệt Điện Phù bao lấy, một kiện thượng phẩm đạo khí, một kiện tuyệt phẩm đạo khí bị tổn hại đồng thời áp chế, tự bạo không có bất cứ tác dụng gì.
Bí pháp Thiên Địa Đồng Thọ của hắn tuy có thể kéo theo vạn cổ cự đầu chết chung, thế nhưng Phương Hàn lại có rất nhiều đạo khí. Hơn nữa còn có vạn cổ cự đầu phối hợp, nhiều lực lượng cường hoành như vậy, trừ khi Như Ý Tử tu thành Bất Tử Chi Thân, nếu không một chút cơ hội cũng không có.
Lực lượng cuồng bạo mà cực đại nổ tung trong Hoàng Tuyền Đồ.
Trong Hoàng Tuyền Đồ, một cỗ lực lượng mang tính hủy diệt bắn tung ra.
Phương Hàn chỉ cảm thấy Hoàng Tuyền Đồ tựa hồ như một con cuồng long không bị khống chế muốn phá không bay đi. Tâm huyết của mình nguyên bản kết hợp với Hoàng Tuyền Đồ, thế nhưng hiện tại bên trong nổ mạnh, khiến cho tâm huyết của mình bị tổn thương.
"Như Ý Tử, không có ích gì đâu. Cho dù ngươi chết cũng chỉ có thể mang tới chỗ tốt cho ta mà thôi. Bất Diệt Điện Phù, Lôi Đình, áp chế cho ta." Tại thời khắc này, Phương Hàn biết, lực lượng tự bạo của Như Ý Tử cường hoành vô hạn, nếu như mình không áp chế nổi, lực lượng tràn ra ngoài, sẽ khiến cả Thiên Hình đài nổ thành phấn vụn.
Thế cho nên tâm niệm hắn vừa động, làm cho Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm chui vào Hoàng Tuyền Đồ, trên mặt Bất Diệt Điện Phù biến đổi thành một thế giới Lôi Đình, cũng triệt để ngăn chặn cỗ lực lượng này, vô số Lôi Đình đánh vào làm cho lực lượng phân rã.
Mà thân kiếm Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm chấn động phát ra thái cổ Chư Thiên thần lôi cùng Đại Hỗn Độn thần lôi, sấm sét chấn động đánh tan lực lượng tự bạo của Như Ý Tử.
"Ta không cam lòng, không cam lòng! Thiên Đô, báo thù cho ta! Báo thù cho ta!"
Dưới sự trợ giúp của rất nhiều thượng phẩm đạo khí, còn có thế giới chi lực, một tia ý thức cuối cùng của Như Ý Tử cuối cùng cũng biến mất. Hắn phát ra tiếng gầm rú không cam lòng cuối cùng, sau đó tiêu tán trong hư vô.
Còn lại cũng chỉ là một đoàn tinh khí hùng hậu, còn có nguyên khí của rất nhiều thần thông lưu lại. Bên trong bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của Như Ý Tử, nguyên bản có bảy mươi mốt loại thần thông, có "Cửu Cung Thần Hành Thuật" "Như Ý Thông Linh Biến" "Sơn Nhạc Luyện Hình Cương" "Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Khí" "Thuấn Sát Đại Pháp"..., nhưng mà hiện tại toàn bộ đã bị hủy diệt.
Chỉ còn lại một đám tinh khí thần thông còn đang lơ lửng.
Đám thần thong tại thời khắc hắn tự bạo cũng triệt để hủy diệt.
Nhưng mà tinh khí còn sót lại được Phương Hàn thu thập cũng có tác dụng rất lớn. Thậm chí có thể để Mộc Đạo Nhân luyện chế ngọn núi Huyết Long Tinh trong thân tháp Bát Bộ Phù Đồ biến thành đạo khí.
"Hử? Cư nhiên thần thông còn không bị hủy diệt? Đây là chuyện gì vậy?" Trong nháy mắt trấn áp Như Ý Tử tự bạo, Phương Hàn dò xét tinh khí còn sót lại.
Hắn liền phát hiện, trong đám tinh khí mênh mông còn sót lại, có chính viên hạt châu sáng ngời, mỗi một khỏa hạt châu đều tản mát ra một loại khí tức bổn nguyên, cũng không có bị hủy diệt bởi vụ nổ mạnh.
Cái này... Đây là thần thông Đại Bổn Nguyên Thuật của Như Ý Tử! Đúng, cũng chỉ có thần thông trong ba nghìn đại đạo mới không bị tiêu vong khi tự bạo, ta lại có thể chiếm được môn thần thông này! Bàn Vũ Đại Lực thần thông, tuy hiện tại ta có chín thức hải, nhưng mà còn rất nông cạn, còn chưa có chút thành tựu nào. Môn thần thông này ít nhất mình phải mất ngàn năm tu luyện mới có thể đại thành, đại viên mãn, hiện tại chiếm được tinh hoa khổ tu của Như Ý Tử, mình lại có thể giảm bớt ngàn năm khổ công rồi."
Trong lòng Phương Hàn rất mừng rỡ.
"Đại Hoang Cổ Lô này ta cũng thu."
Tâm tư của hắn rất thư thái, đột nhiên nhìn về phía Đại Hoang Cổ Lô.
Nguyên bản Phong Bạch Vũ dùng tinh quang phong tỏa xung quanh Thiên Hình đài, pháp bảo gì cũng không thể xuyên qua, thế nhưng trong phút chốc Phương Hàn trấn áp Như Ý Tử, màn tinh quang này liền biến mất.
Đại Hoang Cổ Lô này đột nhiên bay ra ngoài, khiến Phương Hàn không kịp đuổi bắt.
"Phong Bạch Vũ này không muốn ta lấy được Đại Hoang Cổ Lô!" Phương Hàn biết đây là thủ đoạn của chưởng giáo Phong Bạch Vũ. Bất quá lần này lần này đánh chết Như Ý Tử, kiếm được Đại Bổn Nguyên Thuật thần thông, còn chiếm được tám đạo thuần dương Thiên Địa Pháp Tương, Cửu Khúc Hoàng Hà Đồ, tinh khí còn sót lại của bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương, thu hoạch to lớn không cách nào tưởng tượng.
Giờ khắc này ở chỗ sâu trong thời không Vũ Hóa thiên cung đã phát sinh biến hóa.
Hoa Thiên Đô đang tu luyện, bên trong một tháng bằng bên ngoài một ngày. Lúc này hắn đã tu luyện tới giai đoạn tối khẩn yếu, trên đỉnh đầu, cánh cửa Tiên giới tùy thời tùy khắc mở ra, bên trong thậm chí còn ẩn ẩn thẩm thấu ra một tia nguyên khí Tiên giới. Mà bổn mạng Thiên Địa Pháp Tương của hắn hiện tại đã bay ra, áp súc, cực lực áp súc, lại có thể áp súc bé bằng một đứa trẻ, vô số lực lượng vặn vẹo chuyển động bên cạnh đứa trẻ.
Mà viên Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn của hắn lúc này đang trong lòng bàn tay của đứa trẻ, không ngừng xoay tròn như muốn thoát ra ngoài, nhưng mà không cách nào thoát ra được.
"Là lúc này! Tu đạo mấy trăm năm tuế nguyệt chỉ chờ thời khắc này, vạn cổ cự đầu, Trường Sinh Bí Cảnh. Thông Thiên triệt địa!"
Đột nhiên Hoa Thiên Đô mãnh liệt đứng thẳng dậy, một quyền oanh kích lên cánh cửa Tiên giới trên đỉnh đầu. Cánh cửa Tiên giới giấu không biết bao nhiêu thời không, cho dù có thi triển Đại Na Di thuật, di động qua trăm vạn năm cũng không thể đi hết.
Nhưng mà tinh thần con người, ý niệm con người có thể cảm giác được cánh cửa Tiên giới này.
Oanh long!
Một quyền này của Hoa Thiên Đô hóa thành ý chí hào hùng của chính mình đánh lên hư không ngăn cách, tinh thần truy cầu Trường Sinh, oanh kích trên mặt cánh cửa Tiên giới.
Cánh cửa Tiên giới có chút dao động.
"Thiên Địa Pháp Tương, nhục thân chân cương! Đại Bổn Nguyên Thuật, Bàn Vũ đại lực, hợp hai làm một!"
Hoa Thiên Đô liếm liếm môi, cuồng nộ hô lên một tiếng, lực lượng trong cơ thể như núi lở biển gầm, mà Thiên Địa Pháp Tương trên thân thể hắn cũng trở lại trong óc, không ngừng ngưng tụ, phối hợp với lực lượng của thân thể ầm ầm đánh sâu vào.
Trong lúc hắn liên tục thúc dục lực lượng, trọn vẹn đánh ra hơn mười vạn quyền!
Tinh thần không gì sánh kịp lại lần nữa đánh sâu vào, mười vạn lần, hai mươi vạn lần, ba mươi vạn lần đánh sâu vào. Cuối cùng đem đem hư ảnh cánh cửa Tiên giới trên đỉnh đầu mở ra một khe hở.
Rắc...rắc...!
Đạo khe hở rất nhỏ này, bỗng chốc bị oanh mở, vô cùng vô tận đạo pháp tắc huyền ảo, nguyên khí Tiên giới hạ xuống. Toàn bộ rơi vào tron thức hải của Hoa Thiên Đô.
Chín đại thức hải của Hoa Thiên Đô triệt để biến hóa.
Vô tận pháp tắc đại đạo kết hợp cùng ý thức của hắn. Giờ khắc này tinh thần, khí chất, bổn nguyên, thân thể, hồn phách, tính mạng, thậm chí khí vận trong tối tăm của hắn đều đang gia tăng, toàn thân xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lực lượng của Hoa Thiên Đô đã tích súc thập phần hùng hậu, tuy so ra còn kém Yên Thủy Nhất, Phương Hàn, thế nhưng thời điểm mở ra cánh cửa Tiên giới, vẫn chiếm được đại đạo pháp tắc rất lớn.
Thời điểm đại đạo pháp tắc, nguyên khí Tiên giới hạ xuống, Hoa Thiên Đô sinh ra biến hóa căn bản, trước kia chưa rõ đạo lý tu đạo, không làm rõ được một vài điểm về Đạo thuật, bây giờ đã minh bạch hoàn toàn. Trước kia không cách nào luyện chế được một ít Đạo thuật, bây giờ cũng bắt đầu tu luyện được toàn bộ rồi.
Trong thức hải của hắn, răng rắc răng rắc tiếng động gì đó vang lên, tựa hồ như thứ đó đang giải thể.
Đó là thanh âm do viên tiên đan Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn gây ra.
Giờ khắc này Hoa Thiên Đô lại có thể bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh, có năng lực luyện hóa được tiên đan. Hắn bắt đầu luyện hóa viên tiên đan này, nương theo đại đạo pháp tắc của mình, nhất cử bước vào Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng, cảnh giới Bất Tử Chi Thân.
Nhưng mà sau khi toàn thân hắn chớp động, nguyên khí bị lung lay, biến hóa rốt cuộc ngừng lại. Dừng lại tại Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhất trọng, Vạn Thọ Cảnh đỉnh phong.
"Sao vẫn còn bình cảnh! Ta đã phục dụng viên tiên đan Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn này, vì sao vẫn còn bình cảnh! Nhưng mà Trường Sinh Bí Cảnh đệ nhị trọng, Bất Tử Chi Thân chính là một bước mấu chốt, sau khi tu thành, có thể bất tử! Là nền móng của đại đạo!" Hoa Thiên Đô chứng kiến mình còn chưa thể đột phá lên Bất Tử Chi Thân, chẳng qua chỉ cười lạnh một tiếng: "Bất kể như thế nào, mình bước chân vào Trường Sinh Bí Cảnh chính là một bước lên trời! Hiện tại có vạn thọ vạn năm, Phương Hàn ngươi nhất định phải chết. Ngươi nhất định phải chết. Sau khi ta bước vào Trường Sinh Bí Cảnh có thể triệt để kích phát huyền ảo trong Đại Hoang Cổ Lô, sau đó tới Thiên Vũ Chi Khố của Bàn Vũ Tiên Tôn, lấy được vô tận pháp bảo, vô tận bảo tàng, còn có tuyệt phẩm đạo khí, vũ khí chính thức của Bàn Vũ Tiên Tôn chính là Hoang Thần Chi Thi! Đó mới là chí cao tồn tại, siêu việt của Hoàng Tuyền Đồ, gần tiếp cận như tiên khí. Lúc đó ta đến được Thiên Vũ Chi Khố, có thể xưng bá thiên hạ! Đoạt được vô thượng vinh quang!"
Hoa Thiên Đô đứng thẳng lên, phát ra tiếng thét dài, buồn bực trong nhiều năm giờ khắc này bị quét sạch.
"Yên Thủy Nhất, hiện tại ta đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, có thể cầu hôn nàng. Về phần Phương Hàn cái tên tiểu nghiệp chướng này, ta chỉ cần trở tay có thể giết chết hắn. Không thành vấn đề. Tu luyện đến Trường Sinh Bí Cảnh, tên tiểu nghiệp chướng này không phải là đối thủ của ta. Cảnh giới của ta mắt thấy tùy thời có thể đề cao hơn nữa. Đối thủ của ta là Ma Môn Lục Đế! Địa Để Ma Hoàng! Bọn chúng đều là đại cự đầu. Trong Vũ Hóa Môn còn có Vương Đạo Lăng, Dịch Kiếm Thu, Trần Thiên Hiệp tam đại phó chưởng môn. Mà Phương Hàn căn bản không đủ tư cách để ta xuất thủ! Dù sao trong Vũ Hóa Môn còn có vạn cổ cự đầu tiến cảnh sớm hơn ta."
Từng đạo thần niệm cường hoành bắn phá ra.
Làm cho quần áo trên người Hoa Thiên Đô chấn động, trong mắt hắn chỉ có vạn cổ cự đầu, hùng phách thiên địa, có cảm giác phóng mắt nhìn khắp thế giới.
"Đương nhiên, Phương Hàn tên tiểu nghiệp chướng này tuy ta không thèm để trong lòng, nhưng mà hảo hảo đùa bỡn hắn một chút cũng hay. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn có thể giữ được tính mạng qua trận quyết đấu với sư phụ, chín mươi ba loại thần thông thì tính là gì. Ở trước mặt vạn cổ cự đầu, chỉ là muỗi mà thôi."
Lúc Hoa Thiên Đô còn đang đắm chìm trong niềm vui tấn chức thành vạn cổ cự đầu, tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, đột nhiên một đạo tâm linh cường đại truyền tới.
"Thiên Đô, thay ta báo thù... Thay ta báo thù! Ta không cam lòng, ta không cam lòng..."
"Đây là! Đây là thanh âm của Như Ý sư phụ, chẳng lẽ người xảy ra chuyện? Làm sao có thể? Đúng rồi hôm nay hình như là ngày tên tiểu nghiệp chướng Phương Hàn giao thủ cùng sư phụ. Không tốt! Đại Hoang Cổ Lô, Đại Hoang Cổ Lô đã bị tổn thương nghiêm trọng! Đại Hoang Cổ Lô, trở lại cho ta. Trở lại cho ta!"
Lúc này thân thể Hoa Thiên Đô nhoáng lên, nhanh chóng bay ra ngoài Vũ Hóa thiên cung, đồng thời dùng hét toàn lực cảm ứng Đại Hoang Cổ Lô của mình...
"Như Ý Tử đã chết!"
"Triệt để chết rồi, cư nhiên bị Phương Hàn giết chết. Kết cục này chỉ sợ rằng không ai dự liệu được, lưỡi kiếm trong tay Phương Hàn gọi là gì vậy? Chẳng lẽ là Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm trong tay Tứ Thập Đại Đạo? Nhưng mà dường như kiện pháp bảo kia cũng không có lực lượng lớn như vậy."
"Tứ Thập Đại Đạo đã bị Phương Hàn tiêu diệt?" Làm sao có thể, nghe đồn có cả cự đầu là Trường Sinh Bí Cảnh đi tiêu diệt Tứ Thập Đại Đạo, thế nhưng đó chỉ là lời đồn thổi của nhân gian mà thôi."
"Phương Hàn giết chết Như Ý Tử, ngay cả cơ hội tự bạo cũng không có. Điều này cũng quá kinh khủng đi..."
"Bây giờ đã lợi hại như vậy, nếu như bước vào Trường Sinh Bí Cảnh, chẳng phải là không ai làm gì được hắn sao?"
Ánh mắt vài vị phó chưởng môn của Thái Nhất Môn giờ khắc này đã triệt để đờ đẫn, nguyên bản ánh mắt của bọn họ cao cao tại thượng, lần này đi quan chiến cũng là để cho vui mà thôi, thế nhưng Phương Hàn liên tiếp thi triển ra rất nhiều thượng phẩm đạo khí, còn có khí linh của một vị vạn cổ cự đầu, dễ dàng tại chỗ giết chết Như Ý Tử, tự bạo cũng không có bất kỳ tác dụng. Trong lòng bọn họ cũng không khỏi lạnh lẽo, nếu thay mình là Như Ý Tử, cũng sẽ chết rất nhanh, không có bất cứ ngoại lệ nào.
Hiện tại sắc mặt của Thiên Hình trường lão không có bất cứ biểu tình nào, cũng không biết là đang suy nghĩ cái gì, Khương Nhu Nhu trái lại liên tục gật đầu, trên mặt lồ lộ vẻ thưởng thức không chút che dấu.
Phong Bạch Vũ lại nhắm chặt mắt, trên người tinh quang lập lòe, trông có vẻ bí hiểm.
Mà sắc mặt của Lô Lan Bà, Phất Vân Tẩu, Mỹ Tu Tiên, Đồng Cước Tiên bốn đại cự đầu giống như cha mẹ vừa chết, đều liên tục lắc đầu, tựa hồ như không tin Như Ý Tử cứ như vậy mà chết.
"Như Ý Tử không có khả năng chết, sao có thể dễ dàng chết như vậy, đây chính là một vị vạn cổ cự đầu, làm sao có thể bị một nhân vật Thần Thông Bí Cảnh chém chết chứ?"
"Thần Thông Bí Cảnh đánh bại vạn cổ cự đầu, không, không phải đánh bại mà là chém chết."
"Trước đây có một vài nhân vật thần thông thập trọng Nghịch Thiên Cải Mệnh chiếm được thượng phẩm đạo khí, quả thật có thể chống lại vạn cổ cự đầu, thế nhưng không thể nào đánh bại. Càng không có khả năng giết chết!"
Chống lại vạn cổ cự đầu là một chuyện, đánh bại vạn cổ cự đầu lại là một chuyện khác.
Giết chết vạn cổ cự đầu, đó chính là khó càng thêm khó, thậm chí không có khả năng.
Chống lại, đánh bại, giết chết. Ba điều này căn bản là ba khái niệm hoàn toàn bất đồng. Trong suy nghĩ của những người có kinh nghiệm, Thần Thông Bí Cảnh cho dù có lợi hại, cũng chỉ đủ chống lại vạn cổ cự đầu, chớ nói chi là đánh bại. Giết chết lại không cần phải nghĩ.
Trước kia Phạm Thanh Ảnh, Yên Thủy Nhất, Hoa Thiên Đô ba vị đứng đầu Trường Sinh dự khuyết bảng đều có thể chống lại vạn cổ cự đầu, có đôi khi ngẫu nhiên lập uy, khiến vạn cổ cự đầu chịu chút thiệt thòi, còn ngoài ra đều phải liều mạng bỏ chạy. Mà hiện tại Phương Hàn lại thoải mái giết chết, khoảng cách thật cách nhau quá lớn.
Đây quả thực là lần đầu tiên trong lịch sử vạn năm tu đạo trên Huyền Hoàng đại thế giới vạn cổ cự đầu ở trước mặt bao nhiêu người bị nhân vật Thần Thông Bí Cảnh thoải mái giết chết.
Khóe miệng của Tiêu Phi khẽ nhích, hắn không rõ ràng lắm mình đã nói cái gì, lúc này hắn mới chính thức cảm giác được, bản thân mình thua dưới tay Phương Hàn cũng không oan, một chút cũng không oan, hơn nữa còn là vinh hạnh nữa. Người ta là vạn cổ cự đầu còn bị dễ dàng giết chết, mình chỉ là một tên Thần Thông Bí Cảnh có tính là gì. Có thể giao thủ với ngươi, cũng là nể mặt mũi ngươi lắm rồi.
"Chết!"
Lúc trong nháy mắt Phương Hàn giết chết Như Ý Tử, trong Vũ Hóa thiên cung truyền tới một tiếng thét kinh thiên động địa, pháp lực hùng hồn, thực lực quả nhiên là của vạn cổ cự đầu.
Một bóng người màu xanh nhanh như con thoi phi ra, Đại Hoang Cổ Lô vừa rồi gấp gáp bỏ chạy, lúc này dường như tìm được chủ nhân chân chính, hóa thành một đạo bảo quang chui vào trong óc bóng người màu xanh này.
"Hoa Thiên Đô! Là Hoa Thiên Đô ra rồi."
"Hoa Thiên Đô! Hắn đi ra cũng vô ích, chỉ tự rước nhục mà thôi, sư phụ hắn là Như Ý Tử còn bị Phương Hàn giết chết. Chẳng lẽ thực lực của hắn còn cao hơn cả sư phụ hắn. Bây giờ rất có thể bị Phương Hàn giết chết a."
"Không đúng, Hoa Thiên Đô đã đột phá Thần Thông Bí Cảnh trở thành vạn cổ cự đầu, ngươi xem tiên khí đang quẩn quanh toàn thân hắn, pháp lực cường hoành, hắn rốt cục đã đột phá, một vị chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn đã biến thành một vị vạn cổ cự đầu, cái này phải bày đại yến, tiệc rượu chiêu đãi anh hào trong thiên hạ rồi."
"Nhìn tình huống này có thể mở yến tiệc được sao? Như Ý Tử bị Phương Hàn giết chết. Hoa Thiên Đô cho dù có tấn thăng lên làm vạn cổ cự đầu, Trường Sinh Bí Cảnh, một bước lên trời thì có tác dụng gì? Trừ phi hắn tu thành Bất Tử Chi Thân, dễ dàng giết chết Phương Hàn. Nhưng mà xem ra hắn còn chưa thể tu thành Bất Tử Chi Thân."
"Thế nhưng hắn cũng chỉ còn một bước nhỏ nữa là tới Bất Tử Chi Thân thôi, lần này tấn thăng làm vạn cổ cự đầu, địa vị con người tăng lên cực cao. Hôn sự của hắn cùng Yên Thủy Thiên cũng có thể thực hiện. Nhưng mà Yên Thủy Thiên cũng đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, đang bế quan trong Vĩnh Hằng Thần Lô, không biết liệu có thể tu thành Bất Tử Chi Thân hay không?"
"Hoa Thiên Đô đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, địa vị thật sự lớn, đối với Thái Nhất Môn ta, đối với Vũ Hóa Môn, đều có chỗ tốt. Hừ! Thiên Vũ Chi Khố của Bàn Vũ Tiên Tôn không phải nhờ hắn mới mở ra được sao?"
"Nghĩ một chút, khí vận của Vũ Hóa Môn đúng thật là tốt, có được Phương Hàn, còn có hi vọng tìm được Hoàng Tuyền bảo khố. Có được Hoa Thiên Đô có hi vọng tìm được Thiên Vũ Chi Khố. Nhưng mà chuyện tốt bực này, Vũ Hóa Môn không có khả năng có được. Hoa Thiên Đô đã đáp ứng chỉ cần thành hôn được với Yên Thủy Nhất, có thể mang chúng ta đi tìm Thiên Vũ Chi Khố, sau đó mở ra."
Vài vị phó chưởng môn của Thái Nhất Môn liên tục dùng thần niệm trao đổi.
Nghe đồn Hoa Thiên Đô chiếm được động phủ của Bàn Vũ Tiên Tôn, thật ra không phải, hắn chẳng qua chỉ chiếm được Đại Hoang Cổ Lô, một kiện thần kiếm, một quyển kinh thư, còn một ít bảo bối khác mà thôi. Bàn Vũ Tiên Tôn cùng Thái Nguyên Tiên Tôn đã nổi danh từ lâu. Động phủ của hắn tuy không bằng Thái Nguyên tiên phủ, không có tiên khí Huyền Tẫn Chi Môn, thế nhưng Hoang Thần Chi Thi trấn áp động phủ, kiện pháp bảo này được xưng là tiếp cận tiên khí, là chìa khóa để mở ra cánh cửa Tiên giới.
Những điều này là bí mật trong những bí mật, thế nhưng phó chưởng môn của Thái Nhất Môn, loại cấp bậc này cũng có thể biết được bí mật của môn phái. Chính vì trên người Hoa Thiên Đô có bí mật của Thiên Vũ Chi Khố, cho nên Thái Nhất Môn, Vũ Hóa Môn mới nhìn trúng hắn.
"Ha ha ha ha ha, Hoa Thiên Đô ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện. Đáng tiếc đáng tiếc ngươi đã tới quá muộn, ta đã giết chết sư phụ Như Ý Tử của ngươi. Hắn đã triệt để biến mất khỏi thiên địa, hiện tại ngươi đi ra cũng rất đúng lúc, ước hẹn mười năm ước chiến giữa chúng ta, còn có sáu năm nữa, nhưng mà hiện tại cũng đến thời điểm giao thủ rồi, ta sẽ triệt để giết chết ngươi."
Phương Hàn vừa nhìn thấy Hoa Thiên Đô đi ra, tâm thần khẽ động chỉ biết Hoa Thiên Đô đã đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, trở thành vạn cổ cự đầu, nhưng mà điều này cũng là chuyện đã được dự liệu, Vũ Hóa Môn cũng đã truyền thụ Đại Âm Dương Thuật cho hắn, cho hắn vô số chỗ tốt, còn không đột phá, vậy đời này cũng hết hi vọng đột phá rồi.
Nhưng mà hiện tại cho dù Hoa Thiên Đô có đột phá, Phương Hàn cũng nắm chắc có thể giết được hắn, bởi Phương Hàn có thể nhìn ra được Hoa Thiên Đô còn chưa tu thành Bất Tử Chi Thân.
"Đến đây đi! Phương Hàn, ngươi còn lâu mới biết ta đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh, sau khi phục dụng một viên Sinh Sinh Tạo Hóa Hoàn, thực lực khủng bố cỡ nào. Hiện tại chỉ cần khẽ nhích chân là ta có thể bước vào cảnh giới Bất Tử Chi Thân. Hôm nay ngươi giết chết sư phụ ta, ta sẽ lấy máu tươi của ngươi để tế linh hồn người."
Hoa Thiên Đô nhẹ nhàng bước lên, phong vân đều quay xung quanh hắn.
"Dừng tay cho ta!"
Đột nhiên lúc này, một đạo tinh quang xuất hiện ở giữa Hoa Thiên Đô cùng Phương Hàn, cư nhiên là chưởng giáo chí tôn của Vũ Hóa Môn, Phong Bạch Vũ!
"Chưởng giáo chí tôn!" Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, chỉ biết hôm nay không thể nào xuất thủ với Hoa Thiên Đô. Phong Bạch Vũ đã xuất thủ can thiệp, liên tỏ rõ lập trường. Cho nên Phương Hàn liền thu hồi Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, Hoàng Tuyền Đồ, Bát Bộ Phù Đồ dung nhập vào thân thể.
"Hai người các ngươi có mười năm ước hẹn, còn sáu năm nữa. Từ giờ tới lúc đó không thể quyết đấu sinh tử! Nghe rõ chưa? Đây là lời ta nói..., trong thời gian sáu năm, không thể giao thủ. Bằng không đừng trách chưởng môn ta không khách khí." Phong Bạch Vũ lạnh lùng nói: "Sáu năm sau, ước định vừa đến, ta sẽ tùy ý cho các ngươi đánh đánh giết giết. Nếu như còn không nghe lời ta, các ngươi chính là phản giáo, ta sẽ phế bỏ tất cả đạo hạnh, biến các ngươi thành súc vật. Biết chưa?"
Lời này của Phong Bạch Vũ, ngữ khí quả thật cũng không có hung ác gì, thế nhưng trong đó ẩn chứa một cỗ uy nghiêm giống như thiên phạt, không cho người ta bất cứ cơ hội phản kháng nào.
"Vâng, chưởng giáo chí tôn. Đệ tử sẽ tuân theo pháp chỉ của chưởng giáo chí tôn!" Phương Hàn hơi cúi đầu, biểu hiện ra bộ dáng cung kính.
"Đệ tử cũng sẽ tuân theo pháp chỉ của chưởng giáo chí tôn." Hoa Thiên Đô cũng thở dài một hơi, dường như thở ra một bụng oán khí. Giờ khắc này trong lòng hắn vô cùng buồn bực, nguyên bản cho rằng mình đã tu thành Trường Sinh Bí Cảnh là có thể diễu võ dương oai, hãnh diện với đời, Vũ Hóa Môn tất nhiên sẽ phải mở đại yến chiêu đãi quần tiên thiên hạ, đồng thời tại trên yến hội, hắn có thể hung hăng làm nhục Phương Hàn. Từ nay về sau có thể xuân phong đắc ý, tiếu ngạo muôn đời.
Thế nhưng sự thật cùng lý tưởng thật sự quá khác nhau.
Phương Hàn giết chết Như Ý Tử, lại lần nữa khiêu chiến với hắn, tuy được Phong Bạch Vũ can ngăn, thế nhưng trong mắt đám vạn cổ cự đầu ở đây, đó chính là Phong Bạch Vũ đang bảo vệ hắn, tránh chuyện hắn bị Phương Hàn trực tiếp giết chết.
Vạn cổ cự đầu sau khi trông thấy cảnh Phương Hàn đánh chết Như Ý Tử, đã không còn cảm thấy vinh quang nữa.
Trong lòng Hoa Thiên Đô cơ hồ đang chảy máu, nhưng mà cách đối nhân xử thế của hắn rất thâm sâu, trên mặt không hề biểu hiện ra chút cảm xúc nào.
"Hoa Thiên Đô, ngươi bế quan rốt cuộc cũng tới thời khắc mấu chốt nhất, tấn thăng làm vạn cổ cự đầu, hiện tại ta ban thưởng cho ngươi danh hào, từ nay về sau ngươi chính là phó chưởng môn của Vũ Hóa Môn, có quyền sinh sát đối với đệ tử thần thông ngũ trọng Thiên Nhân Cảnh trở xuống. Có thể chỉ huy rất nhiều sự vụ của môn phái, có thể ở bên ngoài mở phủ xây lăng."
thanh âm của Phong Bạch Vũ tiếp tục truyền đến, bàn tay khẽ vẫy, toàn thân Hoa Thiên Đô bị một cỗ tinh quang bao lấy, trên tay hắn lập tức xuất hiện một tấm lệnh phù.
"Hoa Thiên Đô, ngươi theo ta tiến vào Vũ Hóa thiên cung. Theo ta gặp vài vị thái thượng trưởng lão. Đây là môn quy. Phàm là đệ tử tu thành vạn cổ cự đầu đêu có tư cách yết kiến, được rất nhiều thái thượng trưởng lão ban thưởng, truyền thụ cho các loại thần thông, ban thưởng hạ phẩm đạo khí, tiên đan." Phong Bạch Vũ tiếp tục nói: "Về phần Phương Hàn ngươi lần này giết chết trưởng lão môn phái, đối với môn phái mà nói là tối kỵ! Nhưng mà ngươi cùng Như Ý Tử có ước hẹn quyết đấu sinh tử tại trên Thiên Hình Thai, cho nên ta cũng không nói thêm gì. Chỉ cần ngươi có thể tấn thăng lên Trường Sinh Bí Cảnh, cũng sẽ được đãi ngộ giống như Hoa Thiên Đô. Từ nay về sau ngươi hãy hảo hảo tu luyện đi."
Trong lúc nói chuyện hắn trực tiếp xé rách hư không đem Hoa Thiên Đô tiến nhập vào chỗ sâu nhất của Vũ Hóa thiên cung.