"Vậy là có ý gì, muốn cùng ta đơn đấu?" Phương Hàn quan sát Tu La Đại thống lĩnh ở xa, gương mặt hắn phi thường tuấn mỹ, trông như một mỹ nam tử, nhưng thân thể lại phủ đầy lân phiến màu xanh đen, lập lòe quang mang yêu dị, ma thân to lớn cùng với gương mặt tuấn mỹ, phi thường tương phản, quả thực là một sự kết hợp giữa ma quỷ cùng tiên nhân.
"Nếu như thuế biến thêm một lần nữa, biến thành người, không biết đầu Tu La Đại thống lĩnh sẽ trở nên tuấn mỹ đến mức nào đây?" Phương hàn thầm nghĩ trong lòng: "Ma biến thành người lại xinh đẹp hơn con người, thật là khôi hài."
"Tại hạ Phương hàn, Vũ Hóa Môn đệ tử, xin hỏi vị Tu La Đại thống lĩnh có phải là muốn cùng ta giao thủ?"
"Ngươi là ngoại môn đệ tử của Vũ Hóa Môn? Xem thân thể của ngươi cường hãn vô cùng, năm mã lực, thể lực sung mãn, huyết nhục cô đọng, căn cơ vững chắc, vượt qua những thần biến cao thủ bình thường, nhất định nổi bất trong nội môn đệ tử, thậm chí ngang ngửa cao thủ trên Sơn Hà bảng. Vậy mà chỉ là một ngoại môn đệ tử thôi sao?
Tu La Đại thống lĩnh kinh ngạc nói.
"Đầu Tu La này lực lượng cực kỳ cường đại,, mạnh gấp đôi Tà Nguyệt vương tử, mặc dù không có pháp lực, nhưng nếu hắn giết đến, chỉ sợ ta cũng không thể theo kịp tốc độ của hắn."
Phương Hàn cũng không trả lời, mà tập trung quan sát trạng thái cơ nhục của Tu La.
Hắn vừa nghe Diêm nói qua, lực lượng của Tu La rất cường đại, khoảng chừng mười ba mã lực, mà lực lượng của một thần biến cao thủ bình thường chỉ chừng năm mã lực.
Là Đầu Mục sa phỉ, Ta Nguyệt vương tử nhờ có kỳ ngộ ăn được một con thiên niên Huyết biên bức sáu cánh có được sức lực chừng bảy mã lực, nhưng vẫn không phải là đối thủ của đầu Tu La này.
Phương Hàn vừa mới thấy Tu La trốn khỏi lưới đao Tử Điện Âm Lôi của Phương Thanh Tuyết, tốc độ quả thực rất nhanh, mắt thường căn bản không thể theo kịp, hắn biết chắc rằng nếu Tu La đánh giết tới, chỉ sợ là hắn còn chưa kịp khu động phi kiếm thì đã bị giết chết rồi.
"Đáng tiếc, ta nếu như tu luyện tới thần biến cảnh giới, có lực lượng tám mã lực, cũng còn có thể chống đỡ vài chiêu. Hiện giờ đụng phải đầu Tu La này, hẳn phải chết không nghi ngờ."
"Cũng chưa chắc, ngươi có để ý thấy đầu Tu La này tựa hồ không muốn giết ngươi, lại không muốn để ngươi tiếp tục giết đại quân yêu ma, nếu không hắn sớm đã động thủ rồi, Tu La bản tính đều hung tàn, không nên lề mề như vậy chứ." Diêm lên tiếng, trong giọng nói cũng có chút khẩn chương, nếu nhưng Phương Hàn chết, hắn bị lộ ra, kết cục rất khó đoán được.
"Hắn muốn bắt sống ta, uy hiếp Phương Thanh Tuyết, điểm tâm tư ấy ta sao lại không nghỉ ra nhỉ?" Phương Hàn đột nhiên hiểu, "Hắn cho rằng ta có quan hệ với Phương Thanh Tuyết."
"Uhm, với tư chất của ngươi tự nhiên không thể là người bình thường, cũng khó trách hắn hiểu lầm ngươi, hắn đã không giết ngươi, chỉ muốn bắt sống, vậy chúng ta có rất nhiều cơ hội." Diêm âm hiểm nói.
"Cơ hội gì, chẳng lẽ chúng ta còn có thể giết được hắn? Lân phiến trên người Tu La chắc chắn hơn nhiều so với lân phiến trên người Dạ Xoa, phi kiếm còn chưa chắc chém đứt được."
"Ta tự có biện pháp."
"Mặc kệ ngươi là ngoại môn hay nội môn đệ tử, buông kiếm trong tay đi theo ta, không thì ta giết ngươi." Đầu Tu La này cũng không biết Diêm cùng Phương Hàn đang thương lượng chuyện gì, thấy Phương Hàn im lặng không nói không nhịn được lại nói tiếp, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, giọng điệu vô cùng tự tin.
Với thực lực của hắn thì cũng có thể đối chọi với cao thủ Thần thông bí cảnh chứ đừng nói gì là một tên ngoại môn đệ tử.
"Nếu không thì sao?"
Khóe miệng Phương Hàn lộ ra vẻ tươi cười, dùng ngón tay chỉ vào Yêu Thần tế đàn, tử điện bao quanh, khói đen tràn ngập, cự đại yêu thần lung lay như muốn đổ, tựa hồ cũng bụ Phương Thanh Tuyết làm cho chấn động nói: "Chờ Thanh Tuyết sư tỷ hủy diệt xong Yêu Thần tế đàn, giết chết mấy tên đệ tử Ma Môn thì ngươi nhất định cũng phải chết."
"Phải không? Vậy để xem ai chết trước!"
Gương mặt của Tu La hiện ra một nụ cười quỷ bí, Phương Hàn lập tức cảm thấy lạnh sống lưng! Một ma trảo như từ trong hư không hiện ra, trực tiếp đánh vào trái tim của hắn.
"Thật nhanh!"
Rõ ràng là Tu La vừa rồi còn cách hơn trăm bước, thế mà móng vuốt của hắn đã chộp tới trước ngực mình, căn bản không kịp phản ứng, Phương Hàn lúc này đây mới biết được sự khủng bố của Tu La.
Hắn không nghĩ ngợi gì, toàn lực chém ra một kiếm, giơ ngang, ngăn đỡ trước ngực.
Đương!
Pháp kiếm liền phát ra tử điện, Phương Hàn cả người bị văng lên, bay ngược về sau hơn mười bước, ngã trên mặt đất, đầu óc quay cuồng, toàn thân nhức mỏi.
Hắn tuy chặn được một trảo của Tu La, nhưng lại bị lực lượng cường đại đánh bay.
Với thân thể chỉ có lực lượng năm mã lực của hắn, căn bản không có khả năng chống đỡ một cách trọn vẹn lực lượng mười ba mã lực của Tu La.
Tư tư tư tư tư, tư tư tư tư. Toàn thân Tu La chìm trong tử điện, tựa hồ bị tê liệt, nhưng chỉ một chớp mắt tử điện liền biến mất, tựa hồ chỉ có thể làm cho hắn bất động một chút, không hề để lại chút thương tổn nào.
Bất quá một thoáng tê liệt đó cũng đủ để cứu Phương Hàn một mạng, nếu không Tu La tiếp tục tấn công, Phương Hàn chắc chắn khó bảo toàn tính mạng.
"Lực lượng quá lớn!" Phương hàn xoay người đứng lên, vừa lúc thấy được tử điện trên người Tu La biến mất, mà lục phủ ngủ tạng của hắn dường như vẫn đang quay cuồng.
Nhất là tay cầm kiếm của hắn, hổ khẩu vỡ nát, máu nhỏ giọt, một trảo của Tu La lại có uy lực mạnh mẽ đến như vậy.
"Con người, lực lựng của ngươi quá nhỏ be! Ta không muốn giết ngươi, buông kiếm đi!"
Sau khi tử điện trên người Tu La biến mất, hai mắt huyết hồng của hắn xoay chuyển một vòng, môi giật giật, nói: "Pháp lực của tử điện trên thanh kiếm của ngươi rất nhỏ bé, căn bản không thể tạo thành thương tổn đối với ta."
"Hừ!"
Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, thân thể lui về sau, mạnh mẽ bước nhanh hơn hai mươi bước, hướng tới dòng sông ngầm dưới lòng đât, tựa hồ muốn lợi dụng sông ngầm để né tránh sát chiêu của Tu La.
"Chạy trốn sao?"
"Thân thể Tu La lóe lên, hóa thành một luồn hắc tuyến, xé rách không khí tạo nên âm thanh giống như tiếng sáo, trên bình nguyên có rất nhiều cây nấm lớn, một cây nấm gần thân thể hắn bị gió cuốn nhổ bật hết cả gốc.
"Không tốt!"
Phương Hàn đang chạy trốn đột nhiên cảm thấy âm thanh sắc bén từ phía sau vang lên, tựa hồ ma trảo muốn đem đầu hắn bóp nát.
Phương hàng biết rõ đây là Tu La một lần nữa đuổi đết, vộ vàng vung pháp kiếm lên, xuất ra một chiêu "Triều đầu khỏa não", xoay tròn quanh đầu hắn, một lần nữa ngăn đỡ ma trảo đánh tới.
Phanh!
Lần này cả người Phương Hàn bị đánh bay hơn hai mươi bước, hổ khẩu lần nữa vở tan, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lăn mấy vòng, điều chỉnh lại khí tức bật người đứng lên thì tử điện trên người Tu La cũng đã tán đi.
"Lưu tinh truy nguyệt!"
Chứng kiến tình huống như vậy, Phương Hàn đột nhiên nhân kiems hợp nhất, toàn thân như một cây kim lớn dùng hết toàn bộ sức mạnh thúc dục pháp kiếm đâm vào mắt của Tu La!"
Hắn vậy mà không trốn, lại còn dám tấn công!
"Can đảm lắm!" Tu La phát ra một từng tràng cười âm hiểm, thân thể lóe lên, lập tức lúc đó âm phong nỗi lên, khắp nơi đều là tàn ảnh của hắn, làm cho Phương Hàn đâm vào khoảng không.
Phương Hàn biết rõ, lúc này là thời khắc sinh tử tồn vong, không được phép chần chừ, tập trung toàn bộ tinh thần, thần thức tản ra khắp toàn thân, như một tấm gương, bất kỳ tình huống nào diễn ra xung quanh đều được ghi nhận lại, một làn gió, một mùi vị, hắn đều có thể phản ứng một cách tự nhiên, kịp thời.
Thân thể so với hầu tử còn nhanh nhẹn hơn gấp mấy lần, bay nhảy khắp nơi, pháp kiếm loạn đánh, tử điệm ngập tràn, liên tiếp công kích Tu La.
"Xà hạc tương tranh", "Thất tinh liên hoàn, "Phi linh thiểm diệu", "Long tinh hổ mãnh", "Thu vũ triền miên"… … một chiêu lại một chiêu, toàn bộ thi triển hết.
Phương Hàn toàn lực chống lại, đem toàn bộ sở học của hắn rat hi triển, không hề giữ lại chút gì, dưới áp lực thời điểm sinh tử, tiềm lực lại một lần nữa đuợc phóng thích.
Người bên ngoài nhìn vào thấy trong khuôn viên vài chục trượng khắp nơi đều là kiếm quang của hắn, khắp nơi đều là thân ảnh của hắn. Dược lực giúp cho hắn có thể lực bền bỉ, thân thể cứng cỏi của Cửu khiếu Kim Đan lại tiếp tục phát huy.
Lực lượng của Tu La rất cường đại? Tốc độ cực nhanh? Khoảng chừng mười ba mã lực, lại ngưng tụ tại một điểm mà bạo phát ra, cho dù là với pháp lực của cao thủ Thần thông bí cảnh cũng bị công phát, đánh nát thân thể, nhưng Phương Hàn lại liên tiếp chống đỡ, chịu đựng được.
Rầm rầm rầm, rầm rầm rầm.
Trên mặt đất xuất hiện mười cái hố, bùn đất bắn ra khắp nơi, mỗi lần Tu La đạp một bước lại làm mặt đất chấn động, một cước đạp xuống là một cái hố.
Bất quá mỗi lần đánh bay Phương Hàn, Tu La đều ị tử điện làm cho tê liệt một thoáng, hành động bị trở ngại, không thể linh hoạt di chuyển được. Mà Phương Hàn thì nhân cơ hội này mà điều chỉnh hô hấp, khôi phục thể lực.
"May là Phương Thanh Tuyết giúp ta luyện chế lại pháp kiếm một lần, nếu không thì hôm nay khó tránh khỏi độc thủ rồi." Trong chớp mắt hắn đã dùng pháp kiếm chống đỡ hơn mười lần công kích của Tu La, hổ khẩu của Phương Hàn giờ đây máu tươi chảy dài, không giữ được tu thế cầm kiếm nữa.
"Có thể ngăn cản được lực lượng mười ba mã lực của ta. Ngươi có thể tự hào rồi, ta cũng có chút luyến tiếc tài năng của ngươi." Tu La một lần nữa đứng thẳng tại chỗ, nhìn hổ khẩu đang chảy máu của Phương Hàn nói, "Ngươi còn có thể ngăn cản được mấy đòn? Ba đòn? Hay hai đòn nữa thì có cầm nổi kiếm nữa không? Không có tử điện trên lưỡi kiếm thì ta đuổi bắt ngươi như bắt một con thỏ mà thôi."
"Phương Thanh Tuyết! Ngươi!"
Đúng lúc này, từ Yêu Thần tế đàng đằng xa truyền đến một tiếng gào kinh thiên động địa của Thiên Lang tiểu chân nhân Mặc Vương Lâm. Thiên Lang Thất Sát yên quanh người hắn đột nhiên phát hỏa, bị đốt thành một trận hỏa tinh, rồi tiêu tán.
Phương Thanh Tuyết vậy mà có thần thông cường đại, cứng rắn phá vỡ lớp phòng hộ.
Ầm ầm!
Thất Sát Hồ lô trên tay Mặc Vương Lâm bị một đao khí chém trúng, bay vút lên trên, Phương Thanh Tuyết vươn tay ra khõ vẫy, bảo khí này liền bay vào trong tay nàng.
"Đã không có Thất Sát Hồ lô, ngươi còn có thể làm gì!" Khi Phương Thanh Tuyết một tay bắt được Thất Sát Hồ lô, hai cái âm dương tử điện đại xa trên người nàng lại hung hăng đánh tới bức tượng Yêu Thần cao lớn.
Muốn hủy diệt tượng của Yêu Thần.
Đúng lúc này, bức tượng Yêu Thần đột nhiên nhúc nhích, giống như là người chết sống lại, cường đại yêu khí bỗng nhiên tỏa ra khắp nơi, tràn ngập bình nguyên trong lòng đất.
Phương Thanh Tuyết thấy cảnh này thì biến sắc!
"A! Yêu Thần hiển linh! Không thể kéo dài được nữa!"
Tu La cũng nhìn thấy tình huống này, sắc mặt phát lạnh, ầm ầm! Hắn đứng thẳng người, giẫm mạnh một cả, làm mặt đất sụp đổ tạo ra một cái hố lớn, sau đó thân thể của hắn đã xuất hiện trước mặt Phương Hàn.
Hắn thể hiện ra lực lượng chân chính của bản thân!
"Là lúc này!" Âm thanh của Diêm lại một lần nữa vang lên trong tâm linh của Phương Hàn, "Yêu Thần hiển linh, không phải chuyện thường! Phương Thanh Tuyết không rảnh để ý đến ngươi, chúng ta cùng nhau liên thủ giết chết đầu Tu La này!"