Tu vi tinh tiến.
Đồng Tượng công tiến triển vượt bậc.
Vân Sát quyền đạt tới đỉnh phong.
Mấy ngày qua, thực lực và nội tức của Trần Vũ đã tăng một đoạn dài.
Đương nhiên, tất cả là nhờ quãng thời gian này hắn rèn luyện trên chiến trường, lĩnh ngộ được nhiều thứ, đồng thời kích phát được những sát khí tiềm tàng trong cơ thể.
Tương tự, điểm chiến công và chiến lợi phẩm của Trần Vũ cũng tiêu hao sạch sẽ, tài sản tích lũy giảm mạnh.
Nửa ngày sau.
Phụ cận chiến trường thành Lô Vân, bức màn huyết sắc trên không trung càng lúc càng trở nên yêu dị rực rỡ, sóng máu nhộn nhạo bên trong đã dần trở nên ôn hòa hơn.
Vù...
Trong bức màn huyết sắc lộ ra một đám sương mù huyết sắc, mơ hồ hiện lên khung cảnh cây rừng, sông núi, kiến trúc,... khí tức cực kỳ cổ lão.
- Lối vào đã ổn định rồi.
Dưới bức màn huyết sắc, trên thạch đài truyền đến tiếng hò reo mừng rỡ của vài người.
Những người này đều là cường giả Hóa Khí cảnh của ba tông và Cốt Ma Cung, bọn họ ngày đêm trấn thủ nơi này, giám sát lẫn nhau.
Cảnh tượng bên trong bức màn huyết sắc tất nhiên đều bị trận doanh hai bên nhìn thấy.
Khu vực Cốt Ma Cung.
Trong một căn nhà gỗ giản dị, bày biện tinh xảo tản ra mùi thơm thoang thoảng.
- Sắp bắt đầu rồi sao?
Một thiếu nữ dịu dàng ôn nhu điềm tĩnh, vóc người như tiên tử, tóc mây xõa tung, đứng dưới ánh sáng của vầng huyết nguyệt, lộ ra vẻ đẹp khiến lòng người say đắm.
- Liễu Hinh Nhi.
Một thanh niên tuấn mỹ tà dị mặc huyết bào đột nhiên xuất hiện bên cạnh, lên tiếng gọi.
- Đại nhân.
Thiếu nữ tuyệt mỹ gọi là Liễu Hinh Nhi lập tức biến sắc, vội vàng nửa quỳ trên mặt đất, cung kính như thần linh.
Nếu lúc này Trần Vũ và Đoàn Kiêu Long có mặt ở đây, e rằng chỉ cần nhìn thấy bóng lưng thiếu nữ này liền có thể nhận ra nàng là ai.
- Ngươi là người của tổ chức Huyết Nguyệt ta, mười năm gần đây mới cài vào Cốt Ma Cung. Bây giờ Huyết Táng Thiên Viên mở ra, tổ chức rất thiếu người, bổn tọa cần ngươi vào Huyết Táng Thiên Viên lấy một vật.
Thanh niên mặc huyết bào lạnh nhạt nói.
- Hinh Nhi đồng ý! Chẳng qua, “Âm Liên Ách Thể” (*) của muội muội ta nếu phát tác lần nữa, e rằng sẽ không thể sống quá 16 tuổi.
(*) tai họa của thể chất Âm Liên
Liễu Hinh Nhi kính cẩn nói.
- Hừ! Nếu không phải bổn tọa ra tay, e rằng mấy năm trước muội muội ngươi đã bỏ mạng. Chỉ cần ngươi hoàn thành chuyện này, lần sau bổn tọa ra tay, tiêu hao chút nguyên khí, có thể giữ cho muội muội ngươi sống đến 20 tuổi.
Thanh niên mặc huyết bào nói.
- Đa tạ đại nhân, không biết ngài muốn ta làm chuyện gì...
Liễu Hinh Nhi thở phào một hơi.
Thế nhân nào biết nàng không chỉ là nội gián của Vân Nhạc môn, thậm chí ở trong Cốt Ma Cung thì nàng cũng là một nội ứng.
Mà nàng làm tất cả những việc này, chỉ bởi vì khiến muội muội có thể kéo dài sinh mệnh, vui vẻ mỗi ngày.
Phốc... Phốc... Phốc...
Thanh niên mặc huyết bào bỗng nhiên đưa tay điểm vài cái lên người Liễu Hinh Nhi.
Thân hình Liễu Hinh Nhi lập tức chấn động.
- Bây giờ, ngươi tùy thời có thể giải phong ấn lực lượng Luyện Tạng hậu kỳ. Mà trong Huyết Táng Thiên Viên lần này, ngươi không phải chủ lực ta chỉ định, việc cần làm là...
Thanh niên mặc huyết bào đè thấp thanh âm, truyền thẳng vào trong đầu Liễu Hinh Nhi.
- Hinh Nhi đã hiểu!
Liễu Hinh Nhi ngẩng đầu lên thì trong phòng đã không còn tung tích của thanh niên mặc huyết bào.
Sáng hôm sau.
Dưới bức màn huyết sắc trên chiến trường hội tụ đông đảo thành viên của ba tông và Cốt Ma Cung.
Trong đó, loại người chiếm nhân số đông nhất đều là tinh anh chưa đầy 20 tuổi.
Phía trận doanh của ba tông.
Vân Nhạc môn có 28 đệ tử tinh anh, lại tăng thêm một nam một nữ so với mấy ngày trước.
Thủy Nguyệt phái thì có 30 thiếu nam thiếu nữ Luyện Tạng kỳ.
Thiết Kiếm môn là nhân số đông nhất, có 35 người.
Đương nhiên, những tinh anh Luyện Tạng kỳ này không hoàn toàn là đệ tử tông môn, có một ít gia tộc lánh đời hoặc là hậu bối của tán tu giả ở Sở quốc lâm thời gia nhập.
Trần Vũ đứng trong đám đệ tử trẻ tuổi của Vân Nhạc môn.
Đưa mắt nhìn liền có thể bắt gặp những thân ảnh quen thuộc: Côn Lăng, Hoàng Phủ Lâm, Thường Hiên, Phương Hạo Phi, Đồng Ngọc Linh, Nam Cung Lễ, Mục Tuyết Tình, Tạ Tĩnh,...
Trong đó, tu vi của Thường Hiên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã đột phá đến Luyện Tạng hậu kỳ.
Cứ như vậy, lần này đệ tử tiến vào Huyết Táng Thiên Viên của Vân Nhạc môn gồm 3 Luyện Tạng hậu kỳ hoặc đỉnh phong.
Lần lượt là Côn Lăng, Hoàng Phủ Lâm, Thường Hiên.
Nhưng trong đám người này, Trần Vũ không thấy Đoàn Kiêu Long, có lẽ là vì tuổi tác của hắn đã vượt qua quy định.
- Đáng tiếc, Thiên Thần đột phá Hóa Khí cảnh lúc 21 tuổi, chỉ chênh lệch có một năm...
Vân Nhạc tông chủ tiếc nuối nói.
Tông Thiên Thần là thủ tịch đại đệ tử, thiên phú ngạo nhân, nhưng lại vượt quá một năm tuổi.
Không chỉ có Vân Nhạc môn. Phía Thiết Kiếm môn và Thủy Nguyệt phái, thủ tịch đệ tử cũng đều trên 20 tuổi.
Bên phía Cốt Ma Cung thì ngược lại.
Đệ tử bí truyền đều nghiêm ngặt giới hạn dưới 20 tuổi. Mà ba tông thì giới hạn là 25 tuổi.
Trần Vũ nhìn về phía Thủy Nguyệt phái và Thiết Kiếm môn.
Đệ tử đã ngoài Luyện Tạng hậu kỳ của Thủy Nguyệt phái cũng là ba người, bao gồm Lý Băng Nguyệt và Dịch Vân Phi sắp đột phá.
Phía Thiết Kiếm môn thì có tận bốn người đã ngoài Luyện Tạng hậu kỳ.
Trong đó, Trần Vũ chỉ biết Phí Nhạc Thiên và Lữ Tam Thông.
Lữ Tam Thông dường như có cảm ứng, trong mắt thoáng hiện một tia sát cơ băng lãnh, nhìn lướt qua gương mặt Trần Vũ, khóe miệng nhếch lên nụ cười châm chọc xen lẫn thương hại.
Lúc ở Yến Gia Bảo, đám người Trần Vũ phá hủy tâm nguyệt “mỹ hảo” của hắn, càng khiến thân phận Vô Gian Đạo Tặc của Lữ Tam Thông bại lộ ra ánh sáng.
Thanh danh Vô Gian Đạo Tặc cực kỳ đáng ghê tởm, khiến Thiết Kiếm môn gánh chịu áp lực cực lớn, đồng thời bị các phe phái thảo phạt.
Nếu không phải gia gia của Lữ Tam Thông là “Lữ Thiết Tổ” đứng đầu ba tông thì e rằng Thiết Kiếm môn đã bị bức giao người rồi, thậm chí chính tông môn sẽ thanh lý môn hộ.
Vì thế, Lữ Tam Thông bị gia gia hung hăng răn dạy một phen, giam hắn một đoạn thời gian dài.
Có thể thấy được Lữ Tam Thông hận đám người Trần Vũ sâu đến mức nào.
Nhất là Trần Vũ giết hắc nha trân quý của hắn, loại Cổ Thú hiếm thấy này, cho dù vài món Bảo Khí trung phẩm cũng không đổi được.
- Sát ý của Lữ Tam Thông này thật mạnh.
Trần Vũ thầm cảnh giác.
Lữ Tam Thông và Vô Gian Đạo Tặc, thực lực của hai tầng thân phận này sẽ mạnh mẽ đến mức nào?
Về sau, trọng điểm quan sát của Trần Vũ là đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung phía đối diện.
Đám đệ tử tinh anh của Cốt Ma Cung, có khoảng hơn 50 người, vượt xa bất kỳ một tông nào trong ba tông.
Chẳng qua, ba tông cộng lại có đến hơn 90 người, chiếm ưu thế áp đảo về mặt nhân số.
Trong đám người Cốt Ma Cung, Trần Vũ nhìn thấy Thượng Quan Kỳ oán hận nhìn hắn, còn có thiếu nữ mi tâm có vết hồng sa.
Thiếu niên hồng sa này gọi là Tưởng Bình, xếp trong top 3 các đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung, vị trí tiếp cận thủ tịch đệ tử Mai Trường Thanh.
Ngoài ra, hắn cũng nhìn thấy hai người khác nằm trong top 3 của Cốt Ma Cung: Mai Trường Thanh và Bàng Thiên Thành.
Mai Trường Thanh là một thiếu niên dung mạo thanh tú, tóc dài màu đen, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt bình thản không lộ biểu tình gì, khí tức trên người thâm thúy khó lường.
Từ biểu hiện có thể thấy được, hắn là một thiếu niên tuấn tú vô hại.
Khó có thể tưởng tượng được hắn lại là thủ tịch đệ tử của tông phái tà đạo.
Trực giác của Trần Vũ cảm ứng được khí tức uy hiếp mà người này mang đến còn trên cả tên Hóa Khí cảnh từng tập sát hắn.
Người cuối cùng trong top 3 đệ tử bí truyền của Cốt Ma Cung – Bàng Thiên Thành.
Bàng Thiên Thành là một thiếu niên xấu xí thấp lùn, mũi tẹt, mắt xếch, thậm chí thiếu một cái tai.
Dùng từ “xấu” cũng không đủ để hình dung loại tướng mạo này, hoàn toàn không phù hợp với tên của hắn chút nào.
Thế nhưng đệ tử của ba tông đều không dám khinh thường hắn. Bởi vì Bàng Thiên Thành còn có một thân phận khác: “Tên Hề Ác Ma” – Hạng nhất Tru Sát bảng.
Treo thưởng của hắn còn cao hơn Vô Gian Đạo Tặc.
Nghe nói, thủ tịch đệ tử Tông Thiên Thần của Vân Nhạc môn từng đích thân xuất thủ, còn có người trợ giúp hắn, vậy mà vẫn không làm gì được Tên Hề Ác Ma kia.
Cho đến khi Cốt Ma Cung xuất thế, thân phận Tên Hề Ác Ma bị công bố thì thế nhân mới biết hắn là Bàng Thiên Thành – top 3 đệ tử bí truyền.
- Phục cung chủ, ba tông phái ra gần trăm người, gần như gấp đôi quý tông.
Một thanh niên mặc huyết bào đứng bên cạnh Cốt Ma Cung chủ lên tiếng.
Sau lưng hắn là một thiếu niên da đen, vóc người trung đẳng, thân mặc giáp da thú, lười biếng quan sát đệ tử của ba tông và Cốt Ma Cung, trong mắt mơ hồ lộ ra vài tia khinh thường.
- Hừ! Ba tông này chẳng qua là nắm cát vụn năm bè bảy mảng. Đứng trước lợi ích khổng lồ, sư huynh đệ đồng môn cũng có thể chém giết, huống chi là ba tông phái bất đồng.
Cốt Ma Cung chủ mặc trường bào ám kim từ trên cao nhìn xuống đệ tử ba tông, trong mắt có vài phần thương hại.
- Hơn nữa, dù bọn chúng chân chính liên thủ thì đã sao?
Trong ngữ khí của Phục cung chủ lộ ra một loại tự tin ngạo nghễ, dường như đã nắm chắc phần thắng.
- Đây là đệ tử mà ngươi đề cử? Chỉ một người?
Bỗng nhiên ánh mắt của Phục cung chủ hướng về phía thiếu niên da đen mặc giáp da thú đứng sau thanh niên mặc huyết bào.
- Vãn bối Lỗ Trác, bái kiến Phục cung chủ.
Thiếu niên da đen lập tức thu hồi vẻ lười biếng, cung kính hành lễ.
- Đúng, chỉ một mình hắn mà thôi.
Thanh niên mặc huyết bào mỉm cười, nói:
- Dựa theo ước định, thu hoạch của hắn đều thuộc về ta. Ở bên trong Huyết Táng Thiên Viên, quý cũng cũng không cần quản sinh tử của hắn.
Phục cung chủ lộ vẻ ngạc nhiên ngoài ý muốn, cẩn thận quan sát thiếu niên da đen.
Thanh niên mặc huyết bào của tổ chức Huyết Nguyệt này là kẻ đứng sau màn, gần như một tay thôi động chiến tranh, huyết tế ra Huyết Táng Thiên Viên.
Cuối cùng, hắn chỉ đề cử một người tiến vào?
Linh thức của Phục cung chủ quét nhìn thiếu niên da đen, phát hiện tu vi của đối phương đã đạt đến Luyện Tạng kỳ đỉnh phong, ngoại trừ nội tức tinh thuần hùng hậu, bắp thịt rắn chắc hơn xa thường nhân ra, cũng không có đặc thù rõ ràng nào.
Nếu như thiếu niên tên Lỗ Trác này được thanh niên mặc huyết bào đề cử, thực lực khẳng định không tầm thường.
Vấn đề là: một mình hắn, đối mặt với đông đảo đệ tử thiên tài của ba tông và Cốt Ma Cung thì quá mức nhỏ bé.
- Phục cung chủ, thời gian sắp đến rồi, có thể vào chưa?
Tên trung niên để râu cá trê – Thiết Kiếm môn chủ hô to.
Cốt Ma Cung chủ nhìn lên bức màn huyết sắc giữa không trung, chỉ thấy trung tâm khu vực nơi đó cuồn cuộn sương mù huyết sắc, lộ ra một không gian Thượng Cổ đặc biệt.
- Có thể!
Cốt Ma Cung chủ gật đầu vung tay lên.
Tiếp đó, đệ tử của ba tông và Cốt Ma Cung dưới sự ra hiệu của trưởng bối, bắt đầu tranh nhau nhảy lên hư không.
Vù...
Một đạo thân ảnh mờ ảo quỷ dị, dùng tốc độ áp đảo đám đông, lóe lên cái đã tiến vào trong sương mù huyết sắc.
- Quỷ Kiếm Lữ Tam Thông!
Đệ tử của ba tông đều hô lên.
Vù...
Thân hình Lữ Tam Thông vừa xông vào đám sương mù huyết sắc thì lập tức biến mất, tựa như tiến vào một không gian thứ nguyên khác.
Sau đó, rất nhiều đệ tử của ba tông, ba gồm thanh viên Cốt Ma Cung đều lần lượt nhảy vào trong đám sương mù huyết sắc.
- Sư tôn.
Mai Trường Thanh gật đầu với Cốt Ma Cung chủ một cái.
Phục cung chủ cũng khẽ gật đầu.
Vù...
Trên y phục Mai Trường Thanh chợt nổi lên một tầng hắc khí nhàn nhạt, tựa như một bức màn bao trùm khắp toàn thân, khiến cho hình dáng của hắn trở nên mơ hồ không rõ.
Thoáng chốc, một luồng khí tức chân khí từ trên người Mai Trường Thanh hiện lên, lấy hắn làm trung tâm, quanh người nổi lên một vòng lốc xoáy sóng khí màu đen, uy thế dọa người.
- Hóa Khí cảnh!
- Làm sao có thể? Người này tấn thăng Hóa Khí cảnh từ bao giờ?
Đám trưởng lão, tông chủ của ba tông đều giật mình kinh hãi, đồng loạt nhìn về phía thiếu niên tuấn tú tóc dài.
Lúc này, trên người Mai Trường Thanh nổi lên một tầng hắc khí nhàn nhạt, khí tức còn mạnh mẽ hơn Hóa Khí Hậu Thiên bình thường, khiến không ít đệ tử Luyện Tạng kỳ xung quanh đều cảm thấy áp bách, hít thở không thông.
- Mai Trường Thanh đã đạt tới Hóa Khí cảnh?
Trần Vũ và đám đệ tử ba tông đều hít vào một ngụm khí lạnh.
- Phục cung chủ, ta còn nhớ tên đệ tử này của ngươi năm nay chỉ mới 18 tuổi?
Thủy Nguyệt tông chủ lộ vẻ kinh hãi thất sắc.
Ngay lập tức, cao tầng của ba tông, thậm chí một ít đệ tử còn chưa tiến vào đều hoảng hốt.