Một lọ dược dịch được phối chế thành công.
Trần Vũ vẫn quyết định tạm thời bỏ qua ý định khiến tu vi cấp tiến.
- Đợi đến khi xương đồng tiểu thành, thân thể căn cơ cũng sẽ càng vững chắc hơn, có thể tăng cường tư chất tu luyện.
Ánh mắt Trần Vũ hết sức kiên định.
“Ực ực...”
Hắn uống xong một phần ba dược dịch luyện thể, bắt đầu vận chuyển Đồng Tượng công.
“Ô...ô...ô...n...g!”
Ngoài thân thể Trần Vũ nổi lên một tầng hoa văn kim loại đồng xanh phong cách cổ xưa, bề mặt hoa văn càng rực rỡ chi tiết.
Đồng thời, thân thể của hắn phối hợp với Đồng Tượng Luyện Thể Pháp, cố cách và bắp thịt liên tiếp vang lên từng trận thanh âm răng rắc giòn giã, thực hiện từng động tác luyện thể có độ khó cao hơn.
Liên tục rèn luyện suốt hai canh giờ, Trần Vũ mới dừng lại.
Bên ngoài đồng văn kim loại phong cách cổ xưa, ban đầu sáng rực dần dần ảm đạm nội liễm, cánh tay vẫn cứng rắn như sắt thép.
- Xem ra còn thiếu một lọ nữa, hoặc có lẽ phải cố gắng một ít thời gian nữa mới được.
Trần Vũ lẩm bẩm.
Sau đó, Trần Vũ bắt đầu tìm hiểu nội dung phía sau của Đồng Tượng công.
Ba tầng thứ da đồng, gân đồng, xương đồng trong Đồng Tượng công, chỉ tương đương với Nhập Môn. Cũng giống như ba cấp bậc Nhập Môn trong hệ thống Võ đạo vậy.
Phía sau xương đồng là Đồng Tượng Cương Thể, Đồng Tượng Chân Thân.
Sự cường đại của hai tầng thứ này khiến Trần Vũ hết sức mong chờ.
- Ồ!
Lúc Trần Vũ nhìn thấy phối phương luyện thể khi đạt tới tầng thứ Đồng Tượng Cương Thể và Đồng Tượng Chân Thân, không khỏi sửng sốt.
Trước mắt phương thuốc thứ ba là “linh tham mật rắn”.
Phía sau còn có phương thuốc thứ tư.
- Hỏa Linh Tham hai trăm năm tuổi, Băng Tuyết Liên hai trăm năm tuổi, Nguyệt Linh khoáng...
Nguyệt Linh khoáng?
Một trong ba tài liệu chính của phương thuốc thứ tư lại là Nguyệt Linh khoáng.
Vẻ mặt Trần Vũ có chút quái dị.
Trước đây Trần Vũ căn bản không hề nghiên cứu xem phần nội dung phía sau của Đồng Tượng công như thế nào, chỉ thuận theo khẩu quyết công pháp rồi sao chép phương thuốc mà thôi.
Khó trách hắn luôn cảm thấy Nguyệt Linh khoáng có chút quen quen.
Dường như lúc ở trong đấu giá hội, hắn cũng từng nghe qua cái từ này.
Đương nhiên, đây chỉ là một phát hiện mà thôi.
- Nguyệt Linh khoáng...
Trần Vũ suy tư.
Trong tay của hắn còn hai sáu cân Nguyệt Linh khoáng, ngoài việc dùng làm tài liệu chính của phương thuốc cao cấp hơn, đối với mình chẳng lẽ không có tác dụng gì?
Bỗng nhiên, Trần Vũ chợt nghĩ tới lời miêu tả của Mao trưởng lão lúc trước về Nguyệt Linh khoáng:
- Nguyệt Linh khoáng nghiền thành bột phấn, còn gọi là Nguyệt Linh Dịch, có chút tác dụng thần bí đối với thân thể.
Đây là tác dụng đối với thân thể.
Nguyệt Linh khoáng là một loại khoáng thạch truyền thuyết, ngoại trừ có tác dụng luyện khí ra, còn có thể xúc tiến thân thể, vô cùng thần bí.
Trong truyền thuyết, Nguyệt Linh Thánh Thạch thậm chí có thể cải biến cả tư chất tu luyện, đây tuyệt đối là hành vi nghịch thiên cải mệnh.
-... Nghiền thành bột phấn? Thử một chút xem.
Trên mặt Trần Vũ thoáng lộ vẻ chờ mong.
Lúc này, hắn bắt đầu lấy một khối nhỏ Nguyệt Linh khoáng ra thử nghiệm.
Bước đầu tiên, hắn cần dùng Nguyệt Linh khoáng nghiền thành bột phấn, mà việc này cũng không phải chuyện đơn giản.
Suy cho cùng, đây cũng không phải loại tài liệu đá bình thường.
Cũng may Trần Vũ có Huyền Trọng kiếm trong tay, lực lớn vô cùng, chỉ gõ đập chừng nửa ngày mới nghiền được một đám bột phấn lấp lánh.
Ngày tiếp theo, Trần Vũ lại thả những bột phấn lấp lánh này vào trong nước sôi.
“Ục ục...”
Nồi nước sôi nhanh chóng trở thành một tầng chất lỏng màu bạc, nổi lên ánh sáng nhàn nhạt như ánh trăng.
Trần Vũ không biết thứ này nên nội dụng hay là ngoại dụng.
- Cứ uống vào thử xem.
Trần Vũ thầm nghĩ không thể lãng phí, nếu uống vào cơ thể thì cũng sẽ không thiệt thòi gì.
Ngay lập tức, một tia cảm giác mát lạnh dần dần thẩm thấu vào thân thể Trần Vũ, nhanh chóng lan đến khắp toàn thân.
Trần Vũ cảm giác máu thịt, cốt cách, tạng phủ khắp toàn thân đều được tinh lọc và tẩy rửa qua một lượt.
Loại cảm xúc này còn thâm thúy và thần bí hơn phục dụng Thanh Khí đan rất nhiều.
Nửa canh giờ sau.
Trần Vũ phục dụng hết một bầu Nguyệt Linh khoáng, cảm giác thân thể không chỉ được tẩy rửa đánh bóng, mà ngay cả tinh thần cũng trở nên rõ ràng dị thường.
- Cảm giác này thật huyền diệu...
Trần Vũ không thể nói rõ thân thể bản thân có biến hóa lớn gì, nhưng hắn cảm giác toàn thân, bao gồm tinh thần đều có cảm giác được xúc tiến và đạt được lợi ích.
Vài ngày sau đó, Trần Vũ ngạc nhiên phát hiện, lúc tu hành Đồng Tượng công, tiến bộ rõ ràng đã nhanh hơn bốn năm phần.
Thậm chí, hắn cảm giác tu hành Vân Sát nội tức so với lúc trước cũng nhanh hơn một chút... Là ảo giác sao?
Chẳng qua. Lúc Trần Vũ lần thứ hai phục dụng Nguyệt Linh dịch, hắn liền phát hiện hiệu quả đã kém đi hơn phân nửa.
- Xem ra chỉ có lần đầu tiên sử dụng mới có hiệu quả chính thức.
Trần Vũ thoáng lộ vẻ thất vọng.
Không có biện pháp nào khác, hắn lại nghĩ tới Nguyệt Linh Tinh khoáng đặt trong không gian tinh thể màu bạc của mình.
Phẩm chất của quáng này càng cao hơn, không biết liệu có hữu hiệu hay không.
Nhưng cuối cùng, Trần Vũ vẫn nhịn xuống loại mê hoặc này, chờ đợi cơ hội lần sau. Chỉ khi biết được công dụng chân chính của loại tinh khoáng này thì mới quyết định sử dụng, như vậy cũng tránh cho việc lãng phí vô ích.
Sau ngày thứ bảy Trần Vũ sử dụng Nguyệt Linh dịch.
“Ô...ô...ô...n...g!”
Trần Vũ đứng yên trong phòng, hai tay chậm rãi dang ra, toàn thân hiện lên một tầng đồng văn kim loại cực kỳ chi tiết, hoa văn trên bề mặt rực rỡ, tương đối sống động, kết hợp với hoa văn cơ bắp, càng hoàn mỹ dung hợp thành một thể.
“Két két két...”
Cốt cách trong cơ thể Trần Vũ phát lên một trận tiếng vang giòn giã, đồng văn kim loại ngoài cơ thể bỗng nhiên ngưng tụ, tiếp đó khuếch trương thêm vài phần.
Quá trình này giằng co suốt nửa tiếng.
Chỉ thấy đồng văn kim loại khắp toàn thân Trần Vũ trở nên thâm thúy, so với trước kia càng dày đặc hơn.
Khi Đồng Tượng công vận chuyển tới cực hạn, trong lúc mơ hồ, Trần Vũ nhìn xuyên qua da thấy được cốt cách ở sâu bên trong dường như cũng đang nổi lên đồng văn.
Đồng văn kia thậm chí thâm nhập vào rèn luyện cốt cách.
“Ầm...”
Cánh tay Trần Vũ nhẹ nhàng vung lên, không khí xung quanh phát ra tiếng nổ vang trầm đục.
Hắn nhặt Huyền Trọng kiếm lên, phát hiện thanh kiếm này không còn cảm giác trầm trọng, trừ phi vận dụng đến “Trọng chi chân ý” của Khinh Trọng kiếm pháp.
- Xương đồng tiểu thành! Độ cứng, lực bạo phát, lực phòng ngự của xương cốt khắp toàn thân ta đều tăng phúc gần một nửa.
Có thể tấn thăng đến “xương đồng tiểu thành” trước thời hạn, có lẽ là bởi hiệu quả của Nguyệt Linh dịch.
Tiếp đó, lại là niềm vui thứ hai ập đến.
Mấy ngày sau, Vân Sát nội tức trong kinh lạc cơ thể Trần Vũ một hơi ngưng luyện khếch trương đến cực hạn.
Tu vi nội tức đã đạt tới Thông Mạch kỳ đỉnh phong.
- Nguyệt Linh dịch xúc tiến thân thể... Không chỉ khiến xương đồng tiểu thành trước thời hạn mà còn đồng thời xúc tiến tu vi.
Trong lòng Trần Vũ mừng rỡ như điên, cảm giác vô cùng bất ngờ.
Tất cả đều đạt thành nhanh hơn kỳ vọng rất nhiều.
Tạo nên chuỗi dây chuyền biến hóa này chỉ là bởi một khối Nguyệt Linh khoáng.
“Phù...”
Trần Vũ cảm thấy trong lòng phấn chấn, cảm giác Vân Sát nội tức trong cơ thể tinh thuần không gì sánh được, thậm chí còn vượt qua Luyện Tạng sơ kỳ.
Hắn phỏng đoán, Nguyệt Linh dịch có tác dụng nhất định trong quá trình này.
- Phải bảo đảm căn cơ vững chắc thì ngày sau ta mới có tiềm lực và khả năng tiến cấp Hóa Khí cảnh...
Trong lòng Trần Vũ thầm nảy sinh kỳ vọng.
Mao trưởng lão từng nhận định cả đời này hắn cơ bản vô vọng đạt tới Hóa Khí cảnh.
Nhưng Trần Vũ cho rằng, bản thân từng bước đặt từng cái dấu chân, căn cơ vững chắc, nội tức tinh thuần vượt xa cùng cấp bậc, hơn nữa lại thêm trái tim thần bí và tài nguyên sung túc, chưa hẳn đã không có cơ hội đột phá Hóa Khí cảnh.
“Vù...”
Ý nghĩ của Trần Vũ thoáng chuyển động, lấy ra hai viên Uẩn Thể đan thượng phẩm từ không gian tinh thể màu bạc ra.
Sau khi đạt tới Thông Mạch kỳ đỉnh phong, căn cơ của hắn cực kỳ vững chắc, nội tức cũng tinh thuần không gì sánh nổi, hẳn là chỉ cần một viên Uẩn Thể đan thượng phẩm là đủ để thúc đẩy, một hơi thăng cấp rồi.
Mà hắn phỏng đoán rằng nếu làm như vậy thì cũng sẽ không dẫn đến căn cơ bất ổn khi tấn thăng tới Luyện Tạng kỳ.
Ngẫm nghĩ một lúc lâu, Trần Vũ vẫn lắc đầu, thu hồi Uẩn Thể đan.
Nguyên nhân chủ yếu là bởi hắn lo lắng mình đột phá quá nhanh, khiến ngoại giới càng xuất hiện nhiều nghi vấn, thậm chí ngay cả Mao sư tôn cũng không thể không hoàn toàn đề phòng.
Suy cho cùng, hắn chẳng qua chỉ có tư chất Bán Linh Thể mà thôi.
- Nhịn thêm một đoạn thời gian nữa, tu vi càng vững chắc thâm hậu một chút, dù sao cũng không có gì xấu.
Trần Vũ thở dài một hơi.
Đồng Tượng công là công pháp Thể tu, đối ứng với tầng thứ xương đồng chính là Luyện Tạng kỳ trong hệ thống Võ đạo.
Bây giờ hắn đột phá đến xương đồng tiểu thành, ít nhất đã có tu vi Võ đạo Luyện Tạng trung kỳ trở lên, hơn nữa bộ thân thể này càng không ngừng lột xác trở nên cường đại, gần như không hề thua kém Luyện Tạng hậu kỳ.
Cho nên mới nói, chỉ cần Trần Vũ đột phá xương đồng tiểu thành, cơ bản là có thể hoành hành dưới Hóa Khí cảnh, đủ để ứng phó các loại cục diện bất ngờ.
...
Buổi tối, lúc Trần Vũ đang tiến hành củng cố Đồng Tượng công...
- Vũ ca!
Thanh âm dồn dập của Mục Tuyết Tình truyền đến.
- Tuyết Tình, ngươi làm sao vậy?
Trần Vũ ra khỏi phòng.
- Hừ! Mỗi ngày ngươi đều nhàn nhã sống ở đây, cũng không quản chuyện trong Yến Gia Bảo, không biết đám người Yến phu nhân các nàng bi thảm đến mức nào...
Mục Tuyết Tình hừ nhẹ một tiếng, trong mắt lộ ra một tia băng lãnh sát phạt.
Sát ý này thậm chí khiến cho Trần Vũ cũng phải giật mình.
Mục Tuyết Tình có ý gì? Nàng bị cái gì kích thích vậy?
- Mấy ngày hôm nay, quan hệ của ta và thiên kim Bảo chủ Yến Vũ Tích đã dần thân cận. Nàng nói cho ta biết mẹ nàng Yến phu nhân bị Vô Gian Đạo Tặc khi nhục...
Mục Tuyết Tình cắn chặt răng, trên mặt tràn ngập sương lạnh.
Vô Gian Đạo Tặc?
Sau đó, Mục Tuyết Tình lại kể một loạt tin tức liên quan.
- Ngươi nói... Yến Vũ Tích từng tận mắt nhìn thấy mẹ của nàng ở trên giường hầu hạ Vô Gian Đạo Tặc mang mặt nạ kia?
Trần Vũ chấn kinh không nhỏ.
Vô Gian Đạo Tặc là người thế nào?
Nhân vật đáng sợ xếp hạng thứ hai trên Tru Sát bảng.
Mà Mục Tuyết Tình nói Vô Gian Đạo Tặc không chỉ làm nhục Yến phu nhân, còn muốn mẫu nữ cùng giường đùa giỡn hai người một lúc.
Mục Tuyết Tình thân là nữ tử, khi biết được tin tức này, tất nhiên là cực kỳ phẫn hận.
- Thế nhưng nhiệm vụ Vô Gian Đạo Tặc không thuộc chúng ta quản lý...
Trần Vũ thở dài.
Bỗng nhiên hắn đã rõ, tại sao ngày trước nhìn thấy Côn Lăng và một nữ tử đồng tông đang truy tung cái gì đó.
- Công sư huynh và Tạ Tĩnh sư tỷ đang phụ trách đuổi giết Vô Gian Đạo Tặc. Nhất là Tạ sư tỷ am hiểu thuật truy tung, chúng ta có thể tìm bọn họ liên thủ.
Mục Tuyết Tình căm hận nói.
- Cũng được.
Trần Vũ gật đầu.
Ít nhất phải là đệ tử chân truyền mới có thể nắm chắc đối phó được Vô Gian Đạo Tặc.
Ngay lúc hai người đang thương nghị đối sách.
“Vù...”
Một thân ảnh nhẹ nhàng đột nhiên xông vào tiểu viện.
“Vù... Vù...”
Phương Hạo Phi thở hổn hển, gấp giọng nói:
- Đại sự không ổn.
- Ngươi có chuyện gì?
Trần Vũ kỳ quái hỏi.
Phương Hạo Phi không phải vẫn một mực ở bên ngoài hoang đường trác táng sao?
- Gần đây ta ở bên ngoài chơi bời lêu lổng, kỳ thực là thâm nhập phố phường, cẩn thận điều tra, men theo một tia manh mối, đã tìm được một chút chân tướng...
Phương Hạo Phi gấp gáp nói.
- Nói vào trọng tâm.
Khóe miệng Trần Vũ có chút co giật.
Vẻ mặt Phương Hạo Phi giống như đưa đám, hắn nói:
- Ta phát hiện thủ hạ của Yến Hồng có qua lại với hai nhà Ngô, Lâm, trong đó còn có môn đồ của Cốt Ma Cung. Tin rằng bọn họ đều đã đầu nhập vào Cốt Ma Cung rồi.
Cái gì?
Yến Gia Bảo, Ngô gia, Lâm gia đều đầu nhập vào Cốt Ma Cung?
- Đây là tin tức tốt, tại sao ngươi lại có bộ dạng đau khổ như vậy? Cơ hội lập công của chúng ta đến rồi.
Trần Vũ mỉm cười, vỗ vai hắn.
- Thế nhưng, trong lúc dò xét, ta bị Cốt Ma Cung phát hiện, còn bị đuổi giết, vì vậy một đường chạy tới thông báo cho các ngươi...
Phương Hạo Phi mặt như đưa đám nói.
Dứt lợi, hắn vạch ra cánh tay để lộ một đạo vết máu.
Bị phát hiện rồi?
Trần Vũ và Mục Tuyết Tình đồng thời biến sắc.
“Vù... Vù... Vù...”
Bỗng nhiên, xung quanh nhà truyền đến từng tiếng xé gió gấp gáp, từng đạo thân ảnh nhanh chóng chạy đến nơi này.
- Bao vây chỗ này lại!
Thanh âm lạnh lùng của Yến Hồng từ ngoài sân nhỏ truyền đến.