*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi phẫu thuật kết thúc, Tyler đã tỉnh lại từ trong khoang phục hồi.
Đầu tiên hắn lấy lại một chút ý thức, sau khi bác sĩ xác nhận hoàn toàn không có vấn đề gì, mới để hắn thức tỉnh hoàn toàn trong thân xác mới.
Tyler làm theo chỉ thị của bác sĩ, đầu tiên thử giật giật chân tay, sau đó từ từ ngồi dậy, cuối cùng đứng trên thảm, hoạt động từng khớp xương của thân thể.
Bác sĩ nói: “Tình huống hiện tại vô cùng tốt, thế nhưng vẫn phải cẩn thận. Thứ nhất không được vận động mạnh, thứ hai tốt nhất không nên vào thế giới ảo, đi lại ở trong hiện thực nhiều một chút. Hai ngày nay máy đo trên tay phải anh nhất định không được tháo ra, chúng tôi sẽ quan sát tình huống bất cứ lúc nào. Nếu hệ thần kinh có phần trì trệ hoặc quá nhạy cảm, thì đây là triệu trứng hậu phẫu bình thường. Thứ hai tuần sau lúc tái khám, chúng tôi sẽ tiến hành kiểm tra một lần nữa”
Nói xong, bác sĩ cười bắt tay với hắn, nói: “Chúc mừng anh, phẫu thuật rất thành công. Hiện tại có thể gọi người nhà”
Cơ thể mới xác thật có cảm giác chậm chạp, nhưng cũng có thể là do hắn ngây ngốc trong mạng giả lập quá lâu nên không có cảm giác quen thuộc với cơ thể.
Tyler thay một bộ quần áo ở nhà, chậm rãi đi ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt, thì thấy Victor đang chờ ở bên ngoài.
Victor cười nói: “Chào mừng đến với hiện thực, ‘Chiến thần đại nhân’, tôi dẫn ngài đi thăm quan quốc gia của nhân loại nhé?”
Cậu thoạt nhìn có chỗ nào đó khang khác.
Tyler híp mắt lại, đánh giá Victor từ trên xuống dưới, nói: “Được”
Victor mặc một bộ vest trắng phẳng phiu, tự mình lái xe chở Tyler, bay trên không trung, chỉ vào phong cảnh bên ngoài nói: “Hành tinh này là nơi lúc nhỏ em ở lâu nhất, nhiệt độ thích hợp, thời gian ngày đêm cũng rất tốt. Chúng ta có thể ở lại đây trong một thời gian, em đã xem qua, còn nửa tháng nữa giải đấu tỉnh mới chính thức bắt đầu”
Ngoài xe, một hằng tinh (1) màu trắng đang chuyển động được một nửa. Bề mặt khổng lồ chiếm nửa bầu trời, mà bên còn lại là một vệ tinh nhân tạo đang chuyển động song song.
Tinh cầu này xanh thẳm vô ngần, bởi vì đặc thù khoáng sản và cây cối đều có màu xanh, nên tựa như bảo thạch điểm xuyết trong đất đai màu nâu.
Tiếng gió thổi vi vu, xuyên qua xích đạo thổi bay vật chất bám chặt trên thực vật, tạo thành một màn mưa bụi tinh thể bán trong suốt.
Tyler duỗi tay ra ngoài cửa xe, nhẹ nhàng hứng lấy một ít bụi trên tay, nói: “Đây mới là xúc cảm thực tế”
“Thế giới này rất lớn, rất xinh đẹp” Victor nói, “Đây chỉ là một trong hơn mười nghìn hành tinh của Liên minh mà thôi. Nếu có cơ hội, chúng ta đi ngắm nhìn top mười hành tinh du lịch nhé”
Victor dừng xe ở bên ngoài một ngôi biệt thư, nói: “Đây là nơi em ở khi còn bé, tháng trước đã tu sửa, thế nhưng có một số nơi cố ý không động đến”
Bọn họ đi qua hai bụi cây đã được cắt tỉa thành hình dáng, đi qua hai cánh cửa lớn. Lúc dừng ở trước cửa, có hai người máy hầu gái cúi người chào đón, nói: “Bác sĩ gia đình đã được mời đến, ngài có muốn hẹn gặp ngay bây giờ không ạ?”
Victor nói: “Chờ một chút hãy làm. Athena, bản đồ”
“Athena” là quản gia trí tuệ nhân tạo của ngôi biệt thự này, sau khi nghe thấy tiếng gọi, lập tức chiếu ra một tấm bản đồ ba chiều, bày trong phòng khách.
Phòng khách cao ít nhất năm mét, trên hai bên hành lang cầu thang hình cung còn treo chân dung. Chỗ cao nhất có một chùm đèn thủy tinh tỏa ra ánh sáng nhu hòa, phản chiếu từng hình bóng.
Đầu tiên là bản đồ của ngôi biệt thự này, tiếp đó là tinh cầu này, sau đó là hệ hằng tinh này, vị trí tinh khu của hệ hằng tinh, cuối cùng là tinh tỉnh này.
Victor nói: “Nơi đây là Tinh tỉnh số ba của Liên minh. Tinh cầu này trước đây là thủ đô hành chính, thế nhưng sau này thủ đô chuyển đến chỗ gần trung tâm hơn, cho nên chúng em chỉ có thể chuyển đi theo mẹ”
Tyler lẳng lặng nhìn bản đồ sao (2) này, điểm xuyết trong đó là vô số hằng tinh, lớn nhỏ chẳng khác gì hạt đậu Hà Lan.
“Vẫn chưa nói với anh…” Victor nói, “Mẹ em là Phó Đề đốc (3) của Tinh tỉnh số ba, cha là người Đế quốc Chu Tước, thế nên bọn họ chọn ở lại đây, nơi này cách Đế Quốc Chu Tước rất gần. Bệnh viện đa khoa số một liên kết Triều Dương – Chu Tước cũng được đặt ở đây, mẹ em đã bỏ vốn tư nhân vài khoản tiền, vậy nên…Em đã mời một bác sĩ về đây, để ông ấy ở gần quan sát giai đoạn phục hồi của anh, có được không?”
Tyler nhíu mày, sau đó gật đầu.
Sau một đợt bệnh nặng hoặc là trọng thương, dù sao cũng phải từ từ hồi phục cơ thể, bằng không dễ dàng để lại nội thương (4).
Bậc thầy sát thủ rất quen thuộc với chuyện này.
Đến tối, Tyler cố ý ra ngoài một mình, chậm rãi đi dạo trong ngôi biệt thự này.
Hắn ra lệnh cho trí tuệ nhân tạo Athena chiếu tin tức thời sự cho hắn, để có thể hiểu rõ hơn về Tinh tỉnh số ba.
Trong tin tức, hắn nhìn thấy Phó Đề đốc, phu nhân Chu Ân, cũng chính là mẹ Victor. Bà quả nhiên giống Victor đến bảy tám phần, chỉ là biểu hiện không nói cười tùy tiện, thêm hai nếp nhăn vùng mũi má (5) lại càng có vẻ đoan trang nghiêm túc. Bản tin này nói về việc, bà với tư cách là nghị sĩ của Liên Minh có cái nhìn gì đối với điểm nóng xã hội nào đó. Bà đang thảo luận với các chuyên gia về luật quyền tác giả.
Tyler: “Athena, còn có tin tức nào nữa về bà ấy nữa không? Liên quan đến gia đình”
Athena đưa ra một danh sách.
Tyler nhìn thấy có một tin tức hơn mười năm trước, khi ấy Chu Ân chỉ là một quan chức nhỏ cấp hành tinh. Có một lần bà mang theo con trai vừa hơn một tuổi lên chương trình, nghiêm túc kể ra ảnh hưởng của môi trường internet đối với sự phát triển của trẻ em.
Tiểu Victor một tuổi mặt ngây ngốc, được mẹ ôm vào lòng, cực kỳ không an phận, lúc nào cũng thò tay qua tóm lấy micro của người dẫn chương trình.
Thời đại này, micro cơ bản chỉ là vật trang trí, tương trưng cho ai đang phát ngôn.Người dẫn chương trình trêu Tiểu Tiểu Khả mấy lần, rồi đưa cho cậu chơi.
Tiểu Khả cầm micro, đĩnh đạc y như mẹ, nói hai câu ngôn ngữ ngoài hành tinh dành riêng cho thiếu nhi, lại bỗng nhiên nín mặt ——
“Bủm” cái đánh rắm.
Trong micro truyền ra, rất vang. Tiểu Tiểu Khả không biết xấu hổ mà còn cười!
Mẹ Duy cũng có hơi bối rối, đặt con trai lên vai, nhéo mũi cậu dạy dỗ: “Victor, con nghiêm túc chút, thái độ này của con là không đứng đắn đâu”
Tiểu Victor không cười, mặt nhỏ lập tức đoan chính, nghiêm túc “Nha” một tiếng, sau đó quy củ quay xong chương trình còn lại.
Cha Victor cũng là một danh nhân, ông gọi là Lục Triều, nghe nói tên đầy đủ rất dài, là tên riêng của người Chu Tước. Từ nhỏ ông đã bị người ta vứt bỏ, nhưng được một người Chu Tước nhặt về nuôi lớn, vây nên là một con người có quốc tịch Chu Tước. Ông học tâm lý học, lúc ấy rất có tiếng, sau đó từng có một thời gian dài làm công ích, đạt được rất nhiều giải thưởng.
Mẹ Duy Chu Ân sau này nhậm chức Phó Đề đốc. Bởi vì lo cho danh dự của bà và những ý kiến tiêu cực, cha Duy từ bỏ tất cả công tác, ở nhà làm “Ông chồng đầu bếp toàn năng”, thuận tiện từ từ nuôi lớn Tiểu Victor.
Vì lẽ đó nên tính cách Victor mới nhìn thì rất giống cha, quang minh lỗi lạc, rất dịu dàng. Victor có hơi sợ mẹ mình, nhưng thực ra rất ngưỡng mộ bà. Cũng có lúc hai mẹ con đặc biệt tranh cường háo thắng, nói ví dụ như, Victor kiên quyết muốn chạy đến Địa Cầu theo học ba học vị (một cái trong đó là Lịch sử loài người Trái Đất cổ đại)
Tóm lại.
Dưới cái nhìn của Tyler, đây là một gia đình hoàn mỹ.
Chẳng trách sẽ nuôi ra được đứa nhỏ như Victor ——tính cách cậu tràn đầy sáng sủa. Cũng chỉ trong môi trường như vậy, mới có thể không gặp khó khăn mà lớn lên khỏe mạnh
Tyler đi dạo xem tin tức xong, vậy mà đổ một chút mồ hôi. Xem ra cơ thể mới này đúng là rất mẫn cảm.
Lúc hắn trở về rửa mặt, còn bất ngờ phát hiện một chuyện:
Răng nanh của hắn mọc trở lại.
——Đây là điểm hắn kế thừa không nhiều lắm từ vẻ ngoài của Mị ma.
Chúng rất giống răng nanh của ma cà rồng, nhưng không dài lắm, cũng không rỗng, không khác mấy với nhân loại bình thường, chỉ là vô cùng sắc bén. Răng nanh của Mị ma được công nhận là rất gợi cảm, còn mang đặc trưng nhỏ cứng cáp, khá là dễ dàng kéo xé, ăn các loại thịt.
Ở thế giới kia, lúc còn nhỏ, Tyler đã mài răng nanh đi. Thế nhưng cơ thể mới này hoàn toàn được làm ra dựa vào gene, cho nên hai cái răng này cũng mọc lại một lần nữa.
Tyler thử một chút, còn rất tiện, tạm thời không quan tâm đến nó nữa.
Victor rất nhanh đã phát hiện ra hai chiếc răng nanh nho nhỏ này, cute đến độ cả người phát run, nói: “Hóa ra anh vẫn luôn có chúng nó à?”
Tyler kỳ thực không quen có chúng, cuộn đầu lưỡi liếm một cái, sau đó nói: “Có, nhưng ngại phiền nên mài đi”
Victor: Đừng mài đi mà a a a! Vừa cute lại sắc tình! Một cái liếm vừa rồi làm em suýt chết rồi nè…
Tyler đăm chiêu, cũng (không có ý tốt) giữ lại răng nanh.
Đến ngày thứ tư, Tyler đã hoàn toàn quen với cơ thể mới.
Victor nhìn hắn thực hiện vận động “phục hồi”, sợ đến ngây người——bởi vì Tyler vậy mà dùng Tia chớp ở trong thế giới thực.
Tuy rằng thứ như kỹ xảo vốn không dựa vào hệ thống. Thế nhưng trong thế giới thực có thể thực hiện được tài nghệ tinh xảo trong thế giới ảo——thì cũng quá là imba rồi!
Liên tục hai Tia chớp, tuy rằng không có hiệu ứng ánh sáng siêu oách như trên sân thi đấu, nhưng không chịu nổi giá trị sắc đẹp cao của Tứ gia!
Chiến thần trên trường trường đánh đâu thắng đó không gì cản nổi bỏ mặt nạ, đứng trước bồn hoa, dùng tuyệt kỹ thành danh hoạt động thân thủ một chút, sau đó…lười biếng duỗi eo, thuận miệng hỏi: “Bữa sáng ăn gì?”
Victor chỉ muốn nói: Ăn anh ăn anh ăn anh có được không!!
Trong lúc phục hồi, bệnh nhân duy trì quy luật làm việc và nghỉ ngơi. Mỗi ngày được bác sĩ gia đình kiểm tra tình trạng cơ thể mới, trừ đó ra không có bất cứ vấn đề gì cần phải suy nghĩ.
Kiểu sinh hoạt này đối với bậc thầy sát thủ, là tháng ngày thả lỏng vui vẻ nhất kể từ đó cho tới nay.
Tyler đã không còn là người trẻ tuổi, hắn biết rõ: Nếu một người ngày qua ngày đều sống thoải mái, như vậy nhất định có người ở sau lưng đang vất vả sắp xếp mọi thứ vì hắn.
Là Victor ngày càng trưởng thành hơn.
Tyler thực ra đã biết trước: Ngay từ lần đầu bọn họ gặp gỡ không bao lâu, hắn đã biết Victor như mặt trời nhỏ, mỗi ngày đều đang không ngừng mài giũa bản thân, mỗi ngày đều đang trở thành một con người ngày càng xuất sắc hơn.
Nhìn đứa nhỏ này trưởng thành, Tyler cũng sẽ cảm thấy vui vẻ.
…Trừ một điểm:
Victor cẩn thận nghe lời dặn dò của bác sĩ, kiên quyết không cho hắn login vào thế giới ảo.
Nhưng mà! Bậc thầy sát thủ đã quen với cuộc sống gió tanh mưa máu cũng sẽ cảm thấy nhàm chán chứ! Cho dù là quy ẩn sơn lâm cũng không thể vừa lên đã không cho phép login! Chẳng lẽ trước khi bắt đầu giải đấu tỉnh, thật sự không cho hắn sờ vào Khải Ca và Sầm Tịch sao?
Tyler nhịn bảy ngày, cũng đã bắt đầu nghịch Tia chớp vụt lên trời. Thế nhưng xuất phát từ tự tôn của người lớn tuổi, kiên quyết không chịu chủ động nói ra.
…Cuối cùng, vào một đêm khuya thanh tĩnh nào đó, bậc thầy sát thủ đồ cổ lén lút lên mạng.
Trên sân thi đấu giả lập của Tinh tỉnh số ba, hắn tiện tay lập một tài khoản, lười sửa, dùng luôn hình tượng hiện thực cùng một đoản kiếm, một chủy thủ, trực tiếp đánh thi đấu xếp hàng chờ đơn (6) 1v1.
Chú thích:
(1) Hằng tinh: là các sao tự phát sáng và phát nhiệt (hay có phản ứng nhiệt hạch) ngược lại hành tinh không hề có khả năng này. Hằng tinh là nhưng ngôi sao đứng yên, không di chuyển, bất biến (mặt trời) còn hành tinh là những thiên thể đi lang thang trên bầu trời (một số hành tinh nổi tiếng như: Sao Hỏa, Sao Thủy… )
(2) Nguyên văn Tinh đồ “ 星 图 ”: là một loại ghi chép hình ảnh quan trắc hằng tinh, nó là một công cụ quan trong của thiên văn học dùng để phân biệt các ngôi sao và vị trí chỉ thị. Bản đồ sao không giống bản đồ địa lý truyền thống hoặc là bức ảnh thiên thể, nói cách khác, hiện tại bản đồ sao miêu tả hoặc vẽ lại chính xác đặc thù bầu trời đêm rộng mở, ví dụ như tập bản đồ vẽ hằng tinh, hằng tinh tạo thành chòm sao, hệ Ngân hà, chòm sao cùng các quần thể sao khác ngoài hệ Ngân hà, đó gọi là “Bản đồ của các vì sao” (baike)
(3) Phó Đề đốc là danh xưng tiếng Việt tương đương dùng để chỉ một quân hàm được dùng trong hải quân của một số quốc gia dành cho sĩ quan hải quân có vị trí cao hơn một hạm trưởng, nhưng thấp hơn cấp bậc Đề đốc. Quân hàm này trong Hải quân Hoàng gia Anh quốc là Commodore, Hải quân Italia là Commodoro… được xem như tương đương với cấp Chuẩn tướng Lục quân hay Không quân. Danh xưng cấp bậc Đề đốc bắt nguồn từ danh xưng Đô đốc. Danh xưng Đô đốc (chữ Hán: 都督) dưới thời phong kiến của Trung Quốc và Việt Nam là chức quân chính cao cấp. Trải qua các thời kỳ khác nhau đô đốc có những quyền lực khác nhau. Theo đó, chức vụ Đề đốc (chữ Hán: 提督), vốn là một chức vụ gần tương đương với chức vụ đô đốc (Đề có ý nghĩa là Nâng lên cho đều). Trong thời hiện đại, danh xưng Đề đốc được dùng trong các tài liệu tiếng Việt dành để chỉ quân hàm cấp tướng hải quân dưới cấp Đô đốc và Phó đô đốc. (wikipedia)
(4) Nguyên văn Ám thương “ 暗 伤 ”: là vết thương xuất hiện bên trong cơ thể, không thể nhìn thấy do bị té, va chạm, bị đánh…làm cho khí huyết, nội tạng, kinh lạc bị tổn thương.
(5) Nguyên văn Pháp lệnh văn “ 法令 纹 ”: là từ chỉ hai nếp hằn kéo dài từ hai cánh mũi dọc xuống theo hai mép tới cằm trong nhân tướng học. Rãnh nhăn vùng mũi, má (Smile Lines) hình thành do các cơ vùng mặt, cơ môi, cơ nâng góc miệng, cơ nâng cánh mũi tạo thành, thường được dân gian gọi vui là “râu rồng”.
(6) Nguyên văn Đan nhân thất phối tái “ 单 人匹配 赛 ”: đan nhân = một người, Thất phối = kết đôi, phối hợp => Tự động tìm đối thủ, đây là một chế độ trong game LOL, tên matchmaking. Bên cạnh chế độ người chơi tự lập phòng game và chờ đối thủ như các tựa game MOBA hiện nay, LOL còn có chế độ tự động ghép người chơi cùng các game thủ có trình độ tương đương nhau, lập thành đội và thi đấu (bản thân mình không chơi LOL nên không rõ có đúng hay không, đi hỏi thì người ta bảo vậy, bạn nào biết thì chỉ dùm nha)