Chủ Nhật, Mai và Trâm hẹn nhau ra quán nước "học bài".
Cứ mỗi vài tuần, chúng nó sẽ chọn những quán cafe xinh xinh trong nội thành Hà Nội để chụp ảnh, đi từ đây ra sẽ mất khoảng 20 đến 40 phút. Mục đích không phải thưởng thức đồ uống hay gặp nhau nói chuyện mà để chụp ảnh ngựa ngựa đăng Facebook và Instagram, khi thì đi cafe, khi thì đi trà chiều.
Một lần đi trà chiều của chúng nó sẽ tốn khoảng vài trăm nghìn một đứa, chưa kể tiền mua váy và phụ kiện để chụp ảnh, mà Trâm thì thường mặc váy của Tingoan nên giá khá chát. Nhà Trâm không tuy không giàu nứt đổ đố vách đến mức thuộc vào tầng lớp thượng lưu, trâm anh thế phiệt nhưng được coi là dư dả, điều kiện đủ cho nó ăn chơi tiêu xài mà không cần đau đầu lo nghĩ. Nếu so với bạn bè đồng trang lứa trong trường học thì con bé vẫn được coi là có điều kiện hơn hẳn.
Sau những cuộc ăn chơi vung tiền không tiếc tay, bây giờ cả Trâm và Mai đều rơi vào tình trạng rỗng túi, hôm nay còn là ngày cuối tháng nữa nên chúng nó chẳng dám mở miệng ra xin tiền ông bà bố mẹ. Thế là đành chọn một quán trà chanh đơn giản tại giữa trung tâm khu vực, có tên là Bisou (quán hư cấu).
Tên gọi "Bisou" ở đây bắt nguồn từ "nụ hôn bisou" của Pháp.
Quán này giá cả trung bình, vào giờ cao điểm sẽ bắt đầu trở nên huyên náo, nhạc ở đây cũng toàn được bật những bài remix giật tung nóc nhà. Thật ra lâu lâu Trâm và Mai mới đến đây một lần, vì quan trọng là nó rộng và có điều hòa, còn các quán khác đông quá. Mỗi tội đối tượng khách hàng ở đây khá phức tạp, chủ yếu là người trẻ tụ tập đến, có người lịch sự nhưng cũng có người không. Đôi khi cũng có những nhóm nam sinh cấp ba "không được ngoan cho lắm" hay lui tới.
Trâm với Mai bảo nhau là đến để làm bài tập nhưng thật ra mỗi đứa cầm một chiếc điện thoại.
"Video này không gắn hashtag nên khi bạn nhìn thấy video này thì đây là thông điệp dành cho bạn ngay lúc này!"
Trâm đang xúc một thìa việt quất đá xay cho lên miệng thì bỗng khựng lại khi nghe thấy âm thanh phát ra trong điện thoại của Mai.
- Mày xem gì đấy.
- Thông điệp vũ trụ.
Mai tập trung xem video một cách chăm chú, cứ xem được một chút liền gật đầu trầm trồ một cái:
- Dạo này TikTok của tao cứ hiện mấy cái tín hiệu vũ trụ ấy mày, tâm linh quá.
- Ờ, không biết bao giờ vũ trụ mới gửi đến tao một anh người yêu nhỉ...
Trâm ngao ngán lắc đầu, khiến Mai nẫu cả ruột, thuận tay đánh yêu Trâm một cái:
- Mày nghe đây này, người ta bảo cái gì có trong đầu sẽ có trong tay, mình thật sự khao khát là được. Bản thân mình ở tần số nào thì sẽ thu hút những thứ ở cùng tần số ấy.
- Mày phán cứ như mấy bà tarot reader ý.
- Ê mày nhắc tao mới nhớ, tao cũng định đi xem tarot ấy, xem xem bao giờ chia tay người yêu để còn chuẩn bị tinh thần.
- Há há há.
- Mày cười giả trân thế?
- ...
Trâm quay sang lườm nguýt Mai, đoạn nó xúc một thìa kem tươi trong cốc lên ăn thử rồi nhăn mặt:
- Việt quất đá xay ở quán này không ngon như mấy chỗ khác, nếu có tí cookie đá xay từ oreo thì ok hơn.
Trâm tự nói chuyện một mình. Nó là một đứa sành ăn và cũng rất kén ăn, nếu đồ uống có vấn đề là nó sẽ nhận ra ngay.
Còn con Mai vẫn cứ dán mắt vào điện thoại nói:
- Khiếp mày ơi xem tarot bây giờ đắt thế, có chỗ 150k được hỏi mỗi 3 câu, có chỗ thì xem 50k/tiếng nhưng mà tao lại sợ không uy tín.
- Tao có người quen biết xem tarot mà, xem miễn phí, tuy không chuyên nghiệp nhưng cũng gọi là đúng tương đối. Nhà nó gần đây, để tao gọi nó ra nhé.
Mai nghe thế thì mừng như bắt được vàng, mắt sáng rực lên như đèn pha ô tô. Trâm có người quen là tarot reader vậy mà không nói sớm. Nếu biết trước thì có phải trước giờ đường tình duyên của Mai bớt lận đận hơn không.
Khi cuộc đời bế tắc thì hãy đi xem tarot. Người mà Trâm nhắc đến là Trúc 12D1, ngỡ tưởng có thể không gọi được nó nhưng không ngờ Trâm vừa nhắc đến tên quán "Bisou" là con Trúc chạy ra liền.
Trúc cầm theo bộ bài Smith Waite Tarot và một cái khăn trải bài. Thật ra trải bài tarot có thể trải trên bàn phẳng, nhưng bàn ở các quán cafe thường rất bẩn nên tốt nhất nên dùng khăn để giữ cho bài được sạch sẽ.
Trâm nhường cho Mai xem trước. Vũ Thanh Trúc trải bài rất nhiệt tình, Trâm chăm chú nghe một tràng nhưng sau cùng tất cả những gì đọng lại được là con Mai lại sắp cãi nhau với người yêu, những chuyện tích tụ từ trước đến giờ đã bị dồn nén quá lâu và rồi có ngày sẽ bộc phát ra. Trúc còn cho cả lời khuyên để giải quyết các vấn đề.
Trâm đợi mãi để đến lượt mình, ngay lập tức khi Mai xem xong thì Trâm nhảy vào liền:
- Trúc mày xem cho tao, xem chuyện tình yêu sắp tới ý.
Trúc hỏi Trâm một vài thông tin cơ bản rồi xáo lại bài, thuần thục trải ra thành một đường thẳng rất đều. Trong lúc đó Trâm cực kì hào hứng, liên miệng nói:
- Đầu năm nay tao đi bốc quẻ, người ta bảo năm nay tao đào hoa đấy, thế mà mãi chưa có người yêu.
- Thế mày đã có đối tượng chưa?
Trúc hỏi, khiến Trâm mím môi đầy ngại ngùng:
- Có một ít.
Trúc không biết phải nói gì hơn, liền nở một nụ cười như không cười. Người ta thường thường có một đối tượng thôi, con bé này có hẳn "một ít".
- Được rồi, bốc cho tao 3 lá nhé.
Trâm tập trung nhìn những lá bài trước mặt, tay bốc ngẫu nhiên 1 lá ở giữa, 1 lá ở đầu, 1 lá ở cuối. Trúc lần lượt ngửa từng lá bài lên. Trâm không quan sát bài, thay vào đó nó quan sát từng diễn biến nét mặt của Trúc. Ban đầu khi mở lá The Lovers lên, mặt Trúc ngỡ ngàng. Tiếp theo đó là lá Ace of Cups, mắt Trúc sáng bừng lên cứ như vừa lắp vào hai cái bóng điện. Chà, chưa gì Trâm đã linh cảm sắp có chuyện tốt đẹp rồi đây.
Nhưng cho đến khi mở lá cuối cùng, mặt Trúc biến sắc hẳn. Trâm bấy giờ liền nhìn xuống lá bài - The Devil.
Bỗng nhiên Trâm thấy người mình lành lạnh, xung quanh cứ như bị bao phủ bởi một luồng hắc khí u ám quạnh quẽ. Trên lá The Devil là hình ảnh một con quỷ đầu dê cầm cây đuốc lửa, bên dưới có hai người bị trói buộc bởi xiềng xích.
Trâm nuốt nước miếng cái "ực", đột nhiên thấy tương lai mình nhuốm màu tăm tối.
Trúc biết Trâm rén nên vội trấn an:
- Từ từ mày ơi, bình tĩnh nghe tao nói đã nhé.
Trâm đang nghe đây, nào có dám nói gì đâu.
- Tao thấy là sắp tới chuyện tình cảm của mày sẽ gặp nhiều biến động, một người rất rất đặc biệt sẽ bước chân vào cuộc đời mày. Đấy sẽ là một người cho mày nhiều cảm xúc, khiến mày rung động thật sự, và ít nhiều người ta cũng có tình cảm với mày. Trải nghiệm với người này tao thề sẽ khiến mày nhớ mãi luôn ấy. Mỗi tội là...
Trâm nhăn mặt lại, hoang mang:
- Mỗi tội?
Trúc chạm tay vào môi, đây là thói quen của Trúc mỗi khi sắp nói ra điều không tích cực.
- Mỗi tội người này không đơn giản nếu như nói thẳng ra là nguy hiểm, redflag đấy. Người ta tiếp cận mày với ý đồ không trong sáng, mặc dù tình cảm thì rõ ràng là có. Tạm gọi là thằng, thì thằng đấy sẽ khiến mày buồn như chết đi nhưng cũng khiến mày vui như đội mồ sống lại, xoay mày như một cái chong chóng và cho đi tàu lượn siêu tốc. Mục đích của nó thì tao không biết rõ cụ thể là gì nhưng có vẻ không ổn đâu, mày phải tỉnh táo nếu không là sa vào cám dỗ đấy. Nếu nó dụ dỗ chuyện gì thì luôn phải đề cao cảnh giác, đừng đặt nhiều niềm tin. Nếu mày thích thì có thể chơi đùa cùng nó, nhưng muốn lún sâu thì thật sự phải cẩn trọng.
Trâm nghe không sót một từ. Xem ra đau khổ sắp gõ cửa tìm đến nó rồi. Con Mai liền đẩy vai Trâm, trêu:
- Nghiệp quả của mày sắp đến rồi.
Chẳng lẽ thật sự do Trâm bấy lâu nay nợ đào hoa với nhiều người quá nên giờ đây phải trả giá rồi sao.
Trúc có nhắc trước từ đầu rằng không nên quá tin tưởng vào tarot để tránh bị ảnh hưởng đến niềm tin và tâm lý, xem tarot nên để tham khảo. Trâm biết vậy nên Trâm cũng chỉ tin một nửa thôi, ngoài ra thì nó khá tò mò xem người nào sẽ làm tổn thương nó đấy. Trong đầu Trâm hiện tại đang có một cái tên.
Trâm hứng khởi hỏi:
- Mày có biết người đấy cung gì không?
Con Trúc bảo Trâm bốc thêm vài lá nữa, là Page of Swords, The Hanged Man và 10 of Pentacles. Trúc gật gù rất tâm đắc:
- Người này cứng đầu, bướng bỉnh, nói chuyện hơi trẻ con nhưng bên trong thì chưa biết. Trông vibe khá hướng ngoại, giống Khí hoặc Lửa. Mà tao thấy nó cũng có điều kiện tài chính nữa đấy. Hợp với năng lượng của mày.
- Thế có đẹp trai không?
Trâm nhanh nhảu hỏi đúng trọng tâm. Ai ngờ bị con Trúc mắng cho:
- Còn phải hỏi à, trước giờ mày đã thích thằng nào xấu chưa?
- Thế tức là đẹp à?
- Vâng chị, khả năng cao là đẹp, quan trọng trông nó có gu.
- Có biết người ta cao bao nhiêu không?
- Không quan trọng, đứng trên đống tiền thì thằng nào cũng cao thôi.
Trâm khoái, không nhịn được cười. Vốn biết trước là đau khổ nhưng được cái đau khổ vì thằng vừa giàu vừa đẹp, nghĩ lại thấy cũng không đau khổ lắm.
Trâm đang ngẫm xem người đó là ai. Đúng lúc ấy thì từ đằng sau có một nhóm con trai ồn ào đang đi tới, nghe loáng thoáng tiếng nói chuyện rất to. Trong số đó, Trâm nghe thấy một giọng người nào quen quen, nó vô thức quay ra nhìn thì bắt gặp Tùng Anh và đám F7 của nó.
Tùng Anh, Linh, Phú, Duy và một vài thằng học trường khác, thằng nào thằng đấy đều ăn chơi như nhau.
Hôm nay không có Bằng, Trọng và Đoàn Khôi, chắc có lẽ 3 đứa đó chỉ chơi cùng hội trên lớp cho đủ mặt chứ chúng nó ngoan hơn 4 thằng kia, không thường xuyên đi chơi bên ngoài.
Nguyễn Tùng Anh vẫn để tóc Ivy League, mặc quần đen, áo ADLV đen basic, chân đi Nike Air Force 1 quốc dân.
Con Trúc vừa nhìn thấy thì thốt lên với âm lượng đủ nghe:
- Hình như Tùng Anh Nguyễn cung thiên bình à?
Trâm quay ra nhìn Trúc, nhìn cả Mai. Ba đứa đưa mắt nhìn nhau, không ai nói gì nhưng cùng chung một suy nghĩ.
Vũ Thanh Trúc là người chứng kiến rõ nhất Kim Ngọc Trâm đã u mê Tùng Anh cỡ nào trong những năm tháng cấp hai, cũng là người hiếm hoi được chứng kiến quá khứ của Kim Trâm trước khi trở thành bộ trưởng bộ mập mờ. Trúc biết rằng con Trâm tuy vớ vẩn nhưng đã yêu ai, thích ai thì rất nặng tình. Nhất là lại đối với người mà mình chưa từng có thì lại càng không dễ dàng xoá bỏ.