Thiến Băng Vân xếp bằng ngồi xuống nền đá cứng đen, Minh Tuấn ở phía sau. Tinh thần cả hai dâng lên cao nhất. Họ chuẩn bị luyện hóa một loại Dị Hỏa.
Vạn năm trước, Minh Tuấn chẳng hề sở hữu một loại Dị Hỏa nào cả. Không phải hắn không muốn mà tìm không được. Nhưng trong Viêm Thú Tộc lại có năm, sáu người sở hữu. Đương nhiên hắn sẽ không đi tranh đoạt với thành viên tộc mình rồi. Vận khí hơi đen!
Bây giờ, lần đầu trợ giúp thê tử luyện hóa Dị Hỏa lại chẳng có kinh nghiệm, lòng Minh Tuấn hơi chút căng thẳng. Hắn hít sâu một hơi giữ trạng thái tốt nhất, thoải mái nhất.
So với Minh Tuấn, Thiến Băng Vân còn căng thẳng hơn. Hai bàn tay nhỏ trắng run run mở ra cái hộp chứa Dị Hỏa. Ngọn lửa màu vàng nhạt tỏa ánh sáng đen bùng lên. Ngọn lửa này là bổn nguyên của Huyền Hoàng Hỏa, hấp thu được thực lực bản thân chắc chắn tăng lên. Thất bại rất có thể mất mạng.
Tu vi Đại Đấu Sư Trung tinh bùng phát, Thiến Băng Vân vận chuyển Đấu khí đến mức cao nhất tuôn ra cuốn lấy Huyền Hoàng Hỏa dung nhập vào cơ thể mình.
Minh Tuấn ngồi phía sau, hai tay áp vào lưng thê tử, Viêm Thú Thánh Diễm cháy lên bao bọc toàn bộ nàng.
"Aaa...."
Khuôn mặt Thiến Băng Vân vặn vẹo, nhăn nhó, hiển nhiên đang cực kì đau đớn. Huyền Hoàng Hỏa vừa vào, toàn bộ kinh mạch như bị thiêu đốt, bỏng rát vô cùng. Ngọn lửa kia muốn phá nát kinh mạch nàng, đốt nàng thành hư vô.
Cùng lúc đó, Viêm Thú Thánh Diễm cũng thấm thấu qua từng tế bào của Thiến Băng Vân đi tới bên trong liền trấn áp Dị Hỏa Top 31.
Phừng!
Đột nhiên, toàn thân Thiến Băng Vân bốc cháy ngọn lửa màu vàng nhạt tỏa sáng đen chính là Huyền Hoàng Hỏa. Ngọn lửa hung hãn dữ tợn tràn sang người Minh Tuấn. Nó cảm nhận được sự uy hiếp từ Viêm Thú Thánh Diêm của hắn. Bởi nó biết mình chẳng có cơ hội chiến thắng nên chọn cách thiêu sống hắn trước.
Phừng!
Minh Tuấn sao để Huyền Hoàng Hỏa thực hiện ý đồ. Thánh Hỏa đỏ đen bao bọc bên ngoài chặn ngọn lửa kia lại.
Phừng! Phừng!
Hai bên giao chiến với nhau kịch liệt.
Làn da đôi phu thê ửng đỏ vì nhiệt độ cao, mồ hôi mồ kê toát ra như suối ướt đẫm cái áo. Thiến Băng Vân cắn chặt hai hàm răng trắng, khóe môi rỉ một tia máu tươi. Nàng cố chịu đựng nỗi đau đớn thể xác.
Minh Tuấn vừa phải trần áp Huyền Hoàng Hỏa để cho nó ít gây tổn hao nhất với nàng vừa phải chống lại không cho nó tiến vào cơ thể mình.
Thiến Băng Vân điều động Đấu khí tới mỗi tế bào tính luyện hóa Dị Hỏa nhưng đều bị đốt hết.
Bên ngoài hang động nơi hai người luyện hóa, Thiến Mộng Vũ lo lắng đi đi lại lại, lòng thầm cầu nguyện phu quân và tỷ tỷ mình bình an vô sự, thành công tốt đẹp.
Lúc này, Nguyên khí ở ba hang động khác dồi dào ào ào bạo tuôn ra ngoài khiến sắc mặt Thiến Mộng Vũ kinh sợ không thôi.
Nàng kinh hô một tiếng:"Các tỷ xuất quan rồi!"
Nàng cảm nhận rất rõ khí thế cực kì khủng khiếp, chỉ cần một chiêu có thể chụp chết mình ngay.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hơi chấn động mặt đất chút xíu, ba thân ảnh kiều diễm xinh đẹp từ trong đồng thời bước ra. Minh Nguyệt hơi chút thành thục búi tóc cao sau gáy. Minh Như và Minh Tú để tóc đỏ dài như thác nước buông xuống, nghiêng nước nghiêng thành.
Minh Nguyệt, Minh Tú, Minh Như liếc mắt tới chỗ Minh Hương đang tu luyện cạnh Lôi Đình Chiến Đao thầm gật đầu. Minh Hương mà xuất quan chiến lực chắc chắn vượt xa ba người các nàng.
Minh Nguyệt mở đôi môi đỏ, nói:"Nguyên khí chỉ còn một thành so với lúc ban đầu."
Thiến Mộng Vũ vui mừng chạy tới:"Các tỷ mạnh quá!"
Ba nữ mỉm cười nhìn nàng. Minh Tú cười nói:"Muội cũng tiến bộ nhiều đấy chứ!"
Minh Như hơi nhíu mày:"Chỗ Băng Vận muội hình như hơi lạ. Ta cảm nhận được lực lượng hỏa diễm rất mạnh nhưng vẫn kém Thánh Hỏa Viêm Thú Thánh Diễm của Viêm Thú Tộc ta."
Minh Nguyệt và Minh Tú gật đầu đồng tình.
Thiến Mộng Vũ nói ngay:"Phu quân đang giúp Băng Vân tỷ luyện hóa Huyền Hoàng Hỏa, một loại Dị Hỏa trên Dị Hỏa Bảng."
Minh Nguyệt kêu lên:"Cái gì? Huyền Hoàng Hỏa? Dị Hỏa Top 31 trên Dị Hỏa Bảng. Phu quân kiếm đâu ra không biết."
Mấy nữ nhớ rằng trên người phu quân không có Dị Hỏa. Các đoán ra ngay, Minh Tuấn xuất quan sớm xong ra ngoài thám thính rồi thu được Dị Hỏa. Dị Hỏa tìm kiếm rất khó, chắc chắn hắn phải mạo hiểm mới lấy được.
Niềm vui tu vi tăng chưa kịp hưởng, lo lắng lại tràn đến trên khuôn mặt xinh đẹp của ba nữ. Nếu thực lực Minh Tuấn và Thiến Băng Vân mạnh thì không nói, nhưng hai người còn yếu luyện hóa sẽ có nguy hiểm.
Trong hang động, Huyền Hoàng Hỏa và Viêm Thú Thánh Diễm đánh nhau rất dữ dội. Cả hang động sáng bừng, bao trùm tất cả bởi hỏa diễm. Nhiệt độ cao nung đỏ nền đá đen xì. Khí trắng bốc lên chẳng biết là hơi nước hai là khói.
Bộ quần áo của Thiến Băng Vân bị đốt sạch, một vài chỗ bị bỏng nám lại. Minh Tuấn cũng thế, miệng tràn ra một ít máu.
Vài ngày trôi đi, Huyền Hoàng Hỏa rơi xuống hạ phong. Viêm Thú Thánh Diễm vẫn thế, không chút yếu đi đó là bởi vì năng lượng của Minh Tuấn gấp năm lần bình thường cơ.
Chục tiếng nữa Huyền Hoàng Hỏa rốt cục bị áp chế, không quậy phá dược nữa.
Thời cơ tới, Thiến Băng Vân dốc toàn lực sử dụng Đấu khí luyện hóa ngọn lửa này. Huyền Hoàng Hỏa giờ đã suy yếu chẳng còn sức mà phản kháng lại.
Tuy nhiên Minh Tuấn vẫn cứ điều động Viêm Thú Thánh Diễm canh chừng, phòng chừa bất trắc gì đấy.
Luyện hóa Huyền Hoàng Hỏa, các vết thương trên người Thiến Băng Vân dần khép lại, tu vi tiếp tục tăng lên.
Tuần sau, khí thế trên người Thiến Băng Vân không tăng lên nữa, dừng lại.
Bây giờ Minh Tuấn mới thu Viêm Thú Thánh Diễm lại, đôi mắt lộ sự vui mừng phấn khích, mồ hôi nhễ nhại, trên người không một mảnh vải che thân, vài chỗ bị bỏng.
Thiến Băng Vân bất chợt mở song nhãn, ánh mắt bắn ra ngọn lửa màu vàng phát sáng đen hết sức quỷ dị. Thân thể cực kì khoan khoái, tu vi đến Đại Đấu Sư Cực tinh, thiếu một chút nữa có thể đột phá Đấu Linh. Tuy nhiên căn cơ có phần không ổn định. Hiển nhiên rồi, nàng tăng mạnh thực lực từ Đấu Sư Trung tinh lên Đại Đấu Cực tinh, vượt một khoảng lớn. Không ổn định là phải.
Minh Tuấn hơi hơi không hài lòng cho lắm. Thực chất Huyền Hoàng Hỏa này đã suy yếu từ trước đó rồi cộng thêm chiến đấu với Viêm Thú Thánh Diễm nữa khiến nó không đủ năng lượng giúp nàng lên Đấu Linh.
"Không sao!", Minh Tuấn tự an ủi.
Hắn mỉm cười từ đằng sau ôm lấy thê tử:"Chà chà! Thê tử ta giỏi quá! Luyện hóa được Huyền Hoàng Hỏa rồi."
Thiến Băng Vân thoải mái tựa người vào ngực hắn, mỉm cười nói:"Tất cả nhờ có chàng!"
Quả thực vậy, nếu không nhờ hắn dùng Viêm Thú Thánh Diễm áp chế chỉ sợ nàng đã bị đốt thành tro luôn rồi.
"Đâu có! Đó là nhờ sự nỗ lực của nàng.", hắn thò lưỡi ra liếm láp vùng xương quai xanh của nàng, rồi thì thầm vào tai:"Chúng ta làm tí nào!"
Thiến Băng Vân nhẹ gật đầu, đôi má ủng hồng lên. Trong khi Thiến Mộng Vũ ở ngoài lo lắng thì nàng lại làm tình với phu quân, nghĩ đến thôi khiến nàng xấu hổ.
Minh Tuấn động ý niệm, một tấm nệm trắng xuất hiện. Hai người nằm lên. Hắn cúi đầu hôn ngay đôi môi đỏ của nàng, Thiến Băng Vân liền nghênh đón. Hai chiếc lưỡi quấn chặt lấy nhau. Côn thịt hùng dũng to lớn phía dưới tìm vị trí cô bé nhẹ nhàng ấn vào. Bàn tay hắn xoa bóp bầu ngực sữa của nàng.
Phần hông nhấp nhẹ rồi mạnh dần.
Phạch...phạch....phạch....
Âm thanh hoan ái vang vọng hang động.
Một trận mây mưa diễn ra.
Thỏa mãn rồi, Minh Tuấn mặc quần áo vào cho mình và nàng. Thiến Băng Vân không dậy nổi nữa, hai mắt còn khép hờ, miệng thở dốc, gò má hồng hào. Hắn bế nàng theo kiểu công chúa bước ra ngoài.
Minh Nguyệt, Minh Như, Minh Tú và Thiến Mộng Vũ đang lo lắng chợt thấy người ra liền chạy ngay lại.
"Sao rồi chàng?", Thiến Mộng Vũ hỏi ngay.
Minh Tuấn mỉm cười nhìn chúng nữ:"Thành công tốt đẹp!"
Chúng nữ liếc mắt nhìn Thiến Băng Vân. Thấy biểu cảm trên mặt Băng Vân các nàng đoán ngay được. Cái tên này thật là...xong việc rồi còn tranh thủ ân ái nữa chứ.
Hắn đánh giá Minh Nguyệt, Minh Như và Minh Tú, khen:"Ba nàng giỏi quá! Đến Đại Nguyên Sư Đại tinh rồi."
Minh Như lườm hắn:"Còn chàng thì mới Nguyên Sư Cực tinh."
Mấy nàng cứ nghĩ khi xuất quan hắn sẽ lên Đại Nguyên Sư cơ, ai dè vẫn ở Nguyên Sư.
Minh Tuấn và những thê tử của mình nói chuyện vui vẻ. Hắn vẫn cứ bế Thiến Băng Vân ở trong lòng vậy để nàng hưởng thụ hết cao triều. Khi Thiến Băng Vân tỉnh táo lại nàng rất xấu hổ, chẳng ngờ bộ dạng của mình như thế bị các tỷ muội thấy hết.
Hắn quan sát quanh đáy hố, nói:"Nguyên khí còn một thành, đủ cho ta đột phá."
Thiến Mộng Vũ nói:"Thế chàng mau đi tu luyện."
Hắn gật đầu lập tức vào hang động yên tĩnh. Sau trận chiến với Lạc Gia Thành, căn cơ của hắn tốt hơn trước, hấp thu nốt phần Nguyên khí còn lại, thời gian đột phá Đại Nguyên Sư rất ngắn có hai ngày thôi.
Mọi người tụ tập dưới đáy hố lớn. Nếu từ trên miệng hố nhìn xuống chỉ thấy đen xì chẳng quan sát được gì. Dưới này có lửa thắp sáng lên hắn và các nàng mới thấy nhau.
Minh Tuấn nói:"Ta, Thiến Băng Vân, Thiến Mộng Vũ, Minh Tú ra ngoài. Minh Nguyệt với Minh Như ở lại. Các nàng thấy thế được không?''
Mấy nữ không có ý kiến.
Lúc trước hắn dám ra ngoài mà không cần lo chỗ này có kẻ mò tới vì khí tức của Lôi Điện Giác Long vẫn còn. Kẻ lạ mặt tiếp cận chắc chắn bị diệt đi ngay. Nhưng hiện tại hắn không hề cảm nhận được khí tức Lôi Điện Giác Long nữa. Có lẽ tàn hồn đã biến mất hoàn toàn hóa thành sức mạnh chảy vào trong người Minh Hương rồi.
Minh Hương đang trong quá trình tiếp nhận sức mạnh và Thuật cường đại nếu bị làm phiền dẫn tới hỏng chuyện. Để an toàn cần có người ở lại canh chừng những kẻ mò tới đây. Minh Nguyệt và Minh Như sẽ làm điều đó.
Đương nhiên, dù không ra khỏi hố sâu, hai nàng vẫn có thể chiến đấu tập luyện với nhau củng cố tu vi.
Không nói nhiều lời nữa, Minh Tuấn, Thiến Mộng Vũ, Thiến Băng Vân và Minh Tú hành động, nhảy khỏi hố sâu.
Minh Nguyệt và Minh Như đấu tập luôn.