Bữa tiệc diễn ra được một nửa bên ngoài liền đổ trận mưa lớn kèm theo những tiếng sấm sét bên ngoài, Dạ An cũng vì thế liền đòi hắn, các chị gái không đáp ứng liền lôi nước mắt ra để đe doạ.
“Chụt… Sao vậy? Mới có một chút đã lại nhớ rồi sao.” Tô Minh Viễn khẽ thơm lên má nhỏ của bé cưng mình, hắn vòng tay ôm lấy eo đối phương tay còn lại vân vê bàn tay nhỏ của bé.
Dạ An được hắn cưng liền yếu mềm vùi mặt vào ngực hắn “An sợ ư… mệt muốn… chồng cơ.”
“Không sao. Tôi đưa em lên phòng nghỉ nha.”
“Dạ.”
Tô Minh Viễn dẫn bé cưng rời khỏi căn phòng này đi ra đại sảnh thuê lấy một căn phòng rồi dẫn người đi lên.
_Cạch_
Cửa lớn mở ra Dạ An liền nhanh chân chạy vào leo lên giường ngồi, hai tay vụng về cởi áo khoác và bộ đồ trên người xuống.
“Nào, dơ tay lên.” Tô Minh Viễn mở tủ đồ lấy ra bộ đổ ngủ sau giúp bé cưng cởi bộ đồ trên người xuống.
Cơ thể đẹp đẽ lần nữa lại được phô bày trước mắt, làn da trắng hồng, sương quai xanh đẹp đẽ, hai hạt lựu hồng hào, vòng eo nhỏ, đôi chân dài mịn màng và cả vật nhỏ dễ thương khiến hắn đã phải nuốt nước bọt mấy lần.
“Bé cưng đêm nay chúng ta không ngủ nha, cùng nhau giao lưu với em bé.”
“Em bé… Dạ.” Nghe đến em bé Dạ An liền ngoan ngoãn nghe lời dù không biết tiếp theo hắn sẽ làm gì tiếp.
Tô Minh Viễn thấy người nghe lời vậy liền bắt tay vào việc, hắn mạnh bạo xé rách chiếc quần dài và quần lót của bạn nhỏ, hai tay mân mê cơ thể tuyệt đẹp của mĩ nam trước mắt.
“Chồng… ư…”
“Chụt.” Hắn cúi xuống hôn bạn nhỏ một nụ hôn dài, lưỡi không ngừng càn quét khám phá bên trong khoang miệng đối phương, làm quen giao lưu với chiếc lưỡi rụt rè đó.
Một tay vân vê hạt lựu hồng phía trước, tay còn lại chăm sóc vật nhỏ dễ thương bên dưới. Men rượu khiến cho hắn càng trở nên hưng phấn hơn, rất muốn trực tiếp đâm vào nhưng vì bé cưng đang mang em bé nên hắn vẫn là kiêng nhẫn làm đầy đủ các bước trước.
“Nào, thả lỏng.” Tô Minh Viễn cúi xuống nói nhỏ vào tai bé cưng, sau lại li.ế.m từ tai xuống cổ, xương quai xanh và dừng lại ở hạt lựu phía dưới.
Dạ An rơi vào thế bị động chỉ có thể nằm hưởng thụ những khoái cảm đang dần tăng lên. Tay nhỏ bấu chặt vào ga trải giường, phía dưới co bóp khi bị hắn nhét ngón tay vào “Ư… Lạ… Chồng ơi.”
“Chụt… Không sao, mau thả lỏng nào.” Tô Minh Viễn nhét từng ngón tay vào phía dưới. Lâu ngày không âu yếm dẫn tới phía dưới trở nên rất chặt, ra vào ngón tay khá là khó, gel bôi trơn đã dùng đi phân nửa nhưng chỉ nhét được có hai ngon tay vào.
Sự kiêng nhẫn chẳng mấy chốc liền sắp bay màu, hắn vượt qua khó khăn mạnh mẽ ra vào bên trong, tay còn lại đè đối phương ra trao nụ hôn cháy bỏng.
“Ư… chồng ức… ưm.” Dạ An bị hôn kèm theo cả khoái cảm bên dưới khiến bạn nhỏ chỉ có thể rên rỉ. Tay nhỏ bấu chặt vào tấm lưng lớn của hắn tạo thành mấy vết cào, giọng nói sau đấy cũng trở nên ngắt quãng “Chồng ah… lạ ư… lạ quá… ahhh.”
Vật phía dưới bắn ra một chút thứ chất màu trắng khiến bộ đồ trên người của hắn cũng bị bám bẩn. Tô Minh Viễn nhìn thành phẩm trước mắt liền cảm thấy hài lòng, hắn cởi nhanh bộ đồ trên người ra để lộ côn th*t to lớn đang căng cứng do lâu ngày không ra trận.
“Bé cưng thả lỏng nào, nếu không tôi sẽ đau đấy.”
“Chồng đau ạ.” Dạ An nghe thấy hắn sẽ bị đau liền cảm thấy hốt hoảng nhưng sau rất nghe lời mà thả lỏng cơ thể.
“Ư… lạ… to quá ah…”
“Không sao, chỉ còn chút nữa thôi.” Tô Minh Viễn thấy bé cưng của mình đau đến rơi nước mắt không cảm thấy đau lòng thương xót như thường ngày mà ngược lại hắn còn cảm thấy hứng hơn cơ. Có lẽ là do có sự tác động của rượu đây mà.
Nhét vào được một nửa côn th*t Tô Minh Viễn liền bắt đầu từng đợt nhấp, ban đầu thì nhẹ nhàng nhưng sau liền trở nên mạnh bạo khiến Dạ An chỉ biết rên rỉ và rên rỉ.
Bên dưới được âu yếm thì bên trên cũng không được bỏ qua, hắn cúi xuống gặm nhấm xương quai xanh và vân vê hai hạt lựu hồng phía trước, giọng nói trầm thấp cất lên “Ha… Đây là cách giao lưu… với em bé đấy, bé cưng.”
“Ưh… aa … ức hư…” Những lời của hắn hoàn toàn chả lọt vào tai của bạn nhỏ, bé thỏ nhỏ hiện giờ chả làm được gì ngoài việc để sói lớn gặm nhấm cơ thể mình a.
Âm thanh của từng đợt nhấp, của tiếng giường và của bạn nhỏ vang khắp căng phòng. Tô Minh Viễn nghe những âm thanh này càng trở nên phấn khởi, nhất là nghe những lời từ miệng bé cưng của hắn.
“Chụt… gọi tên tôi nào bé cưng.” Tô Minh Viễn cúi xuống thơm lên bên má nhỏ yêu cầu đối phương gọi tên mình, bàn tay hư hỏng cũng không quên vỗ vào mông đối phương vài cái.
Dạ An đang hưởng khoái cảm bỗng dưng bị đánh mông lại còn bị yêu cầu gọi tên liền phụng phịu má nhỏ "Ư… ch…chồng đánh ah…em"
"Ừ hứ, gọi tên cơ mà."
"Ưm… Viễn… ahhh"
"Tốt, cần thưởng."
Tiếp theo đó là những cú thúc mạnh đầy yêu thương từ người chồng dành cho vợ nhỏ và từ người cha tốt dành cho con nhỏ của hắn. Và sự hưởng thụ của bé ngốc nhỏ.