Vì Run Tay Nên Cộng Hết Điểm Vào Sắc Đẹp Rồi (Vì Trượt Tay Nên Quay Vào Buff Nhan Sắc)

Chương 47: Hắn là anh ngài



Mặc dù Nha Thấu không hiểu Lục Lâm An đang nói gì nhưng nghe "Phía dưới núi tuyết hồng nhạt" đã biết chẳng phải lời hay ho gì rồi.

Núi tuyết thì núi tuyết, cảnh quan thiên nhiên sao lại liên quan đến mình?

Trên người cậu có gì giống phía dưới núi tuyết đâu nhỉ, mà sao phía dưới núi tuyết lại màu hồng nhạt?

Nha Thấu chả hiểu gì, nhưng lại thấy hơi tò mò.

Lục Lâm An trước khi đi đã đeo cho cậu một chiếc vòng tay, nước ngọc xanh biếc khiến cổ tay của thiếu niên trông càng xinh đẹp hơn.

Má bị cắn một cái, Nha Thấu sờ má thấy ươn ướt, cậu hít mũi một cái: "001, mi biết hắn nói gì không?"

【Không tìm thấy "Phía dưới núi tuyết màu hồng nhạt" trong từ điển.】

Nha Thấu ỉu xìu "ồ" một tiếng, quyết định đổi người: "Thế Hệ thống Tình yêu có biết không?"

Hệ thống Tình yêu từng trải qua không ít sóng to gió lớn trong khu Chinh phục Tình yêu, tuy lời Lục Lâm An nói khá hàm súc nhưng vẫn không đáng gì trước mặt nó. Lúc hắn vừa mở miệng, nó chỉ thoáng nghĩ qua là hiểu được ngay.

Nhưng nhìn tiểu thiếu gia đang tỏ ra tức giận cùng cái má hơi sưng, nó thật sự rất muốn nói một câu không biết.

Mỗi tội không được giấu giếm bất cứ chuyện gì với Tiểu thiếu gia, Hệ thống Tình yêu đành trả lời với giọng nói khô khốc:【... Biết.】

Nha Thấu đứng dậy, vội hỏi: "Thế rốt cuộc Lục Lâm An có ý gì?"

Hệ thống Tình yêu cảm thấy kho dữ liệu của mình sắp nổ tung đến nơi, nó cố gắng để không trắng trợn quá trước mặt Thiếu chủ:【Thiếu chủ, cậu thử đổi thanh điệu của chữ tuyết sang thanh 2 xem.】

Nó nói uyển chuyển làm thiếu niên không hiểu lắm, cậu đọc đi đọc lại mấy lần mới hiểu câu kia nghĩa là sao.

Sau khi hiểu rõ, thiếu niên rơi vào trạng thái ngẩn ngơ, không thể hiểu nổi tại sao từ ngữ rất bình thường kia lại có thể phân tích thành ra như vậy...

Không thể diễn tả.

Khuôn mặt của thiếu niên vốn hơi tái nhợt vì mới trải qua bước nhảy không gian thoáng chốc đỏ bừng lên, từ đầu đến chân, chẳng mấy đã biến thành một con tôm nhỏ đỏ rực.

Chân cậu bắt đầu run rẩy, giọng nói cũng run rẩy theo, nói ra mấy lời như vậy cũng cảm thấy xấu hổ, cậu cố kìm nén sự bồn chồn trên mặt: "Hắn, sao hắn có thế nói nói ra mấy lời đó chứ!"

Cùng là nam cả, sao lại muốn nhìn chỗ đó của cậu!

Sau khi 001 hiểu được, nó cảm thấy CPU của mình sắp bị Lục Lâm An đốt cháy.

Không đúng, đã cháy nhiều lần lắm rồi.

Đám người chơi lẫn NPC trong phó bản này thậm chí còn táo bao hơn phó bản trước, chưa đầy một ngày mà ký chủ của nó đã bị sờ mó không biết bao nhiêu lần.

Giờ nó cực kỳ chắc chắn, cứ là chuyện liên quan đến ký chủ sẽ y như rằng lệch khỏi quỹ đạo mà nó dự đoán trước.

Hệ thống Tình Yêu nghiêm túc nói:【Phải ghi lại tên người này để sau còn báo cáo cho đại thiếu gia.】

Nha Thấu không nghe rõ: "Gì cơ?"

【Tôi vừa nói là, hai khu chúng ta có thể giao lưu thân thiện với nhau.】

Nha Thấu chần chờ: "Thật à?"

Rõ ràng câu vừa nãy không ngắn như thế, cậu hơi nghi ngờ Hệ thống Tình Yêu có đang lừa mình hay không.

Hệ thống Tình Yêu cực kỳ quả quyết:【Vâng, thiếu chủ.】

"..."

Tuy lời của Hệ thống Tình Yêu rất kiên định nhưng sao cậu vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.

Sự tồn tại của Hệ thống Tình Yêu cũng là một nhân tố quan trọng sẽ khiến thân phận NPC game Hẹn hò của Nha Thấu bị lộ, vì vậy, ngoài thông báo bình thường ra thì tất cả đều do 001 làm chủ, còn Hệ thống Tình Yêu thường sẽ không lên tiếng, nếu muốn nói thì cũng sẽ nói trong biển ý thức với Nha Thấu.

Mà lần này nói nhiều như thế, có thể thấy là tức giận không nhẹ.

Vì đang nói chuyện trong biển ý thức nên những người khác sẽ không biết.

Ví dụ như các "fan chồng", "fan mẹ" trong phòng livestream chỉ thấy thiếu niên bị Lục Lâm An cắn má một cái, sau đó cứ ngồi ngơ ngác một chỗ.

【Lục Lâm An, ông đây muốn giết cậu, vừa vô sỉ lại vừa chó, trước khi đi còn cắn má bé con trước mặt phụ huynh người ta, đây không phải thèm đánh thì là gì?】

【Lời hắn nói quả thật chả hay ho gì, ở tình huống như vậy mà còn dám nói như thế với con cháu nhà người ta, chẳng khác nào chơi ngu tìm đường chết.】

【Phắc! Không ngờ Lục chó lại dám nói như thế! Ông đây còn chưa được nhìn nữa! Nhóc con nhà mi mơ mộng ghê đấy. Hơn nữa, tới lúc bé con cởi quần thật thì mi có dám nhìn không?】

【Sắc mặt Thủ lĩnh Ma cà rồng sắp đen như đáy nồi rồi kìa, nếu Lục Lâm An không có kỹ năng thiên phú kia thuận lợi chạy được, khéo có khi đã chết thảm rồi.】

Lúc này, những lưỡi dao sắc bén vẫn còn lơ lửng xung quanh Lucifer, chỉ cần ai đến gần một bước là sẽ bị chúng đâm thủng.

Hắn nheo mắt nhìn về phía Lục Lâm An rời đi, tay phải giơ lên, không gian trước mặt lại lần nữa bị bóp méo.

Lão quản gia lập tức hiểu ý định của Vương, vội vàng lên tiếng: "Vương! Đừng đuổi theo!"

Lucifer dừng lại, giương mắt nhìn ông ta, trong đôi mắt đỏ rực của hắn ngập tràn sát khí đối với Lục Lâm An.

Lão quản gia bước tới, quỳ một chân xuống trước mặt Lucifer, đồng thời đặt tay lên vị trí trái tim để thể hiện sự thần phục cao nhất.

"Xin Vương bớt giận!"

Ông ta cúi đầu, bị uy áp trên người Lucifer đè nén đến mức tim cũng run rẩy, ông nhanh chóng giải thích: "Thợ săn cố tình chọn thời điểm Vương và mười sáu vị Thân vương không ở trong trang viên để tấn công, trong trang viên khuyết thiếu phòng thủ, hiện đang trong tình trạng hỗn loạn, rất cần ngài đứng ra xử lý!"

"Hơn nữa quan trọng nhất vẫn là tiểu thiếu gia, ngài ấy bị đám thợ săn đáng chết kia bắt cóc khỏi Lâu đài Ánh Trăng, không biết có bị thương hay không nữa, cần phải nhanh chóng kiểm tra."

Nhắc tới con non, Lucifer quả thật dừng lại.

Người được nhắc đến đang ngơ ngác nhìn lại đây, chiếc mũ trùm đầu đã bị gió thổi bay trong lúc nhảy không gian, để lộ ra một khuôn mặt nhỏ xinh đẹp vô cùng.

Giống như một bức tranh sơn dầu lộng lẫy xuất hiện đột ngột, màu sắc rực rỡ, chỉ cần nhìn một lần là không thể quên được.

Bờ môi bị cậu cắn trong vô thức, vì không kìm được lực nên đã trở thành màu đỏ thẫm, tựa như đóa hoa đào nở rộ trên nền tuyết trắng. Trong sắc trắng mênh mông, nó là màu sắc rực rỡ nhất.

Đôi mắt màu lam khác biệt với họ giống như một hồ nước xanh biếc, vì tức giận mà mặt nước nổi lên những gợn sóng, lan ra từng vòng tròn.

Đang ngơ ngác che mặt, lại chẳng biết nghe thấy gì mà mặt đỏ tới tận mang tai, ánh mắt còn hơi trốn tránh.

Thật ra bọn họ chưa gặp con non nhà Vương được mấy lần. Trước khi ngủ say đã hơi nhút nhát sợ người lạ, là Ma cà rồng thuần huyết nhưng răng với cánh lại không phát triển, điều này khiến cậu thiếu tự tin, hơn nữa còn bị những Ma cà rồng khác bắt nặt, nên dù có ở trong trang viên cũng không thường gặp.

Sau khi trưởng thành thì chìm vào giấc ngủ, cũng mới tỉnh lại cách đây không lâu. Vừa tỉnh lại đã bị Thợ săn bắt đi, vận của con non có thể nói là cực kỳ xui xẻo.

Giờ gặp rồi, những vị Thân vương có mặt ở đều nhìn chằm chằm vào mặt cậu rồi rơi vào trầm tư.

Ở đây, thị lực của thiếu niên kém nhất, những người còn lại đều là Ma cà rồng thuần huyết, năng lực bản thân mạnh mẽ, khả năng nhìn trong đêm cũng mạnh vô cùng nên có thể thấy rõ tình trạng của thiếu niên.

Nhất là Lucifer, với năng lực trở thành Thủ lĩnh Ma cà rồng, hắn có thể nhìn rõ tình trạng cụ thể của con non nhà mình, ngay cả vết rách trên môi do chính cậu cắn ra cũng thấy rõ mồn một.

Lý do họ trầm tư cũng rất đơn giản, bởi vì trên má phải vốn trắng nõn của thiếu niên lại đột nhiên xuất hiện một dấu răng.

— Đó là dấu răng mà Lục Lâm An đã để lại trên mặt cậu trước khi rời đi, cắn rất nhẹ, nhưng không biết hắn dùng cách nào mà lại lưu lại được.

Điều này khiến toàn bộ Thân vương Ma ca rồng ở đây nổi giận.

"Lũ thợ săn chết tiệt!" Vị Thân vương thứ năm chửi thề, răng nanh nổi bật trong bóng đêm: "Tôi sẽ đuổi theo bắt chúng về!"

Thân vương thứ chín siết chặt nắm đấm, xương kêu răng rắc: "Bắt chúng về rồi giết chết!"

"Nhất là cái tên cầm súng bạc kia!"

— Chính là Lục Lâm An.

Cắn con non ngay trước mặt nhà người ta khiến mười mấy vị Thân vương thuần huyết tức điên người.

Bọn họ sẵn sàng sắp sửa xuất phát lại bị Lucifer ra lệnh cưỡng chế: "Dừng lại."

Bị thủ lĩnh quát, vị Thân vương thứ năm đành phải dừng lại, không thể giết chết tên con người đáng ghét kia khiến y cảm thấy nghẹn cứng trong lòng: "Vương!"

"Ngươi biết hắn đi đâu không?" Lucifer liếc mắt nhìn y: "Tên con người đó nắm giữ quy tắc không gian, ngươi không thắng được hắn trong chiều không gian."

Vị Thân vương thứ năm cáu kỉnh: "Chẳng lẽ cứ để bọn chúng chạy như vậy?"

Xúc phạm thẳng mặt, nếu không làm gì, bọn họ sẽ thành trò cười trong mắt tộc Sói đang rình rập mình mất.

"Không có ý định buông tha cho bọn chúng." Giọng Lucifer lạnh lẽo vô cùng.

Đôi mắt đỏ rực của hắn lóe sáng trong đêm, cơn gió sắc bén tụ lại trên tay hắn.

Bầu trời tối om bỗng nổi gió ầm ầm, sấm sét cuồn cuộn giữa những tầng mây đen ngòm.

Cùng với sự xuất hiện đột ngột của dị tượng, sau lưng Lucifer bỗng xuất hiện một cây cung màu đen.

Trên đó được chạm khắc hoa văn giống với lâu đài cổ mà Nha Thấu nhìn thấy lúc đầu. Ngay khi nó xuất hiện, một luồng khí bất ổn lập tức tràn ra, đến Nha Thấu đứng cách xa nó cũng cảm thấy nặng nề vô cùng.

Đầu mũi tên đỏ sẫm, sắc bén như răng nanh của Ma cà rồng.

Nha Thấu còn chưa kịp nhìn rõ thì mũi tên đã rời khỏi dây cung, trong chớp mắt đã biến mất tại chỗ.

Nhanh đến mức không nhìn thấy được quỹ đạo bay của nó bằng mắt thường.

001 giải thích:【Kỹ năng thiên phú cấp cao của Lucifer: Truy lùng vạn vật.】

Vương Ma cà rồng tóc đen mắt đỏ đứng thẳng trong gió, mèo đeo đứng trên vai hắn.

"Thật không may, ta cũng nắm giữ quy tắc không gian."

...

【Truy lùng vạn vật?? Truy lùng vạn vật á?? Thế lần này Lục Lâm An thảm rồi, bị kỹ năng này khóa chặt không chết thì cũng mất nửa lớp da.】

【Ai bảo hắn cắn con non nhà người ta, lại còn đeo vòng tay nữa chứ, nhà người ta nổi giận thì hắn phải chịu thôi (cười trên nỗi đau của người khác).】

【Mấy kỹ năng có chữ "vạn vật" này đều bá đạo, Lãnh chúa khu nào ấy mà tôi quên mất rồi, kỹ năng thiên phú của hắn tên là "Tái sinh vạn vật", khốn nạn hệt như kỹ năng của Dung Xích, không giết chết nổi.】

【Ông đang nói đến Tạ Thầm à? Công nhận là khốn nạn thật, miễn còn trái tim là hắn có thể hồi sinh ngay tại chỗ, tốc độ hồi sinh của hắn có khi còn nhanh hơn tốc độ người ta đánh nữa, đúng là vô sỉ, chẳng qua đối với những người thích xem trò vui như chúng ta thì càng vô sỉ càng tốt.】

【Ủa thế kỹ năng thiên phú của vợ là gì?】

【Chắc chưa có đâu, vượt qua phó bản cấp S hoặc S+ sẽ có cơ hội nhận được kỹ năng thiên phú, chia thành cao cấp, trung cấp và cấp thấp, nhưng vợ xui xẻo lắm, đến phó bản S+ trước còn chẳng thấy xuất hiện nữa là, phó bản S này nghe có vẻ khó.】

Nha Thấu cẩn thận đọc bình luận trong phòng livestream của mình, từ đó thu thập được khá nhiều thông tin.

001 giải thích thêm:【Một khi "Truy lùng vạn vật" được kích hoạt, nó sẽ không biến mất cho đến khi trúng mục tiêu, bất kể không gian hay thời gian.】

Nên mũi tên do không gian biến ảo ra kia chắc chắn sẽ đâm vào cơ thể Lục Lâm An.

Nha Thấu do dự hỏi: "Liệu Lục Lâm An có chết không?"

【Không biết.】Giọng 001 rất lạnh lùng:【Nhưng nếu chết thì Chủ Hệ thống sẽ thông báo.】

"..."

Sao lại bình tĩnh nói ra sự thật đáng sợ như vậy chứ!

Nha Thấu còn muốn nói thêm gì nữa thì thấy Lucifer đi về phía mình.

Vương Ma cà rồng có quan hệ gần gũi với cậu nhưng cậu lại chẳng có chút ký ức nào với hắn, thành thử Nha Thấu hơi sợ, không biết nên nói gì.

Lỡ nói gì không nên nói rồi lộ thân phận người chơi thì sao.

Cậu đang suy nghĩ xem nên bày ra vẻ mặt gì để đối phó với vị thủ lĩnh kia, thì đột nhiên, có một người mặc áo choàng đen lao tới gào lên.

"Nha Thấu! Em không sao chứ!?"

Là Luther chạy đến với vẻ lo lắng, phía sau là hai Ma cà rồng thuần huyết mà Nha Thấu đã gặp khi mới tỉnh dậy.

Nếu Nha Thấu nhớ không nhầm thì hình như tên của hai người này là Kanshid và Blaney.

Luther dẫn thiếu niên ra ngoài kiếm đồ ăn, ai ngờ vừa đến nơi thì sắc mặt thiếu niên tái mét rồi chạy đi mất, nếu không phải nghe thấy cha với chú mình nói tiểu thiếu gia ở đây thì khéo y đã lật tung cả trang viên này lên tìm rồi.

Dù sao lúc trước mới chỉ bắt nạt thôi, nếu giờ thật sự làm mất con non thì đừng nói đến Vương Ma cà rồng, chính cha và chú y sẽ là người xử y đầu tiên.

Mà giờ cuối cùng cũng đã tìm thấy Nha Thấu, Luther kích động vô cùng, thậm chí còn không thấy cả Lucifer đứng bên cạnh đã đưa tay ra, định kiểm tra xem Ma cà rồng nhỏ trước mặt có bị thương hay không.

Giờ thì xong rồi, Thân vương thứ mười sáu thấy Vương của họ nheo mắt lại, nhẹ nhàng nhấc con non nhà mình lên rồi ném ra chỗ khác như ném rác, làm nó ngã úp mặt xuống đất.

Bộ dạng nhếch nhác, Thân vương thứ mười sáu đau khổ nhắm mắt lại.

Cuối cùng y lôi Luther về, giận dữ quát con non nhà mình: "Vô dụng."

"Chú..." Luther bị ném mà nổ đom đóm mắt.

"Đừng có gọi ta! Ta không quen nhà ngươi!"

Vô dụng hết biết, mắt mọc trên đỉnh đầu hay gì, Vương còn đang nổi giận mà dám sờ con non ngay trước mặt hắn, không biết học từ ai nữa.

Kanshid và Blaney cúi đầu chào thủ lĩnh: "Vương."

Lucifer: "Ừ."

Vẻ mặt Lucifer lạnh tanh, ngẫm nghĩ một hồi, để phòng có thêm nhiều "Luther" khác ngấp nghé bé con nhà mình, hắn cúi xuống bế thiếu niên còn đang ngơ ngác vào lòng.

Thật ra Nha Thấu cảm thấy hơi áy náy với Luhter, vì cậu đã báo tên y cho Lục Lâm An, lúc quay về lâu đài rồi cũng không nói cho y biết để y phải vòng vòng tìm kiếm.

Nghĩ vậy, cậu ló đầu ra, nhỏ giọng nói với Luther: "Tôi không sao."

Cậu thấy Luther còn đang hoa mắt, bèn chần chờ hỏi: "Anh không sao chứ?"

Giọng của Ma cà rồng nhỏ mềm mại, còn hơi non nớt, Luther nghe vào tai thấy ngọt ơi là ngọt, y cười ngây ngô, đáp: "Anh không sao, anh không sao."

Bộ dạng đần độn khiến Thân vương thứ mười sáu cạn lời quay đầu đi.

Lucifer cúi đầu nhìn bé con trong ngực mình, giọng nói rét lạnh như băng mùa Đông: "Em quen thằng nhóc đó à?"

Nha Thấu lắc đầu.

Có quen gì đâu, chỉ thấy hơi áy náy thôi.

Lucifer thấy thế, sắc mặt mới khá lên chút: "Không quen thì đừng nói chuyện."

Thủ lĩnh Ma cà rồng đều vậy hết hả? Độc đoán thật đấy.

Nha Thấu lí nhí "ừm" một tiếng.

...

Nha Thấu bị Lục Lâm An bắt đi, rồi lại được Lucifer bế về.

Thân nhiệt của Ma cà rồng vốn thấp, chỉ mình Nha Thấu là dị loại, Lucifer thấy mình như đang ôm một cái lò sưởi nhỏ.

Nhưng lại thoải mái bất ngờ.

Nhất là cái lò sưởi nhỏ này còn vô cùng mềm mại.

Nha Thấu tựa vào lồng ngực Lucifer, lắng nghe nhịp tim của hắn.

Nhịp tim của hắn đập rất chậm, chậm đến mức Nha Thấu suýt nữa tưởng rằng đám Ma cà rồng thuần huyết này không có nhịp tim.

Cảm xúc trên người Lucifer cũng rất ổn định, hắn trông không có vẻ gì là sẽ làm gì mình cả, cho nên hiện giờ vẫn tương đối an toàn.

Nha Thấu xoa má, thở phào nhẹ nhõm.

【Ký chủ, ngài đương nhiên là an toàn rồi.】001 nhún vai:【Trong phó bản này, Lucifer là anh của ngài.】

Nha Thấu:!

Thân phận của cậu khủng thế cơ à!?

Cậu lén lút liếc nhìn Lucifer.

Lucifer làm thủ lĩnh Ma cà rồng nên cả người đều toát ra cảm giác khó nhằn, lúc đôi mắt đỏ thẫm kia nhìn ai đó mang theo áp lực khủng khiếp.

Khuôn mặt xuất chúng, bờ môi mỏng, hình như Nha Thấu từng nghe ở đâu đó nói rằng người có đôi môi mỏng thường rất bạc tình.

Hai người họ nhìn qua không giống nhau, điểm giống nhau duy nhất dường như chỉ có màu tóc, còn một người là tóc dài, một người là tóc ngắn.

Để xác nhận điều gì đó, thiếu niên nhỏ giọng gọi Lucifer: "Anh ơi."

Cậu nói rất nhỏ nhưng Lucifer vẫn nghe thấy, hắn ôm cậu chặt thêm rồi khẽ "Ừm" một tiếng.

Phản ứng của hắn khiến cọng cỏ vốn đang héo úa vì hơi mệt bỗng ngóc thẳng lên, ngay cả sợi tóc ngốc nghếch vểnh trên đầu cũng lắc lư theo.

Có vẻ như Lucifer không phải là người khó gần như cậu tưởng tượng.

Lucifer bế bé con đi thêm một đoạn nữa, dừng lại ở ngã ba đường: "Bị bắt đi sợ không?"

Ở giữa đám Thợ săn như vậy, không có chuyện không sợ được.

Nhưng cậu nghĩ Ma cà rồng sẽ không thích những kẻ yếu ớt, nếu không lúc đầu Luther đã chẳng đến bắt nạt mình.

Nghĩ vậy, Nha Thấu thủ thỉ đáp: "Không sợ."

Bàn tay to để trên lưng thiếu niên vỗ vỗ như đang dỗ dành trẻ con: "Đừng lừa ta."

Lucifer nhìn ra bé con rất sợ hãi, vuốt ve mái tóc cậu: "Có ta ở đây rồi."

Nha Thấu vùi đầu vào cổ hắn, tủi thân một lúc rồi lại ngẩng lên, vẫn không nói mình sợ: "Em không thích hắn, hắn chứ bắt nạt em hoài."

Giọng Lucifer lạnh lẽo cực kỳ: "Ừ, ta sẽ giết hắn giúp em."

"..." Mặc dù không thích nhưng cũng không đến mức phải giết, Nha Thấu ôm cổ Lucifer, có hơi không biết phải nói sao.

Mùi hương trên người bé con rất thơm, cánh tay đang ôm chặt cổ mình cũng mềm mại vô cùng, sau khi tỉnh dậy, bé con có vẻ hơi dính người thì phải.

Lucifer vừa xoa đầu bé con vừa hỏi: "Vừa rồi có khóc không?"

"Không khóc." Nha Thấu lắc đầu.

"Nha Nha giỏi quá."

Nghe hắn nghiêm túc khen mình, Nha Thấu chịu không nổi mà núp trong ngực hắn, thính tai lặng lẽ đỏ lên.

【Ừm, ngài trong phó bản này...】001 nghĩ cách diễn tả, nó không thể can thiệp quá sâu vào nên chỉ có thể nói bóng gió nhắc ký chủ:【Rất đặc biệt với nhiệm vụ chính.】

"Đặc biệt đến mức nào?" Nha Thấu ngơ ngác.

【Ngài có thể tìm cơ hội hỏi Thi Lâu, hắn đã nhận ra rồi.】

Nha Thấu gật đầu: "Ừm."

...

Lucifer không đưa Nha Thấu về Lâu đài Ánh Trăng mà là đến lâu đài cổ của mình.

Nha Thấu ghé vào vai hắn, tỏ ra khó hiểu: "Em không cần về à?"

"Đã bị con người bước chân vào, bẩn." Lucifer bế bé con đi vào đại sảnh: "Mấy ngày này ngủ ở chỗ ta, đợi bên kia khử trùng xong thì về."

Khử trùng...

Chẳng lẽ phải đến mức như vậy à?

Có một Ma cà rồng mặc đồ màu trắng đang đứng đợi trong đại sảnh của lâu đài cổ, vừa thấy Lucifer đi vào, anh ta lập tức tiến tới cúi chào.

Lucifer gật đầu, bế Nha Thấu đi tới sô pha, không đặt cậu xuống mà để cậu ngồi luôn trên đùi mình.

"Là con non này cần làm kiểm tra à?"

Ma cà rồng này hẳn là bác sĩ, lúc anh ta liếc Nha Thấu, cậu không tự chủ được mà co rúm vào trong ngực Lucifer.

Lucifer: "Không thì còn ai?"

Bác sĩ chỉ vào Luther phía sau: "Kia."

Lucifer quay đầu lại, thấy là Luther thì quay trở về: "Nó da dày thịt béo, không cần kiểm tra."

Bác sĩ đẩy gọng kính lên: "Vâng."

Tai bay vạ gió, Luther cảm thấy lần này Vương trở về hình như rất ghét mình.

Lucifer ngẫm nghĩ: "Khử trùng cả mặt nữa."

Nha Thấu: "..."

Cậu mím môi, có vẻ không vui lắm, vì mím môi nên má cậu hơi phồng ra.

Bác sĩ kinh ngạc, đến khi cậu quay lại, anh ta mới phát hiện trên má phải của cậu có một dấu răng mờ, cực kỳ nổi bật trên gương mặt trắng nõn.

Nhìn không giống như bị đồng tộc cắn, từ hình dạng và dấu răng thì khá giống con người.

Từ trước đến nay đều là Ma cà rồng cắn con người, lần đầu tiên anh ta thấy Ma cà rồng bị con người cắn đó.

Thoáng cái đã hiểu ra, bác sĩ thấy mới lạ lắm nhưng theo Vương bao nhiêu năm đủ để khiến anh ta biết được điều gì là không thể nói, nên chỉ gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.

Anh ta chờ một lúc, thấy Vương không có vẻ gì là định đặt con non xuống cả, không khỏi lên tiếng nhắc nhở: "Vương, ngài đặt con non xuống đi ạ."

Nhận ra ánh mắt của Lucifer đang nhìn mình, anh ta vội vàng giải thích: "Như vậy sẽ dễ kiểm tra hơn."

Lucifer: "Không đặt xuống thì không kiểm tra được à?"

"Được thì có được..."

Nhưng làm kiểm tra thì đặt xuống sẽ tiện hơn chứ, hơn nữa, làm gì có nhà nào đưa con non đi khám mà lại ôm mãi không chịu thả?

Mặc dù con non của tộc Ma cà rồng bọn họ còn nhỏ, nhưng ra ngoài vẫn thừa sức cắn người, đâu cần nâng niu như thế chứ.

Nhưng đúng là con non này trông rất xinh đẹp, lại còn ngoan nữa, nếu là con non nhà mình thì chắc anh ta cũng sẽ ôm suốt không thả.

Lucifer chốt lại kết quả cuối cùng: "Vậy cứ kiểm tra luôn đi."

Vẻ mặt lạnh lùng, bộ dạng không thể lay chuyển, nói gì cũng không chịu thả con non trong tay ra.

Bác sĩ hết cách, đành phải làm theo lời Vương.

Anh ta lấy ra một cái máy: "Bé con, đưa tay cho tôi nào."

Lucifer nhìn anh ta chằm chằm không nói gì.

Bác sĩ bĩu môi, sửa lại xưng hô: "Tiểu thiếu gia, đưa tay cho tôi nào."

Nha Thấu đưa tay ra, được bác sĩ đặt vào trong máy.

Bác sĩ nói: "Chờ năm phút là được."

Anh ta lấy tăm bông với cồn ra, thêm một chai thuốc mà Nha Thấu chưa từng thấy, sau đó cúi xuống chuẩn bị khử trùng cho con non thì lại bị Lucifer ngăn cản.

Đây là lần đầu tiên bác sĩ gặp phải người giám hộ không hợp tác như vậy, anh ta cười gượng, nói: "Vương, có gì xin cứ dặn dò."

Lucifer vươn tay ra: "Đưa cho ta, ta tự làm."

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv