“Đùng”-tiếng pháo hoa giấy nổ ra nghe vui tai,xung quanh là những sợi dây trang trí vô cùng đầy màu sắc đáng yêu,Hạo Nhiên,Nghi Dung và cả Xuyến Chi đều đang ở đây.Khác với sự âm u bên ngoài thì bên trong vô cùng ấm áp.
Xuyến Chi đẩy chiếc bánh kem tới trước mặt Hạ Di,trên đó có 18 cây nến tượng trưng cho số tuổi của cô
-Cậu thổi đi-Hạo Nhiên cười đẹp trai trong chiếc mũ chóp sinh nhật
-Ừm
Hạ Di vui mừng chấp tay cầu nguyện,sau đó thổi tắt những ngọn nến,những tiếng vỗ tay đôm đốp vang lên.Những món quà được gói đầy màu sắc
-Căn nhà này của ai vậy?-Hạ Di cầm dĩa bánh kem
-À…đây là căn nhà bí mật của tớ,tớ thường đến đây khi buồn,chủ yếu nằm đọc sách vì xung quanh đây khá yên lặng-Xuyến Chi cười khì
-Chà…mà các cậu dám dàn cảnh để hù tớ nhé
-Haha…giọng của Hạo Nhiên nghe giống khủng bố thật-Nghi Dung vỗ đùi bồm bộp
-Sặc…biết vậy khỏi nói luôn cho rồi-Hạo Nhiên giận dỗi
-Cảm ơn các cậu…tớ cứ tưởng mọi người không nhớ hay không biết rằng hôm nay sinh nhật tớ….mọi người làm tớ ngạc nhiên quá đi mất
Hạ Di cúi mặt,Xuyến Chi lại gần vỗ vỗ vào vai cô
-Hôm nay sinh nhật của bà bà phải vui vẻ lên chứ-Nghi Dung nói
-Đúng rồi,Hạ Di cười là xinh nhất-Hạo Nhiên đưa ngón tay lên
-Ưm…
Và họ có một buổi tối đầm ấm vui vẻ bên cạnh nhau
Hạo Nhiên dừng xe trước khu biệt thự
-Cậu vào nhà trước đi,tớ phải đi họp câu lạc bộ
-Ừm
Nói rồi Hạo Nhiên quay xe phóng vụt đi mất,Hạ Di mở cổng bước vào,cô vừa đi vừa buồn rầu khác hẳn vẻ hạnh phúc vừa nãy
“Chẳng lẽ anh ấy không nhớ thật sao?”
Bỗng xung quanh Hạ Di,những ánh đèn sặc sỡ trong khuôn viên nổi lên làm sáng lên cả một vùng khuôn viên,cả chiếc đài phun nước cũng đẹp tuyệt vời,cô ngạc nhiên nhìn xung quanh.Lúc đó,Chấn Hưng cầm chiếc bánh kem bước ra.
-Anh….
Hạ Di lắp bắp trước khung cảnh vô cùng lãng mạn trước mắt,Chấn Hưng xấu hổ đỏ mặt không dám nhìn thẳng vào mắt Hạ Di
-Chúc….chúc mừng em sinh nhật vui vẻ
Chấn Hưng chìa chiếc bánh sinh nhật ra nhưng Hạ Di cứ đứng im lìm làm anh bối rối,cô cúi mặt
-Em bị sao thế,bộ anh làm gì sai sao,cái bánh tuy nó xấu thật nhưng….anh đã cố gắng…ngon lắm đấy…em ăn thử đi
Chấn Hưng tiếp tục nói nhưng Hạ Di vẫn cứ đứng đơ không nói gì,anh ụp chiếc bánh kem lên mặt Hạ Di mà cười sằng sặc
-Haha…trông mặt em dính kem vui chưa kìa…bộ em không vui hả
Chấn Hưng nhìn khuôn mặt ỉu xìu của Hạ Di mà ngưng luôn cười
-Huuu……wahhhhh
Bỗng Hạ Di òa lên khóc làm Chấn Hưng giật mình
-Em bị sao thế….?
-Em…cảm động quá ấy mà…huhu…anh là đồ ngốc sao,cái bánh kem xấu như vậy…em đã nghĩ anh quên hôm nay là sinh nhật em rồi chứ…em thấy lúc này mình giống cô bé lọ lem,anh là hoàng tử vậy….hức….anh có mang giày thủy tinh tới không?-Hạ Di thút thít
-Haha…cái gì chứ?Anh có thể mang đến cho em đôi giày kim cương luôn chứ không cần phải giày thủy tinh nữa ấy chứ
-Anh lại trêu em….huhu…anh không biết em cảm thấy như thế nào đâu?
-Ngọt và ngon không?
-Cái gì chứ?-Hạ Di ngước mặt lên hỏi
Dứt câu Chấn Hưng đã liếm vết kem tươi đang dính trên môi Hạ Di
-Ngọt nhỉ?-Chấn Hưng liếm mép
-Ơ…
Chấn Hưng lại tiếp tục đặt lên môi Hạ Di một nụ hôn cháy bỏng,vị ngọt của môi Chấn Hưng còn hơn cả vị ngọt của đường trong kem đang tan trong miệng Hạ Di.Cô nhắm mắt lại để cảm nhận được sự nhiệm màu này
“Ting-toong”
Adam bước ra mở cửa,Serena trong chiếc đầm bó sát màu đen vô cùng gợi cảm
-Chà chà…cô gái xinh đẹp này là ai vậy nhỉ?
-Chào hoàng tử Adam!Ngài cũng thừa biết tôi là ai rồi mà?Hôm nay tôi có chuyện muốn nói với ngài đấy
-Khà….tự tiện đến căn hộ của ta,cô không biết được chuyện gì sẽ xảy ra à?
-Ngài sẽ chào đón tôi nếu biết tôi đến để cung cấp…à không!giúp ngài tiêu diệt bông hoa quý giá ấy chứ
Adam nhìn Serena với ánh mắt hoài nghi
-Mời cô vào-Adam cười nhếch môi