Trên màng hình chính là hình ảnh Doãn Thư đang dùng chất cấm trong một khách sạn lớn, bên cạnh còn có mấy tên đàn ông cũng cùng cô ta sử dụng, dáng vẻ vô cùng buông thả.
Khiến Hạ Bắc Sâm cũng phải nhíu mày, thật không ngờ bình thường cô ta giả vờ như nữ sinh thuần khiết với anh như vậy, bây giờ lại có bộ dạng này thật khiến người ta cảm thấy chướng mắt.
Doãn Từ Ân cũng lắc đầu cảm thán, Doãn Thư lần này chết chắc rồi.
“ Anh Hạ! Hôn thê của anh cũng thật là khiến người khác mở mang tầm mắt ” Cô nhìn anh, ánh mắt mang theo sự trêu chọc.
Anh liếc nhìn cô, vẻ mặt châm biếm nhếch mép lên tiếng “ Em nói lại xem? cô ta là cái gì? ”.
Cô nhìn anh liền giật mình, nở nụ cười trừ “ Là hôn thê cũ là hôn thê cũ ” .
“ Ừ ” Anh gật đầu tỏ vẻ không quan tâm nữa, kéo Doãn Từ Ân ôm vào lòng, anh không kiềm được mà vạch áo sơ mi của cô ra cắn lên xương vai xanh của cô một cái.
Doãn Từ Ân thật sự muốn đẩy đầu anh ra, nhưng mà tay của Hạ Bắc Sâm siết lấy eo cô rất chặt, anh để cô ngồi lên người mình, tay giữ chặt cô khiến cô không thể nào di chuyển.
Tay anh cũng không yên phận mà cởi bỏ từng cút áo sơ mi của cô ra, Doãn Từ Ân hốt hoảng chụp lấy tay anh lại khi anh chỉ mới mở được hai cút áo “ Đừng! Ở đây là công ty ”
“ Nhưng tôi muốn ” Hạ Bắc Sâm nhìn cô, ánh mắt chứa đầy sự dục vọng.
Nhưng tiếng anh vừa dứt thì tiếng tung cửa vang lên, còn có cả tiếng của Trình Duyệt hốt hoảng lớn tiếng nữa.
“ Doãn Tiểu Thư cô không được vào đây đâu ”
Khi nãy Doãn Thư không biết tại sao lại lên được đây, lúc Trình Duyệt nhìn thấy cô ta thì đã không ngăn được nữa rồi, không ngờ còn dính phải cái tình huống không được bình thường này.
Lần này xong rồi, xong cả anh ta lẫn Doãn Thư.
Hạ Bắc Sâm nhíu mài nâng mi mắt nhìn hai người vừa chạy vào văn phòng của anh, sắc mặt anh tối sầm lên tiếng nhìn bọn họ với ánh mắt đầy sát khí và u ám như quỷ satan.
“ Có chuyện gì ? ” Giọng của Hạ Bắc Sâm lạnh lẽo vang lên, tay anh vẫn giữ khư khư Doãn Từ Ân ở trên người mình.
Cũng may ôm nay cô mặc quần jean nếu không hình ảnh này còn khó coi dữ hơn là hiện tại nữa.
Doãn Thư nhìn anh trợn tròn mắt, sắc mặt không cần nói cũng biết đang sắp tức điên lên rồi, cô ta chỉ vào người hai lớn tiếng không cần mặt mũi mà quát.
“ Hạ Bắc Sâm anh còn hỏi, em hỏi anh và cô ta là đang làm gì hả? ”.
“ Anh có biết anh là vị hôn phu của em không? ” Cô ta tức đến mức mặt đỏ bừng như muốn xì khói ra ngoài vậy.
Ánh mắt của cô ta nhìn cô như là muốn nhai tươi nuốt sống cô vậy, xem ra cô ta hiện tại rất muốn lao đến xé xác cô ra thành trăm mảnh.
Nhưng mà sao bị phát hiện rồi Hạ Bắc Sâm vẫn giữ khư khư cái tư thế này vậy? khiến Doãn Thư sắp phát điên lên đến nơi rồi thật khó coi mà.
Anh khó chịu nhìn cô ta, dáng vẻ lại vô cùng ung dung cho dù bị phát hiện “ Thì sao? tôi và vợ tôi làm cái gì cũng phải nói cho cô nghe sao? ” anh lúc này mới chịu buông Doãn Từ Ân ra để cô đứng dậy.
Hạ Bắc Sâm hai tay đút vào túi quần, thông thả vắt chéo chân nhướng mài, như thể chuyện này là điều hiển nhiên, Doãn Từ Ân là vợ anh, anh muốn làm gì cô là chuyện của anh, người như cô ta không có quyền được xen vào.
“ Vợ? rốt cuộc anh đang nói cái gì vậy hả? ” Doãn Thư càng lúc càng không thể hiểu, là Hạ Bắc Sâm đang nói cái gì vậy chứ.
Doãn Từ Ân là vợ anh vậy cô ta là cái gì? đùa cô ta sao? không phải ai khác mà là Doãn Từ Ân.
“ Tôi nói cô ấy là vợ tôi, ngày mai nhà báo sẽ đưa tin hủy hôn của tôi và cô, vì một người không thể ký giấy kết hôn với hai người cùng một lúc ” Anh cầm tách trà nhấp một ngụm, thông thả mà đáp lại cô ta, cũng rất kiên nhẫn.
Lúc này Doãn Thư nhịn không nổi nữa, nhìn qua Doãn Từ Ân đang đứng cạnh anh, cô ta liền khó chịu khi nhìn thấy dáng vẻ như bình thản xem cô ta là không khí của của cô mà tức điên lên.
“ Doãn Từ Ân có phải mày dụ dỗ chồng tao không? ”
Cô nhướng mài khoanh tay lại, thông thả bước đến đứng đối diện cô ta, khí chất lấn áp cả người mang danh Đại Tiểu Thư Doãn Gia này, nở nụ cười khinh bỉ nhìn cô ta.
“ Chồng nào của cô? cô có giấy đăng ký kết hôn không? ”
Doãn Từ Ân dừng một chút liền nói tiếp “ À mà làm sao có được, anh ấy đã ký giấy kết hôn với tôi mà ”.
Trông cô như đội trời đạp đất muốn bóp chết Doãn Thư ngay tại đây, cô nhịn cô ta lâu như vậy, hôm nay không cần nhịn nữa, dù sao có Hạ Bắc Sâm ở đây anh sẽ không để cô xảy ra chuyện.
Doãn Thư không nhịn nổi nữa mắng một câu rồi định vung tay “ Cmn Doãn Từ Ân tao nhất định giết mày ”.
Nhưng Hạ Bắc Sâm đã cầm tách trà ném thẳng vào cánh tay trên không trung của cô ta, nước trà nóng khiến cô ta đau rát mà rút tay lại quay đầu sang nhìn anh.
Cô mỉm cười nhìn cô ta, nụ cười khinh bỉ không lẫn vào đâu được.