Hắn ngồi xuống ghế, dùng ý thức trao đổi với hệ thống.
- Chủ nhân! Nguyên Thừa liên tục bị ngài kích thích, trạng thái linh hồn rối loạn, từ đó làm cho số liệu hệ thống của hắn không ổn định tiết ra ngoài một chút. Trong khoảnh khắc đó tôi phát giác hệ thống của hắn có cổ quái.
- Là thế nào?
Giả Dung khó hiểu hỏi.
- Hệ thống của đối phương có một bộ phận số liệu bị nhiễm lên màu đỏ, thật giống như.. Nguyên Thừa cùng hệ thống của hắn từng có ý đồ hại chết qua thương nhân vị diện khác. Chỉ là số liệu của đối phương chợt lóe lên, tôi không thể thập phần xác định, hơn nữa cũng không biết hắn đã làm như thế nào.
Cố ý giết chết vị diện thương nhân khác là không được cho phép, nếu nó thấy là sự thực, khi màu đỏ nhiễm hết toàn bộ số liệu, hệ thống của Nguyên Thừa sẽ hoàn toàn hỏng mất. Phàm là hệ thống cũng biết hậu quả khi mạo phạm điều cấm kỵ này, hệ thống của Nguyên Thừa không có khả năng chủ động đi làm, nghĩ đến hẳn là bị Nguyên Thừa hiếp bức, có chút bất đắc dĩ.
- Nguyên Thừa thật sự là đạo tu mà không phải ma tu? Thủ đoạn như vậy có cảm giác như là ma tu giấu trong chính đạo.
Giả Dung thì thào tự nhủ, hồi tưởng lại không chỉ một lần chứng kiến tận sâu trong đáy mắt Nguyên Thừa nổi lên sát ý đối với mình, cảm thấy nên làm chút gì đó.
Suy nghĩ một lát, hắn mệnh lệnh hệ thống thu thập pháp bảo từ trong cất chứa của thứ nhân cách, còn có linh thạch, đan dược cũng tạo thành một phần văn kiện lịch sử Nguyên Thừa dùng hàng hóa giả tạo hố người hại người.
Hắn đem văn kiện về Nguyên Thừa dán lên khung, ở vị trí trung gian nổi bật nhất, xem qua từ đầu tới đuôi một lần, xác nhận không thành vấn đề mới mở miệng nói:
- Hệ thống, liên hệ Giang Kiền Khôn.
- Đại lão, lại gặp mặt! Có phải ngài thay đổi chủ ý rồi không? Chỉ cần ngài chịu bán cho tôi tiên thảo nhiều một ít, muốn tôi trực tiếp ăn bàn phím tôi cũng nguyện ý.
Giang Kiền Khôn vừa nhìn thấy ảnh tử của Giả Dung, lúc này liền bùm bùm cách cách như là phóng pháo không ngừng phun ra.
Giả Dung ghét bỏ:
- Miễn, cho dù anh chịu ăn, tôi cũng không nguyện ý ủy khuất hai mắt của mình nhìn.
Giang Kiền Khôn:.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện |||||
- QAQ, ủy khuất.
- Đừng làm rộn, lần này tôi tìm anh là có chuyện quan trọng dặn dò.
Giả Dung nghiêm mặt nói:
- Tôi cho hệ thống truyền cho anh một phần bưu kiện, anh xem xong rồi tôi lại tiếp tục nói.
Giang Kiền Khôn rất nhanh xem xong phần văn kiện, lòng đầy căm phẫn nói:
- Kháo! Nguyên lai cho dù có hệ thống bảo hộ, vẫn sẽ gặp nguy hiểm sao? Lòng người khó dò, xem ra sau này cần phải phòng bị nhiều hơn một chút.
- Tuy đại lão ngài cũng rất gian thương, nhưng ít nhất có điểm mấu chốt của mình, bình thường sẽ không hố người quá mức, giao dịch cũng đều là đồ thật, cam đoan đối phương có lợi nhuận có thể kiếm. Mà vị diện thương tên Nguyên Thừa cũng rất đáng giận, thật rác rưởi! Chẳng những dùng đồ giả, còn cố ý hại người, quả nhiên là bại hoại cặn bã!
- Ân?
Giả Dung nhíu mày, ánh mắt nguy hiểm nhìn chăm chú Giang Kiền Khôn, nhẹ giọng hỏi:
- Anh nói tôi cái gì?
Ý thức được chính mình nói sai rồi, Giang Kiền Khôn liên tục che miệng, khô cằn cười cười:
- Ha ha ha, nhất thời nói sai, nhất thời nói sai.
Rõ ràng là gian thương, cũng không cho người ta nói, hừ!
Giả Dung bỏ qua lời nói của hắn, dặn dò:
- Anh đi liên hệ vị diện thương mà mình nhận thức, truyền phần tư liệu này cho bọn họ, nhắc nhở bọn họ cẩn thận Nguyên Thừa. Cùng hắn làm giao dịch tốt nhất phải cẩn thận, đừng để đánh mất tính mạng.
- Tôi có đề cử mấy phương pháp phản kích lừa đảo với Nguyên Thừa, nếu ai có hứng thú có thể tham khảo lời đề nghị của tôi, tiếp tục lợi dụng phần tư liệu này bày ra vật phẩm tu chân giới, lừa ngược lại Nguyên Thừa. Nếu thành công thì tốt, thất bại cũng không sao, xem như một lần trải qua thú vị.
Giang Kiền Khôn cũng không hỏi Giả Dung ở đâu có tư liệu, bán manh kêu khóc nhiệt náo Giả Dung bán thêm cho mình mười gốc tiên thảo, sau đó thật vui mừng đi trợ giúp Giả Dung phát tán văn kiện cảnh báo về Nguyên Thừa.
Giả Dung cũng nhắn tin nhắc nhở vị diện thương của mình, cũng mời bọn họ tiếp tục phát tán văn kiện này cho những người họ quen biết, xem như cảnh giác.
Một người truyền cho vài người, cứ thế giống như là bom hạt nhân nổ mạnh, truyền đạt tới trong tay vô số vị diện thương nhân.
Trong lúc Nguyên Thừa tràn đầy vui mừng đào tạo tiên thảo, việc gì cũng không biết, hắn đã trở thành « đại minh tinh » trong quần thể vị diện thương nhân.
Có một tiểu bộ phận từng giao dịch với Nguyên Thừa xem xong văn kiện lúc này mới giật mình biết được mình bị hắn hố thảm.
Bọn họ nổi trận lôi đình đồng thời nghĩ lại mà sợ không thôi, may mắn chính mình không bị độc thủ. Vì thế mọi người liên hợp người quen biết, tham khảo mấy phương pháp được Giả Dung liệt ra, phát triển thật nhiều phương thức hố người, nhất trí hố ngược lại Nguyên Thừa.
Hồn thiêng của vị diện thương từng bị độc thủ nhìn thấy có người báo thù cho mình, nghĩ đến cũng sẽ dễ chịu hơn không ít.
Khi Nguyên Thừa trở về tông môn, đã bí mật trồng xong tiên thảo, một lần nữa mở ra hệ thống giao dịch chuẩn bị tiếp tục lừa vị diện thương thì chờ tới chính là vô số người đã nghiên cứu lừa bịp ngược lại với hắn.
Bắt đầu từ khi đó, hắn liền lâm vào đầm lầy bị hố không ngừng. Ghê tởm nhất chính là, đối phương thành công xong lập tức kéo hắn vào sổ đen, không hề liên hệ.
Bị hố đầy mặt máu, bị vô số lần kéo vào sổ đen, ăn thật nhiều giáo huấn. Về sau Nguyên Thừa thử toàn bộ phương pháp, ý đồ thoát ly trạng thái như bị thần xui xẻo nhập thân, nhưng như thế nào cũng không thoát được, hơn nữa số lần rụng hố càng ngày càng nhiều.
Giống như trong toàn bộ vị diện thương đều biến thành địch nhân của hắn, mỗi người đều nhằm vào hắn. Nhằm vào hắn xong, lập tức kéo hắn vào sổ đen.
Nguyên Thừa cũng thử điều tra nguyên nhân địa vị của mình đột nhiên bị đảo lộn, nhưng vị diện thương khác đều đề phòng hắn, không có khả năng cho hắn biết chân tướng. Vì thế Nguyên Thừa chỉ có thể càng lún càng sâu.