Vết Sẹo Cũ

Chương 83: Phiên ngoại 09



Con hãy viết một bài văn không dưới 800 từ với tiêu đề 《 XXX của con 》, yêu cầu lời văn trôi chảy, chữ viết rõ ràng, không hạn chế nội dung.

《 Gia đình của con 》, Tống Ninh Hi lớp 1A.

Gia đình của con có bố, mẹ, anh trai cùng các thành viên khác trong nhà.

Bố con rất xấu tính, sểnh ra là bố lại bắt nạt con. Công việc của bố rất bận, thỉnh thoảng đến tận khuya bố mới về nhà. Mỗi lần bố làm tăng ca, mẹ đều đợi bố về rồi mới đi ngủ. Nhưng mà con và anh không được đợi cùng vì mẹ bảo chúng con còn nhỏ, phải đi ngủ sớm để sáng mai còn dậy sớm.

Nhưng con biết thừa là ban đêm bố mẹ toàn lén lút trốn sau lưng con để ăn món ngon.

Có hôm con nằm mơ thấy mình đang ăn gà nướng rồi đói đến tỉnh cả ngủ, con ôm bụng xuống nhà thì thấy bố mẹ đang ăn bánh trong bếp, bánh kem dâu tây của con! Bố không ăn một mình mà còn mớm cho mẹ ăn cùng. Rõ ràng biết mẹ con không muốn ăn nữa nhưng bố vẫn quệt kem, nhét ngón tay vào miệng mẹ.

Sau đó kem dính tùm lum khắp nơi, con thấy lãng phí quá nên xuống nhà bảo bố mẹ không ăn thì đưa con ăn hộ cho, con đang đói, bố mẹ thấy con thì giật mình lắm, mặt bố con tối om lại, suýt thì bị mẹ đẩy cho ngã.

Bố là một người đàn ông keo kiệt, thấy con xin mà chẳng chịu chia bánh cho con, đã thế còn túm con về phòng, bắt con ngủ ngay lập tức.

Dù con rất yêu bố, nhưng bố đáng ghét quá.

Trái ngược với bố, mẹ con rất dịu dàng, con và anh thương mẹ nhất. Mẹ con là đầu bếp làm bánh, mẹ biết làm rất nhiều loại bánh ngon, cửa tiệm Hứa Mỹ Nhân trên đường xx do mẹ con mở, công việc kinh doanh rất thuận lợi.

Mẹ con cũng rất đẹp, con có đôi mắt giống mẹ, bố luôn bảo đôi mắt là bộ phận đáng yêu nhất trên khuôn mặt con. Nhưng mẹ lại nói miệng con xinh hơn, con thử đi soi gương, miệng giống bố nên chẳng đẹp gì cả!

Nhưng miệng anh con thì xinh lắm ạ, tôi rất thích miệng của anh, hồng hào, trông rất dễ thương.

Tuy đều là Alpha nhưng anh trai con lại khác hẳn mấy anh ngốc ngốc học cùng lớp, anh con vừa thông minh lại vừa thương yêu con vô cùng, tính cách của anh còn rất giống mẹ, luôn cư xử dịu dàng với mọi người. Sức khỏe của anh không tốt, dễ bị ho nên trong nhà con không nuôi thú cưng, bọn con đành vào núi để xem mấy con vật nhỏ.

Ông đỡ đầu của con sống trên núi, thỉnh thoảng chúng con sẽ đến thăm ông. Ông nội Hạ là đạo sĩ, mỗi lần bố con gọi ông là “ông trẻ” thì sẽ bị ông mắng sa sả một trận, nhưng ông lại rất thích con gọi ông là “ông nội”.

Ông hay nói những chuyện khiến con thấy khó hiểu, lần nào con cũng ngớ người suốt hồi lâu, sau đó ông còn bảo con có “ngộ tính” và muốn dạy bói cho con.

Nhưng con muốn ông dạy cho con cách trồng rau cơ.

Ngoài ông đỡ đầu, con còn có hai ông nội ruột. Nhưng cả hai ông đều rất bận, một ông là nghị sĩ, ông còn lại là nhiếp ảnh gia, phải mấy tháng con mới được gặp các ông một lần, ngày thường chỉ có thể gọi video.

Sinh nhật tháng trước của con chỉ có ông nội Tiêu đến, mẹ con bảo ông nội Lạc đang chuẩn bị cho cuộc chanh cử trong Quốc hội sắp tới, con không biết “chanh cử” là như thế nào, chắc là giống một cuộc thi nào đó thôi ạ, mẹ nói nếu thắng cử, ông nội có thể trở thành nguyên thủ quốc gia.

Con hơi tức giận, rõ ràng năm nào ông cũng đến dự sinh nhật và chuẩn bị cho con một chiếc váy nhỏ xinh xắn làm quà mà. Ông không thương con nữa rồi, ông không đến chúc mừng sinh nhật con vì thích tham gia cuộc thi hơn.

Con suýt bật khóc, nhưng sau đó ông nội Tiêu nói rằng ông đã mang đến hai món quà, một món của ông, một món của ông nội Lạc.

Con coi thử, thấy chiếc váy năm nay cũng rất ưu nhìn nên nín khóc, quyết định tha thứ cho ông nội.

Gia đình con còn có một bác gái và bố nuôi, bố nuôi là bạn mẹ con, đồng thời là chồng của bác gái. Bố nuôi hát hay nên được rất nhiều người quý mến, năm nay gia đình của bố nuôi và bác sẽ chào đón thêm một em gái, bác con sốt sắng lắm, thậm chí bác còn bỏ cả công việc để tập trung chăm sóc cho bố nuôi.

Hôm sinh nhật con nhà bác gái cũng đến dự, con sờ thử bụng bố nuôi, bụng bố Thu Dương bây giờ to hệt quả dưa hấu nặng bảy cân rưỡi rồi ạ.

Đây là gia đình của con, vào thời điểm này năm sau, có thể gia đình con sẽ chào đón thêm thành viên mới. Nếu lúc đó con phải viết văn, con sẽ bổ sung sau.

Mẹ con nói mong ước duy nhất của mẹ bây giờ là được nhìn thấy chúng con khỏe mạnh, thực ra con cũng có một điều ước, con mong sao gia đình con sẽ hạnh phúc mãi mãi thế này.

Lời phê của giáo viên: Diễn đạt lưu loát, cách dùng từ chuẩn xác, súc tích. Tuy nhiên vẫn còn một vài sai sót cần sửa lại.

Đầu tiên, mặc dù cô cũng rất thích ăn bánh do mẹ con làm nhưng lần sau khi thấy bố “mớm” cho mẹ, con cứ im lặng tránh đi, đừng xuất hiện một cách bất ngờ khiến bố mẹ con giật mình, còn nguyên nhân thì bao giờ lớn con sẽ hiểu, đến lúc đó con sẽ biết ơn cô lắm đấy. Ngoài ra, con cần sửa chính tả từ “chanh cử” thành “tranh cử” nhé, cô hy vọng ông nội con có thể giành chiến thắng, cô sẽ luôn ủng hộ ông con.

Cuối cùng, bố nuôi con mang thai thật hả?!! Trời ơi, ước nguyện suốt bao nhiêu năm của Dương Dương cuối cùng cũng thành hiện thực rồi, mang thai con gái, mẹ (đã bị gạch) cô vui quá, gửi lời chúc của cô đến bác và bố nuôi con hộ cô nhé.

Bản edit này chỉ có ở haiduonglehoa.wordpress.com và wattpad Hải Đường Lê Hoa.

Tôi tình cờ phát hiện ra bài văn này của Ninh Hi khi đang kiểm tra bài tập về nhà môn tập làm văn của con bé. Đến chết mất thôi, đã bị con bé kể lại chuyện “nghịch” kem trong bếp với Tống Bách Lao mà cô giáo còn viết lời phê, khuyên con bé im lặng tránh đi nữa chứ.

Tôi làm sao dám nhìn mặt cô giáo con bé đây, nếu tôi nhớ không lầm thì cô giáo này còn là giáo viên chủ nhiệm lớp của Ninh Hi.

Tôi chụp lại bài văn rồi gửi cho Tống Bách Lao kèm với icon “xấu hổ”.

Hội đồng quản trị của Hạ Thịnh gần đây đang thay máu, người nhà họ Hạ bị đuổi khỏi hàng ngũ giám đốc nên đang gây rối, chắc vì bận bịu công việc nên đến tận mười phút sau Tống Bahcs Lao mới nhắn tin trả lời tôi.

【 Cô giáo này khá đấy, thái độ rất tốt. 】

Hửm, đây là trọng điểm câu chuyện à?

Sao anh ấy có thể lạc đề đến thế được cơ chứ?

【 Từ giờ cấm làm những cử chỉ thân mật trong các sinh hoạt chung lúc ở nhà. 】

Anh ấy nhắn tin trả lời rất nhanh.

【 Ví dụ? 】

【 Ví dụ như lần trước anh làm em trong phòng làm việc…… Cả lần ở trong thư viện…… phòng bếp cũng không được…… 】

【 Thế em muốn mình làm ở đâu? 】

【 Phòng ngủ. 】

【 Nhưng em bảo tường cách âm không tốt, sợ bị con nghe thấy còn gì. 】

【 Thì cách âm không tốt thật mà…… 】

Phòng Tống Mặc và Ninh Hi nằm cùng tầng với phòng ngủ của chúng tôi, nếu nửa đêm Ninh Hi lại dậy đi ăn vụng, phát hiện thấy tiếng động lạ và qua gõ cửa thì tôi sẽ gặp chướng ngại tâm lý mất.

Tống Bách Lao gọi điện trực tiếp.

Tôi thấp thỏm nhấn nghe: “Alo?”

“Nửa tiếng nữa anh tan làm, giờ em bảo tài xế đưa em đến Hạ Thịnh đi.” Tống Bách Lao nói, “Phòng làm việc của anh rất yên tĩnh, không có ai trên này, cách âm cũng cực kỳ tốt.”

Tôi sửng sốt: “Đến Hạ Thịnh ư?”

Phải mấy giây sau, tôi mới hiểu lí do anh gọi tôi đến, tôi ngập ngừng: “Anh, anh gọi em tới để……. để làm chuyện ấy à?”

Tống Bách Lao cười nhẹ, giọng nói trầm thấp từ tính của anh khiến màng nhĩ tôi rung lên: “Em tới nhé? Anh chờ em.”

Tôi siết điện thoại, cắn môi đấu tranh tư tưởng một lúc. Dù có âm thầm sỉ vả trong lòng hết lần này đến lần khác nhưng vẫn đưa ra câu trả lời mà cả tôi và anh đều hiểu rõ.

13/4/2021

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv