? Edit by Uyển bé bỏng
Truyện được đăng tại https://banhtroinee.wordpress.com/
?
Nàng tiên cá bé nhỏ lắc lư chiếc đuôi lớn dưới đáy biển, chiếc đuôi màu xanh thẳm uốn lượn dưới đáy biển sâu, để lại dưới ánh nước một dấu vết tuyệt đẹp.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 99 của nàng, lễ đón tuổi được tổ chức vô vùng hoành tráng và sôi động, ngay lúc mặt trời mọc, cư dân dưới đáy biển đã hát vang những khúc ca chúc phúc vui vẻ tiễn đưa nàng rời xa nơi sinh ra và lớn lên, dấn thân vào một cuộc hành trình hoàn toàn mới.
Nữ hoàng nhân ngư dựa vào ngực chồng mình, nhìn chiếc đuôi màu xanh thẳm đang dần dần khuất xa tầm mắt, "Thân ái, chàng nói xem khi nào thì con gái của em mới trở về?"
Vua nhân ngư cúi đầu hôn người vợ trong lòng mình, "Khi nào con bé tìm được bạn đời thì con bé sẽ quay về."
Gia tộc tiên cá có một quy định, họ sẽ rời nhà khi trưởng thành thẳng cho đến khi nào tìm được bạn đời của mình thì họ sẽ trở về, đương nhiên là về cùng với bạn đời của mình. Ngắn thì vài tháng, dài thì trăm năm. Đối với nhân ngư đứng đầu chuỗi thức ăn dưới đáy biển sâu thì việc tìm kiếm bạn đời có thể là thử thách khó khăn nhất hoặc cũng có thể là ngọt ngào nhất trong cuộc đời họ.
Lấy Mễ đong đưa cái đuôi bơi đi thật nhanh, tìm kiếm ánh sáng rực rỡ dưới đáy biển sâu vô tận. Nước biển dần trở nên ấm áp và nông hơn, đón ánh sáng mặt trời mọc, nàng bơi về phía có ánh sáng mặt trời.
Lần đầu tiên đến mặt biển, chứng kiến những con sóng trắng như tuyết bắn ra những làn bọt biển tung tóe khổng lồ đẹp đẽ, mặt biển nhấp nhô xô đẩy ra xa, thấp thoáng trên bầu trời có những con chim biển nhỏ đang sải cánh bay lượn, còn phía dưới mặt biển thì có những đàn cá xinh đẹp đang cùng nhau dập dềnh bơi lượn tung tăng.
Khác với hương vị của biển sâu, lúc này đây nàng tiên cá được hít thở bầu không khí trong lành tươi mát, trong lòng cũng vì sự tươi mát này mà vui sướng không thôi. Nàng vỗ đuôi tạo ra những làn bọt biển trắng như tuyết, rồi lại chui tuột vào trong đó trước khi nó tan đi, cảm nhận sự mát dịu của sương nước và cái mềm mại của bọt biển vỡ ra khi lỡ tay chạm nhẹ vào. Trong ánh sáng mặt trời nhiều màu sắc, người ta có thể thấy được ý cười thấp thoáng trong đôi mắt của cô gái nhỏ, nàng vui vẻ đến mức mi mắt cong cong như vầng trăng tròn.
Những con sứa trong suốt trôi nổi trên đầu ngón tay của Lấy Mễ, đốt ngón tay khẽ khàn chạm vào, sự mềm mại mịn màng lập tức vây lấy, nhuộm vào đôi mắt đang tươi vui bằng màu sắc mới lạ. Lấy Mễ mở to mắt quan sát những sinh vật quen thuộc, dưới ánh mặt trời chúng trở nên hoàn toàn xa lạ nhưng dáng dấp lại đẹp đẽ phức tạp vô cùng, dáng người đung đưa uyển chuyển, lênh đênh trên mặt biển vô tận nô đùa.
Song niềm vui luôn ngắn ngủi, Lấy Mễ nhanh chóng hiểu ra và làm quen với phép thuật đẹp đẽ mà mặt trời đã ban tặng cho các sinh vật biển, sau một thoáng trải nghiệm những thứ thu hút sự chú ý của nàng, nàng xoay người nhìn ra mặt biển xa xa vô tận, trong lòng có hơi buồn bã cô đơn.
Ngay cả cái đuôi lớn cũng nản lòng theo, nàng mím chặt môi, nhìn ánh sáng mặt trời chiếu xuống trên mặt biển, lại tiếp tục bơi một cách yếu ớt.
Đột nhiên nàng khụt khịt mũi ngửi ngửi, một mùi hương quen thuộc kích thích thần kinh khiến nàng nhanh chóng trở nên hưng phấn tung tăng.
Đây là hơi thở của nhân ngư!
Hơn nữa còn rất gần, Lấy Mễ vui vẻ bơi lượn trên mặt biển không có gì cản trở, để lại trên đó một bóng dáng xanh thẳm đang bơi vô cùng nhanh, nàng không ngờ mình lại may mắn đến như vậy, vậy mà lại tìm được nửa kia của mình ngay trong ngày lễ đón tuổi.
Đó là một hòn đảo nhỏ, Lấy Mễ đến gần mới nhận ra hòn đảo này có rất nhiều cây cối, cây cối san sát nhau, cành lá xum xuê, bãi cát ẩm mịn bóng loáng, trên những phiến đá nhẵn nhụi có vài trái cây nước ngọt lành nhắc nhở rằng hòn đảo nhỏ này chỉ vừa mới xuất hiện khi thủy triều xuống, hòn đảo nhỏ đột nhiên nổi lên trên mặt nước xanh thẳm vô tận giống như một viên đá quý nho nhỏ được khắc trong một bức tranh tuyệt đẹp, mê hoặc lòng người.
Lấy Mễ uốn éo cái đuôi của mình một cách linh hoạt, dưới ánh mặt trời cái đuôi tuyệt đẹp ánh lên một màu xanh rực rỡ, nàng bơi vòng quanh hòn đảo một vòng.
Hình như... không có gì?
Lấy Mễ nghi ngờ mà đi tuần một chập, bỗng thấy một tảng đá lớn bằng phẳng phủ một lớp rong biển mềm mại, những chồi non đung đưa trong gió, nếu nằm xuống đó chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Nàng cố gắng bò lên bờ, ngay lúc chạm vào sỏi đá thì chiếc đuôi màu xanh thẳm bỗng trở nên trong suốt và tan biến trong không khí, từ phần eo trở xuống, một đôi chân thon dài thẳng tắp bị mái tóc dài màu xanh lam nhạt bao bọc che đi, lúc bước đi nó thấp thoáng ẩn hiện sau làn tóc xinh đẹp.
Bãi biển bằng phẳng và ẩm ướt, khoảnh khắc đôi chân trắng nõn nhỏ nhắn kia dẫm lên bãi cát thì nó đã khiến cho chủ nhân của mình mất thăng bằng, còn đang chập chững đi được vài bước thì ngã lăn ra.
"Ối!" Nàng tiên cá bé nhỏ đang bối rối ở thời điểm sắp ngã chổng vó thì bất ngờ rơi vào trong vòng tay của người sau lưng không biết xuất hiện từ lúc nào. Cánh tay cường tráng ôm chặt lấy vòng eo mảnh mai, sau khi giúp nàng đứng vững thì không chút lưu luyến nào buông ra, giọng giống đực nhân ngư trầm thấp từ đằng sau truyền đến.
"Mỹ nhân ngư?"
Ừm?
Giống đực nhân ngư?
Bạn đời!
Lấy Mễ vui vẻ quay lại, cố gắng muốn nhìn thấy rõ bộ dạng của hắn nhưng suýt chút nữa lại vướng chân vấp ngã vì đôi chân không mấy linh hoạt của mình.
Nàng tiên cá bé nhỏ lại lần nữa bị ôm vào trong lòng, nhưng nàng không hề cảm thấy xấu hổ chút nào, ngược lại nàng còn vui vẻ ôm lấy bóng dáng người trước mặt, đôi mắt tràn ngập mong đợi và hăng hái, "Chàng nguyện ý làm bạn đời của em không?"
Lấy Mễ nhìn thanh niên trước mặt, trong mắt người ấy hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn có hơi tức cười hỏi lại, "Bạn đời?"
"Đúng vậy." Lấy Mễ nắm chặt lấy cánh tay của người thanh niên, như thể sợ hắn sẽ trốn thoát.
"Làm bạn đời của em đi!"
Người thanh niên nhướng mày, "Nàng chắc chưa?"
Tất nhiên là chắc rồi!
Nàng phải tu tám kiếp mới gặp được giống đực nam nhân ngư ngay khi vừa rời khỏi nhà đó! Chỉ cần tìm được bạn đời là có thể về nhà rồi! Thế nên nàng không đổi ý đâu!
Có lẽ như sợ thanh niên trước mặt sẽ lùi bước nên Lấy Mễ dứt khoát cắn vào lưỡi mình, cảm giác đau đớn nơi đầu lưỡi và vị máu trong miệng khiến mắt nàng trở nên mờ mịt, nhưng nàng không dám chần chừ mà nhanh chóng dâng môi lên.
Cảm nhận được độ ấm của đôi môi cộng thêm nếm được mùi máu, ánh mắt của chàng thanh niên nhanh chóng trở nên nặng nề để mặc nàng tiên cá muốn làm gì thì làm, tuy nhiên sự trầm mặc của hắn lại khiến nàng tiên cá bất mãn, hắn cảm thấy nàng tiên cá đang oán hận mà tìm kiếm đầu lưỡi của mình, ấm áp trơn trượt chạm vào cổ họng, chàng thanh niên siết chặt lấy eo Lấy Mễ.
Cảm giác đau đớn trên đầu lưỡi nhanh chóng biến mất như thể nó được liếm láp xoa dịu, dây dưa trao đổi máu với nhau, dường như tâm linh tương thông với nhau, hoà quyện vào nhau.
Lấy Mễ mỹ mãn nhấm nháp hương vị dung hợp của hai người, đương lúc tính rời khỏi vòng ôm ấy thì bị người kia ôm chặt lại.
Chàng thanh niên nãy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên cúi xuống hôn sâu.
Nụ hôn khế ước trở nên ái muội nhớp nháp. Hắn cẩn thận từng li từng tí một dùng đầu lưỡi thăm dò từng ngóc ngách, liếm láp hàm trên mát lạnh rồi lại liếm sang hàm trong, gợi tình liếm láp lấy đi nước bọt ngọt ngào, lôi kéo đầu lưỡi của nàng cùng dây dưa liếm mút, cướp lấy không khí ngọt thanh của người.
Cơ thể Lấy Mễ dần trở nên mềm nhũn, nàng dính chặt vào vòm ngực vững chắc của hắn, tâm trí Lấy Mễ giờ đây như là một bông hoa đang bung cánh hoa nở rộ, nàng không chịu nổi run rẩy nức nở nghẹn ngào.
"Cấu Phách."
Chàng thanh niên nhìn chằm chằm vào đôi mắt long lanh của nàng tiên cá bé nhỏ, đôi mắt nàng đang phản chiếu dáng điệu tựa cười tựa không của hắn. Hắn vươn tay vỗ về trấn an Lấy Mễ đang thở hổn hển, tâm trạng cực tốt mở miệng giải thích.
"Tên của ta."
"Tên bạn đời của em."
Từ "bạn đời" này dường như làm cho Cấu Phách rất rất hài lòng, ánh mắt hắn lóe lên sự vui sướng, hắn ôm chặt lấy nàng tiên cá nhỏ bé đang lơ đễnh, như thể ôm được mọi thứ về với mình.
Buổi sáng nắng chang chang, hơi nóng lan khắp nơi, có một tương lai mới đang tràn đầy hy vọng, ánh mặt trời ôm lấy đôi bích nhân như thể muốn ban tặng những lời chúc nhiệt tình nhất.
*璧人 ( bích nhân): tả một đôi nam nữ rất xứng đôi vừa lứa.
"Em tên Lấy Mễ."
Đôi mắt nàng tiên cá sáng ngời, tràn đầy mong đợi ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Vậy là từ bây giờ chàng đã trở thành bạn đời của em rồi đúng không?"
"Lấy Mễ."
Giọng giống đực nhân ngư trầm thấp như có ma lực khiến cho Lấy Mễ xấu hổ đến run run.
"Hình như chúng ta làm thiếu một bước rồi thì phải?"
Thiếu một bước?
Lấy Mễ chớp chớp mắt.
"Giao phối à?"
Nhìn xung quanh, Lấy Mễ nhìn làn nước biển đang dần ấm lên, nở nụ cười.
"Vậy giờ chúng ta ra biển đi."
Trả lời nàng là động tác đột ngột bế lên, nàng theo bản năng ôm lấy cổ Cấu Phách, người kia mở miệng, giọng điệu không thể từ chối.
"Không."
Cấu Phách đặt Lấy Mễ lên tảng đá rong biển mềm mại mà lúc nãy nàng thèm muốn.
"Ngay chỗ đây."
____
Vui lòng vào https://banhtroinee.wordpress.com/ để đọc các chương còn lại