hiểu được cảm giác chúng trong lòng bàn tay. “Ân, thiếu gia.....” Băng Nhi than thở thấp lẩm bẩm thân thể cô đối với hắn đụng chạm luôn phản ứng kịch liệt.
Phút chốc hắn đột nhiên ngậm lấy một nụ choa cứng rắn nhẵn nhụi mà mút dục hỏa quen thuộc lấy tốc độ cực nhanh đốt cháy toàn bộ cơ thể cô.
Vui thích đã lâu vừa trở lại theo hắn vũ động đầu lưỡi phóng xuất khát vọng đang ngủ đông trong cơ thể cô "A a ngại..."
Cảm giác cuồng dã làm cho cô thở hổn hển, hai chân hư nhuyễn thiếu chút nữa chống đỡ không nổi chính mình mà ngã xuống.
Một giây sau thân thể cường tráng không khách khí chút nào đứng giữa hai chân cô, tà khí đem cả người cô nâng lên, tận lực ma xát u cốc tư mật của cô, lại dùng cuồng hôn chế trụ cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm của cô.
Lưỡi của hắn càng không ngừng tại trong miệng cô tảo động, vòng eo mô phỏng động tác chạy nước rút đụng chạm lấy Băng Nhi vô cùng có tiết tấu mềm mại giữa hai chân.
Cô cơ hồ muốn thét lên! Hắn dâm tà khiêu khích làm nơi tư mật của cô rất nhanh liền ướt.
Lãnh Tiêu làm cho mình dán vào thân thể có đường cong lồi lõm của Băng Nhi dần dần trượt, đi vào nơi thần bí hắn không muốn xa rời nhất. “Hương vị thơm quá giống trong trí nhớ anh như đúc” Hắn nâng cao làn váy lễ phục say mê chui tại u cốc âm u của cô, cách quần lót ren hơi mỏng ngửi ngửi mùi hương nồng đậm mê người giữa hai chân thiếu nữ. “Thiếu gia” Thấy hắn một chân quỳ gối ngồi chồm hổm muốn cô trong lúc đó rõ ràng ngắm nhìn hơi mỏng vải vóc như là đang dùng ánh mắt cởi nó Băng Nhi cảm thấy hưng phấn mà kiêu ngạo.
Đem làn váy mềm nhẵn nhét vào trong tay cô gọn gàng cởi ra quần lót ren của cô sau, Lãnh Tiêu đắc ý phát hiện đến hương thơm thiếu nữ trong bụi hoa dĩ nhiên mật lộ ướt át, hắn đẩy hai chân cô ra dẫn dắt cô đặt một chân trên bờ vai hắn.
Lãnh Tiêu ma mị ngắm nhìn cô ngón tay giữa ngăm đen to và dài chậm rãi thâm nhập vào hoa kính hoạt nộn của cô, tà ác hỏi: "Lúc anh không có ở đây chỗ này đã từng có người đàn ông khác đi vào sao?" "Ngô. Không có. Không có" Cô ủy khuất lắc đầu, bất lực tùy ý ngón tay dài của hắn trong dũng đạo hẹp hòi co rút của cô dao động, cảm giác vui thích hóa thành yêu dịch ồ ồ tuôn chảy thấm ướt ngón ctay của hắn."Rất ngoan" ngón tay cái của hắn tà nịnh kìm tại trên nụ hoa mềm mại cẩm ướt của cô, càng không cngừng xoay tròn, vuốt phẳng, bắn ra gẩy đem làn sóng ham muốn trong cơ thể cô đẩy lên rất cao. "Ngô.ngại.." thanh âm đứt quãng yêu kiều từ môi cô tuôn ra. "Thiệt nhiều yêu dịch a! Băng Nhi của anh vẫn mẫn cảm như vậy" Màu đồng cổ tay thích hợp đặt ở trên cặp mông đầy đặng của cô dùng sức xoa nắn nắm bắt cô, đầu lưỡi phóng đãng thì cuồng vọng liếm lên hạch đế trong u cốc cô
Hắn ngậm lấy hạch đế của cô mà gặm cắn hai ngón tay chậm rãi nhẹ nhàng vươn vào trong tiểu huyệt co rúm của cô, hoa kính kích động chảy ra càng nhiều càng ngọt mật lộ, tu hoa thật lâu chưa được hắn trìu mến nhiệt tình nở rộ ra. "A " Cô ức chế không nổi kiều hô, bộ dáng làm cho người ta đau lòng cực kỳ.
Mục kích Lãnh Tiêu tà ác bừa bãi trêu chọc lấy hoa tâm mật nhụy của mình, Băng Nhi mũi chân cuộn lại hưng phấn mà đưa sát về phía hắn không giữ lại chút nào dâng lên tất cả của cô. "Xem cái mông của em bắt đầu vặn vẹo đi lên !" Hắn lần nữa nhấm nháp hoa nhị non mềm của cô, đâm vào tiểu huyệt mềm mại ẩm ướt cho đến dũng đạo của xử nữ vì hắn mà mở rộng ra. "Em ... em cảm thấy sắp điên rồi" Dục hỏa cuồng dã càng không ngừng thiêu đốt lên, thiếu nữ yêu kiều trở nên phóng đãng.
Sau khi đã trải qua lần đầu cao triều Băng Nhi rốt cuộc vô lực chèo chống chính mình, cô hư thoát tùy ý Lãnh Tiêu ôm cô đi tới phòng ngủ ấm áp sáng ngời, tùy ý hắn đem cô cởi đến không mảnh vải che thân, tùy ý hắn loay hoay ra tà ác tư thế ngồi.
Dựa lưng vào lồng ngực rộng lớn của Lãnh Tiêu, hai chân thon dài xinh đẹp của Băng Nhi bị chân dài mạnh mẽ của hắn mở ra đến cực hạn, trên giường rất lớn lộ ra một cái gương khổng lồ chiếu rọi ra tư thái mập mờ của hai người.
Đối với cô trong gương Lãnh Tiêu tà ác mệnh lệnh: "Băng Nhi xinh đẹp cho anh xem em có thể vì anh dâm loạn tới trình độ nào." Nắm bàn tay mềm mại của cô cùng đi vào mật cốc trơn cướt hắn ý bảo cô vuốt ve chính mình.
Thừa nhận ánh mắt nóng rực của hắn Băng Nhi thẹn thùng giật giật ngón tay phát hiện đến một cổ khoái cảm diệu kỳ khác hẳn với Lãnh Tiêu đụng chạm tại hoa tâm tản ra làm cho cô nhịn không được chậm rãi vỗ về chơi đùa lên. "Thích anh nhìn em như vậy đúng không!" Hắn dạy cô tiến vào tiểu huyệt tràn đầy mật hoa.
Ngại... Thiếu gia đang nhìn cô, ý thức được điểm này Băng Nhi cảm giác dũng đạo bao vây lấy tay mình phút chốc co rút lại yêu dịch trơn nóng dinh dính lập tức tuôn ra khỏi huyệt khẩu làm cho cô dễ dàng tiến vào. "Tự mình cảm giác chỗ này xem" Hắn kéo qua tay kia của cô trực tiếp xoa nắn nụ hoa vi sưng dẫn dắt cô thể nghiệm chỗ mẫn cảm nhất, diễm lệ nhất của mình. "A, xin anh đừng nhìn, thiếu gia!" Băng Nhi cảm thấy thẹn hô, nhưng động tác ngón tay khuấy động lấy châu hạch một chút cũng chưa từng ngừng. /> "Đẹp quá, cho anh xem càng nhiều hơn a!" Nụ hoa đỏ bừng trong sự vỗ về chơi đùa của thiếu nữ đẹp đẽ tách ra. "Ngại. Thiếu gia, không cần...." Phóng đãng chơi đùa chính mình như thế làm cho cô cảm giác dường như cả thân thể cháy rồi. "Tiếp tục" Lãnh Tiêu sung sướng cười khẽ "Ngại. Quá mất mặt ngại" Cô cảm giác rất rụng rời a! Nhưng cô lại dường như không ghét loại cảm giác này "Anh đã nói rồi ở trước mặt anh không cần cảm thấy thẹn thùng." Vén qua làn tóc dài tung bay hắn gặm cắn làn vai trắng nõn của cô, mút lộng lấy làn da thấm đẫm mồ hôi. "A, nhìn em... Thiếu gia lại nhìn em, Băng Nhi thật thoải mái. Cảm giác tuyệt quá a!" Băng Nhi mềm yếu ngâm lẩm bẩm rốt cuộc khắc chế không được chính mình xuân tình nhộn nhạo.
Mắt thấy yêu dịch trong hoa huy*t chảy ra dọc theo trên đùi trượt xuống chảy xuôi uốn lượn, cuối cùng nhỏ xuống ra giường tuyết trắng trên giường, Lãnh Tiêu biết rõ dục hỏa trong cơ thể cố nén đã lâu sắp được giải phóng hoàn toàn.
Như là nhịn cả đời không thể nhận cô, giờ này khắc này không còn có cái gì có thể ngăn cản hắn!
Lãnh Tiêu buông cô rất nhanh cởi bỏ tất cả quần áo còn thừa lại lần đi vào giữa chân cô, làm cho dục hỏa cuồng rực của mình chìm đắm tại trong hoa tâm tràn ngập thủy mật của cô khiêu khích ma sát tiểu huyệt run rẩy. "Nhìn rõ ràng là ai đang chiếm giữ em, là ai tiến vào trong cơ thể em cho em cuồng dã" Cô rất hẹp, hẹp đến độ làm cho hắn không nỡ thương tổn cô tí nào. Nhưng nam căn cương cứng chạy nước rút không cách nào làm cho hắn đình chỉ được dục niệm muốn đâm vào cô. "Anh là thiếu gia" Băng Nhi mềm mại hô cảm giác bị hắn mè nheo cái kia một chỗ hư không khó nhịn như là cần gì đến bổ khuyết nhét đầy. "Gọi tên của anh cho đến khi anh thỏa mãn!" Hắn dùng lực đem chai chân cô đẩy ra đến cực hạn, cuồng vọng muốn khi hắn tiến vào thì cô phải biết rõ hết thảy là ai đang chiếm lĩnh cô. "Tiêu" Băng Nhi mềm yếu kiều hô len lén đêm đầy khang tình yêu ký thác vào nhiều tiếng kêu. "Nhẫn nại chút rất nhanh sẽ thoải mái" Ngón tay đẩy ra hai mảnh non biện hộ vệ lấy hoa huy*t hắn chậm rãi trơn nhập khe hở kia.
Nam căn thô to lần đầu tiến vào hoa kính nhỏ hẹp của thiếu nữ cường ngạnh chống đỡ câm đ*o non nớt đau đớn như tê liệt làm cho Băng Nhi vốn ngoan ngoãn nằm ngửa sợ hãi mà vùng vẫy. “Không cần, thiếu gia xin anh mau dừng tay sẽ vỡ ra đau quá a!” Nước mắt Băng Nhi nhanh chóng tuôn ra.
Lãnh Tiêu dùng sức đè lại bắp đùi đang đá lên, “Một chút nữa..." Cô thật sự rất chặt làm cho hắn cơ hồ khó có thể tiến vào. "Đau quá! Mau đi ra......" Cô sẽ bị nứt vỡ a! Băng Nhi buồn bã khóc kêu. "Có thể, em đã rất ướt." Nam căn thô to cuối cùng nhất cử đột phá màng trinh tiết mỏng kia, cuối cùng thật sâu đâm vào mật đạo. "A" lực lượng mạnh mẽ đâm vào làm cho Băng Nhi cơ hồ khó có thể thừa nhận, nắm chặt ga giường mất trật tự hai mắt cô đẫm lệ như sương mù che chắn. “Sao rồi! Đã toàn bộ cắm vào." Hắn định trụ bất động cố nén cháy dục hỏa cho cô thời gian thích ứng sự hiện hữu của hắn. "Thật sự cắm ....." Theo thời gian biến mất trong hoa kính non mềm cảm giác đau đớn tựa hồ giảm bớt. Băng Nhi ngẩng đầu lên khó có thể tin chính mình thật sự dung nạp nam căn thô to của hắn. "Cảm giác như thế nào?" Lãnh Tiêu nâng lên cái mông tròn vểnh của cô làm cho hai người kết hợp càng thêm sâu sắc. "A, rất nóng, rất cứng" Ý thức được hắn ở trong cơ thể cô, Băng nhi thẹn thùng đáp trả. "Tốt lắm, kế tiếp em nên tận tình chú ý." Lưỡi dao nam tính sắc bén chậm rãi thối lui ra chút ít lại đâm vào sâu hơn kích thích thủy mật bốn phía trong hoa huy*t. "Ngại. Ngại. Ngại." Đây là cảm giác gì a? Tê dại, nóng rực, no đủ giao thoa đánh thẳng vào cô. "Thích không? Băng Nhi." Tốc độ ra vào của Lãnh Tiêu dần dần nhanh hơn thỏa mãn tại trong hoa kính ấm áp, ướt át xuyên qua. "Thích. Băng Nhi thích nhất thiếu gia" tình cảm lạ lẫm sóng triều mãnh liệt nhấc lên che mất sự đau đớn ban đầu mang đến một hồi mạnh hơn một hồi vui thích, cặp môi thủy nộn đỏ mọng phát ra tiếng kêu cuồng dã dễ nghe. "Thoải mái không? Băng Nhi" hắn càng không ngừng tái diễn động tác đâm vào, hưởng thụ lấy dũng đạo hẹp co rút nhanh mút lấy hắn. "Thật thoải mái, thật thoải mái" Một lượng lớn yêu dịch của cô tuôn ra mông nhỏ co rút vừa co vừa căng. "Băng Nhi đáng yêu của anh trong cơ thể của em thật chặt, thật nóng" Hắn ôm chặt mông trắng của cô lực đạo đâm nhập lần nữa tăng thêm.
Khi hắn đem đầu lưỡi thật sâu tìm đến trong miệng cô đồng thời nam căn thô to của hắn cũng lần nữa hướng hoa huy*t nhỏ hẹp của cô mà đẩy mạnh, cùng lúc giữ lấy hai tiểu huyệt của thân thể ecô. "Ngại. Em sắp điên rồi." Băng Nhi ngửa đầu nức nở. "Băng Nhi xinh đẹp của anh, anh lên vặn vẹo eo của em" Tăng thêm lực đạo dưới háng hắn thật sâu đút vào hoa huy*t nho nhỏ của cô. "Thiếu gia, em. em sắp cao triều" Tinh Mâu mê ly toàn thân phảng phất phình lên lực lượng hắn đẩy đưa đến trong cơ thể cô. "Không cho phép trước khi anh chưa nói có thể không cho phép em cao triều!" Hắn đáng giận mệnh lệnh . "Sao lại bá đạo như vậy. Nhưng mà, thiếu gia, người ta đã sắp nhịn không được" Cặp ngực no đủ đứng thẳng mỗi lần hắn đâm vào cô cũng đồng thời lập tức kiều mị đong đưa lên xuống .
Cảm giác được hoa kính nóng bỏng dần dần run rẩy buộc chặt Lãnh Tiêu ngoan độc rút ra. "A sao vậy" Cô phát ra thất vọng thân ngâm. "Anh nói rồi không cho phép em cao triều trước" Tóm ôm theo mật đào loại đọng lại nhũ hắn tà ác nói. "Thiếu gia van cầu anh, cho em" Cô bò người lên cầu khẩn.
Hắn ưu rỗi nằm xuống lưỡi dao sắc bén hỏa hồng vừa thẳng vừa dựng đứng . "Nếu muốn tự leo lên đây đi!"
Cô không chút do dự nhảy lên eo mông của hắn hai tay bắt được dục hỏa nam tính tiểu huyệt tràn ngập thủy mật cứ như vậy cuồng dã bao lấy hắn, nuốt sống hắn đưa hắn toàn bộ tiến vào cô lửa nóng tĩnh mịch nhất cuối cùng phóng đãng cưỡi rong ruổi . "Ngại. Thật thoải mái......"
Cô lắc lư thân thể một lần lại một lần hướng hắn tráng kiện hỏa long đè xuống âm hạch sung huyết sưng tại hai người giao hợp đồng thời không ngừng mà ma xát va đập vào, cao trào chảy dài cơ hồ đốt tẩn toàn bộ tâm thần cô.
Không thể nhẫn nhịn được cô đơn giản trêu chọc khiến cho hắn cơ hồ điên cuồng, eo hắn ra sức hướng lên chắp lên dục vọng nam tính thô to đồng thời hướng hoa huy*t của cô đâm vào làm Băng Nhi khó nhịn như là đang phối hợp với hắn đưa hắn càng hướng bên trong cô thu nạp đi vào.
Tư thế kết hợp như vậy làm cho cô hoàn toàn bao hàm hắn cắn nuốt hắn.
Nhìn đến biểu lộ của hắn rất hưởng thụ, cô vốn cẩn thận lại nâng lên nặng nề mà hạ xuống, dùng thân thể của cô tới lấy lòng hắn. "Em thật là làm cho anh cảm thấy vui mừng a!" Bị thân thể nữ tính xinh đẹp của cô bao vây lấy mắt thấy vậy đối với cao thấp bật lên lắc lư huyễn lệ sóng sữa lòng của hắn hoàn toàn bị cô nắm bắt. "Thiếu gia.." Mở ra mi mắt bị che chắn bởi sương mù Băng Nhi thấy được trong gương có một cô gái cùng cô cực kỳ giống nhau.
Vẻ mặt cô biểu lộ chìm đắm trong thiên đường cực lạc, càng không ngừng giãy giụa thân thể cuồng dã cưỡi trên thân người đàn ông bên dưới đôi gò bồng đảo cao thấp nhảy, đó là cô sao? Rất yêu mị rất phóng đãng a! “Bị chính bộ dáng mãnh liệt của mình hấp dẫn sao?” Hắn đứng dậy ôm lấy cô hai người trong nháy mắt biến thành một tư thế khác.
Lãnh Tiêu tà nịnh lật qua cái mông xụi lơ của Băng Nhi làm cho cô đang nắm xấp chắp lên cái mông nho nhỏ hắn cũng không ngừng xỏ xuyên qua, đâm vào "Ngại. Thiếu gia"
Cặp ngực tròn trịa trắng nõn bị hắn tận lực dùng sức đâm vào hoa huy*t đồng thời trước sau đung đưa, nụ hoa đỏ bừng càng không ngừng lắc lư cổ vũ cuồng rực dục diễm trong cơ thể đàn ông. "Ngại. Tuyệt quá, chỗ đó.." Cảm giác được nam tính nóng bỏng to và dài nhiều lần đâm sâu vào trong hoa huy*t nhiều mật dịch, đỉnh lộng lấy thành trong non mềm, một loại kích thích chỗ mẫn cảm G, Băng Nhi tỉ mỉ làm nũng.
Nơi hai người giao hợp phát ra róc rách kích tiếng nước mập mờ tràn ngập cả tầng lầu. "Thiếu gia. Không được. Em thật sự không được" Khoái cảm mãnh liệt làm cho cô hoa mắt không thôi lần nữa bị hắn tạo ra ma xát non kính phảng phất bốc cháy lên rồi, cao triều dâng lên lần nữa duy hiếp tới gần.
Lãnh Tiêu tinh tường cảm nhận được hoa kính hẹp hòi co rút nhanh nhấn chìm hắn, mút lấy hắn "Được rồi, Băng Nhi em có thể cao triều” Lãnh Tiêu ôn nhu mệnh lệnh cô, cuối cùng tốc độ chạy nước rút nhanh hơn. "A" Nhận được sự cho phép của hắn, cô liền như một làn khói nhẹ nhàng bay lên thiên đường cực lạc. "Rất sảng khoái a!" Liên tục cường hãn chạy nước rút làm cho hắn đồng thời đạt tới mất hồn đỉnh phong. "Em yêu anh" hoa huy*t không ngừng co rút lại, lần lượt xoắn căng hắn to và dài nam căn.
Khi cô vui sướng phát ra lãng ngâm thì hắn ôm lại thân thể mềm mại không xương ở trong cơ thể cô bởi vì cao triều mà co rút lại không thôi phun ra hạt giống nóng rực của hắn
Ngắm nhìn cô thân hình mềm mại vô lực được ôm tại trong ngực hắn, Lãnh Tiêu cảm giác có loại phiêu bạt lâu ngày rốt cục trở lại điểm xuất phát, về nơi quy tụ.
Vốn cho là trong khoảng thời gian xa cách hai người có thể lý tính tự hỏi tập trung làm rõ phần cảm tình chủ tớ này.
Nhưng người thì tại nước Mỹ, tâm tư thì lưu lại trên người cô.
Cho nên vẫn chưa đến thời gian một năm hắn liền quyết đinh trở lại.
Hắn hiểu rất rõ, bất kể cô mười bảy tuổi hay bây giờ đã đủ mười tám tuổi, Băng Nhi chính là Băng Nhi, một người con gái làm hắn như thế nào cũng không có biện pháp buông tay.
Bời vì ban đầu đùa bỡn cô đã sớm biến chất rồi hắn rõ ràng trong lúc vô tình đã yêu cô bé này, trong thời gian rất ngắn một cái nhăn mày một nụ cười của cô từng câu từng chữ của cô như là dấu ấn đã khắc sâu trong đầu hắn.
Nước chảy đá mòn cô đã mọc rễ cắm rất sâu vào trong lòng hắn, làm cho hắn muốn quên cũng không quên được. "Tên trộm!”
Băng Nhi ý thức vốn vẫn mơ hồ trong hoan ái kinh tâm động phách vừa rồi bị câu nói đó của Lãnh Tiêu làm cho tỉnh lại. "Thiếu gia, em. Em vừa rồi không có trộm bất kỳ vật gì của anh, làm sao anh ccó thể nói em như vậy?!" Cô rất ủy khuất khổ sở cãi lại. "Em còn dám nói em không có!" Hắn cười đến rất vui vẻ, Rất đắc ý. "Vậy anh nói thử em trộm cái gì của anh?" Cô không phục vừa rồi cô không có trộm đồ của hắn! "Cái này .... Em trộm tim của anh, làm cho trong lúc này trở nên trống rỗng một ngày không có trông thấy em tựa như thiếu cái gì, làm một chuyện gì đều cạn sạch sức lực!" Lãnh Tiêu cười mỉm nắm bàn tay nhỏ bé của cô dán lên ngực trái của hắn, lần đầu thâm tình thông báo . "Thiếu gia" Băng Nhi vong tình trừng to mắt nước mắt nhanh chóng như sương mù che chắn tầm mắt cô.
Đây là thật đấy sao?! Thiếu gia nói là sự thật sao? "Anh yêu em, vật cưng của anh, người đàn bà của anh." Đã gặp biểu lộ khó có thể tin trên mặt cô, Lãnh Tiêu dùng sức ôm chặt cô cảm tính lẩm bẩm nói. Vốn là muốn dụ được lòng của cô ngược lại bị cô làm cho chú ý. "Em cũng yêu anh, thiếu gia của em, người đàn ông của em.” Băng Nhi ngọt ngào chủ động hôn hắn.
Rốt cục trong sự cưng chiều của hoàng tử cô bé lọ lem bước lên thiên đường hạnh phúc.