Ngũ Hoàng Tử ngồi trong thư phòng nói chuyện với An Vương:
Lúc trước Cửu Đỉnh nhờ ta làm chống lưng cho họ mở tiệm ở kinh thành. Nhưng sau khi Cửu Đỉnh mở một thời gian ta phát hiện sau Cửu Đỉnh hình như không phải mình ta chống lưng.
Nguyên nhân ta phát hiện là vụ Cửu Đỉnh bị hạ độc. Cửu Đỉnh tìm ra chứng cứ rất nhanh. Đã vậy còn tra ra được là Tri Phủ đứng hãm hại.
Lại còn nói rõ có kẻ đứng sau sai Tri Phủ làm.
Lúc ấy ta đã càng khẳng định kẻ đứng sau không đơn giản.
Không ngờ là Nhị Hoàng Huynh.
An Vương nói: Nhị Hoàng Huynh là ứng cử viên rất tốt cho ngôi vị Thái Tử. Nhưng mấy người kia cũng không tầm thường. Không chuẩn bị thế lực cho mình làm sao mà được.
Ngũ Hoàng Tử nói: Đúng vậy. Bây giờ Nhị Hoàng Huynh liên quan đến Cửu Đỉnh. Mà Cửu Đỉnh lại thuộc Tam Giai Môn- Ngũ Hoàng Thương.
Phụ Hoàng sẽ nhìn vào đó để coi trọng Nhị Hoàng Huynh hơn.
An Vương gật đầu: Mấy người kia sẽ không bao giờ ngờ bước đi này của Nhị Hoàng Huynh.
Ngũ Hoàng Tử cười nói: Đúng. Ta dám cá với đệ. Ngôi vị Thái Tử lần này là của Nhị Hoàng Huynh.
An Vương nói: Chúng ta đứng ở giữa không tranh vị. Nhưng nếu để nói một người sau này có tâm với Đại Lân thì Nhị Hoàng Huynh là ứng cử viên rất tốt.
Ngũ Hoàng Tử gật đầu: Chúng ta ngồi xem tình hình. Xem tiếp theo có gì vui.
Hôm nay trên triều Bệ Hạ đã gọi Nhị Hoàng Tử ra hỏi chuyện.
Hoàng Đế nói: Nhị nhi.
Nhị Hoàng Tử đi ra giữa điện quỳ gối chắp tay: Có Nhi thần.
Hoàng Đế hỏi: Con có hợp tác mở Cửu Đỉnh.
Nhị Hoàng Tử thưa: Bẩm Phụ Hoàng đúng là có. Nhưng chỉ ở trên Kinh thôi ạ.
Mấy năm trước nhi thần đến huyện Mao Mân tham gia lễ hội đào nguyên. Có ghé Cửu Đỉnh ăn cơm. Không ngờ món ăn thật sự rất ngon.
Nhi thần đã nghĩ nếu mở ở kinh thành chắc chắn sẽ nổi danh. Nên Nhi thần hẹn mấy vị Nhóm Du Hoặc ra nói chuyện.
Nhi Thần và Nhóm Du Hoặc góp vốn mở trên kinh. Qua đó Nhi thần cũng sẽ đứng sau bảo đảm cho Cửu Đỉnh không xảy ra chuyện gì.
Nhưng không ngờ có kẻ cao tay hạ độc Cửu Đỉnh. Nhi thần đã cho điều gấp ngay sau khi Cửu Đỉnh bị hạ độc để tránh kẻ kia xoá bỏ bằng chứng.
Nhi thần đã tra và tìm ra thủ phạm.
Nhưng nghĩ đến Hoàng Thất, nghĩ đến danh tiếng trong triều nhi thần đành im lặng nhịn nhục cho qua.
Toàn bộ văn võ bá quan nghe song nhỏ giọng bàn tán.
Thất Hoàng Tử Lân Canh nghe vậy mồ hôi chảy dọc sống lưng. Nhị Hoàng Tử tìm ra bằng chứng.
Hoàng Đế nhíu mày nói: Song buổi triều hôm nay con đến gặp trẫm.
Nhị Hoàng Tử dập đầu nói: Nhi thần tuân chỉ.
Sau đó Hoàng Đế cho bãi triều.
Nhị Hoàng Tử đi theo Bệ Hạ vào thư phòng.
Hoàng Đế ngồi lên ghế hỏi: Con tra ra ai đứng sau hạ độc Cửu Đỉnh.
Nhị Hoàng Tử chắp tay thưa: Bẩm phụ Hoàng là Duệ phi nương nương bắt tay với Anh Vương hạ độc.
Hoàng Đế nghe song nhíu chặt mày nói lạnh băng: Nhị nhi con không được nói bậy.
Nhị Hoàng Tử quỳ gối giơ tay thề: Nhi thần có thể thề. Nếu Nhi thần nói sai thì chết không chỗ chôn.
Hoành Dế nghe vậy tức giận: Con thề lung tung cái gì. Thề độc không phải muốn thề là thề.
Nhị Hoàng Tử nói: Phụ Hoàng người có thể cho điều tra. Nhi thần không hề nói dối. Còn vì sao Duệ phi hợp tác với Anh Vương nhi thần tra không ra lý do. Xin Phụ Hoàng minh giám.
Hoàng Dế nói con đứng lên về đi. Chuyện còn lại trẫm sẽ xử lý.
Nhị Hoàng Tử chắp tay: Nhi thần xin cáo lui.
Nhị Hoàng Tử sau khi bước ra ngoài đã nhếch miệng cười: Duệ phi. Lần này ta xem bà thoát đằng nào.
Hoàng Đê ngồi im trong thư phòng một lúc thì hô: Thập Tứ.
Một người áo đen xuất hiện quỳ gối: Có thần.
Hoàng Dế nói: Đi tra việc Duệ Phi và Anh Vương. Tra luôn lý do vì Sao Duệ phi lại hại Cửu Đỉnh.
Thặp Tứ nói: Rõ. Sau đó biến mất.
Hoàng đế nghĩ: Duệ phi, Anh Vương tốt nhất các ngươi đừng làm chuyện gì lớn sau lưng trẫm.
Thất Hoàng Tử Lân Canh sau khi bãi triều đã vội vàng đi về Chỗ Duệ phi.
Duệ phi đang nghỉ ngơi thấy hài tử chạy vào vội hỏi: Lân Canh làm sao vậy.
Lân Canh mặt tái mét nói: Mẫu phi nguy rồi. Nhị Hoàng Tử trên triều nói có Bằng chứng kẻ đúng sau hại Cửu Đỉnh. Phụ Hoàng hẹn gặp riêng Nhị Hoàng Tử nói chuyện rồi.
Duệ phi nghe song trợn tròn mắt run giọng nói: Con nói cái gì.
Không thể nào chúng ta hủy chứng cứ rất kỹ. Không thể nào tra ra được.
Nhị Hoàng Tử có giỏi đến mấy cũng không thể nào tra ra được.
Lân Canh nói: Mẫu phi nhưng Phụ Hoàng thì khác. Nếu Phụ Hoàng cho người đi điều tra ra thì sao.
Duệ phi càng lắc đầu: Không đâu.
Chúng ta nhờ Ám Phù giải quyết.
Ám Phù là Tổ chức nào cơ chứ. Xưa nay chưa từng ai tra ra được chuyện họ làm.
Lan Canh Nghe vậy mới yên tâm. Mẫu phi hi vọng là vậy. Người đang có thai phải Giữ sức khoẻ.
Duệ phi gật đầu nhưng vẫn hơi lo.
Ba hôm sau tại thư phòng Hoàng Đế.
Thập tứ chắp tay nói: Bẩm Bệ Hạ thần tra không ra chuyện Duệ phi lẫn Anh Vương.Nhưng có vài vài tình tiết liên quan đến Duệ phi và Anh vương.
Đó là từng có thời gian rất dài Duệ phi cho một đám người đến huyện Mao Mân nâng đỡ Du gia.
Mà Du gia này lại là người nhà trước đây của Du Hoàng Thương.
Du Hoàng Thương bị từ ra khỏi Du gia do bị nói là khắc tinh trong nhà. Hại mẹ kế xảy thai.
Sau khi ra khỏi Du gia Du Hoàng Thương không còn dính dáng gì tới Du Gia nữa.
Người Du gia rất ghét Du Hoàng Thương nên hay qua gây sự. Nhưng sau khi Du Hoàng thương làm ăn dần phát đạt. Du gia đã không còn đến gây sự nữa.
Nhưng gần đây những kẻ đưa Duệ Phi sai đi giúp Du gia lại mất tích một cách bí ẩn. Thần tìm không ra
Mà kẻ có thể làm những chuyện như vậy chỉ có Tổ chức Ám Phù.
Hoàng Đế nghe song cười nói: Khá lắm liên quan cả đến Ám Phù.
Trẫm muốn biết đằng sau còn có bí mật gì.
Ngươi đi liên hệ Quang Minh. Phải tra ra chuyện này cho Trẫm.
Thập Tứ Lĩnh mệnh rồi biến mất.
Hoàng Đế nói: Nếu Nàng liên quan đến Ám Phù thật thì Duệ Phi trẫm đúng là quá xem nhẹ nàng rồi.
Đẻ trẫm xem xem nàng đang giấu cái gì trong ống tay áo.