Ở bên kia nhóm Hàn Á cũng không kém hai người Du Hoặc và Lam Hạ
Khí thế, tác phong vẻ bề ngoài đã khiến nhiều người bàn tán.
Chỉ sau một ngày hầu như ai ai cũng nói về chín vị Hoàng Thương Tam Giai Môn này.
Thực ra họ đã lầm. Nhóm Hàn Á chỉ có tám Hoàng Thương. Thời Dạ là nhân thủ riêng của Thánh Vương. Thánh Vương cử xuống phụ giúp nhóm Hàn Á.
Dưới trướng Thánh Vương. Địa vị của Thời Dạ rất cao trong nhóm nhân thủ.
Vụ việc chúng độc lần này có quan nha đến điều tra.
Họ chỉ làm theo đúng luật còn kết quả thì cần sác định.
Nhưng hai ngày sau quan nha đưa ra bằng chứng Cửu Đỉnh gây ra chuyện này thât. Lý do là tiểu nhị cấu kết với nhau hạ độc.
Quan sai xét phòng mấy tiểu nhị phát hiện gói thuốc độc.
Tiểu nhị trong quán Thánh Vương đưa xuống đâu phải người thường. Nếu có kẻ lẻn vô phòng lúc họ đi làm bỏ độc vào thì khi về phòng thì họ sẽ phát hiện bất thường ngay.
Bọn họ được đào tạo đánh dấu và nhớ từng vị trí mấy đồ vật. Trong phòng mà khác là đã phát hiện rồi.
Nhưng suốt thời gian nhóm thuộc hạ không hề phát hiện bất thường trong phòng mình.
Vậy thì chỉ có đám quan nha đó cầm thuốc bên người sau đó giả bộ lục soát rồi lấy thuốc ra thôi.
Mấy tiểu nhị bị bắt đưa đi mà mặt lạnh như tiền. Cả nhóm đang đi làm bình thường giờ bị vu oan hạ độc hại chủ nhân. Đúng là số sui mà.
Nhóm Du Hoặc nghe song thì cười âm trầm.
Đám quan nha này không biết nhóm Du Hoặc đi theo Thánh Vương.
Nếu bọn chúng đã cấu kết với Duệ phi thì để cho chúng chết chung luôn vậy.
Việc quan nha ra thông báo khiến toàn bộ kinh thành không tin nổi bàn tán rôm rả.
Chưa hết bàn tán thì ngay ngày hôm sau Cửu Đỉnh đưa ra bằng chứng chứng minh tiểu nhị trong quán vô tội.
Và đưa một nhóm người mnag lên quan kiện vì âm mưu hạ độc quán.
Nhóm người này khai là do quan nha sai bọn họ làm.
Còn nói đằng sau quan nha có người cao tay hơn chống lưng.
Tin tức vừa ra toàn kinh lại càng chấn động
Quan nhai nhận mệnh ai hại Cửu Đỉnh vậy.
Đường đừing là quna phủ kinh thành mà dám làm chuyện này ngay dưới chân thiên tử. Chán sống rồi à.
Am Gia Trác Phủ Trác Mân người đứng đầu Phủ Đoan Bình Ty có chết cũng không ngờ nhóm Du Hoặc lại đưa ra được bằng chứng và cả nhân chứng.
Duệ Phi và Anh Vương là người thế nào chứ. Đã làm việc sao để lộ bằng chứng dễ như vậy.
Nhóm Du Hoặc moi ra được bằng chúng thì chỉ có một nguyên do. Có người đằng sau chống lưng. Mà người này còn cao tay hơn cả Duệ Phi và Anh Vương.
Trong triều chỉ có ba thân phận có thể tra ra bằng chứng này:
Một là Hoàng Đế
Hai là Vương Vị
Ba là Thái Hoàng Thái Hậu.
Nghĩ tới đây Trác Phủ Trác Mân mồ hôi chảy dọc sống lưng.
Ông ta chợt nhớ đến quá trình nhóm Du Hoặc lên Hoàng Thương dễ dàng như thế nào.
Ông ta bắt đầu lo sợ.
Việc ông ta làm chắc chắn người bên trên đã biết rõ. Vậy việc ông ta làm cho Duệ phi càng không dấu được.
Ông ta ngồi thẫn thờ trên ghế.
Đúng lúc có một kẻ suất hiện kề dao vô cổ ông ta nói: Chuyện Ngũ Hoàng Thương trước sau gì ông cũng bị tội.
Nếu ông nhận việc này vô mình. Nương nương sẽ đảm bảo con của ông đã làm quan trong kinh. Con cháu đời đời phú quý.
Còn nếu ông dám khai ra. Sau khi ông bị trị tội. Nương nương có bị gì cũng sẽ kéo theo người nhà ông chết cùng.
Ông suy nghĩ kỹ mà làm.
Trác Phủ Trác Mân nghe vậy thì nhắm mắt biết lần này mình song rồi.
Việc của Cửu Đỉnh đã lan rộng đến mức. Đứa trẻ con ngồi hóng cũng biết.
Hôm nay, Thời Sầm vẫn đi làm bình thường chỉ là không tập trung vào công việc.
Hoàng Đế thấy vậy đã hỏi: Thời ái khanh. Khanh có chuyện sao lại thất thần.
Thời Sầm vội quỳ xuống tạ tội: Bẩm Bệ Hạ thần đáng chết.
Hoàng Đế nói: Khanh có chuyện gì thì nói.
Thời Sầm nghe hỏi đã thưa: Khỏi bẩm bệ hạ. Am Gia Trác Phủ Trác Mân phụng mệnh người nào đó đã vu oan dá hoạ cho thúc thúc thần.
Hoàng Đế nghe song nhíu mày hỏi: Chuyện này là thật.
Thời Sầm quỳ gối dập đầu nói: Khởi bẩm bệ Hạ. Bằng chứng và nhân chứng đủ cả.
Nhưng thần nghĩ Trác Phủ Trác Mân không thù không oán với thúc thúc thần. Làm sao lại đi sai người hạ độc rồi vu oan cho thúc thần như vậy chứ.
Chắc chắn có người đằng sau sai khiến.
Hoàng Đế nghe song hỏi: Hạ độc.
Thời Sầm vẫn cúi đầu dưới đất nói rõ: Khởi bẩm Bệ Hạ thúc thúc thần chính là Ngũ Hoàng Thương của Đại Lân.
Hoàng Đế nghe vậy giật mình hỏi lại: Thúc thúc khanh là Hoàng Thương
Thời Sầm tâu: Đúng vậy thưa Bệ Hạ.
Thúc thúc thần mới lên Hoàng Thương đã bị kẻ hại. Hạ độc rất nhiều khách hàng trong tiệm của thúc thần.
Nạn nhân lên đến hơn năm mươi người rồi. Cái này không phải là muốn thúc thần tận diệt hay sao.
Hoàng Đế nghe song nhíu chặt lông mày.
Vị trí Hoàng Thương thứ năm được lập ra là do Mẫu Hậu nói: Mẫu hậu hay ăn chay niệm phật. Nay được bề trên báo mộng. Sắp tới Đại Lân sẽ xuất hiện một Hoàng Thương thứ năm.Nếu lập thêm vị trí Hoàng Thương thứ năm ban cho người này. Đại Lân sẽ càng Hưng thịnh.
Còn người đó là ai thì phải để Mẫu Hậu nhìn xem có đúng với ý của Bề trên không đã.
Cho nên lúc Hiệp Hội Thương Gia đưa hồ sơ của Tam Giai Môn lên. Hoàng Đế đã đưa cho Thái Hậu xem thử
Thái Hậu cũng nhìn một lượt cười tươi gật đầu. Thế là Tam Giai Môn trở thành Hoàng Thương thứ năm.
Bây giờ lại xảy ra chuyện Ngũ Hoàng Thương Bị Trác Phủ hãm hại.
Làm sao nhiều chuyện liên quan đến nhau thế được.
Hoàng suy nghĩ đã nói: Khanh Yên tâm đi. Chuyện này trẫm sẽ tra thử.
Sau đó nói: Lý Hoà
Lý công công vội chắp tay: Có thần.
Truyền lệnh kêu Hình Bộ Hắc Diểu đến đây.
Sau mội chén trà. Hình bộ Hắc Diểu có mặt.
Hình Bộ Hắc Diểu quỳ gối: Thần tham kiến bệ hạ.
Hoàng Đế nói: Khanh đứng lên đi. Trẫm có việc giao cho khanh.
Sau đó Hoàng Đế nói rõ việc của Ngũ Hoàng Thương.
Hoàng Đế nói: Bắt Trác Phủ Trác Mân hỏi cung.
Phải tìm cho ra kẻ đúng phía sau.
Hình Bộ Hắc Diểu quỳ gối hô: Thần tuân chỉ.
Sau đó lui ra.
Ngay chiều hôm ấy. Hình bộ đã đến đưa Trác Phủ đi.
Nhưng Trác Phủ đã Uống thuốc độc tụ vẫn.
Hình bộ Hắc Diểu nhìn cái xác nói: Khốn khiếp. Các ngươi ra tay nhanh lắm.
Sau đó bẩm báo lên Bệ Hạ.
Hoàng Đế nghe song càng nhíu mày tức giận. Có kẻ dám dưới mắt ông làm chuyện này.
Hình Bộ tâu: Bẩm Bệ Hạ. Chắc chắn có kẻ cao tay ở phí sau Trác Mân làm chuyện này.
Hoàng Đế gật đầu nói: Đưa thông cáo ra. Ghi rõ Trác Mân bị người ta giết giệt khẩu. Hình bộ sẽ để ý xát sao vụ án này.
Trẫm muốn xem xem kẻ này còn dám làm gì dưới mắt trẫm.
Hôm sau Hình Bộ đưa ra thông cáo.
Dân chúng lại mọit lần nữa bnaf tán:
Giết giệt khẩu. Tròi vậy Cửu Đinh cứ vậy chịu oan rồi.
Đúng thế. Chết là hết không tra ra ai phía sau.
Kẻ phía su thật ghê ghớm dám giết người giệt khẩu như vậy.
Thật không tin được mọi chuỵen lại thành ra vậy.
Mọi người còn tiếp tục bàn tán thì hôm sau lại có một chuyện khác nổi không kém.
Đó là Cửu Đỉnh quyết định tặng mỗi nhà nạn nhân bị hại 20 lượng bạc.
Nguyên nhân là: Dù không phải Cửu Đỉnh gây ra chuyện này. Nhưng khách hàng ăn cơm ở Cửu Đỉnh.
Cửu Đỉnh không thể không chịu một phần trách nhiệm với nạn nhân. Nên đã tặng bạc để gia đình nạn nhân trả tiền thuốc men và mua đồ bồi bổ cho người bị nạn.
Việc này mà Cửu Đỉnh được tất cả mọi nguòi khen ngợi.
Khen Ngũ Hoàng Thương trí tình đạt lý. Sống có tâm.
Danh tiếng của Cửu Đỉnh và Ngũ Hoàng Thương càng vang xa.
Khách hàng đến ăn ở Cửu Đỉnh càng đông hơn.
Khiến dân chúng càng tin Trác Phủ hại Ngũ Hoàng Thương là thật.
Duệ Phi biết tin đã tức giận cũng thở phào. May mà ả đã sắp sếp hết mọi chuyện. Đe doạ Trác Phủ Trác Mân nếu khai ra thì ả sẽ không để yên cho Trác Gia sau này.
Hoàng Đế sau khi biết chuyện thì cười nói với Thời Sầm: Thúc khanh rất có tâm và có tài.
Thời Sầm vội cúi đầu chắp tay: Thần tạ Bệ Hạ khen ngợi
Hoàng Đế nói: Lời trẫm nói là thật.
Hoàng Đế ngồi nhớ tới lời Thái Hậu nói. Lập ra Ngũ Hoàng Thương Đại Lân hưng thịnh.
Sau đó Hoàng Đế đặt bút hoạ hai Chữ Cửu Đỉnh rồng bay phượng múa.
Sau đó viết một đạo Thánh chỉ.
Hoàng Đế nói: Lý Hoà. Truyền Chỉ đến Cửu Đỉnh.
Lý Công công chắp tay nâng Thánh Chỉ vâng dạ rồi lui xuống.
Thời Sầm quỳ gối dập đầu tạ ơn.