Published on November 29, 2014 by Bách Hợp
Sáng hôm sau, Đào Thiên Vũ vốn có thói quen dậy luyện công nên tỉnh trước.Hắn nhìn người nằm cạnh.Hàng mi dài rợp bóng xuống gò má mịn màng.Hắn không nhịn được hôn một cái.Lý Thương Vân kinh doanh kỹ viện, lấy đêm làm ngày, vẫn còn ngái ngủ.Y cảm thấy có động nhưng vẫn không tỉnh mà xoay lưng ngủ tiếp, miệng gừ gừ như mèo con.
Đào Thiên Vũ thấy y đáng yêu quá chừng, dục vọng buổi sáng lại bốc lên.Hắn lật người y lại, đè xuống. Lý Thương Vân bị hôn đến không ngủ nổi, mơ màng mở mắt.Nhớ lại chuyện đêm qua, y thẹn đỏ mặt, đẩy hắn xuống khỏi người mình.Hai người vẫn *** từ đêm. Đào Thiên Vũ thèm khát Lý Thương Vân tưởng như không bao giờ bớt, hít hà mùi hương cơ thể y, tay quờ quạng vật giữa hai chân y. Lý Thương Vân giãy nảy:
• Từ từ…Chờ ta đi tiểu đã.
Đào Thiên Vũ cười ha ha, bế bổng y vào phòng tắm xử lý nhu cầu cá nhân. Lý Thương Vân xấu hổ, kêu lên:
• Quay mặt đi!
Đào đại hiệp mặt dày chưa từng thấy, nhơn nhơn đáp:
• Cái gì cần nhìn ta cũng đã nhìn rồi. Còn gì mà giấu nữa?
Lý Thương Vân uất đến suýt thổ huyết.Cái tên này, hồi trước ra vẻ đạo mạo, hóa ra là lừa gạt con trai nhà lành à?Y hậm hực quay người, mau lẹ xả nước. Lý Thương Vân vừa quay lại đã chạm ngay vẻ mặt chờ mong của Đào Thiên Vũ.Lại gì nữa đây? Y gạt tay hắn, định bước về phòng ngủ. Ai dè, một vòng tay rắn chắc đã ôm eo giữ lại, áp lên vách. Một vật cứng rắn, nóng bỏng cọ cọ vào mông y. Lý Thương Vân khóc không ra nước mắt.Đào đại hiệp này quả thực là mặt người dạ thú mà.Y cúi thấp xuống, hẩy hẩy người đằng sau xịch ra.Tư thế này có vẻ thuận lợi để đưa vào. Đào Thiên Vũ nhấn nhấn đầu nấm lên cửa huyệt, thấy Lý Thương Vân không co lại như đêm qua nữa, mạnh dạn lấn tới, lấy chất lỏng trong suốt vừa chảy ra làm bôi trơn, từ từ nhích dần từng chút một.
Lý Thương Vân đau muốn chết, nhưng chẳng hiểu sao trong đó lại xen lẫn khoái cảm kỳ lạ. Y nhớ lại mấy bài tập điều khí, cố gắng thả lỏng, hít vào thở ra đều đặn, cảm nhận vật kia ngày càng tiến sâu vào cơ thể. Qua một lúc, y đã bao trọn Đào Thiên Vũ.
Đào Thiên Vũ run rẩy vì sung sướng, giữ nguyên tư thế một lát rồi bắt đầu luật động. Hậu huyệt của Lý Thương Vân lần đầu khai mở, nóng chặt vô cùng, ép cho Đào Thiên Vũ muốn thăng thiên ngay lập tức. Hắn gập người, ôm ấy lưng y, thì thầm:
• Vân, đệ tuyệt quá!
Tư thế này giúp hắn đưa vào rất sâu, Lý Thương Vân bị hắn ra ra vào vào đưa đẩy cơ thể đến chóng cả mặt. Hai tay y chống lên vách, đỡ cho thân thể những cú va chạm từ phía sau. Đào Thiên Vũ một tay ôm chặt Lý Thương Vân, một tay giúp y ma sát. Khoái lạc lan truyền từ đầu ngón chân lên từng sợi tóc, len lỏi trong tâm. Y ngoái đầu, Đào Thiên Vũ hiểu ý, ghé lại gần bắt lấy đôi môi mềm mọng. Hai thân thể, hai con tim giao hòa. Của Đào Thiên Vũ bắn sâu vào Lý Thương Vân.Cùng lúc ấy, Lý Thương Vân cũng lên đến đỉnh, rên khẽ một tiếng.Dịch trắng ấm tràn đầy tayĐào Thiên Vũ.
*
Yên Hoa tận tay mang đồ ăn sáng đến cửa phòng, gõ cộp cộp không thấy ai ra. Nàng chờ một lát vẫn không động tĩnh, bèn lo lắng đẩy cửa vào.Phòng mới tân trang, cửa rất êm, mở ra không một tiếng động.Yên Hoa ngó nghiêng, khe khẽ gọi Lý ba ba. Trong lúc đó, hai người kia vẫn đang quấn lấy nhau. Lý Thương Vân chẳng hay biết gì nhưng Đào Thiên Vũ võ công cực cao, hắn biết có người đến.Thấy đó là Yên Hoa, hắn ra dấu im lặng, hất đầu bảo nàng đi ra. Yên Hoa che miệng cười, quay lưng bỏ đi, lòng chúc Lý Thương Vân bình an. Rơi vào tay con sói đội lốt cừu này, Lý ba ba xác định đi là vừa.