"Cái đệt!"
"Lỗ... hậu môn?!"
Một tên quan viên Lại bộ theo bản năng sờ soạng m.ô.n.g mình, trợn tròn mắt kinh ngạc.
Cái thứ đó làm sao có thể nhét đồ vào được!
"Còn nữa..." Một tên quan viên Lại bộ khác nuốt nước miếng, "Trang sức cho vào chỗ đó, sẽ... sẽ dính... dính... dính cái đó mất?"
Cứu mạng!!!
Tay Đậu thừa tướng run lên bần bật.
Bẩn rồi, bẩn rồi, sính lễ của nhi tử ông ta bị bẩn rồi!!!
【 Cái đệt cái đệt cái đệt cái đệt! 】
Hả hả hả???
Mọi người trong nháy mắt liền trở nên kích động.
Hứa Yên Miểu nhìn thấy gì vậy?
Chẳng lẽ còn có thứ gì hoang đường hơn cả việc giấu vàng trong lỗ hậu môn sao? Không thể nào? Đây chính là giấu vàng trong lỗ hậu môn đấy!
【 Làm sao có thể làm được như vậy! 】 Ngay cả tiếng lòng của Hứa Yên Miểu cũng tràn đầy vẻ chấn động: 【 Lần nhét nhiều nhất, vậy mà nhét được hai chiếc lược ngọc, hai chiếc vòng tay bằng bạch ngọc khảm vàng, bốn viên trân châu Nam hải! Đây là lỗ hậu môn sao? Đây rõ ràng là hố đen vũ trụ mà! 】
"Hít ——"
Đồng tử của đám nam nhân ở đây đồng loạt rung chuyển dữ dội.
Sao có thể có người nhét được nhiều thứ như vậy! Chẳng lẽ không đau đến mức ngất xỉu sao?
"Ta biết rồi, tên trộm này nhất định là nữ nhân, nữ nhân có thể sinh con thì có thể nhét những thứ đó vào! Nói không chừng nữ nhân kia còn cải trang thành nam nhân lẻn vào."
Có người khẳng định chắc nịch nói.
— Sinh con đương nhiên không phải sinh từ chỗ đó, nhưng đáng tiếc tên này không biết.
【 Hèn chi dạo trước tiểu công tử nhà Đậu thừa tướng đi cà nhắc, ta còn tưởng là do hắn ta tranh giành kỹ nữ với thế tử Tế Bắc vương, bị Đậu thừa tướng dùng roi tre đánh cho một trận nên mới vậy. 】
Người vừa khẳng định chắc nịch kia như thể đột nhiên bị ai đó bóp cổ.
Nam nhân? Sao có thể là nam nhân được!
Chỗ đó của nam nhân chẳng lẽ thật sự có thiên phú dị... Dừng lại, không được nghĩ nữa!
— Thế nhưng những người có mặt ở đây, có không ít kẻ đang len lén nhìn chằm chằm vào m.ô.n.g đồng liêu, nếu không phải đang ở nơi đông người, nói không chừng đã có người vì muốn xác minh, mà trực tiếp đè người ta ra, lột quần kiểm tra.
Mà người còn giống bị bóp cổ hơn cả tên kia chính là Đậu thừa tướng.
— Rốt cuộc thì sau một hồi điều tra, thủ phạm lại rơi vào đầu tiểu nhi tử của ông ta.
Thật sự là chuyện cười lớn nhất thiên hạ!
Ánh mắt Hồng Lư tự khanh quay đầu nhìn ông ta tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Đậu thừa tướng nhận ra, sợ thân gia hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Đều là do nghịch tử tự ý làm bậy..."
Cùng lúc đó, Hồng Lư tự khanh hạ giọng, trong giọng nói đầy phấn khích vẫn xen lẫn chút ngại ngùng: "Thừa tướng, chỗ đó của nhi tử ngươi — thật sự có thể nhét được nhiều bảo vật như vậy sao?"
Đậu thừa tướng: "..."
Hồng Lư tự khanh ho khan một tiếng.
Ông ta đây không phải là... tò mò thôi sao.
Vẻ mặt Đậu thừa tướng lúc này giống như bị người ta hất cả lọ gia vị vào mặt, vừa chua chát, vừa ngọt ngào, vừa cay đắng, vừa mặn chát, lại vừa cay nồng, trông vô cùng buồn cười.
Nhưng mà, nếu bỏ qua chuyện căn nhà bị thiêu rụi là nhà mình...
Đậu thừa tướng cũng ho khan một tiếng, hạ giọng nói: "Chuyện này... ta cũng không rõ, nếu không phải hôm nay xảy ra chuyện này, ta thật sự không biết phía sau của tên nghịch tử kia lại... khụ, thiên phú dị bẩm như vậy."
Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy sự tiếc nuối trong mắt đối phương.
Đậu thừa tướng: Nhi tử ruột của mình, không thể lôi ra thử độ bền của lỗ hậu môn được.
Hồng Lư tự khanh: Đó là nhi tử của thừa tướng, nhi tử của thừa tướng, nhi tử của thừa tướng... (liên tục niệm trong lòng, tự nhắc nhở bản thân)
Bên kia, Hứa Yên Miểu đang hóng drama rất tập trung, căn bản không rảnh để ý đến thế giới bên ngoài.
【 Mẹ kiếp, vậy mà lại dùng lỗ hậu môn để mang trang sức châu báu ra ngoài, sau đó rửa sạch sẽ, rồi trực tiếp mang đi tặng kỹ nữ? 】
【 Sao lại có tên ngốc nghếch như vậy chứ, may mà kỹ nữ không biết chuyện này — chờ đã, ha ha ha ha ha ha ha, ta... ha ha ha ha ha ha ha... ta không được nữa rồi ha ha ha ha ha ha! 】
Đám người kia đồng loạt dựng thẳng tai lên.
Lại có dưa gì nữa! Vậy mà có thể khiến người như Hứa Yên Miểu cười đến mức này!