“Tiểu Chúc Chúc, tới!”Chân Tiểu Tiểu duỗi tay với tên ngốc ở bên cạnh, lập tức kéo hắn lên giáp đen của Tiểu Thấu Minh.
Quần áo thân trên của nam tử đã bị thiêu hủy, lộ ra tảng lớn vết thương do lửa gây ra, mà những miệng vết thương đó đang bốc khói nhàn nhạt, nhanh chóng khép lại.
Nhìn từ xa xa, bóng dáng nữ tử thướt tha như nụ hoa sen vừa nhú lên giữa dòng nước, trêu chọc lòng người, bóng dáng nam tử đĩnh bạt như tùng xanh dưới trời tuyết, vĩ ngạn đáng tin như núi cao.
“A a a a! Chân trưởng lão! Cố lên a!” Phòng Thiên Lăng bị một màn này kích động, nhịn không được lớn tiếng thét chói tai.
Thôi xong, chứng hoa si của đội trưởng càng thêm nghiêm trọng.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng chỉ có cô nương bím tóc màu cam lấy hết can đảm tiến lên, khẽ nói nhỏ bên tai Phòng Thiên Lăng.
“Thiên Lăng tỷ, nữ tử kia mới là Chân trưởng lão của Phi Long Quan, nam … hình như tên Chu Châu.”
Cái gì? Nguyên lai họ Chu?
Ngay lúc Phòng Thiên Lăng âm thầm khắc từng nét bút chữ Chu vào trong lòng, đại yêu giáp đen Khai quang kỳ đã rít gào ngự không bay lên, đánh tới con khỉ chết tiệt đang điên cuồng vẩy rượu ở phía xa!
Đập chết nó nha!
Thấy có tu sĩ vọt về phía mình, ánh mắt Thạch Hầu chợt lóe, lập tức bóp nát một cái pháp bảo ném thẳng vào mặt Chân Tiểu Tiểu.
Thoạt nhìn thứ vừa nổ mạnh, đích xác là chiếc roi phun lửa mà Phòng trưởng lão giới thiệu cho mình trong bảo tháp chín tầng một ngày trước, da mặt Chân Tiểu Tiểu run rẩy, không khỏi âm thầm đau xót thay Luyện Hỏa tiền bối.
Khó trách không tiếc mọi giá để con khỉ này nhanh chóng sinh ra đời sau cũng có được Thông Thiên Thần Nhãn, nhưng chịu tu sĩ thuần phục.
Nuôi dưỡng một vị tổ tông như thế ở trong núi, mặc là ai đều sẽ táo bạo.
Chẳng qua……
Chân Tiểu Tiểu nhíu mày ngưng mắt.
Thần thông Thông Thiên Nhãn, vì sao lại quan trọng với Cự Thần Tông đến vậy?
Không có nhiều thời gian tự hỏi, trước mặt đang có một cái roi rách nát lao tới, uy lực của pháp bảo đó khi tự bạo tương đương với một chiêu thú pháp của cường giả Khai quang đỉnh.
“Trốn!”
Đột nhiên dậm chân, Chân Tiểu Tiểu mệnh cá sấu yêu hơi hơi nghiêng người, né qua một kích đáng sợ này!
Oanh!
Ánh sáng hủy diệt khó khăn sượt qua bụng của cá sấu yêu, lập tức dừng ở lối vào Tiểu Động Thiên ở bờ bên kia suối nước!
Vang lớn chấn động khiến nhóm Ngự Ma Quân run như cầy sấy, cho dù hôm nay bọn họ không chết, nhưng nếu con khỉ phá bí cảnh của tông môn, mấy người bọn họ chỉ sợ cũng phải bị sư phụ và cha mẹ đánh chết khiếp.
Rốt cuộc trong Tiểu Động Thiên linh khí nồng đậm, sở hữu ưu thế tu luyện mà các tông môn cấp ba khác không thể bằng được, chính là căn cơ và chỗ dựa của toàn bộ Cự Thần Tông.
Nếu không phải Tông chủ đại nhân tự mình mở miệng, lầu các đã bị con khỉ nổ thành pháo hoa kia, quả quyết sẽ không mở cửa tiếp đãi người ngoài.
“Mau, bày trận, bảo hộ Chu sư huynh!”
Phòng Thiên Lăng ưỡn ngực, lấy ra khí thể vốn có của đội trưởng.
Ở Cự Thần Tông, chức trách lớn nhất của Ngự Ma Quân chính là tác chiến chống lại Thạch Hầu, bảo vệ thân thể, tính mạng và tài sản của những đệ tử khác.
Trong tay mỗi người các nàng đều được trang bị Lôi Thạch, sau khi kết thành trận pháp có thể xua đuổi con khỉ.
Thiên Lăng tỷ nha! Không phải nói tốt, tánh mạng của Chân trưởng lão mới quan trọng nhất sao?
Nghe Phòng Thiên Lăng hô lớn tên Chu Châu rồi ngự không bay lên, trên mặt các đội viên đồng loạt treo loại biểu tình khó có thể miêu tả.
Lúc này còn chưa tới một ngày, Lý sư huynh đáng thương hề hề, vẫn nằm trên giường hộc máu kia đã bị vứt bỏ một cách vô tình như vậy sao?
Thấy một kích của mình không thể thương tổn đến Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc, ánh mắt Thạch Hầu càng thêm điên cuồng. Nó linh hoạt bật nhảy giữa các núi đá và nhánh cây, không hề kích nổ pháp bảo thượng phẩm nữa mà nhanh chóng vẩy chất lỏng trong bầu rượu về phía hai người!
Chân Tiểu Tiểu hiểu rõ, một khi trên người dính rượu, sẽ phải lập tức đối mặt với kết cục bị thiêu sống.
“Ẩn Thân và Ác Mộng Tạo Ảnh!”
Trong lúc ra lệnh cho Tiểu Thấu Minh ẩn thân trốn tránh, Chân Tiểu Tiểu âm thầm điều khiển nó tiến hành công kích tinh thần Thạch Hầu.