Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 175: Trả Ta Pháp Tệ! Trả Ta Tự Do!



“Hôm nay, ta nhất định phải cướp được nhiệm vụ giặt quần áo! Lão tử đã giết cá sấu yêu giết tới tôn tử chúng nó một trăm ngày liên tiếp rồi, ta muốn giặt quần áo!”

Một nam tử mặc bộ quần áo sớm bị xé thành giẻ rách thê lương kêu to.

“Đừng nói giặt quần áo, cho dù là cọ bồn cầu đều được nha! Tên Đỗ Nhược Phi kia, hai ngày nay liên tục cướp được lệnh bài tẩy rửa, ta thật ghen tỵ a a a!”

Đại hán râu ria rậm rạp, hai mắt đỏ đậm, tiếng gào từng trận.

Đó là thật sự ghen ghét, vô số cường giả Ngưng khí tầng bảy tầng tám trợn trừng hai mắt đỏ ngầu, chen lấn vọt tới trước bảng, phanh phanh phanh cắm phi kiếm của mình lên trên nhiệm vụ lựa chọn.

Một khi hoàn thành chém giết trong mười canh giờ, sẽ có thể trở về chọn thêm nhiệm vụ phụ, miễn trừ nhiệm vụ giết cá sấu của mình ngày tiếp theo.

Chỉ tiếc số lượng nhiệm vụ phụ không nhiều lắm, cho nên ngày nào các đệ tử đứng đầu của Phi Long Quan cũng phải liều mạng tranh đoạt.

Tu sĩ Ngưng khí kỳ ngự không cuốn lên từng trận cuồng phong, thổi nàng lắc đông vẹo tây. Vố số tiếng hộc máu the thé chói tai càng khiến hai mắt Chân Tiểu Tiểu tối đen.

“Sư huynh, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Chân Tiểu Tiểu không khỏi gấp đến độ nhảy lên, cấp tốc túm lại tay áo của một nam tử đã nhận nhiệm vụ, cầm kiếm vội vàng đi giết cá sấu.

Vốn dĩ thời gian đã rất eo hẹp, có điều nam tử cúi đầu thì thấy Chân Tiểu Tiểu thật sự lạ mặt, trong lòng thương hại, nên bình ổn tâm tình, hai chân hạ xuống giải thích cho nàng.

“Mới tới? Đáng thương nha. Mấy năm nay, đích xác cũng có số ít đệ tử có linh căn, có thể nhìn thấy đại môn của Phi Long Quan mà bị hấp dẫn tiến vào.”



Bộ dáng của nam tử chẳng qua mới hai mươi ba hai mươi tư, trên mặt lại treo vẻ tang thương của một ông lão.

“Sáu năm trước, Quan chủ và các trưởng lão của tông ta đột nhiên đồng loạt biến mất trong một đêm, không lưu lại một câu di ngôn. Đồng thời, Bắc Sơn xảy ra thú loạn, lan ra cực rộng, Phi Long Quan ta vì không có cường giả Trúc cơ, Khai quang tọa trấn, nên nhanh chóng thất thủ. Từ đó về sau, chỉ có thể vào không thể ra, toàn bộ cương vực của tông môn đều bị cá sấu yêu chiếm đóng.”

“Sáu năm! Suốt sáu năm! Nơi này không có một người ra khỏi phong tỏa, cũng không biết thú loạn ở Bắc Sơn đã kết thúc chưa? Vì sao các tông môn tiếp giáp như Lạc Vũ Các, Phi Ưng Giản không phái ai tới cứu viện?”

“Hiện tại, dưới sự dẫn dắt của đại sư huynh Cữu Tử Mặc, chúng ta ngày ngày giết thú, một mình hắn khống chế bảo vật trấn tông Trúc Uyển, mới có thể miễn cưỡng tạo ra ảo cảnh, giành được hai canh giờ mỗi ngày để mọi người nghỉ ngơi, gian nan sinh tồn.”

Vỗ vỗ đầu Chân Tiểu Tiểu, nam tử nói lời thấm thía.

“Sư muội, không nên nhụt chí, tu sĩ chúng ta cần mài giũa bản thân trong nghịch cảnh. Luôn có một ngày, chúng ta sẽ tàn sát sạch sẽ cá sấu yêu trên núi này, dọn ra một con đường liên thông bên ngoài!”

Nói hết lời, nam tử lại lần nữa ngự không bay lên, hăng hái liều mạng lao tới khu vực tinh thú dày đặc nhất!

"Răng rắc" một tiếng.

Ngực Chân Tiểu Tiểu rạn nứt.

Tuy rằng chứng kiến đủ việc trước đó, nàng đã mơ hồ đoán được Phi Long Quan xảy ra vấn đề gì, chẳng qua lời chứng thật của nam tử tốt bụng kia, vẫn đẩy tâm tình nàng nhanh chóng rớt xuống đáy cốc!

Có vào không ra!



Bị nhốt ở chỗ này?!

Vậy Tiểu Chúc Chúc bị nước cuốn đi làm sao bây giờ?

Nhị cha bị người bắt cóc làm sao bây giờ?

Cữu Tử Mặc chết tiệt! Bắc Tam Tam chết tiệt! Không ngờ lại vô sỉ lừa gạt người thành thật như ta, thật sự là thiên lí bất dung, táng tận thiên lương!

Trả ta hai ngàn pháp tệ! Trả ta tự do cá nhân!

Tiếng rít gào khấp huyết vang vọng trong lòng Chân Tiểu Tiểu, lửa giận phừng phừng bốc cao.

“Ơ? Chân sư muội, ngươi còn đang ngẩn người gì thế? Không có công huân … không sống nổi nha! Như vậy đi, dù sao cũng là ta dẫn ngươi nhập môn, hiện tại ta lại giúp ngươi mở cửa sau, hôm nay chỉ cần ngươi giết được ba con … Không! Hai con cá sấu yêu Ngưng Khí tầng ba, sẽ cho ngươi hai mươi công huân, đủ đổi một bữa cơm, như thế nào?!”

Không biết sắp xui xẻo, Bắc Tam Tam ngự không lơ lửng trên đỉnh đầu Chân Tiểu Tiểu, vẻ mặt quan tâm.

Cơm?

Phi! Bản cô nãi nãi mới không cần cơm!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv