Văn Phòng Ẩn Hôn

Chương 32



Tan làm, hai người bọn họ lần lượt trở về trạng thái offline, không hẹn mà cùng đi thăm bà Kỷ, sau đó cùng nhau trở về nhà.

Sau khi thêm vân tay của cô vào khóa cửa, Đồ Tiểu Ninh vừa cởi giày vừa hỏi, “Anh đã đói chưa?”

Anh đứng đằng sau hỏi, “Em biết nấu cơm không?”

Đồ Tiểu Ninh chột dạ, “Không biết lắm, nhưng mà có thể đặt đồ ăn bên ngoài.”

“Bớt ăn mấy đồ không có dinh dưỡng đó đi.” Anh cởi giày xong đi vào phòng bếp.

Đồ Tiểu Ninh nhìn thấy anh mở tủ lạnh lấy rau và miếng thịt đông ra, sau đó anh đi vào phòng thay quần áo, lúc đi ra anh mặc một chiếc áo len mỏng màu xám và một cái quần thể thao rộng, trông rất thoải mái.

Trước khi vào phòng bếp anh liếc nhìn cô, “Em đi tắm trước đi.”

“Ừm.”

Đồ Tiểu Ninh đi tắm trước, hôm nay lúc đi tắm cô phát hiện có thêm một lọ sữa tắm không phải mùi bạc hà, cô cảm thấy lạ lùng, không biết anh đã mang vào từ lúc nào? Cô dùng thử, là mùi hoa nhài, vừa thơm mà lại không lạnh.

Tắm xong đi ra anh đã nấu xong rồi, Đồ Tiểu Ninh nhìn thấy 3 món mặn và 1 món canh không ngừng cảm thán: “Còn cái gì mà anh không biết làm không?”

Cô cúi người nhìn, Kỷ Dục Hằng có thể ngửi thấy mùi hoa nhài trên người cô, hơn nữa với tư thế của cô, cổ áo ngủ có chút rộng, ánh sáng vừa đủ nên anh nhìn không sót một cái gì, quẩn ngủ hơi ngắn, lộ ra đôi chân trắng nõn, không thể nói lên được cảm xúc của mình lúc này.

Đồ Tiểu Ninh còn chưa nhận thức được việc gì, luôn cảm thấy mình cũng nên làm thứ gì đó, “Tôi đi lấy đũa.”

Kỷ Dục Hằng nhìn thấy cô chạy vào trong bếp rồi lại chạy ra, chỉ im lặng rồi ngồi xuống.

“Anh vẫn luôn tự nấu tự ăn luôn à?” Đồ Tiểu Ninh ăn mấy món ăn mà anh nấu, mùi vị cũng không hề tệ.

“Thỉnh thoảng cũng đi tới nhà dì ăn cơm.” Anh gắp cánh gà cho cô.

“Hay là về sau khi tan làm thì đến nhà mẹ tôi ăn cơm.” Đồ Tiểu Ninh thấy anh cũng bận như thế, mà mỗi ngày còn phải về nhà nấu cơm nên cũng có chút ngại ngùng.

“Đừng làm phiền người lớn.”

“Không phiền đâu, dù sao thì họ cũng phải ăn cơm mà, thêm hai người chỉ thêm hai đôi đũa thôi mà.” Đồ Tiểu Ninh nói.

“Đừng coi tình yêu thương của cha mẹ là lẽ đương nhiên, lập gia đình rồi cũng dần dần học cách tự lập đi.”

Anh lại trở nên nghiêm túc, Đồ Tiểu Ninh cắn đũa không nói gì, nhưng mà ….

Cảm thấy yên tĩnh quá, Đồ Tiểu Ninh chuyển chủ đề, “Anh đã từng làm việc ở phố Wall bên Mỹ à?”

Kỷ Dục Hằng ngẩng đầu lên.

Đồ Tiểu Ninh giải thích, “Tôi nhìn thấy bức ảnh trên kệ trong phòng anh.”

“Tôi thực tập ở đó.” Anh kể sơ qua.

Nếu không phải vì sức khỏe của mẹ anh, thì anh đã ở lại bên đó rồi chứ? Đồ Tiểu Ninh nhìn anh chẳng ăn bao nhiêu thì cảm thấy thật kỳ lạ, lần trước ở nhà của cô anh rõ ràng ăn khá nhiều mà.

Ăn xong Đồ Tiểu Ninh chủ động đi rửa bát, “Để tôi rửa bát cho.”

Kỷ Dục Hằng cũng không từ chối, bảo cô tạp dề ở chỗ nào.

Đồ Tiểu theo lời nói của anh đã tìm thấy tạp dề, nhưng mà lại không thắt được dây ở phía sau, chỉ còn cách là đi nhờ anh giúp, anh đang trong phòng sách đọc sách, cô nhấp miệng đi tới, “Có thể buộc giúp tôi không?”

Kỷ Dục Hằng đặt sách xuống rồi giúp cô, Đồ Tiểu Ninh cảm nhận được thấy nhiệt độ của đầu ngón tay qua bộ đồ ngủ, cảm thấy những nơi anh chạm vào đều nóng lên.

“Xong rồi.”

“Cảm ơn.” Lời nói của cô có chút lắp bắp, cô chạy nhanh vào phòng bếp.

Cô đang xấu hổ sao? Nhưng mà người ta có làm gì đâu, cô xấu hổ cái gì chứ.

Cô vội vàng đi tìm dầu rửa bát, nhưng tìm mãi không thấy đâu, cuối cùng cô từ bỏ, tay đã ướt hết, cô chỉ còn cách gọi người giúp.



“Kỷ Dục Hằng.”

Trong giây lát, anh cầm quyển sách qua đó.

“Dầu rửa bát ở đâu thế?”

Kỷ Dục Hằng nhìn chai phía trước đã dùng hết mà anh chưa lấy chai mới ra, vì thế cô tìm không thấy.

Đi đến phía sau cô, anh mở tủ phía trên đầu cô tìm dầu rửa bát, chợt phát hiện gian bếp nhỏ nên cô cũng bị thu nhỏ lại trong không gian giữa anh và tủ đựng đồ, ngực anh áp sát vào lưng cô.

Đồ Tiểu Ninh cũng chăm chú nhìn động tác của anh, đột nhiên nhìn thấy 3 chữ dầu rửa bát ở trước mặt, liền kiễng mũi chân vươn tay ra lấy, “Ồ chẳng phải nó nằm đây sao?” Cô cầm lấy chai dầu rửa bát nói với anh, quay người lại mới phát hiện hai người đang đứng rất gần nhau.

Đôi mắt anh đen như mực, sâu như thể có thể hút cô vào trong, hơi thở gấp gáp khiến suy nghĩ của cô rối tung hết lên, cô đang chuẩn bị nói thì anh đã cúi đầu xuống. Đồ Tiểu Ninh trong lòng xao xuyến, anh đang hôn cô.

Không hề hời hợt mà mà trực tiếp cậy môi đi sâu vào trong, cô thậm chí còn cảm thấy được cảm giác ướt át, còn thấy cả nhiệt độ nóng bỏng của anh và đầu lưỡi của anh đang siết chặt.

Đầu của cô giống như núi lửa đang phun trào, chỉ cảm thấy mình bị anh ngày càng đẩy về phía sau, dừng lại ở trước bể cá, xung quanh cô toàn mùi hương của anh, cô cảm thấy mình muốn nghẹt thở, nụ hôn lại càng sâu hơn khiến cô tê dại.

Cô bị thành hồ chạm vào hơi cô đau, cô đưa tay lên bộ ngực rắn chắc của anh, hơi phát ra âm thanh vì đau.

Lúc này anh mới từ từ dừng lại, siết môi cô cũng không còn chặt nữa và cuối cùng cũng rời khỏi môi cô.

Đồ Tiểu Ninh đối mặt với khuôn mặt thanh tú không chút xao động của anh thì không biết nói gì.

“Rửa đi.” Anh vẫn bình tĩnh như coi như chưa xảy ra chuyện gì.

Hai bên má của Đồ Tiểu Ninh nóng lên, biết lúc này mặt mình nhất định đỏ giống quả cà chua cho mà xem, rõ ràng anh là người gây ra chuyện này mà lại coi như chưa xảy ra chuyện gì.

“Anh tránh ra đi.” Cô muốn quay người lại mà bị anh ngăn lại, không nói được câu gì.

Anh nhường đường cho cô.

Đồ Tiểu Ninh quay người lại mở vòi nước tiếp tục rửa bát, nghe thấy tiếng bước chân rời đi của anh, cô thấy người cô nóng như đang sốt vậy, cô và anh đã hôn nhau rồi, có cảm giác gì? Rất tuyệt, kể cả là kĩ thuật hôn hay cảm giác, đều rất tuyệt.

Quả nhiên, mỹ nam có khác, nhưng tại sao anh lại hôn cô? Bởi vì họ là vợ chồng, phải từ từ vun vén cho mối quan hệ sao?

Rửa bát xong mà mặt của Đồ Tiểu Ninh vẫn còn nóng, đã hôn rồi, thì sẽ làm gì tiếp theo? Tốt hơn hết cô nên dùng nước lạnh rửa mặt để cho bớt nóng.

Cô đi vào mở cửa nhà tắm, đứng hình trong giây lát.

Kỷ Dục Hằng đã ở trong đó từ lúc nào? Anh lại không khóa cửa, lúc này anh đang cởi áo quay người lại nhìn cô, bộ ngực cường tráng của anh lộ ra hết, Đồ Tiểu Ninh đã nhìn thấy cơ ngực săn chắc của anh, cũng như cơ bụng 8 múi cường tráng và đường cong rõ nét.

Anh cũng không thấy khó chịu gì khi bị cô nhìn thấy hết, anh chỉ đứng nhìn chằm chằm cô.

Hoóc- môn tuyến thượng thận của Đồ Tiểu Ninh đột nhiên lại tăng vọt, “Em, ờm, sao anh lại không khóa cửa?” Sau một hồi lâu, cô lắp bắp nói.

Kỷ Dục Hằng cười, “Có gì đâu mà phải khóa, chúng ta không phải vợ chồng sao.” Sau đó anh cởi hết quần áo ở trên người, xoay người lấy khăn tắm.

Đồ Tiểu Ninh nhìn thấy rõ xương cánh bướm trên lưng và phần eo.

Đồ Tiểu Ninh vội vàng đóng cửa đi ra, đi thẳng vào phòng.

Anh ấy còn là người nữa không vậy? Dáng đẹp quá vậy.

Trước đây không biết cô nghe ở đâu nói con trai mà có vòng eo và xương cánh bướm rõ, thì đều là soái ca, lúc ấy cô còn không tin, nhưng bây giờ thì cô tin rồi.

Anh vừa nói họ là vợ chồng, liệu tối nay có phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng không đây?

Đồ Tiểu Ninh lăn qua lăn lại chăn trên giường, lần đầu thì có thể tránh còn những lần sau chưa chắc đã tránh được, đã kết hôn rồi thì sớm muộn gì cũng xảy ra thôi, đơn giản là chết sớm siêu thoát sớm thôi, hơn nữa cô cũng có thiệt gì đâu.

Cô vùi mình trong chăn, cũng không đóng cửa, đã chuẩn bị sẵn tinh thần không sợ chết rồi.

Không lâu sau cửa nhà tắm mở ra, Đồ Tiểu Ninh đợi một lát rồi ló đầu ra, không thấy động tĩnh gì, vừa mới định đứng dậy lại thì thấy anh đang đứng ở cửa phòng cô.

Đồ Tiểu Ninh nằm xuống như thể đã làm sai điều gì, cô nhắm chặt mắt, nắm chặt chăn, chờ bị làm thịt.



Anh không vào, chỉ nói, “Nghỉ sớm đi.” Sau đó đóng cửa phòng lại.

Đồ Tiểu Ninh bỏ chăn ra, nhìn vào cánh cửa đã đóng chặt, cảm thấy tim có chút loạn nhịp.

Tiếng tin nhắn Wechat vang lên, là Lăng Duy Y.

OV1 của Tề gia: [Đêm qua hai người tình hình thế nào?]

Quả chanh nhiều C: [Bọn tớ ngủ phòng riêng.]

OV1 của Tề gia: [Cái gì?!!!]

Lăng Duy Y không thể kiềm chế được nữa nên gửi voice chat.

“Hai người có phải thực sự kết hôn không vậy?”

Đồ Tiểu Ninh xoa chán, “Đúng vậy.”

“Kết hôn thật rồi mà hai người ai vẫn ở phòng của người đó sao?” Lăng Duy Y chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, “Đồ Tiểu Ninh, nếu đổi thành người phụ nữ khác thì đã sớm lao vào chồng cậu như sói đói rồi, vậy mà cậu vẫn giả vờ dè dặt như một cô gái mười bảy mười tám tuổi à?”

“Chủ động quá có vẻ như tớ đang thèm khát lắm vậy.”

“Cô gái à, cậu cũng đã 27 rồi! Thèm khát cũng là chuyện bình thường.” Lăng Duy Y bị tức chết, “Vậy tối nay thì sao? Tối nay hai người ngủ cùng nhau rồi chứ.”

Đồ Tiểu Ninh làm cô ấy thất vọng rồi, “Vẫn ngủ khác phòng.”

“Trời ơi.” Lăng Duy Y tỏ vẻ sửng sốt, “Chồng cậu lẽ nào trông thì được mà lại dùng không được à?”

“Hả?”

“Thì là chuyện ấy ấy, anh ấy không có vấn đề gì chứ.”

“….”

Lăng Duy Y phân tích cho cô, “Theo lý mà nói, ở độ tuổi tràn đầy khí thế như này, một người đàn ông bình thường chỉ cần ở chung phòng với một người phụ nữ, làm sao mà không xảy ra chuyện gì cho được? Huống hồ bây giờ các cậu còn đang là vợ chồng hợp pháp, hoặc là anh ấy không bình thường, hoặc là cậu không có sức hấp dẫn.”

Đồ Tiểu Ninh theo bản năng nhìn bộ đồ ngủ của mình, quả thật là không có ngực, cũng không có mông luôn, nhưng tại sao vừa rồi anh lại hôn cô? Hay là sau khi hôn xong càng cảm thấy không hợp khẩu vị?

“Vì thế nói quan hệ trước hôn nhân cũng quan trọng đấy chứ, ít nhất có thể kiểm tra xem người bạn đời của mình có bình thường hay không, nếu không thì hạnh phúc cả đời sẽ bị hủy hoại mất, hoặc là vẫn còn một khả năng.” Lăng Duy Y lại nghiêm túc.

“Cái gì?”

“Chồng cậu là gay, tìm một người phụ nữ để kết hôn thôi chứ thực ra là đã có chân ái rồi.” Lăng Duy Y nói càng nói càng hăng say “Cậu xem mấy người come out đi, ai mà chẳng phải mấy anh chàng đẹp trai chứ?”

Đồ Tiểu Ninh cảm thấy cô càng nói càng thái quá, “Tớ biết anh ấy từ hồi cấp hai.”

“Chả có tác dụng gì cả, cậu cũng có biết được thiên hướng tính dục của anh ta đâu.”

Môi của Đồ Tiểu Ninh vẫn còn hơi ấm của anh, nhớ lại nụ hôn vừa rồi mặt cô lại đỏ lên, cô bác bỏ, “Dù sao chắc chắn không phải là gay.”

“Vậy gì chỗ kia có vấn đề.”

Đồ Tiểu Ninh mặc kệ cô ấy, giọng nói của Lăng Duy Y lại vang lên, “Đồ Tiểu Ninh, tớ làm sao lại cứ có cảm giác cậu quá thẹn thùng nhỉ? Đều là người lớn cả rồi, hơn nữa thời đại học cậu cũng không phải là chưa từng có bạn trai, cũng coi như là đã có kinh nghiệm rồi.”

Đồ Tiểu Ninh ho một tiếng, “Không có.”

Lăng Duy Y ngạc nhiên, “Không phải chứ? Lục Tư Tĩnh trong 3 năm ấy chưa từng chạm vào cậu lần nào sao?”

Mặc dù họ thân thiết nhưng trong trường đại học họ lại không nói những chủ đề riêng tư như vậy.

“Tớ mỗi lần hẹn hò đều về kí túc xá trước lúc tắt đèn, cậu không phải là không biết.”

“Tớ biết, chỉ là tớ nghĩ…….” Lăng Duy Y đột nhiên có chút kính nể sự tử tế của Lục Tư Tĩnh, cô ấy lại thắc mắc hỏi, “Vì thế đến bây giờ cậu vẫn nguyên đai nguyên kiện á?”

Đồ Tiểu Ninh vùi đầu vào chăn, lấy tay vẽ đi vẽ lại trên chăn, nói nhỏ tới mức cảm tưởng như không nghe thấy tiếng “ừ.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv