Văn Phòng Ẩn Hôn

Chương 124



Tiếp cận được VG thật sự là một điểm đột phá, Kỷ Dục Hằng nhanh chóng đi đến tổng bộ, từ trên xuống dưới tổng bộ đều vô cùng xem trọng chuyện này, lãnh đạo cấp cao đích thân đến hỏi, cũng sắp xếp tất cả những bộ phận liên quan đắc lực phối hợp cho sự liên kết này, hỗ trợ để đưa ra một phương án tối ưu nhất, yêu cầu của tổng bộ là: tranh thủ thời cơ, toàn lực ứng phó.

Sau vụ này Đồ Tiểu Ninh ở DR trở nên rất hot, ai cũng không ngờ được, người đầu tiên đánh được vào VG lại là một nhân viên hợp đồng, đám người ở chi nhánh ngân hàng cũng phải kinh ngạc không nói nên lời.

Triệu Phương Cương cũng liên tục khen ngợi: “Tiểu Đồ, đồ đệ của Nhiêu Tĩnh như em sắp xuất sư được rồi, em còn có dã tâm lớn hơn chị ấy luôn đó, không ho he gì đã đi đánh vào cái cây rụng tiền như VG rồi, lúc mấu chốt này mà em mèo mù vớ cá rán, còn trẻ mà tiền đồ vô lượng rồi.”

“Em chỉ là may mắn tìm được một con đường để liên hệ thôi, mọi chuyện thật sự vẫn là dựa vào lão đại, với lại cũng chỉ là bàn bạc bước đầu, các ngân hàng khác cũng đã sớm đã can thiệp rồi, cạnh tranh khốc liệt, có thành công được hay không còn chưa biết được.” Thật ra trong lòng Đồ Tiểu Ninh vẫn còn rất lo lắng.

Từ lúc đàm phán với Hạ Minh Duệ xong, Kỷ Dục Hằng dường như đều ở lại văn phòng tổng bộ làm việc, lập phương án tài chính cho VG là vô cùng cấp thiết, ngày nào còn chưa xong Đồ Tiểu Ninh cũng chưa yên tâm nổi, Hạ Minh Duệ nói chuyện cũng luôn giữ đường lui, các ngân hàng thì luôn nhìn chằm chằm vào chiếc bánh ngọt lớn này mà không chịu buông, hiện tại DR cũng chỉ là có được tấm ve vào cửa của trận thi đấu thể thao mà thôi, có thể thật sự hợp tác được hay không còn phải vượt qua tầng tầng lớp lớp trạm kiểm soát, hiền giờ ngoài việc cầu trời phù hộ ra, cô cũng chỉ có thể hi vọng xa vời ở Cảnh Niệm Nhất thôi.

Nói đến Cảnh Niệm Nhất, hôm đó đưa cô ấy lên Lăng Sơn, cô ấy thật sự mời pháp sư làm lễ cầu siêu, Đồ Tiểu Ninh cảm thấy đây là việc riêng của người ta nên không đứng lại gần, chỉ thấy mờ mờ ở trên kinh văn viết hai chữ vong nhi, còn có dáng vẻ Cảnh Niệm Nhất gầy gò chắp tay trước ngực quỳ lạy, vẻ mặt cô ấy ảm đạm, khóe mắt có nước mắt.

Lúc đó nhìn thấy từng đợt khói hương nghi ngút lượn lờ, Đồ Tiểu Ninh đột nhiên liền loáng thoáng hiểu ra điều gì đó.

Nguyên Kiều nghe thấy Đồ Tiểu Ninh được khen ngợi thì đột nhiên đứng dậy hỏi Triệu Phương Cương: “Anh Triệu, vậy đến bao giờ em mới bắt đầu được học marketing?”

Triệu Phương Cương đặt biên lai khoản vay mới điền xong lên bàn, nói với cô ta: “Cầm cái này làm đi.”

Nguyên Kiều không cam tâm đi qua: “Anh Triệu, cho vay em cũng làm qua rồi, em cảm thấy chẳng học được cái gì.”

Triệu Phương Cương vừa nghe thấy thì giật biên lai mượn tiền mình vừa điền xong về xé bỏ, lại lấy một biên lai mới tinh đưa lại cho cô ta: “Vậy cô tự mình điền một cái đi.” Lại đẩy hợp đồng mua bán cho vay đưa cho cô ta: “Không được bắt chước theo, cứ nhìn hợp đồng hiện tại rồi viết một phần cho tôi.

Nguyên Kiều sửng sốt: “Em…..”

Triệu Phương Cương trợn mắt: “Không phải cô cảm thấy cho vay không học được gì sao?”

Nguyên Kiều cụp mắt xuống.

“Còn chưa học đi được đã muốn chạy, tất cả người mới đều phải bắt đầu từ những thứ cơ bản, cô mới đến bao lâu đã muốn một bước lên trời học marketing rồi, trước tiên phải hiểu thấu đáo nghiệp vụ đã rồi bàn tiếp.” Triệu Phương Cương giọng điệu nghiêm khắc.

Trong lòng Nguyên Kiều không phục, bật lại: “Vậy Đồ Tiểu Ninh kia tại sao lại được đi tiếp thị? Một nhân viên chính thức như em còn không bằng một người nhân viên hợp đồng hay sao?”

Tiếng bấm bàn phím liên tiếp bỗng dưng ngừng lại, Triệu Phương Cương liếc nhìn về phía Đồ Tiểu Ninh, thấy cô đang buồn bực gục đầu dưới bàn làm việc, sắc mặt anh ấy cũng trở nên lạnh lẽo.

“Nguyên Kiều, bộ phận chúng ta là một chỉnh thể, là chiến hữu kề vai sát cánh đồng hành cùng nhau, tất cả mọi người đều bình đẳng, tôi không cần biết ở bộ phận cũ cô như thế nào, nếu như cô đã đến chi nhánh của chúng tôi thì phải hòa nhập với văn hóa của đoàn đội của chúng tôi, bớt nhắc đến mấy chuyện mang đến bầu không khí không tốt lành gì ở bộ phận cũ ở đây, nếu như cô còn có suy nghĩ như vậy nữa tôi sẽ nói với lão đại, nhanh chóng trả cô quay về bộ phận nhân sự đó có tin không?”

Nguyên Kiều cắn môi không nói, một lúc sau lại mạnh miệng: “Nhưng cô ta có thể làm, em cũng có thể làm.”

Triệu Phương Cương cảm thấy trẻ con không thể dạy nổi, gõ gõ cái bút đang cầm trên tay xuống bàn: “Đợi cô chịu khổ đủ được như Đồ Tiểu Ninh, hẵng đến nói mấy lời này với tôi.” Sau đó ném một chồng bảng biểu báo cáo tài vụ của doanh nghiệp cho cô ta: “Nhập hết chỗ này vào hệ thống cho tôi.”

Nguyên Kiều vẻ mặt không vui quay về chỗ, lúc đi ngang qua chỗ Đồ Tiểu Ninh còn không phục mà lườm cô một cái.

Đồ Tiểu Ninh không thèm để ý đến cô ta, tiếp tục miệt mài viết báo cáo, Nguyên Kiều nhập bảng biểu vào hệ thống tín dụng ngân hàng một lúc, nghĩ lại vẫn thấy tức, thế là lấy điện thoại ra đăng vào nhóm weibo của đồng nghiệp ở bộ phận cũ.

Nguyên Kiều: “Các cậu vẫn chưa biết phải không? Đồ Tiểu Ninh người ta chuyển bộ phận xong giỏi lắm, không chỉ quyến rũ khách hàng giàu có, còn lừa đám đồng nghiệp nam trong văn phòng xoay vòng vòng, cái gì cũng thiên vị cô ta, nói không chừng còn lén lút quyến rũ Kỷ tổng nữa cũng nên, ai mà biết được hai người đi tiếp thị với nhau cô nam quả nữ, có làm cái gì hay không.”

Đồng nghệp A: “Thật á? Đồ Tiểu Ninh trước kia nhìn cũng nho nhã yếu đuối, không ngờ là loại người như vậy.”

Nguyên Kiều: “Bộ phận hiện giờ dương thịnh âm suy, cô ta rất hưởng thụ cảm giác được đám đàn ông vây quanh che chở, giả bộ yếu đuối, chính là một con trà xanh.”



Đồng nghiệp B: “Kỷ Tổng chẳng phải là đã đính hôn rồi sao? Hơn nữa anh ấy rất chính trực, chắc là sẽ không cùng nhân viên cấp dưới làm ra chuyện gì mờ ám đâu.”

Nguyên Kiều: “Ai nói vậy, vậy trước kia người ta không phải là vướng vào tin đồn tình ái với nữ nhân viên cấp dưới hay sao? Bây giờ người cũ đi rồi lại tìm một người thay thế cũng không phải không có khả năng, đàn ông một khi đã ngồi vào vị trí này, không có mấy người có thể trụ được cám dỗ đâu, hơn nữa anh ta được ôm ấp yêu thương cũng không thua thiệt gì.”

Đồng nghiệp C: “Vậy thì đúng là không nhìn ra được Đồ Tiểu Ninh này, chỉ là cô ta có thể tiếp thị được đến VG cũng thật đúng là giỏi thật.”

Nguyên Kiều: “Ai mà biết có phải lại lại dẫm lên vai ai hay không, tìm phú nhị đại nào đó mở đường, nếu như một nhân viên hợp đồng có năng lực đến như vậy, không phải là sớm đã có thể chuyển thành chính thức rồi sao? Còn phải đợi đến tận bây giờ?”

Đám đồng nghiệp im lặng một lúc, cô ta lại đánh chữ.

Nguyên Kiều: “Dù sao thì cô ta cũng có cấp bậc cao hơn, còn ỷ vào bản thân vào bộ phận sớm hơn mà làm mình làm mẩy đây.”

Đồng nghiệp A: “Hở? Đều là động nghiệp cũ, không đến mức đó chứ?”

Nguyên Kiều: “Cô ta đạo đức giả lắm, bây giờ chỉ để ý đến người có lợi cho mình thôi, còn nữa, chắc là bởi vì tôi được chuyển chính thức sớm hơn cô ta, cho nên trong lòng cô ta không thoải mái.”

Đồng nghiệp D: “Việc chuyển chính thức này ngân hàng đều là chọn người ưu tú, xem công trạng, thành tích thật của cô bày ra đó, tóm lại là không giống với việc dựa vào người khác để lên cao như cô ta, lãnh đạo ngân hàng cũng không phải không biết nhìn.”

Nguyên Kiều: “Trước kia còn ở bộ phận kinh doanh cô ta đã từng âm thầm cướp khách của tôi, ỷ mình vào sớm hơn mà chèn ép tôi, bây giờ lại ở một cái bộ phận khác, cô ta bời vì đố kị mà ngày càng táo tợn hơn.”

Đồng nghiệp B: “Quan điểm không giống nhau không cần phải cố gắng hòa hợp, sự ưu tú của cô mọi người đều quá rõ rồi, không thì làm sao mà nhanh như vậy có thể chuyển chính thức, lại còn được điều tới dưới trướng Kỷ tổng, cứ kệ cho cô ta đi con đường gian nan của cô ta đi.”

Lúc này Nguyên Kiều mới thỏa mãn buông điện thoại xuống, nghe thấy tiếng đánh máy tính của Đồ Tiểu Ninh, nhưng chỉ cảm thấy chói tai.

Đến tuần thứ hai từ khi Kỷ Dục Hằng đi đến tổng bộ, Đồ Tiểu Ninh nhận được tin nhắn WeChat anh gửi.

“Phương án bước đầu thông qua rồi, chờ đợi chuẩn bị hợp tác.”

Thời khắc đó Đồ Tiểu Ninh nước mắt lưng tròng, cô trả lời mấy từ: “Đợi anh chiến thắng trở về.”

Bầu trời vẫn xanh thắm như trước, nhưng nhưng bọn họ vẫn còn phải tiếp tục bước đi.

Kỷ Dục Hằng vừa mới bắt được miếng thị béo ngậy VG, người trong giới đều cho rằng như thế là đủ rồi, cũng cảm phục trước năng lực hơn người của anh, nhiều ngân hàng cũng không ngồi yên nổi nữa, lần lượt tung ra cành ô liu bắt đầu nghĩ mọi cách lôi kéo cái cây gậy như ý là anh, DR cũng thấy được nguy cơ, lãnh đạo cấp cao ở tổng bộ đích thân mời anh đến phòng làm việc gặp mặt, muốn tìm hiểu kỹ hơn về ý định với kế hoạch nghề nghiệp sắp tới của anh.

Lãnh đạo tổng bộ: “Lần này đánh được vào VG không thể thiếu công lao của cậu, cậu tuổi trẻ có triển vọng, tương lai sắp tới ở trong tầm tay.”

Kỷ Dục Hằng: “Lãnh đạo quá khen, lần này đánh được vào VG cũng không hẳn là nhờ tôi, nếu như không có người cấp dưới xông về phía trước, sợ là sớm đã tuột mất cơ hội rồi.”

“Đúng vậy, chuyện này cậu không nói tôi còn muốn hỏi đây, lần này quả thật là nhờ có cô ấy mới có thể xúc tiến hợp tác thành công, là một nhân tài đáng được bồi dưỡng, gọi là Đồ gì nhỉ?”

“Đồ Tiểu Ninh.”

“Không ngờ khởi đầu của lần hợp tác với VG này lại là bắt đầu từ một quản lý dịch vụ khách hàng chưa chính thức, nghe nói để nối được đường này còn bị thương?”

“Vâng.”

“Một người con gái, cũng không dễ dàng gì, DR trước giờ vẫn luôn rất nghiêm khắc trong cơ chế tuyển người, nhưng chúng ta phải tùy việc mà xét, một quản lý dịch vụ khách hàng xuất sắc như vậy, nếu như không được trọng dụng thì DR chúng ta cũng có hơi hà khắc quá rồi, chúng ta là một ngân hàng quý trọng người tài, tạo cơ hội cho những người xuất chúng, cô ấy nhậm chức được mấy năm rồi?”

“Bốn năm.”



Lãnh đạo đẩy đẩy kính mắt, cầm máy lên gửi tin vào tuyến nội bộ nguồn nhân lực: “Gửi tư liệu về Đồ Tiểu Ninh ở ngân hàng chi nhánh thành phố C vào email cho tôi.”

Đồ Tiểu Ninh đột nhiên bị gọi đến bộ phận nhân sự ở ngân hàng chi nhánh, lúc cô bước vào văn phòng, tổng giám đốc nhân sự cười ha ha mời cô ngồi.

“Tiểu Đồ, lâu rồi không gặp, lần trước gặp mặt còn là khi cô được điều đến chi nhánh mở rộng, tôi cũng xem như là nhìn cô từng bước trưởng thành.”

Đột nhiên bị gọi lên đây, Đồ Tiểu Ninh trong lòng vẫn luôn cảm thấy lo lắng, cô hơi lo lắng mà không dám ngồi xuống: “Lý tổng, vậy hôm nay anh tìm tôi là?”

Lý tổng lấy một chiếc thẻ tên từ trên bàn đưa đến trước mặt cô.

“Từ giờ đây chính là thẻ tên của cô, Tiểu Đồ, chúc mừng cô chính thức gia nhập DR, từ giờ cô cũng giống như mọi người rồi.”

Đồ Tiểu Ninh đứng im tại chỗ, nhìn tấm bảng tên đột nhiên tới này.

Người đối diện vẫn còn nói: “Vốn dĩ chính sách chuyển chính thức của ngân hàng là rất nghiêm khắc, tổng bộ mấy năm mới đẩy một hai người lên, đầu năm nay mới chuyển 2 người, theo lý mà nói lần tiếp theo ít nhất cũng cần phải đợi 4 năm nữa, nhưng do bản thân cô nỗ lực không chịu thua kém, tiếp thị đến cả doanh nghiệp quốc tế nổi tiếng VG mà đến tổng bộ nhiều năm liền đều không thể đánh vào được, bên trên rất xem trọng cô, hệ thống lại công lao từ trước đến nay của cô cho nên đặc biệt phê duyệt cho cô chuyển làm chính thức, đã làm theo trình tự rồi, hai hôm nữa là có thể ký hợp đồng chính thức.”

Tầm mắt Đồ Tiểu Ninh bắt đầu mơ hồ, thật lâu cũng không dám tin, thẻ tên, là thẻ tên mà cô vẫn luôn tha thiết mơ ước từ trước đến giờ.

Cũng không biết bản thân đã nhận nó như thế nào, lúc tấm thẻ tên nhỏ nhỏ kia nằm trong lòng bàn tay cô, cô lại cảm thấy nó nặng vô cùng, bốn năm, bốn năm khóc có, cười có, hoang mang có, vấp ngã cũng có, cuối cùng cũng đổi lấy được giờ khắc này.

“Cô cũng phải cảm ơn Kỷ tổng của các cô, chuyện cô chuyển chính thức trước đó cậu ấy cũng tốn không ít tâm tư, sau này phải cố gắng cùng cậu ấy tranh thiên hạ, cậu ấy là một lãnh đạo tốt, sau này, tiền đồ vô cùng rộng mở.”

Bên tai vẫn văng vẳng giọng nói của giám đốc nhân sự, con số trên thẻ tên của Đồ Tiểu Ninh sớm đã dính đầy nước mắt.

Lúc đi vội vàng, Kỷ Dục Hằng bắt taxi đến sân bay, từ thành phố A trở về cũng bắt taxi về nhà.

Đã rất muộn rồi, người anh dính đầy bụi bặm đường xa mà xuống xe, lấy hành lý đi về hướng tiểu khu, lại nhìn thấy bóng dáng của Đồ Tiểu Ninh, cô cũng đang đi về phía anh.

Bước chân không khỏi nhanh hơn, nhưng nhịp bước của cô còn nhanh hơn anh, mãi cho đến khi nhào vào trong ngực anh.

“Dục Hằng.”

Vali hành lý bị ném sang một bên, Kỷ Dục Hằng ôm chặt lấy cô, chiếc áo khoác gió dài màu đen ôm trọn lấy cô.

“Sao lại chạy ra đây làm gì?”

“Nhớ anh, rất nhớ anh.” Cô ôm chặt anh, hai tay không hề có ý định buông lỏng.

Anh hôn lên trán cô: “Bên ngoài lạnh, về nhà trước đã.”

Nhưng Đồ Tiểu Ninh lại không chịu đi, lưu luyến thời khắc yên bình chỉ thuộc về hai người họ.

Kỷ Dục Hằng cũng không động đậy nữa, cứ ôm lấy cô như vậy, cho cô làm ổ trong ngực mình.

Đêm khuya yên tĩnh, hai người đứng lặng im hồi lâu dưới ánh đèn đường màu vàng ấm, bóng dáng dài chồng lên nhau, trong màn đêm vắng lặng lại tỏa ra bầu không khí lưu luyến bịn rịn dịu dàng.

Bên tai vọng đến giọng nói trầm ổn trong veo trước sau như một của anh, dường như vĩnh viễn là động lực lớn nhất của cô.

“Em đã chứng minh được bản thân có thể đi được con đường này, quản lý Đồ, hoan nghênh em chính thức gia nhập đoàn đội của anh, từ hôm nay trở đi em chính là phụ tác đắc lực của anh.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv