CHƯƠNG 58: BÁT TINH CHIẾN GIẢ
“Xếp thứ nhất: Liễu Thiên Minh. Ban thưởng: Hoàng giai cao cấp chiến kỹ bất kì. Hoàng bảo tứ phẩm chiến bảo. 10 Hạ phẩm linh thạch. Nhị phẩm đan dược 2 viên!”
“Xếp thứ hai: Nguyệt Long. Ban thưởng: Hoàng giai trung cấp chiến kỹ. Hoàng bảo tam phẩm chiến bảo. 5 Hạ phẩm linh thạch. Nhị phẩm đan dược 1 viên!”
“Xếp thứ ba: Nguyệt Vương. Ban thưởng: Hoàng giai trung cấp chiến kỹ. Hoàng bảo tam phẩm chiến bảo!”
“Xếp thứ tư: Lôi Dương. Ban thưởng: ...!”
“Xếp thứ năm: Nguyệt Thu. Ban thưởng: ...!”
“Xếp thứ sáu: Hồng Thiên Kim. Ban thưởng: ...!”
“Xếp thứ bảy: Nguyệt Tiếu. Ban thưởng: ...!”
“Xếp thứ tám: Hàn Băng Tâm. Ban thưởng: ...!”
“Xếp thứ chín: Liễu Ngọc Như. Ban thưởng: ...!”
“Xếp thứ mười: Liễu Hạ Vũ. Ban thưởng: ...!”
Sau khi kiểm kê xong điểm tích tích lũy, thanh niên này công bố thứ hạng của những người vượt qua vòng hai.
...
“Tất cả các thí sinh về tĩnh dưỡng, 3 ngày sau quay lại bắt đầu tổ chức vòng 3!!!” Thanh niên này nói thêm.
Tất cả các đại gia tộc, tiểu gia tộc trên Thanh Thủy trấn đều tất tả đi về để dưỡng thương và chuẩn bị thêm cho vòng sau.
Ở bên phía tiểu gia tộc đều đã bị loại gần hết. Các trưởng bối của các tiểu gia tộc đều thở dài ngao ngán đi về, chỉ có Bùi gia đỡ hơn vì có thành viên là Bùi Hoàng Lâm vào được vòng hai nhưng mới vừa lúc nãy thấy Hoàng Lâm bước ra với tấm thân tàn ma dại với số điểm ít ỏi cũng không tránh được có chút khổ não. Có lẽ mừng nhất là Hàn gia vì có Hàn Băng Tâm lọt vô được top 10. Chỉ cần nằm trong top 10 là có thể gia nhập Học Viện Hoàng Gia, thành tích vòng sau cũng không quan trọng nữa.
Các đại gia tộc thì không được thế, sau khi hậu bối kể lại sự việc trong Tứ Gia Lâm với bảng xếp hạng mọi người đều hướng ánh mắt ghen ghét lên Liễu gia. Cứ tưởng bên Liễu gia sẽ vui mừng nhưng kì quái là sắc mặt của đám người Liễu gia lại xám đen vô cùng khó coi.
Tam đại gia tộc còn lại mộng bức không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cũng không tiện hỏi. Nhưng cũng có người nhịn không được mà hỏi:
“Tại sao Liểu Thiên Minh đứng thứ nhất vòng hai mà các vị buồn vậy? Hay các vị buồn vì hai vị công tử và tiểu thư đạt vị trí không cao. Không sao chỉ cần một người ở vị trí thứ nhất là đủ để chứng minh vị chí của gia tộc rồi!!!” Một tên trưởng lão Bùi gia nịnh nọt nói.
“Đúng vậy, đúng vậy!!!” Những tên thành viên các tiểu gia tộc ra sức nịnh nọt Liễu gia vì nếu được đại gia tộc chiếu cố thì việc làm ăn trong trấn sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Với lại Liễu Thiên Minh mới 14 tuổi đã là Chiến Sư thì xứng đáng để bọn họ hạ thấp mình.
“Nhắc mới để ý tên Liễu Thiên Minh đi đâu rồi?”
Mặt đám người Liễu Gia xám đen lại đang cay thì chớ, bọn tiểu gia tộc lại chạm tới đáy nổi đau. Đang trong cơn tức giận, một trưởng lão nhất tinh Chiến Linh bên Liễu gia vung bàn tay đập xuống tên tiểu gia tộc đang nịnh nọt. Tên Chiến Sư không hiểu chuyện gì xảy ra sợ hãi vận hết chiến khí toàn thân ra phòng thủ khuôn mặt trắng bệch sợ hãi chờ đợi tử vong đến gần.
Bỗng dưng một đống khí thế cường đại ép tên trưởng lão Liễu gia thối lui.
“Đang trong khu vưc khảo nghiệm mà Liễu gia các ngươi làm càn không coi tam đại gia tộc chúng ta ra gì đúng không?”
Tên trưởng lão Liễu gia bị trấn lui hộc máu còn tên Chiến Sư thì thở phào nhẹ nhõm vị mém xuống điện diêm la mà không biết lí do.
“Liễu Cao! Ngươi làm trò gì thế?!” Liễu Kình khẽ quát, sau đó quay sang nói với mọi người:
“Xin lỗi mọi người! Là do ta quản người trong tộc không tốt, nhất định sẽ xử phạt hắn!”
Tên trưởng lão Liễu gia sợ hãi, đang có chấp sự Học Viện Hoàng Gia ở đây mà hắn dám động thủ, chắc chắn sẽ khiến vị chấp sự có ấn tượng không tốt với Liễu gia.
...
Trong đại sảnh Nguyệt gia lúc này có Nguyệt Tôn, các trưởng lão Nguyệt gia cùng với Nguyệt Vương, Nguyệt Long, Nguyệt Thu và Nguyệt Tiếu. Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, Nguyệt Tôn lúc này mới nói:
“Biểu hiện của hôm nay của các ngươi rất tốt, đặc biệt là Nguyệt Long, cũng khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn! Các ngươi cố gẵng tĩnh dưỡng, chuẩn bị cho vòng sau!”
Sau khi nói thêm một chút, tất cả mọi người đều về phòng của mình.
...
Vương ngồi xếp bằng trên giường, lấy ra một viên ma hạch cấp 2 bắt đầu luyện hóa. Dòng hỏa nhiệt cuồng bạo dần dần tiến thẳng vào đan điền và hóa thành một nguồn năng lượng đi khắp cơ thể rồi lại quay về đan điền. Mọi thứ cứ lặp lại liên tục cho đến hơn 10 phút sau Vương mở mắt, một làn ánh sáng màu đó hiện lóe lên trong con ngươi ở mắt rồi vụt tắt. Thở một ngụm trọc khí thân thể Vương dần hồng hào trở lại.
“1 viên ma hạch cấp 2 mà cũng không tăng được bao nhiêu!” Vương than thầm.
Sau đó hắn tiếp tục lấy ma hạch ra luyện hóa.
1 viên, 2 viên, 3 viên, ... 100 viên.
Vương mở mắt, phun một ngụm trọc khí ra, mặt mỉm cười:
“Cuối cùng cũng đột phá lên bát tinh Chiến Giả!”
Trời cũng đã sáng, hắn quyết định ra ngoài trấn dạo chơi một ít.