Hai bộ dao và nĩa được đặt trên một chiếc bàn vuông, chiếc khăn trải bàn trắng tinh sáng lấp lánh như được đánh vecni. Hai chiếc giá nến cao với mười hai ngọn nến được bọc trong bọt khí. Những chiếc ly pha lê, bộ đồ ăn bằng bạc, và không gian được thắp sáng rực rỡ bởi những ngọn nến lung linh tạo nên không khí ấm áp.
Trà Thư đang ngồi trên một chiếc ghế sô pha rất thấp, chiếc ghế sô pha màu xanh lam đậm cùng màu với rèm cửa, vừa ngồi xuống ghế đã lún xuống giống như rơi vào trong đám mây. Cả tòa lâu đài này chìm trong biển nước, ngâm nước một lúc lâu khiến đầu ngón tay của cậu nhăn lại như vỏ châu già. Văn Cảnh Trạm thấy vậy bèn đau lòng thổi khí vào ngón tay, chạm vào bàn tay hai lần là lại trở về trạng thái mịn màng như ban đầu.
Hắn nâng mặt cậu rồi hôn lên đó, thân mật như bướm với hoa, "Có phiền phức gì thì cứ nói cho ta biết, chỉ cần trái tim em hướng về ta là được."
Trong đêm lạnh sâu thẳm, dưới ánh nến lung linh, theo truyền thống của bộ tộc nhân ngư là thời điểm thích hợp để gia đình bàn bạc chuyện hôn nhân. Mặt đối mặt, Văn Cảnh Trạm không còn tâm trạng ăn uống mà chỉ muốn ngắm nhìn Trà Thư.
Bát đĩa cùng dao kéo bạc va chạm vào nhau, dao nĩa sắc bén cắt thức ăn làm nước sốt bên trong lập tức bắn ra tung tóe trên đĩa trắng, Trà Thư há miệng ăn trọn một miếng lớn. Nước sốt thơm ngon ngọt ngào đọng lại khóe miệng, những con hàu nhỏ nhắn mà vẫn đầy đặn và thơm ngon như một chiếc tai nhỏ ẩn trong vỏ sò. Ngay khi miệng chạm vào vòm miệng và lưỡi sẽ tan ra ngay lập tức như một viên kẹo, nhưng hương thơm vẫn còn đọng lại giữa môi và răng.
Bàn tay cầm dao nĩa trông mềm mại như bông, như làn da trắng nõn như của một cô gái. Vừa ăn vừa uống mấy hớp rượu champagne ướp lạnh, mùi vị rượu tinh khiết đậm đà thấm sâu vào trong nội tạng làm máu trong người như muốn sôi sục.
Quả nhiên là sự kết hợp hoàn hảo.
Đúng là một loại hưởng thụ, hai người không hẹn mà cùng nghĩ giống nhau.
"Em muốn nhìn thấy mặt trăng." Trà Thư nói, "Hôm nay là ngày trăng tròn."
Dưới đáy biển cũng đủ để nghe thấy tiếng thuyền dập dìu trên biển vào ban đêm. Đêm tối dường như luôn toát ra sức hấp dẫn và bí ẩn lạ thường, như thể mọi thứ sẽ được khám phá lại như thể sẽ không có gì xảy ra.
Văn Cảnh Trạm lập tức đưa Trà Thư lên mặt biển, hắn nắm lấy tay Trà Thư rồi nhanh chóng bơi về phía trước. Nước biển xung quanh nổi lên những đợt sóng kỳ lạ, sinh ra vô số bong bóng và dòng khí, giống như một cơn lốc xoáy dữ dội giữa đại dương bao la.
Hắn ước rằng thời gian có thể dừng lại ở khoảnh khắc tuyệt vời này.
Bên tai hắn như văng vẳng một bài đồng dao trẻ thơ, trước mắt chợt thấy Trà Thư đang mặc váy cưới đứng trong khu vườn tràn đầy hoa thơm, bạn bè và người thân nô nức kéo nhau đến chúc mừng, những lời chúc tụng như nối lại thành một khúc nhạc hình vòm lơ lửng trong không trung. Nhưng khung cảnh như thiên đường ấy đột nhiên tan biến, làm trong lòng hắn không khỏi mất mát.
Bọn họ lao qua đại dương mênh mông, sương mù dày đặc chưa tan hết nhưng ánh trăng chiếu vào chóp tháp đồng hồ tỏa ra một vầng sáng lấp lánh, ánh trăng xuyên qua biển chiếu đến vùng rừng núi cằn cỗi phủ một lớp ánh sáng nhẹ nhàng lên vạn vật. Mặt trăng tưởng chừng như giơ tay có thể chạm tới nhưng thực chất lại xa xôi không thể chạm vào, những hình ảnh phản chiếu mờ ảo trên mặt biển dường như sẽ tan biến ngay khi chạm vào.
Hắn phải nói thế nào đây? Nhìn sang Trà Thư vẫn còn đang ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của mặt trăng, hắn cầu nguyện với vị thần và thì thầm:
"Ta không đòi hỏi gì nhiều.... Cũng không mong đợi gì cả. Ta yêu em, dù ta có mất trí nhớ nhưng nếu được gặp lại em thì ta vẫn sẽ yêu em không thể kiểm soát. Dù thế nào đi nữa, ta vẫn muốn nói với em bằng cả tấm lòng chân thành. Tình yêu này xuất hiện trong từng lời, từng giờ, từng ngày. Rồi một ngày nào đó, tình yêu như rượu ngọt tình ái của ta sẽ làm em mê đắm, một ngày nào đó em sẽ trả lời lại rằng 'em cũng yêu ngài!'"
Văn Cảnh Trạm cảm thấy tim đập thình thịch, lồng ngực phập phồng. Trà Thư bỗng quay đầu nói với hắn: "Em cũng yêu ngài rất nhiều. Ngài mang đến cho em cảm giác rằng mình đã quen biết nhau từ lâu, một cảm giác vô cùng quen thuộc."
Văn Cảnh Trạm cảm thấy trái tim run rẩy, toàn thân vui sướng vì tình cảm của mình đã được đáp lại, "Thật tốt quá! Thật tốt quá!!"
Trong vài giây, hắn không thể tìm ra từ nào đủ để miêu tả niềm vui sướng và rung động trong lòng, nắm tay Trà Thư đè lên ngực của chính mình rồi hỏi: "Thư Thư, em có cảm nhận được nó đang đập không?" Hắn hôn lên đôi môi mềm mại của Trà Thư, tay sờ lên cái ót mượt mà trong khi nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo của cậu.
Những vì sao hoa rực rỡ trên bầu trời đêm, con thuyền ở phía xa xa vang lên tiếng bóp còi trong không gian yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy tiếng gió lùa qua, ánh trăng nhẹ nhàng chiếu xuống mặt biển nhấp nhô từng cơn, sóng nước lóng lánh như một nàng công chúa khoác lên mình bộ váy lộng lẫy đính toàn đá quý và chuông bạc.
"Chúng ta làm đi."
Văn Cảnh Trạm thong thả cởi ra quần áo dày nặng của Trà Thư để lộ thân thể tinh xảo giống như một tác phẩm xuất sắc của thượng đế, mỗi tấc da thịt đều hoàn mỹ tựa như một viên ngọc không tì vết. Cặp mông tròn trịa tuyết trắng chu lên, đầu v* có màu phấn hồng như hoa anh đào, bờ vai nuột nà với vòng eo thon thả khiến cậu giống như một yêu tinh dâm đãng chuyên đi mê hoặc người khác.
Đôi tay của Trà Thư cùng lúc vuốt ve hai cây dương v*t, cái lưỡi hồng hào liếm láp dương v*t hung mãnh và thô to đang chảy ra chất nhờn trắng đục, bốn cái túi trứng nặng trĩu ẩn chứa rất nhiều tinh dịch và chất nhầy.
"Ăn đi."
Ngón tay hắn luồn vào mái tóc vàng của Trà Thư, dương v*t bỗng nhiên thâm nhập đến tận sâu trong yết hầu, chất lỏng sền sệt trong suốt không ngừng từ chảy ra từ đỉnh dương v*t làm cậu không khỏi rút lưỡi về thở hổn hển, ai dè cậu lại bị bàn tay đè đầu lại để dương v*t nóng bỏng cắm ra rút vào càng nhanh hơn.
"Cái miệng nhỏ mút sướng chết đi được, tay em vuốt mạnh nữa đi."
Giọng nói khàn khàn trầm thấp vang lên từ phía trên đầu Trà Thư, dương v*t đáng sợ đâm rút loạn xạ trong khoang miệng non mềm. Văn Cảnh Trạm xoa nắn vuốt ve cánh mông trắng mềm thành nhiều hình dạng khác nhau, rồi đưa tay tát vào mông của cậu một cái làm da thịt non mịn trở nên đỏ ửng
Cánh mông căng tròn phe phẩy trong làn nước, cơ thể mẫn cảm lại dâm đãng vặn vẹo như con rắn nước, đầu v* phấn hồng như cánh hoa đã biến thành một màu đỏ mọng và sưng to như bị ong chích, tạo nên một độ cong phóng đãng như của ác ma dâm đãng.
Cuối cùng hai cây dương v*t bắn ra tinh dịch vào trong khoang miệng ướt át, nước bọt không kịp nuốt xuống nhễ nhại ở khóe miệng của cậu, khuôn mặt xinh đẹp trông rất chật vật và hỗn loạn, ngay cả trên lông mi cũng dính đầy tinh dịch giống như cậu mới vừa rớt vào bể chứa tinh dịch. Khuôn mặt cậu đỏ bừng như chưa được thỏa mãn dục vọng, trong miệng đầy ắp tinh dịch.
Văn Cảnh Trạm mạnh bạo bóp miệng của cậu ra, rất hài lòng khi nhìn tất cả đều là tinh dịch và nước miếng, "Ngoan ngoãn ăn hết đi."
Hai cái miệng phía dưới vẫn chảy nước dâm lênh láng làm nước biển trong vắt xuất hiện những cụm chất lỏng trắng đục, Trà Thư yếu ớt bơi lơ lửng trong dòng nước giống như một con dâm ma đã ăn dương v*t và tinh dịch no nê muốn được nghỉ ngơi.
Văn Cảnh Trạm biến ra một chiếc giường gỗ nổi trên mặt biển, ôm Trà Thư nằm lên giường rồi vòng tay qua ôm sống lưng của cậu, chiếc đùi đè lên hai chân non mịn làm dương v*t nóng bỏng kề sát cặp mông trắng nõn, hắn tới gần liếm láp lỗ tai của cậu trong khi dưới hông nhẹ nhàng đưa đẩy vài cái vào trong hoa huy*t khiến Trà Thư rên rỉ bất mãn.
Những đợt sóng nhấp nhô làm chiếc giường trắng muốt không có điểm tựa, lắc lư như không chịu nổi sức nặng của hai người. Từng đợt sóng như biến thành những chiếc lưỡi siêu dài và to, chen vào hoa huy*t non mềm giã mạnh vào điểm nhạy cảm làm hoa huy*t chảy nước ròng rã.
"Còn... Còn ưm a a... Hai cái miệng nhỏ... Sắp bị căng..."
Văn Cảnh Trạm giống như không nghe thấy mà càng ác liệt mân mê âm đế sưng to như trái cây đỏ mọng sắp chín, bóng loáng trơn mượt khiến người ta yêu thích. hoa huy*t khít khao bị ngón tay thon dài xâm phạm hết lần này đến lần khác, nhưng vẫn không cho dương v*t có cơ hội tiến vào.
"Mau đút vào... Đừng dùng ngón tay ư ư... Bên trong ngứa khó chịu... Thích Cảnh Trạm... Muốn dương v*t của Cảnh Trạm chơi hư...!"
"Ha a á ối ư...!!! Dừng... Từ từ... Không... Không phải như vậy..."
Hai cây dương v*t khổng lồ bỗng nhiên xâm nhập, dương v*t nóng rực chen vào làm hai cái huyệt như đã bị căng ra đến mức gần tối đa. Trà Thư ra sức bò về phía trước muốn chạy thoát khỏi người đàn ông, nhưng cậu nhanh chóng bị hắn nắm lấy hai bên vú kéo về tiếp tục **.
Bầu vú non mềm run lên, đầu phe phẩy nghênh đón cơn cực khoái mãnh liệt, đối phương vừa liếm cắn tấm lưng nuột nà vừa hung hăng thúc mạnh dương v*t làm hoa huy*t phun nước dâm ướt đẫm. Hắn hôn lên đôi môi Trà Thư, cuối cùng bắn ra tinh dịch đầy ắp vào trong hai cái huyệt.