Vạn Nhân Mê Chỉ Nghĩ Đến Sự Nghiệp

Chương 4: Ngày thứ tư làm sự nghiệp



Nếu lời nói của cô linh nghiệm như vậy, còn solo làm cái gì nữa, trực tiếp cầu chục tỷ đi.

Chuyện mở võ quán sẽ nhẹ nhàng được giải quyết, trùm hải sản thì hơi khóc, nhưng mà cô có thể mua vài thị trường hải sản nhỉ?

"Hạ Khê?"

Giám đốc hơi mang thanh âm nghi hoặc đem Hạ Khê một lần nữa lôi trở lại hiện thực.

Hạ Khê đang thành kính cầu nguyện mở bừng mắt.

Haizzz da, trước mắt cái gì cũng không có, chỉ có sàn nhà sạch sẽ.

Hạ Khê có chút tiếc nuối, bất quá sự thật chứng minh, không cần sinh ra ảo tưởng không thực tế, chỉ cần phấn đấu làm đến nơi đến chốn mới có thể sáng tạo tài phú!

Thời điểm làm nóng người chọn ca khúc, Hạ Khê vì chính mình chọn một bài <<Yêu phấn đấu mới có thể thẳng>>.

Cùng với câu "Ba phần trời định, bảy phần dựa vào sức mình", nhóm thực tập sinh đang làm nóng người lộ ra một biểu tình thấy quỷ, vì cái gì các cô làm nữ idol sắp xuất đạo lại nghe được loại lời cũ kĩ như vậy?

Hạ Khê luyện tập hăng say, hết sức chăm chú.

Nhuế Tử Duyệt thần sắc phức tạp, thường xuyên nhìn về phía Hạ Khê, cô ấy có một bụng nghi vấn muốn từ chỗ Hạ Khê giải đáp, nhưng mà cuối cùng vẫn không đi đến bước cuối kia.

Bên ngoài phòng luyện tập.

"Cô ấy rốt cuộc là một người như thế nào?"

Giám đốc có thể nhìn thấy thực tập sinh luyện tập trong phòng tập đang làm cái gì, ở trạng thái gì, nhìn Hạ Khê cho dù cô đã ở vị trí này rất nhiều năm, vẫn không nhịn được mà tìm tòi nghiên cứu

Bà còn nhớ rất rõ thời điểm mình gặp mặt Hạ Khê.

Đồ vật không thuộc về mình cô không nghĩ muốn, không nghĩ sẽ dẫm lên người khác thượng vị....Trước không nói Hạ Khê cùng Nhuế Tử Duyệt không phải bạn tốt gì, cho dù có là bạn tốt, ở trong cái vòng này không phải sau lưng cũng đều cắm đao sao?

Giám đốc cũng không biết đối phương có phẩm tính như vậy rốt cuộc là tốt hay xấu, sẽ mang cô lên đỉnh mây hay là rơi xuống vực sâu.

Bất quá làm thế thân cho part của Nhuế Tử Duyệt xác thật hiện tại không thích hợp với Hạ Khê, Hạ Khê trưởng thành quá nhanh, những người còn lại dần dần đã lưu lạc thành bạn nhảy của cô, solo cũng là kết quả do nhóm lãnh đạo cùng nhau thảo luận ra.

Đối với thực tập sinh còn lại của công ty và Hạ khê tới nói, đều tốt.

Hạ Khê đối với bản thân từ trong nhóm nhảy lưu lạc thành người solo cũng không bất kì dị nghị gì, đối với cô mà nói, đại khái chỉ là từ tác chiến tổ đội thành tác chiến cá nhân (?).

- ----------

Ở trung thành thị phồn hoa nhất, office building cao ngất trong mây, mà ở tầng cao nhất, từ phòng có tầm nhìn tốt nhất chính là văn phòng tổng tài Lục thị Lục Sâm.

Nam nhân ngồi ở phía sau máy tính ăn mặc một thân tây trang cao cấp, cầm trong tay bút máy giá cả quý giá, hắn giống như nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu trầm giọng hỏi trợ lý: "Trong khoảng thời gian này sao không nghe được động tĩnh gì của Hạ Khê?"

"Lần trước không phải tôi đã phân phó có thể tiếp đón sao, ngẫu nhiên cũng có thể để cô ta đến, không phải bảo các cậu cản trở"

Lục Sâm không phải một người trầm mê trò chơi, nhưng hắn cũng là người, không phải robot công tác, cũng sẽ tìm việc vui đùa, giai đoạn hiện tại Hạ Khê làm bộ làm tịch mồm miệng toàn lời nói dối kia vẫn chưa hoàn toàn làm hắn mất đi hứng thú.

Trợ lý cung kính đáp trả: "Thật xin lỗi Lục tổng, chúng tôi vẫn luôn nhớ rõ, bất quá Hạ Khê tiểu thư vẫn chưa có tới lần nào"

Lục Sâm cho rằng mình nghe nhầm, Hạ Khê một lần cũng không tới?

Sao có thể.

Hắn mở di động ra, đối thoại ân cần vẫn còn dừng lại ở mấy ngày trước, biểu hiện này hoàn toàn không bình thường, Lục Sâm cho rằng đối phương sẽ không vứt bỏ con "cá" quan trọng như hắn.

Bất quá rất nhanh, trên gương mặt lạnh lùng của Lục Sâm lô ra nụ cười hiểu rõ.

Hắn vẫy vẫy tay với trợ lý: "Tới, chụp cho tôi một tấm"

Gọi là làm nũng tý đi, hắn đã lâu như vậy không để ý Hạ Khê xác thật có chút sai lầm, hắn hiện tại còn miễn cưỡng nguyện ý cúi đầu một lần.

Lục Sâm trực tiếp dùng bức ảnh này đặt làm avatar WeChat.

Hắn cảm thấy Hạ Khê khẳng định sẽ hiểu ý tứ của hắn, hắn làm một người tích chữ như vàng, không nghĩ sẽ giải thích quá nhiều, hắn vì cô mà có thể làm như vậy đã vượt quá điểm mấu chốt của hắn, cô hẳn là sẽ bị hành động của hắn làm cho thụ sủng nhược kinh, giây tiếp theo tới tìm hắn hỏi han ân cần.

Một giây sau WeChat vẫn không có động tĩnh, một trăm giây sau, WeChat vẫn không có động tĩnh.

"......". Không thấy được?

Lục – tích chữ như vàng – Sâm quyết định lại cho Hạ Khê thêm một cơ hội, bất quá hắn vẫn như cũ không nghĩ sẽ đánh chữ, vì thế phát đi một cái ------

Meme mèo nhỏ thăm dò.

Để đó, trước hai phút mất đi hiệu lực thì rút về.

Công ty Lục thị hôm nay bao trùm bởi áp suất thấp, nhân viên đang báo cáo công tác trong cuộc họp nơm nớp lo sợ, cuối cùng vẫn không nhịn được nhắc nhở.

"Lục tổng, đồng hồ báo thức của ngài lại vang lên"

Nam nhân diện mạo lạnh lùng thành thạo cúi đầu, tắt đồng hồ báo thức, rút lại meme, giao diện WeChat nhất trí đều là đơn thuốc dân gian [Bạn đã thu hồi một tin tức].

"......"

Lục Sâm thật sự là nhịn không được, Hạ Khê rốt cuộc đang làm cái gì, hắn quyết định trực tiếp làm rõ.

[Thành phố X, con cá số 1 Lục Sâm]: Nha đầu, avatar là tôi, không hài lòng sao?

- ------------------

Hạ Khê cùng thực tập sinh công ty đứng thành một hàng, tiến hành kiểm tra nhập doanh.

Thời gian huấn luyện nửa tháng của công ty đã kết thúc, sắp tới sẽ nghênh đón ngày thu chính thức của <>, 101 thực tập sinh đều phải ở trong biệt thự tổ tiết mục an bài.

Nhân viên công tác cầm loa hô to: "Mọi người trước tiên chuẩn bị một chút, đem đồ ăn vặt cùng thiết bị điện tử nộp lại, không thể giữ lại điện thoại.... Cô, cởi giày ra"

Cởi giày ra, di động liền lộ ra ngoài.

Thường thường có thực tập sinh có muốn giấu điện thoại di động bị bắt ra tới, mặc kệ có giấu ở dưới giày hay là ống với bên hông, không một ai may mắn thoát khỏi.

Các thiếu nữ ở hiện trường kêu rên một tiếng, Hạ Khê chỉ cảm thấy xem đủ rồi, tri thức vô dụng lại gia tăng.

Di động vậy mà lại có nhiều cách giấu như vậy.

Thực tập sinh công ty bên cạnh cũng kêu rên: "Hạ Khê, cô không chơi di động sẽ không khó chịu chết sao?"

Hạ Khê có thể khẳng định: "Sẽ không". Cô đối với di động sự ỷ lại không lớn, rốt cuộc thì phần lớn thời gian đều sẽ đặt ở trên việc luyện võ.

Nhuế Tử Duyệt: "......". Một cái dám hỏi, một cái dám trả lời.

Hạ Khê thấy đối phương uể oải, còn an ủi ngược: "Cường độ huấn luyện của tiết mục hẳn là rất lớn, không có thời gian chơi di động". Có cũng không có gì khác biệt.

Thực tập sinh cùng công ty: Càng thống khổ hơn!!

Cho dù mọi người không tình nguyện, vẫn phải tuân thủ quy tắc, ngoan ngoãn giao điện thoại ra, một cái, hai cái....Các loại di động nhãn hiệu không giống nhau không ngừng xuất hiện chông lên nhau trong hộp trong suốt.

Đến lượt Hạ Khê, cô đã mở miệng: "Ngượng ngùng, phiền đợi tôi một chút"

Nhân viên công tác ngẩng đầu híp mắt nhìn về gương mặt quá mức tinh xảo này, đây là đối với việc giao điện thoại ra có gì bất mãn sao, đồ đâu?

Mỗi năm đều sẽ có tuyển thủ không phối hợp như vậy, nhân viên công tác sớm đã chuẩn bị tâm lý, bất quá không đợi nhân viên công tác bắt đầu thao thao bất tuyệt, đã nhìn thấy Hạ Khê giống như làm ảo thuật biến ra một, hai, ba.... Tính toán gần 6 cái di động.

Hạ Khê lễ phép nói: "Xong rồi"

Nhân viên công tác:???

Hạ Khê nói chờ một chút là bởi vì cho dù có chuẩn bị tốt, móc ra 6 cái di động vẫn là yêu cầu cần thời gian nhất định.

Thân là một hải vương đủ tư cách, nhiều di động là tôn kính của nguyên thân đối với hải vương, đối với Hạ Khê 6 cái di động lại là gánh nặng.

Có chút nặng.

Sau khi cô giao toàn bộ điện thoại ra, bước đi nhanh nhẹn hơn không ít, cô hẳn là một trong số ít người không chán ghét cái quy định này, thậm chí còn có chút thích.

- --------------

Giám đốc công ty nghi hoặc Hạ Khê rốt cuộc là loại người gì, Nhuế Tử Duyệt nếu có thể nói cho giám đốc, sẽ nói ra hai chữ ------

Người sói.

Trời tờ mờ sáng, Hạ khê đúng giờ mở bừng mắt, rời giường rửa mặt, động tác của cô rất nhẹ, không làm ra quá nhiều động tĩnh, bất quá lạ giường, ngủ cũng không quá sâu.

"Phải quay hình rồi sao?". Trong đó có một thực tập sinh còn buồn ngủ nói với Hạ Khê.

Hạ Khê mặc xong quần áo, ghé vào bên người đối phương thấp giọng: "Không có, tôi đi chạy bộ buổi sáng, ngủ tiếp đi"

Nói xong dùng bàn tay mềm nhẹ khép lại đôi mắt cho đối phương, đối phương trong lòng kiên định, lung tung gật đầu, rất nhanh đã lại tiến vào mộng đẹp.

Nhuế Tử Duyệt chứng kiến tất cả: Cũng thật quá đáng!!

Nhìn đồng hồ còn chưa đến 5 giờ: Quá đáng!

Đây căn bản còn chưa quay hình, thật vất vả mới có thể nghỉ ngơi nghỉ ngơi, ngủ một giấc, Hạ Khê làm sao lại dậy sớm như vậy?

Thu chính thức còn chưa bắt đầu, cũng chưa phân lớp, cho nên các tuyển thủ trên cơ bản vẫn là dựa theo phòng ngủ công ty phân phối.

Đồng đội có thể ngủ, dù sao thì Nhuế Tử Duyệt ngủ không được.

Mà Hạ Khê ở trong đội hư hư thực thực nhấc lên nghi hoặc đang mặc một bộ đồ thể dục màu trắng, đang vây quanh biệt thự chạy một vòng lại một vòng, không biết mệt mỏi.

Không khí sáng sớm tươi mát, chạy bộ buổi sáng là công việc cô vẫn luôn phải làm, thân thể này càng cần tăng mạnh rèn luyện.

Người dậy sớm ở biệt thự hiện tại không nhiều lắm, trên cơ bản đều đang chím đắm trong giấc mộng, trừ bỏ Hạ Khê đang chạy còn có một người khác.

Đánh giá thời gian không sai biệt lắm, trong tầm mắt Hạ Khê cũng xác thật xuất hiện thân ảnh của đối phương.

Có vẻ cũng là một tuyển thủ trong số 101 người, không giống như Hạ Khê đang để mặt mộc, vị chạy bộ buổi sáng số 2 toàn thân bọc kín mít, trừ bỏ bộ đồ thể dục màu đen, khẩu trang, mũ, nhất nhất kín mít.

Đã liên tục vài ngày, hai người luôn sẽ có thời gian chạm mặt, chạy bộ quanh biệt thực, cô ấy cũng không chào hỏi Hạ Khê, cũng không có tiến đến phá hư loại hài hòa vi diệu này.

Cùng nhau chạy bộ, cùng nhau nghe tiếng bước chân có lực của đối phương.

Hôm nay Hạ Khê lại đụng mặt cộng sự chạy bộ buổi sáng chưa quan biết, cô cười với cô ấy, vị chạy bộ buổi sáng số 2 mang khẩu trang không nhìn được nụ cười, nhưng mà cô ấy hẳn là vẫn tiếp thu thiện ý của Hạ Khê, đối với Hạ Khê gật gật đầu.

Bảo vệ ở biệt thự làm việc rất tốt, rốt cuộc phải bảo vệ 101 thực tập sinh, theo dõi bao trùm toàn bộ ngóc ngách trong biệt thự.

Anh giai bảo vệ thay ca đang pha một ly trà xanh, ngồi trước màn hình theo dõi, mở đầu một ngày tốt đẹp.

Cũng trước sau như một thấy được xung quanh biệt thự, một đen một trắng, hai thân ảnh cô chạy tôi đuổi.

Anh giai bảo vệ thanh âm và tình cảm phong phú bình luận về bức tranh phong phú này: "Cô ấy trốn, cô ấy đuổi, các cô đều có mà chạy đằng trời"

- ----------

Chạy bộ buổi sáng số 2 mỗi lần đều kết thúc sớm hơn so với Hạ Khê, Hạ Khê sẽ chạy nhiều hơn gần một tiếng, mà một tiếng này toàn bộ tuyển thủ trong biệt thự xơ bản cũng đều đã rời giường.

Đồng dạng rời giường còn có không ít fans các nhà khác ngồi canh ở biệt thự cách đó.

Tuy rằng tổ tiết mục còn chưa công bố danh sách cuối cùng, bất quá các fans thần thông quảng đại, đại đa số thực tập sinh đều không có danh tiếng, nhưng vẫn có tuyển thủ fans trên Weibo đã trên trăm vạn.

Mà quảng trường đề tài <> ngày này, cư dân mạng đã bưng chén thỉnh cầu lộ ra một ít ảnh chụp của tuyển thủ nổi danh, nhưng vẫn không có đáp án.

[Nhưng mà hình như tôi phát hiện một cô gái xinh đẹp!!]

[Em gái thần tiên xinh đẹp, hoàn toàn là mặt mộc, có thể đánh chết một đám người!!]

Gái xinh, em gái thần tiên xinh đẹp, mặt mộc hoàn toàn có thể treo đánh, những từ mấu chốt tụ họp lại đều đính kèm hai cái dấu chấm than, cũng đủ hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Chỉ là cư dân mạng hiện tại đều cẩn thận, cho dù có kích động, cũng muốn căn cứ vào bằng chứng có thật, vật thật làm chuẩn.

[Ảnh đâu, không có ảnh là chó]

[Không có ảnh thì không thể tin]

Cư dân mạng phát Weibo thật sự khó chịu: [Có ảnh, đều bị nhòe, nếu không làm sao sẽ nói là gái xinh]

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv