Trần Mộng Giai dưới sự giám sát của Hạ Khê, từ không đến có, hiệu suất học tập cực cao, cũng đã làm người xem trước màn hình ngo ngoe rục rịch.
Trình độ quản lý thời gian chuẩn xác của Hạ Khê cũng được sử dụng.
Trần Mộng Giai có được Hạ Khê có thể học xong một bài vũ đạo, vậy nếu cô (hắn) có được Hạ Khê, có phải có thể thoát khỏi bệnh trì hoãn không???
Bình luận thi lên thạc sĩ vừa ra, cư dân mạng còn lại cũng gia nhập hàng ngũ.
"Tôi muốn nhờ Hạ Khê lão sư giám sát tôi khảo công (1)"; "Cầu xin, thỉnh cầu trời cao ban cho tôi một Hạ Khê, tôi chỉ cần bị giám sát làm ra luận văn là được, tôi có thể làm fan Hạ Khê cả đời"; "Làm fans không phí công, tôi lập tức bầu phiếu cho Hạ Khê"; "Tôi nhờ cả nhà tôi kéo phiếu, bạn bè thân thích của tôi đều bầu phiếu cho Hạ Khê"
Hơn nữa hướng đi còn dần dần phát triển.
Bình luận dưới tài khoản V của <> ngôn luận cũng dũng mãnh như vậy, nhân viên công tác quản lý tài khoản V cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Gì gì gì??
Nghiệp vụ kì quái của idol lại lần nữa mở rộng.
Người đại diện anh Siêu của Hạ Khê tuy rằng không thể đi theo vào tiết mục, nhưng vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên ngoài của Hạ Khê, đối với những tin tức này hắn cực kì vui mừng, hơn nữa còn xuất hiện một ý nghĩ mới.
"Sau khi Hạ Khê ra khỏi tiết mục, có hi vọng tiếp đại ngôn nào không đây???"
- -------------
Hạ Khê cũng không biết anh Siêu đã thêm việc tìm đại ngôn phụ trợ cho công việc của cô đặt vào mục tiêu hàng đầu, cô còn đang cùng đội viên công diễn đầu tập luyện.
Trải qua mấy ngày hợp tác, mọi người đã dần ăn ý hơn, tuy rằng chỉ là phiên bản phòng luyện tập, nhưng đã không sai biệt lắm so với sân khấu biểu diễn.
Chất lượng âm thanh của mỗi người đều không giống nhau nhưng lại hòa hợp ngoài ý muốn, di chuyển thông thuận, động tác liền mạch, cuối cùng lấy động tác Hạ Khê một tay chống đất bay từ phía sau qua đồng đội, lộn tới phía trước đội ngũ làm ending.
Giáo viên vũ đạo sau khi các cô chấm dứt liền vỗ tay.
"Rất không tồi nha"
"Trong số các nhóm, cũng tính là chất lượng cao"
Đặc biệt là C vị của nhóm lại là Hạ Khê chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp quá lâu, có thể mang theo các đồng đội đạt tới loại hiệu quả này, kì thật đến đạo diễn cũng kinh ngạc.
Mọi người sau khi được khích lệ rất kích động, trước tiên vỗ tay cùng nhau: "Không sai biệt lắm rồi, đi ăn cơm thôi"
Hạ Khê là người ủng hộ tuyệt đối quan điểm "Nếu bạn không tích cực ăn cơm, đầu óc của bạn sẽ có vấn đề", sau khi luyện tập xong liền đi ăn cơm, ngay cả bước chân cũng nhẹ nhàng đi không ít, 9 người tụ thành một đoàn, vừa nói vừa cười, Hạ Khê trong đầu đang niệm tên các loại đồ ăn bị đồng đội bên cạnh kéo một chút.
Đối phương thần thần bí bí, hạ giọng: "Hạ Khê, trợ giảng hình như vẫn luôn nhìn cậu nha!!!"
Hạ Khê ngước mắt tới phương hướng đồng đội chỉ.
Nam nhân trẻ tuổi tóc vàng bị mấy tuyển thủ nữ vây quanh dáng người rất cao, tóc nhuộm vàng, trên cổ mang không ít trang sức bằng bạc sáng lấp lánh, diện mạo hoa mỹ nam điển hình, thế cho nên cùng thân phận hát chính trong ban nhạc của hắn không quá hợp, có cảm giác trái ngược mãnh liệt.
Đây không phải Hạ Khê nói, là đánh giá từ đồng đội.
Tỉnh Thước, hát chính ban nhạc đỉnh lưu trong nước, cũng là trợ giảng mới của tiết mục, hôm nay vừa mới tới, đại khái là khó gặp được một gương mặt mới mẻ trong tiết mục, mấy đồng đội của Hạ Khê cả ngày nay đều rất hưng phấn, Hạ Khê bị bắt nghe xong toàn bộ phổ cập khoa học.
Nghe nói vị hát chính này có không ít mê muội (2), hơn nữa bối cảnh thần bí được đồn đãi là phú nhị đại.
Hạ Khê cùng hắn mắt đối mắt, đối phương cũng không né tránh, cười lộ ra hàm răng trắng tinh.
"......"
Quả nhiên, không chỉ cô có trực giác bị trợ giảng nhìn chằm chằm, người kia cũng phát hiện sao???
Hạ Khê cả ngày chỉ cần cùng vị trợ giảng này chạm mặt, là có thể cảm nhận được đánh giá như có như không của đối phương, mang theo nghiên cứu tìm tòi, nhưng mà Hạ Khê không quen biết hắn.
Đội viên còn lại: "Khả năng là do Hạ Khê lớn lên đẹp đi???". Hoàn toàn không nghĩ nhiều.
Hạ Khê lại cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, nhưng mà cũng không quan trọng, cô nhanh chân bước đi, thịt kho tàu ở nhà ăn đi chậm sẽ không có mà ăn!!!
- ---------------
Nếu nguyên thân ở chỗ này sẽ nói với Hạ Khê, Tỉnh Thước chính là con cá số hai mang theo tiêu chí 5 sao.
Tỉnh Thước làm sao cũng không nghĩ tới cư nhiên sẽ gặp được Hạ Khê ở <>, thậm chí mới vừa rồi thời điểm nhìn thấy hắn cũng có chút không dám xác nhận.
Mặt vẫn là gương mặt kia, nhưng cả người mang theo một loại "chính khí hạo nhiên" (3), ánh mắt nhìn về phía hắn thanh minh, phảng phất giống như đang nhìn người lạ.
Nhưng rất nhanh Tỉnh Thước đã xác định, đây vẫn là hải vương Hạ Khê kia, hoàn toàn giống với tư liệu.
Cô ta làm sao lại ở đây??
Tỉnh Thước đang chờ Hạ Khê chủ động chào hỏi cùng hắn, nhưng mà trước sau đều không có, vì thế Tỉnh Thước quyết định chủ động xuất kích, dò hỏi rõ ràng, nhưng Hạ Khê không ở trong phòng luyện tập thì cũng là xung quanh bu một đám người, ở trong tiết mục hắn hoàn toàn không tìm thấy một cơ hội nào.
Tỉnh Thước: "......"
Tỉnh Thước cuối cùng quyết định trước tiên đem báo tin tức này cho những người còn lại.
Diêu Tinh Triết, Lục Sâm được Tỉnh Thước kéo vào trong một nhóm.
Không sai, ba con cá của nguyên thân đều quen biết nhau, Tỉnh Thước thậm chí còn là thân thích của Diêu Tinh Triết, là anh họ Diêu Tinh Triết, việc vui của "Hạ Khê", vẫn là Tỉnh Thước giật dây Diêu Tinh Triết.
Diêu Tinh Triết đánh ra một dấu chấm hỏi trong nhó, không biết ý nghĩa của hành động này, Tỉnh Thước đi thẳng vào vấn đề.
"Lục tổng đừng thoát nhóm vội"
"Các người biết tôi nhìn thấy ai không, là Hạ Khê, cô ta vậy mà lại tham gia <>"
Tin này vừa phát ra, trong đàn hơi tĩnh lại một chút, Diêu Tinh Triết dẫn đầu đáp lại.
Diêu Tinh Triết: À, đã biết.
Lục Sâm vừa mới mở họp xong, mày rậm nhíu lại, cho nên, có mỗi hắn là không biết?
Diêu Tinh Triết bắt đầu cười nhạo: "Lục tổng, ngài không lướt mạng sao???"
Diêu Tinh Triết chơi esport, Tỉnh Thước làm ban nhạc, ở trong mắt bọn họ, gia sản của thế hệ trước đều không cần bọn hắn dính dáng vào. Người hiện tại đã nắm giữ hơn nửa thực quyền ở công ty gia tộc Lục Sâm có thể nói là con nhà người ta, Diêu Tinh Triết không ít lần bị mắng vì Lục Sâm, tự nhiên đối với hắn nói chuyện mang theo vài phần khó chịu.
Lục Sâm: Buổi chiều muốn cùng Diêu tổng trao đổi, xem ra cần thiết thảo luận một chút vấn đề giáo dục của Diêu gia.
Cmn, trắng trợn uy hiếp, Diêu Tinh Triết cách một màn hình trực tiếp quăng rớt điện thoại di động, mắng ra một câu thô tục.
Có xấu hổ không??? Người đã bao lớn rồi, còn mang cha mẹ ra cáo trạng.
Tỉnh Thước có chút đau đầu, mắt thấy đề tài càng ngày càng đi xa, hắn nhanh chân chen vào nói: "Lục tổng, em họ tôi tuổi còn nhỏ, ngài đừng so đo với hắn..... Các người trong khoảng thời gian này có liên hệ cùng Hạ Khê không??"
"Tôi phát hiện, cô ta kéo đen tôi"
Lúc này không khí yên lặng ắt có điềm, Tỉnh Thước từ hai người trầm mặc đã ngửi ra được người bị kéo đen có vẻ không chỉ có hắn.
Lục Sâm cũng thừa nhận. "Đại khái là từ một tháng trước bắt đầu."
Hai người còn lại cũng đã một tháng.
Tỉnh Thước: "Nhưng mà hôm nay Hạ Khê chủ động cùng tôi nói chuyện."
Lục Sâm cùng Diêu Tinh Triết đồng thanh hỏi: Nói cái gì?
Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng bọn hắn vậy mà lại sinh ra vài phần ghen ghét quỷ dị.
Tỉnh Thước không biết xấu hổ mà kiêu ngạo, Hạ Khê nói là -----
"Phiền ngài nhường một chút."
Tỉnh Thước vẫn luôn lắc lư trước mặt Hạ Khê, chặn đường của cô.
- -----------
Ba con cá hoàn thành buổi giao lưu, tâm trạng trực tiếp lạnh xuống dưới.
Văn phòng cao tầng, phòng giám đốc, Lục Sâm mặc tây trang thẳng tắp, hắn giống như nghĩ ra cái gì, nói với trợ lý: "Đàn bà, quả nhiên đều thích lạt mềm buộc chặt."
Trợ lý không rõ nguyên do, Lục Sâm cũng không tính toán muốn giải thích cho hắn, hắn thay đổi một tư thế ngồi thoải mái.
"Công ty đồ uống nhãn hiệu của chúng ta có phải tài trợ của <> không?"
Trợ lý cho Lục Sâm câu trả lời khẳng định.
Lục Sâm thưởng thức di động, nhìn chằm chằm WeChat kéo đen số mình, dùng ngữ khí cao cao tại thượng nói: "Đây là thủ đoạn khiến cho tôi chú ý mới của cô sao?"
"Rất tốt, cô thành công rồi."
Đầu tiên là giữ khoảng cách với hắn, sau đó kéo đen hắn, cuối cùng xuất hiện trong tiết mục hắn đầu tư.... Lục Sâm cảm thấy Hạ Khê thông minh hơn rồi.
Tỉnh Thước thu hồi di động, nhìn chăm chú bóng dáng Hạ Khê, đầy hứng thú nói: Cô ta có phải vì mình tới chương trình làm trợ giảng nên mới tham gia không?
Diêu Tinh Trết: "......"
Hắn không đầu tư tiết mục, cũng không làm trợ giảng cho tiết mục, nhưng mà sau khi hắn điên cuồng xem tiết mục xong, cảm giác mình cũng phát hiện ra chân tướng.
Hạ Khê cùng rapper quan hệ tốt, có phải bởi vì rapper cũng chơi cái trò chơi kia của hắn không?
Ba người đàn ôngđộ tuổi khác nhau, diện mạo khác nhau lộ ra ba nụ cười tự tin khác nhau.
- -----------
Tỉnh Thước ở trong chương trình ở chung với mọi người rất tốt.
Vốn dĩ tuổi cách không quá lớn, cấc tuyển thủ đối mặt với đạo sư còn có tâm lý kính sợ, đối mặt với trợ giảng sẽ ít đi chút câu nệ, hơn nữa ngay từ đầu Tỉnh Thước đến đã hạ thấp khí thế, để mọi người xem hắn như bạn bè mà đối đãi, cho nên rất nhiều tuyển thủ đều có hảo cảm với hắn.
Tỉnh Thước còn tổ chức chơi trò chơi với các tuyển thủ.
"Không thể chỉ huấn luyện được, phải kết hợp làm việc và nghỉ ngơi, chúng ta chơi trò chơi thả lỏng chút."
Các tuyển thủ hứng thú không ít: "Chơi trò chơi gì ạ?"
Tỉnh Thước suy nghĩ: "Học một đoan vũ đạo đi."
"Trước đó đã nói sẽ có trừng phạt, người thắng có thể búng trán người thua, lực tay tôi khá mạnh, búng sẽ rất đau đấy."
"Mọi người đều học về phương diện này, tôi chỉ là người thường, sẽ không phải không dám đi???"
Lời này của Tỉnh Thước vừa nói ra, có không ít người bị khích tướng rồi.
"Trợ giảng Tỉnh, em với thầy đấu!!!"
Sau đó nữ tuyển thủ đó thua, Tỉnh Thước hoàn toàn không thủ hạ lưu tình, hà hơi vào ngón tay, sau đó búng thật mạnh lên trán cô ấy, phát ra tiếng vang không nhỏ.
Liên tiếp sau đó có thêm vài người bị búng.
Giờ luyện tập trong phòng cũng phát sóng trực tiếp, có người không nhìn được.
[Mẹ, cảm giác đau vc, Tỉnh Thước làm gì mà phải dùng lực lớn như vậy chứ, tôi nhìn mấy em gái bị búng trán rơm rớm nước mắt rồi.]
[Không biết có phải ảo giác của tôi hay không..... Trợ giảng nam này thân mật với nữ tuyển thủ như vậy, thích hợp sao??? Có loại cảm giác không đứng đắn, Vạn Quân vẫn luôn tránh tiếp xúc tứ chi.....]
Đương nhiên rất nhanh đã bị fans của Tỉnh Thước điên cuồng nhục mạ, bởi vì trong tiết mục có Tỉnh Thước tham gia, phòng phát sóng trực tiếp có rất nhiều fans Tỉnh Thước.
[Tỉnh đi, ngài đang sống ở xã hội phong kiến sao, ăn mấy cân vải trói chân (4) mới có thể nói ra những lời như vậy chứ, anh trai thật đáng thương, muốn cho các tuyển thủ thư giãn, lại bị hắt bát nước bẩn như vậy.]
[Có xem không vậy, anh trai đã nói trước là lực tay mình lớn, búng sẽ rất đâu, đây là không đem các tuyển thủ thành người khác phải, nội tâm cân bằng được không??]
[Anh trai vẫn luôn nghiêm túc như vậy, thích nhất là dục vọng chiến thắng của anh trai, đáng yêu quá đi!!]
Có người qua đường vẫn cảm thấy quá đáng như cũ, nhưng sức chiến đấu đánh không lại, vì thế dần dần im lặng.
Tỉnh Thước nhoẻn miệng cười một nụ cười tỏa nắng, nhìn thấy các nữ tuyển thủ cố nén đau đớn, tươi cười càng thêm xán lạn.
Hắn thường nhìn về phía Hạ Khê đang đứng trong góc: Cô ta có tới không??
Thân thể Hạ Khê cứng đờ.
Lại xuất hiện rồi!!!
[Kỹ năng hải vương kích phát, yêu tiếp xúc]
[Yêu tiếp xúc: hải vương ưu tú, sẽ tìm thời gian thích hợp, cùng mục tiêu nhiệm vụ tiến hành tứ chi tiếp xúc như có như không, tiến tới tăng lên độ hải cảm]
[Kỹ năng này vì cuốn sách <<Nàng tiên cá>> độc nhất vô nhị mang thêm, dùng để đề cao năng lực sinh tồn của ký chủ, điều kiện sinh hoạt, khẩn trương khởi động lại nhân sinh. "Cục bồi thường quan tâm nhân sĩ xui xẻo" vì ngài hộ giá toàn bộ hành trình]
[Nhiệm vụ: Mời ký chủ trong 24 giờ sử dụng xong kỹ năng này]
Lại là kỹ năng mới.
Đã có kinh nghiệm một lần, lần này Hạ Khê tiếp thu khá nhanh, không quá hoảng loạn, chính là xem kỹ năng này sử dụng như nào.
Ôm ý tưởng này, đầu tiên Hạ Khê nhìn thấy nữ tuyển thủ bị Tỉnh Thước búng trán đang trộm lau nước mắt, hình ảnh này làm cho thần sắc cô tối sầm lại, sau đó đứng đối diện với Tỉnh Thước.
Tỉnh Thước tiếp đón Hạ Khê: "Hạ Khê muốn thử một chút sao??"
Sở Tư Tư: "Trợ giảng, Hạ Khê không......". Cô muốn cự tuyệt thay cho Hạ Khê, Hạ Khê không phải người thích xem náo nhiệt, chỉ là lời nói còn chưa dứt, đã nghe được Hạ Khê nói.
"Được."
Sở Tư Tư: Hả??
Hạ Khê đã đi đến chỗ Tỉnh Thước, đáy mắt Tỉnh Thước mang theo vài phần nghiền ngẫm, lại lần nữa cường điệu.
"Lực tay của tôi không nhỏ."
Hạ Khê gật đầu: "Tôi cũng vậy."
???
Tỉnh Thước không coi là thật liếc mắt nhìn cánh tay Hạ Khê một cái, không để trong lòng.
Đoạn ngắn vũ đạo vẫn do nhân viên công tác chọn ra, Tỉnh Thước trăm triệu không nghĩ tới, anh ta thua rồi.
Đây là lần đầu tiên hắn thua.
Tỉnh Thước kì thật đã làm nghệ thuật rất lâu, trước khi hắn đảm nhiệm hát chính trong ban nhạc, đã ở trong nam đoàn mấy năm, chẳng qua nam đoàn quá flop, cho nên có thể thấy Tỉnh Thước vẫn có bản lĩnh nhất định.
Hạ Khê lẳng lặng đứng trước mặt Tỉnh Thước, chờ đối phương đưa đầu qua, Tỉnh Thước giấu đi sự kinh ngạc, biểu hiện rất rộng lượng đẩy gương mặt tuấn mỹ về phía Hạ Khê.
"Không nghĩ tới bạn học Hạ lợi hại như vậy."
"Đến đi, không cần câu nệ tôi là trợ giảng."
Biểu tình quản lý của Tỉnh Thước điểm tuyệt đối, hắn không cho rằng sức lực Hạ Khê sẽ quá lớn, cô tới chơi trò chơi cùng hắn, còn không phải là không diễn nổi nữa sao.
Hạ Khê: "......". Người này lắm lời vô nghĩa ghê.
Cô cũng không hà hơi lên ngón tay như Tỉnh Thước, cái này làm cho Tỉnh Thước càng thêm thả lỏng, chỉ như vậy sẽ không dùng được bao nhiêu lực.
Sau đó -------
Phanh!!!
Hai ngón tay cong rồi duỗi thẳng, dừng trên trán Tỉnh Thước, phát ra một tiếng vang lớn, sức lực lớn đến nỗi đầu Tỉnh Thước theo quán tính bật ra sau.
Tỉnh Thước cả người đều kinh ngạc, hắn không thể tưởng tượng nhìn tay Hạ Khê, cắn răng cười miễn cưỡng.
"Tiếp tục.". Ý chí chiến đấu dâng lên.
Hạ Khê đang buồn bực vì cái gì kỹ năng còn chưa báo đã dùng xong, nghe được Tỉnh Thước muốn tiếp tục, đôi mắt sáng lên, vui vẻ đáp ứng.
Vì thế.... Phanh! Phanh! Phanh!!
Liên tiếp ba lần Tỉnh Thước đều thua, ba lần liên tục làm Tỉnh Thước đau đến mức hoài nghi nhân sinh, đầu ở trong phòng luyện tập không lớn không ngừng trình diễn (5).
Hạ Khê sau khi nghe được kỹ năng đã sử dụng xong thở phào nhẹ nhõm, hiểu rõ, hóa ra kỹ năng này yêu cầu đạt tới số lần nhất định!!!
Dọa cô nhảy dựng, thiếu chút nữa cho rằng kỹ năng không thể sử dụng như vậy.
Hạ Khê sau khi hoàn thành liền thu lại, lưu lại một mình Tỉnh Thước cái trán đỏ bừng hoài nghi nhân sinh.
- -------------------
(1) Khảo công: Khảo thí công chức (?), mình không chắc chắn lắm:((.
(2) Mê muội: Các em gái mê mẩn, ở đấy chắc là mê nhan sắc.
(3) Chính khí hạo nhiên: Chính trực, cương nghị, https://trithucvn.org/van-hoa/thieu-di-chinh-khi-hao-nhien-trung-hoa-mong-se-chi-la-ac-mong.html.
(4) Vải trói chân: Bản raw gốc là 几斤裹脚布, tìm rất lâu nhưng mình vẫn chưa biết nghĩa là gì:(((.
(5) Theo mình nghĩ là, đầu ổng bị đánh cứ bật từ trước ra sau mấy lần nên chắc tác giả khịa là đang nhảy:))).