Bà n tay của Nhan Hải cứng Äá» giữa không trung.
Ãng ta có thá» cảm nháºn Äược, lá»i nói của Tô Vãn Thanh không phải là Äang Äùa.
Nếu nhÆ° ông ta thá»±c sá»± chạm và o cô, cô sẽ láºp tức cắn lưỡi tá»± tá».
Advertisement
Lần nà y, ngay cả Nhan Hải cũng có chút do dự.
Ãng ta thèm khát vẻ Äẹp của Tô Vãn Thanh, nhÆ°ng ông ta không muá»n chÆ¡i má»t xác chết.
Advertisement
HÆ¡n nữa nếu nhÆ° Tô Vãn Thanh thá»±c sá»± chết á» Äây thì sẽ lá»n chuyá»n mất.
âChú haiâ.
Nhan Hạ cÅ©ng không muá»n Tô Vãn Thanh chết á» Äây, vì váºy anh ta vá» vai Nhan Hải, bảo ông ta dừng lại.
âÄừng khiến cô ấy kÃch Äá»ng quá, dù sao chúng ta cÅ©ng có nhiá»u thá»i gian mà , chú cứ chá» xem cháu có cáchâ.
Nhan Hải lúc nà y tiến không Äược mà lùi cÅ©ng không xong, Äược cho má»t báºc Äá» bÆ°á»c xuá»ng liá»n thu tay lại rá»i cÆ°á»i khẩy nói: âÄúng là k1ch thÃch mà ! Chú chÆ°a từng chÆ¡i con ả nà o mạnh mẽ thế nà y!â
Nhan Hạ má»m cÆ°á»i, lấy má»t viên thuá»c trong túi nhá»±a nhá» ra, nói: âCháu Äã chuẩn bá» từ sá»m rá»i, thứ nà y cháu tá»n nhiá»u tiá»n lắm má»i mua Äược Äấyâ.
âPhụ nữ chá» cần uá»ng viên thuá»c nà y, ý thức của cô ta vẫn rất tá»nh táo, nhÆ° tay chân không có lá»±c, cả cÆ¡ thá» má»m nhÅ©n nhÆ° không xÆ°Æ¡ng váºyâ.
âÄến lúc Äó cô chá» cần xem chúng tôi chÆ¡i cô thế nà o thôi, hÆ¡n nữa nó sẽ là m tÄng Äá» nhảy cảm của của các dây thần kinh phản ứng của cô lên gấp nhiá»u lần, cảm xúc khi Äó tháºt mãnh liá»tâ.
Nhan Hạ phá lên cÆ°á»i.
Hai mắt Nhan Hải sáng lên, kinh ngạc thá»t lên: âCó Äá» tá»t nhÆ° váºy sao mà y không lấy ra sá»m?â
Nhan Hạ cÆ°á»i lạnh nói: âChú hai, thứ tá»t ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải Äá» cuá»i cùng má»i lấy ra rá»i. Chú không cảm thấy cho cô ta má»t chút hi vá»ng, sau Äó Äáºp tan toà n bá» chút hi vá»ng nhá» nhoi Äó, khiến cô ta tuyá»t vá»ng Äến cùng cá»±c, cảm giác Äó không phải rất sÆ°á»ng sao?â
Nhan Hải vá» vai Nhan Hạ, cÆ°á»i lá»n nói: âTá»t lắm, tá»t lắm, chú Äã nói rá»i nhà há» Nhan chúng ta, chá» có cháu là hợp vá»i chú nhấtâ.
Nhan Hạ cÆ°á»i gằn: âÄó là ÄÆ°Æ¡ng nhiên rá»i, không có thủ Äoạn thì là m sao lÄn lá»n Äược?â
Nói xong, Nhan Hạ lại ná» nụ cÆ°á»i kỳ quái nói: âChú hai, Äợi lát nữa chú và o trÆ°á»c, sau khi ngÆ°á»i phụ nữ nà y uá»ng thuá»c, cÆ¡ thá» còn má»m mại hÆ¡n rắn, chú muá»n tÆ° thế nà o cÅ©ng Äược, hÆ¡n nữa còn Äặc biá»t mẫn cảm, Äến lúc Äó có thá» nói chuyá»n, có thá» gà o thét, nhÆ°ng không thá» phản kháng Äượcâ.
âThá» nghÄ© xem, ngoại trừ Äôi mắt Äằng Äằng sát khà của cô ta, gÆ°Æ¡ng mặt á»ng há»ng, biá»u cảm Äê mê quyến rÅ©, trong lòng háºn chú chết Äi Äược, nhÆ°ng cÆ¡ thá» buá»c phải là m theo má»i chuyá»n Äá»ng của chú. Äây không phải là má»t loại hÆ°á»ng thụ Äến tá»t cùng sao?â
Nhan Hải nghe thấy lá»i của Nhan Hạ, hô hấp dần trá» nên gấp gáp, cả ngÆ°á»i Äá»u cảm thấy nóng rá»±c, nói: âTá»t quá! Váºy thì còn do dá»± gì nữa, mau cho cô ta uá»ng thuá»c Äi!â
Khóe mắt Tô Vãn Thanh lá» ra chút sợ hãi, cô biết rằng, chuyá»n nhÆ° nà y Nhan Hạ tuyá»t Äá»i sẽ không lừa mình Äâu.
Anh ta Äã lấy viên thuá»c nà y ra, váºy thì hiá»u quả của nó chá» có mạnh chứ tuyá»t Äá»i không thá» yếu hÆ¡n.
NghÄ© Äến Äây, Tô Vãn Thanh không do dá»± nữa, trong lòng thoáng hiá»n lên má»t tia tuyá»t vá»ng cùng cá»±c.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô kiên quyết tự cắn lưỡi mình.