Lý Thần và Diêu Chí Quân chào tạm biệt ở dưới tòa nhà văn phòng.
“Chú Diêu, cháu vẫn còn chút chuyện phải xử lý trước”, Lý Thần cười nói.
Diêu Chí Quân gật đầu, nói: “Được, cậu bận thì cứ đi trước đi. Lát nữa tôi hẹn gặp anh em nha họ Vương, tối nay có thể cùng nhau dùng bữa được không?”
Lý Thần nói: “Được, vậy cháu đợi tin tức của chú”.
Nhìn bóng hình Lý Thần đưa Lưu Quân rời đi, Diêu Chí Quân có chút cảm thán, lấy điện thoại ra gọi cho Tô Đông Thăng.
“Lão Tô, ông nhặt được báu vật rồi, cậu con rể này của ông, đáng kinh ngạc lắm!”
Là Diêu Chí Quân gọi tới, Lý Thần nhanh chóng nhấn nghe.
“Chú Diêu, có phải bên Hoa Nghị Huynh Đệ có tin tức rồi không?”
Diêu Chí Quân trả lời: “Tôi vừa mới liên lạc rồi, tuy nhiên muốn bàn bạc với họ còn phải xem tình hình đã, họ dường như không muốn nói chuyện với chúng ta lắm! Cậu thấy thế nào?”
Lý Thần hơi nheo mắt, nói: “Chú Diêu, tại sao chú lại nghĩ họ không muốn bàn bạc với chúng ta?”
Diêu Chí Quân không chắc chắn lắm, nói: “Có thể là gần đây có chút chuyện, cũng có thể đã có sắp xếp khác… Đợi đã, ý của cậu là bọn họ rất có thể đã tiếp xúc với cậu Ngô?”
Lý Thần nhẹ giọng nói: “Vâng ạ, nhà họ Ngô vốn đã định tiến vào rồi, cộng thêm Mạnh Quốc Đàm xuất hiện hôm nay không phải loại chính nhân quân tử gì, nói không chừng sau khi rời khỏi đó đã chạy đi kể tội chúng ta. Hoặc là, bên phía nhà họ Ngô có thế lực rất lớn ở thủ đô, nếu như chúng ta và cậu Ngô đều muốn thu mua lại công ty, chú nói xem họ sẽ từ chối ai?”
Hơi thở của Diêu Chí Quân có chút gấp gáp, trầm giọng nói: “Nếu như vậy thì phiền phức rồi”.
“Hiểu rồi!”
Đường Tuấn gật đầu, nhìn dáng vẻ quyết đoán của Lý Thần, trong lòng không khỏi cảm phục anh. Phải biết rằng chuyện thay máu là một việc cấm kỵ đối với công ty lớn, một khi vận hành không cẩn thận thì tương lai nhất định sẽ gây ảnh hưởng rất lớn và tổn thất cho công ty.
Mã Hoa Đằng ở bên cạnh cũng nhìn Lý Thần đầy ngưỡng mộ, cảm thấy chàng thanh niên mới hơn hai mươi tuổi ở trước mặt này, có những lúc cách thức làm việc thật sự quá đáng sợ!
Nhưng không thể phủ nhận rằng khuôn mẫu của Lý Thần rất lớn!
Bọn họ đang trò chuyện thì đột nhiên điện thoại của Lý Thần vang lên.
Là Diêu Chí Quân gọi tới, Lý Thần nhanh chóng nhấn nghe.
“Chú Diêu, có phải bên Hoa Nghị Huynh Đệ có tin tức rồi không?”
Diêu Chí Quân trả lời: “Tôi vừa mới liên lạc rồi, tuy nhiên muốn bàn bạc với họ còn phải xem tình hình đã, họ dường như không muốn nói chuyện với chúng ta lắm! Cậu thấy thế nào?”
Lý Thần hơi nheo mắt, nói: “Chú Diêu, tại sao chú lại nghĩ họ không muốn bàn bạc với chúng ta?”
Diêu Chí Quân không chắc chắn lắm, nói: “Có thể là gần đây có chút chuyện, cũng có thể đã có sắp xếp khác… Đợi đã, ý của cậu là bọn họ rất có thể đã tiếp xúc với cậu Ngô?”
Lý Thần nhẹ giọng nói: “Vâng ạ, nhà họ Ngô vốn đã định tiến vào rồi, cộng thêm Mạnh Quốc Đàm xuất hiện hôm nay không phải loại chính nhân quân tử gì, nói không chừng sau khi rời khỏi đó đã chạy đi kể tội chúng ta. Hoặc là, bên phía nhà họ Ngô có thế lực rất lớn ở thủ đô, nếu như chúng ta và cậu Ngô đều muốn thu mua lại công ty, chú nói xem họ sẽ từ chối ai?”
Hơi thở của Diêu Chí Quân có chút gấp gáp, trầm giọng nói: “Nếu như vậy thì phiền phức rồi”.