Lúc này, xe đã dừng ở cửa khách sạn Marriot, Lý Thần mở cửa xe, gọi Tô Vãn Thanh dậy rồi xuống xe, vừa đi về phía sảnh khách sạn vừa nói: “Sếp Triệu ông không dám đâu”.
Triệu Hùng im lặng một lúc, đột nhiên cười nói: “Sếp Lý, tôi phát hiện làm bạn với anh yên tâm hơn rất nhiều cho với việc làm kẻ thù đấy”.
“Ngày mai đợi tin tốt của ông”.
Lý Thần mỉm cười, tắt máy.
Tuy nhiên, Lý Thần vừa đặt điện thoại xuống thì thấy khoảnh khắc anh bước vào cửa khách sạn, một người đàn ông cũng đứng dậy đi về phía anh với mục đích vô cùng rõ ràng.
“Có nguy hiểm!”
Lý Thần rất quen thuộc với mảnh ký ức này, nhưng khuôn mặt trẻ hơn rất nhiều, anh đột nhiên quay đầu lại nói với Tô Vãn Thanh: “Đến khu nghỉ ngơi gọi một phần ăn đêm giúp mình được không?”
Tô Vãn Thanh hơi khó hiểu, Lý Thần bình thường không có thói quen ăn đêm, chưa kể hai người vừa trở về từ phố ăn vặt.
Nhưng khi Lý Thần nói như vậy, Tô Vãn Thanh cũng không nghĩ nhiều, ngoan ngoãn đồng ý, sau đó xoay người đi tới khu vực tiếp khách ở bên cạnh đại sảnh.
Tô Vãn Thanh đi ngang qua Lưu Quân.
Lưu Quân liếc nhìn bóng lưng Tô Vãn Thanh một cái, sau đó lặng lẽ bước tới chỗ Lý Thần.
Sống hai kiếp người, cộng thêm việc sau khi tái sinh có thêm rất nhiều kẻ thù, Lý Thần có thể cảm nhận được sự nguy hiểm rất lớn trên người người đàn ông này!
Nhưng ở Tân Hải, ai lại tìm người gây rắc rối cho mình? Lẽ nào là Trịnh Mộ Kiếm?
Ngoại trừ hắn thì không còn ai nữa!
Lý Thần chưa kịp nói thì đối phương đã lên tiếng trước: “Có người cho tôi tiền bảo tôi làm việc, xin lỗi nhé”.
Lưu Quân không hề do dự nói thẳng mọi chuyện cho Lý Thần biết.
Lưu Quân học võ vì sở thích và đam mê, võ thuật là niềm yêu thích cả đời của gã nhưng gã chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại dùng khả năng này để làm những việc phạm pháp.
Còn là ra tay với hai người lạ mặt.
Nhưng Lưu Quân không còn cách nào khác, vì tiền, gã chỉ có thể thỏa hiệp.
Lưu Quân định nói xong câu này, cúi đầu xin lỗi rồi trực tiếp ra tay, nhưng khi gã đứng thẳng dậy, Lý Thần đột nhiên lên tiếng.
“Nếu như để chị gái bị bệnh máu trắng của anh biết, anh vì tiền mà giúp người xấu làm việc ác, cho dù cô ấy chết cũng sẽ không tha thứ cho anh”.
Con ngươi của Lưu Quân đột nhiên khóa chặt lại, nhìn chằm chằm Lý Thần, trong chốc lát toàn thân đông cứng tại chỗ.
Có chút ngây người.
Lý Thần nhìn Lưu Quân trước mặt, trong lòng cảm thán.
Lưu Quân, cái tên này rất ít người biết đến. Năm năm sau, gã dùng một cái tên khác để gây chấn động toàn quốc.
Vu tăng Dực Long!
Xuất thân từ thiếu lâm tự, là người duy nhất đánh bại đồng nhân trong vòng năm mươi năm trở lại đây, dựa vào năng lực mạnh mẽ của mình, đào tạo ra rất nhiều đệ tử dũng mãnh.
Không chỉ thông thạo võ thiếu lâm mà còn cả quyền anh chính thống, Vịnh Xuân Thái, Thái Cực Quyền, võ tự do, Sanda, Muay Thái, gần như là tất cả các môn võ công.
Thật sự đã đạt được với sự tích hợp của tất cả những gì dũng mãnh nhất trong một con người.
Sau khi thi đấu tại giải vô dịch thế giới, gã đã chiến thắng 22 trận liên tiếp không thua lần nào.
Với tư cách là một kỳ thủ hạng 60kg, nhà vô địch KO 110kg trong 15 giây đã hoàn toàn tạo nên huyền thoại về vu tăng cho mình.
Sau này khi Lưu Quân tiếp nhận phỏng vấn, gã từng tiết lộ rằng hối tiếc lớn nhất trong cuộc đời là tận mắt chứng kiến chị gái bị giày vò bởi căn bệnh máu trắng đến chết.
Hầu hết những bệnh nhân máu trắng khác đều vì không tìm được tủy nên đành phải từ từ chờ chết. Nhưng sau này chị gái của gã đã tìm được tủy phù hợp nhưng vì không có tiền ghép nên chỉ có thể chết trên giường bệnh.
Đây là nỗi đau lớn nhất trong cuộc đời Lưu Quân.
Mà tính thời gian, bây giờ có lẽ chính là lúc chị gái của Lưu Quân, Lưu Thái Ny đang bị căn bệnh máu trắng giày vò.