Trước khi thị trường buổi chiều mở cửa, nhà họ Hoắc đã vô vùng náo nhiệt.
Hàng loạt những chiếc xe hơi đại diện cho những người giàu có hàng đầu của thành phố Hồng Kông lần lượt lái vào nhà của nhà họ Hoắc.
Đồng thời, mức độ an ninh ở đây cũng được nâng lên mức cao nhất, không chỉ có vệ sĩ riêng của giới nhà giàu mà còn có cả cảnh sát do chính quyền Hồng Kông cử đến đi tuần xung quanh.
Cho đến khi cuộc chiến tài chính này kết thúc, đây sẽ là một trong những nơi an toàn nhất ở thành phố Hồng Kông.
Tại phòng khách của nhà họ Hoắc, Lý Thần đã chính thức gặp gỡ những người đứng đầu trong tứ đại gia tộc giàu có nhất Hồng Kông.
Hoắc Chấn Châu thì khỏi phải nói rồi.
Người đầu tiên chào hỏi Lý Thần là Lý Gia Thành.
"Hậu sinh, chuyện của cậu tôi cũng biết rồi, Lý Khải cũng đã từng nhắc tới cậu với tôi. Cậu rất xuất sắc. Lần này xin nhờ cậu", Lý Gia Thành bắt tay Lý Thần nói.
Lý Thần gật đầu nói: "Ông Lý yên tâm, tôi sẽ cố hết sức".
Lý Gia Thành cười nói: "Đừng áp lực quá, trời có sập xuống thì chúng tôi sẽ là người lao lên trước tiên".
"Tôi còn trẻ, cơ thể còn khỏe mạnh, chắc là không cần các vị tiền bối phải ra tay đâu".
Lý Thần cười đáp lại.
Lý Gia Thành bật cười, chỉ vào Lý Thần, quay đầu lại nói với Bao Thuyền Vương và Lý Diệu Khang: "Nhìn xem, tôi nói ánh mắt của Lý Thần rất được mà, hậu sinh này thú vị phết đấy".
Lý Diệu Khang nhìn Lý Thần nở nụ cười, nói: "Tất cả hy vọng của chúng tôi đều đặt vào cậu".
Lý Thần đáp lại một cách không tự ti cũng không kiêu ngạo: "Tôi sẽ cố gắng hết sức mình".
“Thành thật mà nói, tôi khá bất ngờ khi biết đó là cậu đấy”, lời nói của Lý Diệu Khang có một cái gì đó đầy ẩn ý.
Lý Thần nhìn Lý Diệu Khang, không nói gì.
Lý Diệu Khang nhiệt tình vỗ vai Lý Thần, cười nói: "Con trai tôi không hiểu chuyện. Cậu dạy dỗ nó thế cũng là cái tốt".
Đối với lời nói của Lý Diệu Khang, Lý Thần cũng không nghĩ nhiều.
Lúc này, có lẽ lo ngại hiềm khích giữa hai người sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch giải cứu nên những gì Lý Diệu Khang nói thực ra là hợp tình hợp lý.
"Tôi với anh Lý quả thực là có chút mâu thuẫn, nhưng đây chỉ là chuyện cá nhân giữa tôi và anh ấy thôi. Hiện tại, tình hình chung vẫn là quan trọng nhất!"
Thái độ của Lý Thần khiến Lý Diệu Khang mỉm cười ‘hài lòng’ và nói: “Tất cả chúng tôi đều mong đợi vào sự thể hiện của cậu”.
Lúc mọi người đang nói chuyện, thì Trương Tự Hưng cẩn thận gõ cửa bước vào: "Anh Lý, còn 3 phút nữa là mở cửa rồi".
Trong phòng này có tận ba người họ Lý.
Nhưng mọi người đều biết cách gọi này là để gọi Lý Thần.
Lý Thần gật đầu, làm động tác mời, sau đó cùng người đứng đầu của tứ đại gia tộc trực tiếp bước vào phòng khách.
Lý Gia Thành, Hoắc Chấn Châu, Lý Diệu Khang và Bao Thuyền Vương đến phòng khách, bầu không khí trong phòng khách cũng vì đó mà trở nên căng thẳng.
Chưa kể đến những giao dịch viên, ngay cả Trương Tự Hưng và Jack Chen, người muốn Lý Thần thua trắng, lúc này cũng có chút lo lắng.
Xét cho cùng, bốn người này đều là người đứng đầu trong bốn đại gia tộc ở thành phố Hồng Kông.
Bình thường muốn gặp họ là điều rất khó khăn, nhưng lúc này bốn người họ lại cùng nhau xuất hiện ở đây.
Trong lòng mọi người đều có cảm giác vinh dự như khi được ở cùng phòng với một vị vua cao quý vậy.
Jack Chen kìm nén căng thẳng trong lòng, hừ lạnh một tiếng, nhìn Lý Thần đang được mọi ánh mắt đổ dồn vào, vô cùng ghen tị cùng tức giận.
Nếu không có thằng nhà quê đại lục này, người bây giờ được vây quanh bởi những người đứng đầu của tứ đại gia tộc chính là Jack Chen!
Nghĩ đến đây, Jack Chen tức giận nắm chặt tay, ánh mắt nhìn chằm chằm Lý Thần càng ngày càng oán hận.
"Các giao dịch viên chuẩn bị sẵn sàng mở cửa thị trường".