Cố Vũ Huyên sau khi quay trở về căn hộ của mình thì ngay lập tức gọi điện báo cho quản lý biết chuyện kết hôn. Đầu dây bên kia, Tiêu Vân vừa nghe máy cô đã báo tin chấn động: “Tất cả lịch trình của tháng sau chị hoãn lại giúp em, tháng sau em phải kết hôn và đi hưởng tuần trăng mật.”
Tiêu Vân đang lái xe về công ty nghe Cố Vũ Huyên nói xong suýt nữa thì lạng tay lái, cô tấp xe vào trong lề, khó tin hỏi lại: “Em mới nói cái gì? Tháng sau kết hôn? Em đang đùa à? Tại sao lại kết hôn gấp như vậy?”
“Mẹ của em cùng mẹ của Lê Ninh Tuấn đi xem thầy bói gì đó nói là tháng sau mà không kết hôn thì phải đợi đến năm sau, nên trong tháng này và tháng sau bắt buộc phải hoàn thành xong hôn lễ.” Nói thật thì Cố Vũ Huyên vẫn còn chưa thể tin được là tháng sau mình sẽ kết hôn, trở thành một người có gia đình nhỏ.
Tiêu Vân thở dài bất lực, day day hai bên trán để trấn định lại tinh thần: “Chị biết rồi, chị sẽ cố gắng sắp xếp.” Nếu đổi lại là người khác chắc chắn cô sẽ mắng cho té tát, lịch trình tháng sau đã có hết rồi đâu thể nói muốn hoãn là hoãn được, không khéo còn phải bồi thường hợp đồng, nhưng biết làm sao khi nghệ sĩ còn giàu hơn cả công ty chủ quản, số tiền bồi thường đó thì có là gì.
Mười giờ tối, trước khi đi ngủ Cố Vũ Huyên trong bộ đồ ngủ con gấu trúc nằm trên giường lướt điện thoại tìm thêm thông tin của Lê Ninh Tuấn, cô ấn vào hình của anh rồi phóng to lên, đầu gật gù lẩm bẩm trong miệng: “Hóa ra đối với mọi người Lê Ninh Tuấn cũng bày ra gương mặt như có ai thiếu nợ chứ không phải chỉ có riêng mình.”
Cô Cố lướt lướt một hồi thì ngủ thiếp đi lúc nào không hay, cô đã mơ một giấc mơ rất đáng sợ, trong mơ Cố Vũ Huyên thấy mình hóa thành chú gấu bé nhỏ bị sư tử đuổi bắt ăn thịt, mà sư tử ở đây chính là Lê Ninh Tuấn.
Sáng hôm sau, Cố Vũ Huyên đợi trợ lý đến liền nhờ đưa cô đến nhà của bạn thân Lý Quỳnh, đến nơi cô rất tự nhiên dùng chìa khóa mở cửa đi vào bên trong. Lý Quỳnh đang ngồi chơi game trên máy thấy Cố Vũ Huyên đến thì nhướng mày, cong khóe môi trêu chọc: “Hôm nay là ngày gì mà lại có thể khiến cho ngôi sao nổi tiếng Cố Vũ Huyên đến nhà tôi vậy kìa.”
Cô Cố chun mũi, bĩu môi kéo ghế ngồi xuống bên cạnh: “Cậu bớt trêu tớ đi, tớ đến đây là có chuyện cần nhờ cậu giúp.”
Lý Quỳnh tạm dừng chơi game, hơi xoay người chống cằm hỏi: “Nhờ tớ giúp? Chuyện gì mà phải nhờ đến tớ?”
“Tớ muốn nhờ cậu giúp tớ làm thiệp mời đám cưới.” Cố Vũ Huyên cười cười nói, tuy Lý Quỳnh là bà chủ của quán bar nhưng lại có tài năng về thiết kế, hội họa, một khi ra tay chỉ có thể nói là đẹp, hoàn mỹ thôi.
Lý Quỳnh ồ lên một tiếng tắt game sau đó mở một trang khác lên, bàn tay thoăn thoắt bắt đầu thiết kế thiệp mời: “Hôn lễ của ai thế? Tớ nhớ dòng họ của cậu những người đến tuổi đều kết hôn hết rồi mà.”
“Là hôn lễ của tớ.” Cô Cố trả lời xong liền vớ lấy hộp sữa trên bàn rất tự nhiên cầm ống hút đâm xuống rồi uống.
“Ồ, hôn lễ của…” Lý Quỳnh chưa kịp phản ứng, đợi đến khi phản ứng kịp, trong đầu xử lý xong thông tin thì cả kinh, trợn mắt hét lớn: “Cậu vừa mới nói cái gì? Hôn lễ của ai cơ? Cậu kết hôn với ai?” Cô Lý thấy bạn thân của mình không trả lời, thản nhiên uống sữa còn hút rột rột thì muốn lên máu, cô nắm chặt tay của mình, hít sâu một hơi chờ đợi Cố Vũ Huyên uống xong rồi nói tiếp: “Bây giờ cậu có thể nói cho tớ biết cậu kết hôn với ai chưa?”
“Cậu còn nhớ tớ đã từng nói là tớ được cha mẹ hứa hôn từ nhỏ không? Bây giờ đến lúc thực hiện lời hứa đó rồi, tháng sau tớ sẽ kết hôn, đối tượng kết hôn là Lê Ninh Tuấn.” Cố Vũ Huyên ném hộp sữa vào thùng rác, chậm rãi trả lời.
Lê Ninh Tuấn? Sao cái tên này nghe quen thế nhỉ? Lý Quỳnh ngẩn người vài giây, nhớ ra Lê Ninh Tuấn là ai thì càng trợn mắt há hốc miệng. Lý Quỳnh chưa hoàn toàn tiếp nhận chuyện kinh thiên động địa này thì đã bị Cố Vũ Huyên thúc giục làm thiệp cưới, vừa làm vừa nói rõ mọi chuyện.
Hà Thu ngồi gần đấy sau khi biết người mà chị Huyên của mình kết hôn là ai cũng sửng sốt, kinh ngạc, nhanh chóng cầm điện thoại lên nhắn tin đem chuyện này nói cho Tiêu Vân biết.
Tập đoàn Lê Thịnh
Đinh Hải Duy chủ tịch công ty giải trí Đinh Dương kiêm bạn thân của Lê Ninh Tuấn vừa nghe tin bạn mình sắp kết hôn thì sặc hết cà phê trong miệng, vốn dĩ hôm nay anh ta đến là muốn trêu chọc, khoe khoang cho bạn thân biết mình lại có bạn gái mới rồi, ai ngờ lại bị Lê Ninh Tuấn báo lại một tin chấn động, hết cả hồn, đến giờ vẫn chưa tin đó là sự thật: “Cậu thật sự kết hôn? Với ai chứ?”
“Cố Vũ Huyên.” Lê Ninh Tuấn vẫn dán chặt hai mắt vào màn hình máy tính, chỉ phun ra cái tên cho Đinh Hải Duy biết.
Cố Vũ Huyên? Đinh Hải Duy xoa xoa cằm, lẩm bẩm cái tên trong miệng một lúc, vẻ mặt từ trầm tư sang kinh ngạc, khó tin vội lấy điện thoại ra gõ cái tên Cố Vũ Huyên chọn đại một tấm hình sau đó đưa cho Lê Ninh Tuấn xác nhận: “Cố Vũ Huyên mà cậu nói là người này?”
Lê Ninh Tuấn liếc mắt nhìn tấm hình một cái rồi xác nhận vỏn vẹn bằng một chữ: “Phải.” Sau đó lại tiếp tục làm việc.
Đinh Hải Duy vuốt ngực, thốt lên ba chữ ôi mẹ ơi, nghệ sĩ dưới trướng của mình bây giờ lại sắp thành vợ của bạn thân mình. Đinh Hải Duy giữ bình tĩnh nói: “Nếu Cố Vũ Huyên đã là vợ sắp cưới của cậu thì sau này tớ phải chiếu cố cô ấy hơn một chút.” Trái đất này đúng là tròn thật cứ tưởng ai xa lạ, không ngờ lại là người quen.
“Không cần phải chiếu cố, giữa tớ và Cố Vũ Huyên chỉ đơn thuần là kết hôn ngoài ra không còn gì nữa cả, chỉ là thêm một tờ giấy xác nhận kết hôn mà thôi.” Lê Ninh Tuấn đáp lại với ngữ điệu lạnh lùng, công tư phân minh.
Chủ tịch Đinh nhíu mày nghi hoặc, lạnh lùng thế cơ à? Anh ta đứng dậy tiến về phía bàn làm việc của chủ tịch Lê, ánh mắt vô tình nhìn thấy bốn chữ hợp đồng hôn nhân trên màn hình máy tính, Đinh Hải Duy dụi mắt xác minh mình không có nhìn lầm sau đó cười phá lên: “Không ngờ cậu còn lập ra một bản hợp đồng hôn nhân cơ đấy. Này này, tớ có lòng tốt khuyên cậu đừng có lập ra mấy cái hợp đồng, điều một điều hai như thế, không biết chừng sau này cậu sẽ thấy hối hận đó.”
Lê Ninh Tuấn ngẩng đầu, chau mày nhìn Đinh Hải Duy bằng cặp mắt khó hiểu, hối hận? Tại sao lại phải hối hận? Chủ tịch Đinh liếc một cái liền hiểu ý bèn giải thích rõ, vẻ mặt bỗng trở nên vô cùng tự tin: “Theo kinh nghiệm tình trường, một tay chơi lão luyện như tớ thì tớ thấy những ai mà hay làm ra mấy cái chuyện dở hơi cám lợn này đều hối hận hết, vì lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, ở chung một thời gian thế nào cũng sinh tình.”
Chủ tịch Lê bày ra vẻ mặt không cảm xúc, khinh bỉ hừ nhẹ một tiếng, chuyện mà Đinh Hải Duy nói tuyệt đối sẽ không xảy ra, không bao giờ. Theo như trong bản hợp đồng anh lập ra thì kết hôn chỉ có một năm, hai người đều bận rộn với công việc, không biết một tháng gặp nhau mấy lần nữa thì nảy sinh tình cảm cái gì? Hoang đường.