Bên trong phủ Tướng quân, hết thảy mọi việc trở lại bình thường,không còn không khí vui mừng của nửa tháng trước, tựa hồ hôn sự kinhthiên động địa kia chỉ là một trò vui đùa, chỉ là một giấc mộng đã tỉnhgiấc, bọn họ vẫn không có một nữ tử nào là Phu nhân Tướng quân như cũ,mà nữ nhân của Tướng quân, vẫn chỉ có một người là Hồng Nhiên phu nhân
Mà bên ngoài phủ Tướng quân, việc này lại sớm lan truyền khắp hang cùngngỏ hẻm, tân nương của Huyền Vũ đại tướng quân, chưa được một ngày đã bị Tướng quân hưu khí, hơn nữa bị biếm làm hạ nhân, đề tài này trở thànhchủ đề không thể thiếu ở các quán trà quán rượu khắp kinh thành, đươngnhiên lời đồn thì không thể thiếu thêm chút mắm, dặm chút muối
Thiên Trạch hoàng triều Bạch sương cung
Hoàng đế Tiêu Cẩn Du ngồi trên long ỷ, minh hoàng long bào mặc trênngười thường ngày vẫn thể hiện khí thế lan tràn, nhưng là lúc này, hắnhơi hơi dựa vào lưng ghế , ánh mắt hoa đào lúc này lại có vài phần u ám, hắn vỗ nhẹ cái trán, chốc chốc lại thở dài…..
Lê Hân này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì? Rõ ràng lúc cầu xin thánh chỉ thì vui mừng hớn hở, không cho còn muốn ám toán hắn, giờ lại đem tân nương hưu khí, khôngphải nói là yêu vô cùng sao? Sao giờ lại biến thành thờ ơ, rốt cuộc saolại thế này?
Hơn nữa càng lạ là người này đã nửa tháng rồi chưavào chiều,kêu người đi gọi thì lại nói thân thể không khỏe, tạm thờikhông vào triều được, tính tình còn muốn lớn hơn Hoàng đế là hắn, làmhắn không hỏi han được điều gì
“Cửu đệ a…….” Tiêu Cẩn Du đau đầu nhìn người bên cạnh, chính là đệ đệ của hắn
“Ngươi đi hỏi xem Lê Hân xảy ra chuyện gì đi được không? Trẫm quả thực là ăn không ngon ngủ không yên a!”
“Có sao?” Tiêu Thanh Hàn giương mắt nhìn xem Tiêu Cẩn Du, làn da hồng nhuận sángbóng, lo lắng thì có, nhưng là nếu theo lời hắn nói! Nhìn không ra vẻnghiêm trọng như hắn nói chút nào
Tiêu Cẩn Du sắc mặt trầm xuống, cảm giác khổ sở vì bị nhìn thấu
“Cửu đệ! Ngươi phải đi xem đi! Hoàng huynh thật sự muốn biết a! Rốt cuộc đãphát sinh chuyện gì? Tiểu tử kia nửa câu cũng không nói, giống i changngười nào đó.”
Nói đến người nào đó, Tiêu Cẩn Du liếc mắt trừng Tiêu Thanh Hàn, có thể biết được người nào đó trong miệng hắn là ai
Tiêu Thanh Hàn ngồi ở đó, sa y như tuyết , tóc đen dài lướt qua vai, sắc mặt tĩnh lặng, không chút sầu lo, lại khinh tích lọt vào trong tầm mắt
Hết thảy thay đổi đều ngoài dự đoán của hắn, những chuyện này, hắn khôngthể nhìn ra được gì, nửa tháng lắng đọng, nửa tháng tự hỏi, hắn bất động thanh sắc*, chấp nhận sự tiến triển này, sớm biết lần nàylà đại kiếp nạn của Lê Hân, lại chỉ có thể để mặc hắn đi vào, nhưng là,mọi chuyện trên đời, phải có nhân, mới có quả
CT: Bất động thanh sắc :Không có biểu hiện gì
Nhưng là sự thay đổi của Lê Hân thật quá mức kì lạ, hắn cũng không thểnào đoán được rốt cuộc là vì sao? Làm cho một nam tử từng tràn ngập tình yêu lại biến thành lạnh lùng vô tình như vậy. Xem ra, hắn thật sự phảitới đó nhìn một chút
Tiêu Thanh Hàn bỗng dưng đứng lên, ống tay áo trắng như tuyết buông xuống
“Thần đệ qua đó nhìn xem một chút” Hắn hướng Tiêu Cẩn Du gật gật đầu, mi tâm chu sa rực rỡ vô cùng. Xoay người, giống như một đóa bạch liên,phiên nhiên nhi khứ….
Tiêu Cẩn Du lười biếng dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, sau đó mở ra, thầmnghĩ. Hai người kia không biết tới khi nào mới có thể làm cho hắn bớtcăng thẳng a…….