Ở Lạc Thành có tam đại gia tộc lâu đời trấn giữ, Cao gia, An gia và Mạc gia. Ba gia tộc này luôn đối đầu nhau trên thương trường. Vì lẽ dĩ nhiên một nước không thể có hai vua.
Nhưng thời gian gần đây, Mạc thị đổi chủ, tổng tài Mạc thị hiện tại từng hai chân đứng xã hội đen. Cả giới thượng lưu đều biết, vị tổng tài này vừa nhận ghế chủ tịch, cả bộ máy kinh doanh Mạc thị liền thay đổi. Mạc thị phút chốc đã trở thành báo động đỏ cho An thị và Cao thị. Mạc thị giống như đi giữa trốn không người, chỉ một thời gian ngắn đã đứng đầu tam đại gia tộc.
Giữa lúc ấy, Cao Việt Trạch – cha của Cao Minh Thành lại đưa ra yêu cầu liên hôn với An gia để áp chế Mạc gia. Quả nhiên tin liên hôn này vừa được tung ra ngoài, cổ phiếu hai gia tộc phút chốc tăng vọt, Cao gia lại ngồi ở vị trí đầu tam đại gia tộc.
Ai cũng nghĩ đại tiểu thư An gia An Hi Văn sẽ là người mà Cao gia chọn, nhưng thật không ngờ....Cao gia đưa tin...
Cao Minh Thành sẽ kết hôn với nhị tiểu thư An Tịnh Nhã của An gia, hôn lễ sẽ được cử hành một tuần sau đó.
Giới quý tộc thượng lưu được một phen chấn động. Nhị tiểu thư An gia này chưa từng lộ mặt trước báo chí, không ai biết dung mạo cô ra sao, chỉ biết rằng vị tiểu thư này là một kẻ tàn phế mù loà, là phế vật sắp bị đào thải của An gia.
Phế vật An gia lại có số tốt như vậy sao? Hay thực ra đằng sau còn có bí ẩn gì mà người ngoài không biết. Dù có là bí ẩn gì thì tất cả cũng chỉ là suy diễn của mọi người, còn sự thật, đã gọi là bí ẩn, thì giống như cái tên của nó vậy.
An Tịnh Nhã và Lộ Khiết đang nói chuyện vui vẻ thì có người đi đến.
"Thiếu phu nhân, tôi là Giang Minh Triết, thư ký riêng của Cao tổng."
Thư kí riêng của Cao Minh Thành tìm cô làm gì?
An Tịnh Nhã làm ra vẻ không chú ý, bình thản ăn miếng táo trên tay. Giang Minh Triết không hổ danh thư ký chuyên nghiệp. Trước thái độ có ý "làm khó" của An Tịnh Nhã, cậu không tỏ ra khó chịu, tay đưa lên đẩy gọng kính cúi người cung kính thưa.
"Cao tổng nói tôi đưa lễ phục đến cho thiếu phu nhân. Nhắc thiếu phu nhân tối nay chuẩn bị sớm, Cao tổng sẽ về đón ngài."
An Tịnh Nhã chớp mắt không hiểu. Lễ phục gì?
"Có tiệc gì sao?" Lộ Khiết quay sang hỏi Giang Minh Triết.
"Hàm gia tổ chức ngày thành lập tập đoàn. Cao thị của chúng ta trước giờ luôn là đối tác thân thiết của Hàm thị nên cũng được mời. Tổng tài nói muốn đưa thiếu phu nhân đi cùng."
An Tịnh Nhã nhớ lại. Ngày hôm qua hình như tiểu thư nhà họ Hàm tới đây có nói về việc này. Điều khiến An Tịnh Nhã quan tâm chính là....
Cao Minh vì sao lại muốn đưa cô đi cùng?
Với tình hình hiện tại, nếu đưa cô đi cùng không phải là rất mất mặt sao? Là anh ta mặt dày không sợ nhục, hay là cố ý muốn đưa cô đến đó để làm nhục cô vợ trên danh nghĩa này.
Nhưng An Tịnh Nhã sinh ra bản tính đã cao quý kiêu ngạo không bao giờ chịu thua trước bất kì việc gì, kiêu ngạo chính là không sợ chết. Dù biết Cao Minh Thành không có ý tốt đẹp gì khi dẫn cô đến đó nhưng An Tịnh Nhã vẫn đồng ý.
Lộ Khiết lo lắng cho cô: "Không được. Nhã Nhã, cậu đi lại không tiện, đến đó.... những con người ở đó nhất định chẳng tốt đẹp gì, cậu...."
"Khiết Khiết, đừng lo lắng quá, chỉ là một bữa tiệc, Cao Minh Thành không ngu dốt đến mức ở thời điểm nhạy cảm như bây giờ sẽ làm ra loại chuyện ngu ngốc đó. Đấy là nếu anh ta đủ thông minh."
Giang Minh Triết đứng bên cạnh giả điếc như không nghe thấy gì. Nếu như anh bà tám quá, nghe được thiếu phu nhân khinh thường tổng tài là người ngu dốt. Ài, nếu không biết giữ mồm mà nói ra thì thiếu phu nhân nhất định là mất mạng.
Lộ Khiết hiểu con người của An Tịnh Nhã, ý cô đã quyết thì rất khó để thay đổi. Lộ Khiết không thể làm được gì, chỉ có thể nhắc chị em tốt của mình phải cận thận. Lộ Khiết biết, Tịnh Nhã rất thông minh, cô sẽ không quyết đoán những việc không có lợi cho mình.
Lộ Khiết vừa ra về thì cổng Cao gia lại lần nữa mở ra đón khách.
Là An phu nhân - Kỷ Ái Hà và đại tiểu thư An gia An Hi Văn.
An phu nhân vừa đến liền khinh khỉnh nhìn An Tịnh Nhã, không thèm nói lời nào ngang nhiên ngồi vắt chân trên ghế. An Hi Văn uyển chuyển bước vào rồi cũng ngồi xuống. Hôm nay cô ta mặc chiếc quần bò đen bó sát tôn lên đôi chân dài thon thả kết hợp với áo sơ mi trắng trễ vai hờ hững, quả là điểm nhấn giản dị nhưng cũng không kém phần quyến rũ.
An Tịnh Nhã lạnh nhạt kêu người dâng trà dâng bánh, lại nhàn nhạt chào một tiếng.
An Hi Văn đột nhiên cười như hoa đi đến làm như vô cùng thân thiết ngồi xuống bên cạnh Tịnh Nhã còn nắm tay cô.
"Tiểu Nhã, em ở đây chắc là rất khó sống. Nếu thấy khó chịu quá thì cứ quay về, An gia luôn rộng cửa đón em."
Lời nói rất "chân thành" và đầy ý "quan tâm" nhưng An Tịnh Nhã lại làm như không biết thái độ thân thiết đó, tự nhiên rụt tay về.
"Không khó chịu. Sống rất tốt."
Kỷ Ái Hà khinh bỉ ra mặt nhưng lại nghĩ đến lí do mình đến đây nên giọng điệu đi ngược với thái độ thể hiện trên mặt.
"Con làm sao mà sống tốt được. Sao lại giấu mẹ với chị? Con không thể đi lại, mắt lại mù, sao có thể sống dễ dàng được. Cao gia là gia đình hào môn, con rể lại là chủ tịch của tập đoàn lớn, mặt mũi rất quan trọng, lấy con làm vợ, nhất định là nhìn con không thuận mắt."
Mộng Phạn vừa đặt hai ta tách trà xuống, tại nghe được những lời này liền tức giận đỏ tai nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài. Trong lòng thầm tiếc hai tách trà Long Tỉnh mình vừa pha. Trà quý như vậy lại danh cho cái miệng hôi thối uống, thật là tiếc mà.
Tịnh Nhã yên lặng không cắt lời Kỷ Ái Hà, nhận lấy ly trà Mộng Phạn vừa đặt vào tay mình, tao nhã nâng trà lên uống.