Bên này sau khi An Tịnh Nhã đi, Đường Nhược Vũ phải quay lại hoàn thành nốt đoạn diễn ngay, đợi đến lúc cô diễn xong, Tạ Tranh còn chưa kịp nói rõ tình hình thì đạo diễn đã đi đến nói chuyện trước, muốn cô ấy diễn thử một đoạn vai nữ chính, còn chọn một đoạn quay vô cùng khó.
Hành động này của đạo diễn không nằm ngoài dự đoán của An Tịnh Nhã, vì vậy sau khi nghe Tạ Tranh nói xong cô cũng không bất ngờ lắm, chỉ dặn anh nói với Đường Nhược Vũ là thời gian tới cô cứ chuyên tâm quay, chuyện còn lại cô sẽ giải quyết.
Đến chiều An Hi Văn đến đoàn làm phim sau khi quay xong một quảng cáo đại ngôn nước hoa. Còn chưa đến nơi đã nhận được điện thoại của đạo diễn, nói rằng cô không cần đến đoàn làm phim nữa, ngược lại ông hẹn gặp cô ở một quán trà cao cấp.
An Hi Văn ngồi xuống, sau khi nhìn đạo diễn pha trà xong liền hỏi.
"Đạo diễn, không biết là có chuyện gì? Sao đột nhiên lại nói tôi không cần đến đoàn làm phim nữa?"
Đạo diễn cười tự tay rót trà cho An Hi Văn rồi đặt xuống trước mặt cô ta.
"An ảnh hậu, nếu vậy tôi nói thẳng, tôi đã thay đổi nữ chính của bộ phim rồi."
Họp báo khai máy bộ phim diễn ra rồi, tiệc cũng diễn ra rồi, thông tin chính thức về các vai diễn cũng rõ ràng rồi, bây giờ lại đột nhiên thay đổi nữ chính, đoàn làm phim nhất định là bị ăn chửi. Không phải chưa từng có chuyện thay đổi nữ chính, nhưng đó là trong trường hợp nữ chính xảy ra vấn đề, ví dụ như bị phong sát, tại nạn thương tật này kia.... Nhưng ở đây, An Hi Văn vẫn khỏe mạnh, nhân khí còn rất tốt đột nhiên lại thay đổi nữ chính, đoàn làm phim đây là muốn ăn gạch?
An Hi Văn vừa kinh ngạc lại có chút tức giận. Cô ta biết bộ phim này là kịch bản đạo diễn rất tâm đắc, đã gửi đi tham gia liên hoan phim quốc tế Berlin, cơ hội lấy giải rất cao. Cô ta đã chuẩn bị hết thảy cho vai này, kế hoạch tỉ mỉ để làm ảnh hậu quốc tế cũng đã được vạch ra, bây giờ lại nói đổi nữ chính. Liên hoan phim quốc tế Berlin là một trong ba lễ trao giải lớn nhất thế giới mảng điện ảnh. Chỉ cần có được cái danh ảnh hậu này, An Hi Văn cô chính là đại tỷ của giới giải trí nước nhà thời điểm hiện tại, đến lúc đó tất cả đại ngôn tốt đều sẽ tìm đến cô.
"Đạo diễn, ...." An Hi Văn bấm tay vào váy, "Bộ phim này nhà đầu tư chính là Cao thị, không biết chuyện này bên Cao thị đã biết chưa?"
Đạo diễn không có ý động giấu, "Đề nghị thay đổi vai nữ chính là tổng tài phu nhân của Cao thị."
Đạo diễn thở dài một cái nói tiếp, "An ảnh hậu, thực xin lỗi. Hơn nữa muốn thay đổi cũng là một phần ý của tôi, vai nữ chính hợp với cô, nhưng so với người kia còn hợp hơn, cho nên ...chúng tôi rất tiếc."
An Hi Văn có chút run rẩy mà hỏi, "Vậy vai nữ chính sẽ giao cho ai?"
"Đường Nhược Vũ, cô ấy cũng là diễn viên của công ty cô."
An Hi Văn biết Đường Nhược Vũ, đã nghe quản lý của mình là Lâm Thư Di nói qua, là một nữ diễn viên tuyến 18 không gia thế, không có chống lưng, nhưng là diễn viên được cao tầng Peony chọn để nâng đỡ, mà đứng sau chính là An Tịnh Nhã.
An Hi Văn bật cười một tiếng, "Đạo diễn, ông có phải hồ đồ rồi không." An Hi Văn nói thẳng, "Đường Nhược Vũ là cái cô diễn viên tuyến 18 đóng phim thân tượng, một cái bình hoa di động đó sao? Đạo diễn, thứ cho tôi nói thẳng, ông quá hồ đồ rồi."
"Cô ấy diễn rất tốt, tôi cũng nói thẳng, khả năng diễn xuất của cô ấy tốt hơn cô rất nhiều, chỉ cần được đào tạo từ đầu, người hiện tại làm ảnh hậu.... " Đạo diễn ý vị trên mặt chữ mà nói, "Rát khó nói."
Đợi khi đạo diễn đã đi rồi An Hi Văn vẫn ngây ngốc ngồi một chỗ.
Sau đó liền đứng bật dậy, lái xe phi thẳng về công ty. Lâm Thư Di vừa mới về công ty thì nhận được tin đoàn làm phim "Lá bài định mệnh" thay nữ chính, tin này hiện đã đầy trên cái tài khoản giải trí có tích V, tràn làn trên mạng. Một tin tức lần đầu tiền xảy ra trong giới giải trí này phút chốc đã làm giới giải trí bùng nổ.
Trước tòa nhà công ty giải trí Peony to lớn lúc này đã đầy chật phóng viên đứng, một chiếc xe ô tô sành điệu phi thẳng vào trước cửa, phóng viên nhận ra ngày là xe của An Hi Văn. Nhưng An Hi Văn lúc này đã chẳng để ý đến nữa, mở cửa xe hướng thẳng vào trong đi.
Chỉ là phóng viên quá nhiều, cô ta làm thế nào cũng không di chuyển được.
"An ảnh hậu, cô có thể giải thích chuyện này không. Vì sao đoàn làm phim bên kia lại thay đổi vai nữ chính, còn có, thay cô bằng một diễn viên tuyến 18, cô có ý kiến gì về việc này không?"
"An ảnh hậu, theo như chúng tôi biết thì nữ diễn viên kia đang được công ty nâng đỡ, công ty có phải đang có ý thay thế cô không?"
"An ảnh hậu, người đứng đầu Peony hiện tại là em gái cô, nhị tiểu thư An Tịnh Nhã, còn là bà chủ của Cao thị. Việc cô bị mất vai diễn có phải liên quan đến cô ấy không?"
"An ảnh hậu, xin hãy cho chúng tôi một lời giải thích."
"An ảnh hậu, An ảnh hậu, chúng tôi biết được tin nội bộ rằng hai chị em cô bất hòa, có phải em gái cô rất ghét cô không?"
Phóng viên thấy An Hi Văn xuất hiện giữa tâm bão chấn động, cô đương nhiên sẽ trở thành miếng bánh ngon của phóng viên, họ tuyệt nhiên là không để cô thoát được.
An Hi Văn vừa đẩy người vừa đi về trước, "Làm ơn tránh đường."
Bảo vệ lúc này cũng đổ ra bảo vệ người đi vào, Lâm Thư Di cũng cấp tốc chạy ra ngoài ngăn phóng viên lại, sau đó đứng sau hàng bảo vệ nói với phóng viên.
"Xin các vị hãy bình tĩnh, chuyện này chúng tôi cũng vừa mới được biết, mong các vị đừng làm ảnh hưởng đến Văn Văn. Tuy biết các vị muốn nói đến công bằng cho cô ấy, nhưng chúng tôi hiện tại cũng vừa mới biết, chưa thể đưa ra bất cứ một lời giải thích nào cho các vị. Xin lỗi."
Lâm Thư Di đầu óc tính toán rất nhanh, bắt đầu bán thảm, có bao nhiêu phải lợi dụng triệt để bán bấy nhiêu.
Sau khi Lâm Thư Di nói ngắn gọn đi vào trong thì An Hi Văn đã đi lên tầng cao nhất đến phòng làm việc của An Tịnh Nhã.
Cánh cửa phòng bị đẩy mạnh ra, An Hi Văn tức giận đi vào, tiếng giày cao gót vang lên tiếng kêu chói tai. Giang Minh Triết đang báo cáo công việc thì dừng lại, không có ý tránh đi, ngược lại đứng chắn trước mặt An Hi Văn không để cô ta lại gần An Tịnh Nhã.
"An Tịnh Nhã, cô có ý gì? Cô tưởng làm vậy tôi sẽ sợ cô sao? Cô đừng quên cô từng thất bại như thế nào, là ai quỳ dưới chân ai khóc lóc xin tha. Cô tưởng cái trò này của cô có thể hạ bệ được tôi sao.?"
An Tịnh Nhã tựa vào ghế, tay cầm bút đặt ở trên bàn, ánh mắt có chút kinh thường, lại có chút khó chịu lười biếng liếc lên nhìn An Hi Văn.
"An Tịnh Nhã, mày...tốt nhất nên dừng lại cho tao. Cái loại tiện tỳ như mày, cả mẹ mày nữa, cái loại đàn bà cướp chồng người khác. Mày cũng khác gì con mẹ mày. Mày bò lên cao được rồi bắt đầu quay lại cắn tap sao? Mày tưởng tao không dám làm gì mày sao?"
An Tịnh Nhã lúc này mới đứng dậy từ trên ghế, bước từng bước đến trước mặt An Hi Văn, một lời cũng không nói, chính là dùng toàn bộ sức lực hạ thẳng tay xuống mặt An Hi Văn. An Hi Văn không nghĩ đến hành động này của An Tịnh Nhã nên không tránh được, bị đánh một cái mà xay xẩm mặt mày ngã ngồi trên đất, má in đỏ sậm năm nốt ngón tay, khóe môi còn bị rách ra chảy máu.
An Tịnh Nhã đứng ở trên cao hạ mắt nhìn xuống.
"Tiện tỳ? Cô về hỏi lại mẹ cô, xem ai là tiện tỳ? Ai là kẻ cướp chồng người khác, còn.... giết con người khác."