Vạn Giới Pháp Thần

Chương 130: Cúp Quiddtitch và Kỳ thi cuối năm



Như vậy sau trận đấu này, Hufflepuff muốn dành được vô địch phải ghi ít nhất 240 điểm trong trận với Ravenclaw… Điều này rất khó có thể xảy ra.

Một tuần sau đấy, mọi người đều bàn bạc về trận đấu Quidditch vừa rồi và trận đấu tiếp theo giữa Hufflepuff vs Ravenclaw thứ bảy tới, nhiều đứa đã thay đổi đặt cược, chúng đều chọn là Gryffindor sẽ giữ vững ngôi vô địch năm nay.

Tuy Max rất giỏi, nhưng đáng tiếc cậu ta là một thủ môn, nếu là cậu bé là một Truy thủ hay Tầm thủ thì Hufflepuff mới có khả năng giành chiến thắng (Vì lúc này, đội con chồn cần ghi điểm hơn là bị lọt lưới).

Cuối cùng, thời gian trận đấu giữa Hufflepuff vs Ravenclaw đã đến, bọn trẻ lại tập chung sân Quidditch, ai ai cũng hồi hộp, nhất là bọn học sinh nhà Gryffindor và Hufflepuff.

Ngay khi tiếng còi báo hiệu bắt đầu trận đấu, hai cầu thủ hai bên lao vào nhau tấn công ào ạt.

Trận này đội con chồn hăng hái không kém gì đội còn rắn tuần trước, tất cả cầu thủ chủ động dâng cao đội hình xuất kích nhăm ghi được nhiều điểm nhất có thể, còn về phòng thủ thì đã có Max thủ môn.

Rất nhanh, bàn thắng liên tiếp bị ghi cho cả hai bên.

“10 - 0…”

“20 - 10…”

“60 - 30...”

Không có thành viên khác trong đội hỗ trợ, một mình Max phải đối mặt với ba Truy thủ, và hai Tấn thủ thỉnh thoảng đánh nén…

Trận này cũng là lần đầu tiên cậu để đội mình bị lọt lưới, nhưng thứ đó không quan trọng nữa, ghi điểm mới cần thiết.

Các về sau đội Hufflepuff càng tấn công điên cuồng, hầu hết các cầu thủ đều ở bên sân Ravenclaw…

Phía bên sân đấu, Tầm thủ Cedric Diggory căng mắt ra tìm trái Snitch vàng, nhiệm vụ của tên này là cản trở Tầm thủ đối phương bắt được trái Snitch.

Và chờ cho tới khi các đồng đội ghi đủ điểm rồi kết thúc trận đấu…

Tuy nghe có vẻ coi thường Tầm thủ của đội Ravenclaw, nhưng sự thật là Cedric Diggory giỏi hơn.

“Nhanh lên…” Đội trưởng đội Hufflepuff dục các thành viên.. “Ba quả nữa thôi…”

Lúc này, đội Ravenclaw không tấn công nữa mà lui về phòng thủ, bọn chúng chơi nhầy cố ý không cho đối phương ghi điểm.



Trận đấu rơi vào thế bế tắc, một bên tấn công, một bên phòng thủ. Hufflepuff mới chỉ ghi thêm được mười điểm, họ còn thiếu hai mươi điểm nữa.

Bên trên đầu bọn chúng, Cedric Diggory đã mấy lần buộc phải thả đi trái Snitch vàng... Muốn đột phá thế bế tắc này, thì Max phải lên tham gia tấn công cùng mọi người.

“Đúng vậy, Max đã rời cầu môn…” Trên đài, học sinh bình hét toáng lên.

“Cậu bé đang tham gia phối hợp tấn công, không thể nghĩ cậu cũng là một Truy thủ có năng khiếu… và Hufflepuff ghi bàn… 70 - 30 … Chỉ cần một quả nữa và trái Snitch nữa thôi là Hufflepuff có khả năng đoạt cúp vô địch…”

“Ôi không!!! Ravenclaw đã ghi thêm ba mươi điểm… Ôi nhìn kìa, trái Snitch lại xuất hiện, đây có lẽ là lần thứ ba rồi… và nó quá gần Tầm thủ của đội Ravenclaw.”

“May mắn không mỉm cười với đội chồn rồi, Tầm thủ đội Ravenclaw đã thấy trái Snitch, anh ta đang lao tới… còn Cedric Diggory ở đâu?? Không kịp rồi... “

“Nhưng… trái Bludger từ đâu bắn tới đánh trúng vào cán chổi khiến Tầm thủ đội chim ưng chệch hướng, cơ hội cho đội chồn…”

“Bên dưới, Max ném trả đồng đội cái gậy và cậu lao lên tấn công… cả Max và Cedric Diggory đang chạy đua với thời gian… ai sẽ ghi điểm trước đây…”

“Trời ơi, Max đã nhận được trái Quaffle từ đồng đội, cậu rất đường tin tưởng… trước mặt cậu chỉ là thủ môn… GHI BÀN… 80 - 30… Bây giờ chỉ cần Diggory bắt được trái Snitch là đội Hufflepuff đoạt cúp…”

“BẮT được rồi… HUFFLEPUFF TRỞ THÀNH NHÀ T N VÔ ĐỊCH NĂM NAY…”

Trận đấu diễn ra thật bất ngờ, vui nhất phải là bọn học sinh nhà chồn, và mấy đauws không thay đổi quyết định cá cược.

Các thành viên đội bóng sung sướng ôm nhau ăn mừng, hôm nay nhà Hufflepuff phải chơi tới sáng… Max lại bị cả bọn khiêng đi.

Cái tên Max Swans một lần nữa nổi tiếng toàn trường như một nhân tố quyết định vào thành công của đội bóng, tất nhiên Tầm thủ Cedric Diggory cũng được nhắc tới nhưng chỉ ở mức độ thấp hơn…

======

Giải Quidditch kết thúc đánh dấu kì thi đang tới rất gần… sau một tuần nữa xả hơi, chỉ nói chuyện về Quidditch, bọn học sinh bước vào giai đoạn chạy nước rút ôn tập.

Tất cả học sinh sẽ thi vào tuần đầu tiên của tháng sáu tức là chỉ hai mươi này nữa, bọn chúng sẽ tham gia thi cả thực hành và lý thuyết trong cùng một buổi sáng hoặc chiều.

Môn đầu tiên là môn Biến hình… không phải nói là nó quá dễ, nhân vật chính của chúng ta chỉ mất có bốn mươi phút để trả lời mười câu tự luận trong phần thi lý thuyết; đến phần thi thực hành thì cậu làm vô cùng xuất sắc…

Mốn tiếp theo là Phòng chống nghệ thuật hắc ám, giáo sư Paines vốn là giáo sư có tiếng tốt bụng trong trường, nhưng mấy hôm nay, người ta thỉnh thoảng thấy ông cau có ngồi một mình trong văn phòng.

Nhiều đứa lo lắng tới hỏi thăm ông, chúng rất không hi vọng năm sau lại đổi một giáo sư khác môn này.

Trong trường có một lời đồn không hay ho lắm về vị trí giáo sư chủ nhiệm môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, ho bảo là Chúa tể hắc ám từng ứng cử chức vị này nhưng không thành công, tức giận ông ta đã nguyền rủa vị trí này để không ai có thể đảm nhận vị trí này dạy học ở Hogwarts quá một năm.

Tất nhiên môn này main cũng dễ dàng vượt qua, hơn nữa giáo sư Paines cũng nói ông sẽ cho cậu trên điểm tuyệt đối.

Bài thi cuối cùng của bọn trẻ là Lịch sử Pháp thuật. Chỉ còn phải mất thêm một giờ nữa để trả lời những câu hỏi về những lão phù thủy gàn dở, những kẻ đã phát minh ra cái vạt tự khuấy, là bọn trẻ sẽ được thảnh thơi, tha hồ tự do tự tại suốt một tuần lễ tuyệt vời, cho đến khi có kết quả cuộc thi.

Chính vì thế, khi con ma của giáo sư Binns ra lệnh cho bọn trẻ buông viết lông ngỗng xuống và cuộn tờ giấy da đem nộp, thì tất cả bọn học sinh không thể nhịn được hò reo mừng rỡ.

Kết thúc cuộc thi, main fay và Max tổ chức một cuộc gặp nho nhỏ, bọn chúng nói chuyện về nội dung bài thi và hỏi thăm nhau về cuộc sống trong trường.

Rất bất ngờ là fay đã lỗi kéo được một số lượng không nhỏ học sinh năm thứ hai và ba vào Câu lạc bộ đấu tay đôi của cô… Phải nói cô bé bây giờ là có tầm ảnh hưởng có lẽ chỉ sau giáo sư Snape và tên huynh trưởng trong nhà Slytherin.

Trong khi main vẫn chỉ cùng mấy đứa năm nhất chế tạo mấy thứ đồ chơi, nghĩ tới đây, main cảm thấy thật không cam lòng, cậu quyết định hè này phải giao bài tập cho Fred, George, … để năm sau có sản phẩm mới mới được.

Năm giờ chiều, ba đứa tạm biệt nhau trở về lâu đài, chúng còn phải giải quyết nhiều việc khác trước khi vào ăn tối.

main đang trên đường đi thì phía bên trái một tiếng gọi vang lên:

“Mian, bạn ở đâu vậy, mình tìm cậu từ chiều tới giờ…”

Đó là Takagi, cô bé có vẻ vội lắm…

“Mình vừa ở bên Hồ nước đen về…”

“Bạn không sợ lại bị tập kích hả?” Takagi trừng mắt nhìn cậu bé nói.

“Không sao, nhà trường đã xử lý chuyện này rồi?” main xua tay tỏ vẻ không quan trọng nói.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv