Ngọn núi hùng vĩ chắn ngang địa phận của Thanh Hào thành và vùng biên ải Kim Phượng Đế quốc là nơi nhóm ba người Trường Thiên dừng chân, quang cảnh xung quanh thật yên bình, hoang sơ, khiến cho người nhìn vào đều có thể đánh giá được nó đã có mặt cách đây hàng ngàn, hàng vạn năm. Từng trận chiến kinh thiên động địa, thay đổi thế cục của một đại lục lần lượt qua đi dưới sự chứng kiến của kẻ khổng lồ này, có một vài chiến tích huy hoàng để lại trên thân mình to lớn đó.
Thế nhưng ngày hôm nay, con quái vật hùng tráng một thời bị thiêu rụi toàn bộ chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi. Ngọn lửa khủng bố không biết từ đâu xuất hiện chẳng mấy chốc đã bao trùm ngọn núi, nó như một sinh vật tham ăn dần dần nuốt trọn quả núi cao mấy ngàn mét. Cả bầu trời xanh thẳm được thay bằng màu hoàng kim cao quý, những tầng mây gần đó chịu ảnh hưởng từ sức nóng khủng khiếp nên lần lượt tan biến.
Không lâu sau, một tiếng phượng minh lấy trung tâm ngọn lửa làm tâm điểm, vang vọng khắp khu vực phụ cận. Mặt đất lung lay dữ dội, toàn bộ sinh vật tồn tại trong phạm vi vài chục dặm quanh ngọn núi đều hoảng sợ nằm rạp xuống đất.
Từ bên trong ngọn lửa vàng kim đó một đôi mắt mở trừng ra, thật khó có thể tưởng tượng được đôi mắt đáng sợ đến mức nào, bầu trời đang sáng rực ánh kim sắc tại thời điểm đôi mắt này xuất hiện thì ngay lập tức biến thành màu đỏ rực huyết tinh, chết chóc bỗng chốc bao trùm nơi đây.
Sự tà ác kèm theo sát khí lẫm liệt bất ngờ đó đến ngay chủ nhân của đôi mắt cũng phải bối rối, kinh sợ. Một giọng nói phẫn nộ hướng thẳng lên trời cao.
"Tên khốn kiếp!!! Ngươi đã cho cái gì vào huyết mạch Chu Tước???"
"À, cũng không có gì nhiều, một chút sát khí, một cái ấn ký linh hồn và một giọt máu của ta mà thôi. Hahaha!!!"
Thân ảnh Trường Thiên hiện ra trên đỉnh ngọn núi đang bốc cháy, đứng ngay cạnh hắn là Zones, nàng hiện tại khá là sốc với những gì xảy ra trước mắt, cách đây vài ngày nàng đã nghe từ miệng Trường Thiên rằng Darka đang trong quá trình lột xác, và dị tượng khi thành công sẽ không đơn giản. Tuy nhiên, khi trực tiếp nhìn thấy thì mới biết được không đơn giản mà Trường Thiên nói nó vượt sức tưởng tượng của Zones quá nhiều.
Đoạn đối thoại ngắn ngủi giữa hai người kéo Zones về với thực tại, nàng mặc dù không hiểu nhưng vẫn đoán được Trường Thiên đã giở trò khi hoán huyết cho Darka. Cặp mắt xinh đẹp trừng lớn, nỗi sợ hãi mà Trường Thiên mang đến trước đó không biết biến đi đâu mất, nàng hướng hắn chất vấn mà không hề do dự.
"Tại sao ngươi phải làm như vậy? Tính cách ta và Darka đâu phải ngươi không biết, làm sao có thể phản bội ngươi được cơ chứ???"
Đáp lại Zones là điệu cười ma quái của Trường Thiên, hắn giơ ngón trỏ lên lắc qua lắc lại.
"Nàng sai rồi!! Ta biết tính cách hai người từ bao giờ vậy?? Tính ra chúng ta mới chỉ ở cùng nhau được vài ngày, chưa kể tên nhóc kia còn cách ly ba ngày nữa, làm sao biết được hai ngươi là người như thế nào??"
Điệu bộ đáng ghét đó càng khiến Zones nổi nóng hơn nữa, nàng chỉ hận không thể một đấm tiêu diệt luôn nam tử trước mặt. Nàng cố lấy lại bình tĩnh, dùng giọng điệu dễ chịu hơn để nói chuyện với Trường Thiên.
"Nhưng ngươi làm vậy có biết là quá đáng lắm không??"
"Nàng lại tiếp tục sai rồi!! Có miếng bánh nào vô duyên vô cớ lại tự dâng lên tận miệng mình không? Ta nói ít nàng hiểu nhiều."
Trường Thiên lắc đầu khinh thường sự ấu trĩ của Zones, là cường giả không nên có suy nghĩ đơn thuần như vậy, có lẽ là vì lo lắng cho Darka nên mới mất bình tĩnh. Nhưng Trường Thiên vốn là kẻ không coi trọng mấy cái lý do này nọ, thứ hắn nhìn thấy chỉ có một, "Zones bị loại", nữ nhân thú vị trong mắt hắn trước đây chỉ còn lại sự thú vị ít ỏi đó mà thôi. Nhìn nhận về một người của Trường Thiên thay đổi quá nhanh và quá bất ngờ, tuy có hơi bất công nhưng đối với người coi trọng an toàn như hắn thì đó là điều rất cần thiết.
"Thế giới rất rộng lớn, muốn sống lâu tốt nhất là không tin tưởng vào bất kỳ kẻ nào cả, ngay cả bản thân mình cũng không nên tin, vì đôi khi nó sẽ hại chết nàng đấy."
Trường Thiên nghiêm túc nhắc nhở Zones, chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại làm nàng ta hiểu ra rất nhiều thứ, duy câu cuối thì nàng bó tay, ý vị sâu xa trong đó có mấy người hiểu được cơ chứ?
Thời điểm Trường Thiên và Zones cãi nhau cũng là lúc ngọn lửa thiêu đốt ngọn núi dần thu liễm, đến cuối cùng một thân ảnh chậm rãi bước ra, không ai khác ngoài Darka, phía trên đỉnh đầu hắn vẫn còn hư ảnh Thần thú Chu tước, tuy nhiên con Chu Tước này có phần hơi tà ác, đen tối hơn bình thường.
Nhìn vẻ mặt Darka không mấy tốt lành cho lắm, tâm tình của hắn lúc này cực kỳ tồi tệ, cảm giác làm con cờ mặc cho người khác tính toán không phải ai cũng thờ ơ đối mặt được cả.
Darka bước vài bước đơn giản đã xuất hiện trước mặt Trường Thiên, tốc độ nhanh đến mức ngay cả Zones là Vũ Tôn cũng không thể theo kịp. Nàng nghẹn họng trân trối nhìn Darka, thật khó tưởng tượng cậu em trai yếu đuối trước kia lại thay đổi hoàn toàn trong vòng vài ba ngày. Darka càng mạnh mẽ thì hình tượng Trường Thiên trong lòng Zones càng cao thêm một bậc, tượng tự câu nói "không nể khẩu súng mà chỉ nể người làm ra khẩu súng!"
Đối với biểu hiện của Darka, Trường Thiên không buồn liếc mắt một cái, hắn nhếch mép cười khinh khỉnh.
"Vũ Tôn Lục Tinh? Khá lắm, ngoài dự tính của ta không ít, chỉ cần biến thân về bản thể Chu Tước thì Vũ Tôn đỉnh phong bình thường cũng chưa chắc là đối thủ."
Dừng lại một chút, sau đó Trường Thiên tiếp tục nói.
"Hơn nữa ngươi đừng đưa cái bản mặt đó ra với ta, thay vì bị ta lợi dụng thì ngươi cũng bị kẻ khác lợi dụng thôi, Nagudon là ví dụ điển hình. Kẻ yếu không có tư cách quyết định vận mệnh của bản thân, đó là quy luật, khi nào ngươi tự tin có thể giết được ta thì cứ việc, ta sẽ mừng lắm đấy. Hắc hắc!!"
Darka đương nhiên biết những gì Trường Thiên nói là đúng, nhưng sự khó chịu, ức chế vẫn cứ dâng lên trong lòng, không cách nào bỏ đi được. Hắn cắn răng cúi đầu xuống như chấp nhận sự thật rằng số phận của mình đang nằm trong tay Trường Thiên.
"Như vậy mới tốt!!"
Trường Thiên hài lòng gật đầu sau đó huýt gió vài tiếng, vài phút sau, một con rồng khổng lồ chậm rãi bay đến dưới chân núi.
Ba người nhanh chóng rời khỏi địa phận Kim Phượng Đế quốc.
...
Hai ngày sau.
"Chúng ta đã tới Hồng Hải! Vượt qua Hồng Hải là tới Hàng Tước đại lục!!"
Zones tỉ mỉ giải thích cho Trường Thiên biết hướng đi hiện tại, qua hai ngày nàng cũng phần nào "hiểu được" Trường Thiên là một ẩn tu gần đây mới xuất sơn, cho nên không rõ tình hình ở Hải Hà.
"Hồng Hải?"
Trường Thiên nhíu mày tò mò, hắn là lần đầu nghe tới mấy địa danh này, trước đây chỉ biết được tên những đại lục qua miệng Erina chứ không hề thấy nhắc tới những đại dương này. Có chăng chỉ nói lướt qua mà thôi.
"À, Hồng Hải cũng không có gì nguy hiểm cả, đây là vùng biển yên bình nhất Hải Hà, yêu thú và thủy quái rất ít khi xuất hiện ở nơi này. Tuy nhiên yên bình chỉ là mặt ngoài, không có mấy người biết được Hồng Hải chính là nơi ở của Hải Thần, nhân vật hùng mạnh nhất Hải Hà."
"Hải Thần?? Nghe có vẻ ngầu đấy!!"
Zones bĩu môi khinh bỉ, nàng nói rõ ràng từ chữ một để Trường Thiên nghe cho thủng.
"Ngầu?? Trong mắt ngươi chỉ có vậy thôi à?? À!! Quên mất, ngươi làm sao biết được Hải Thần đáng sợ như thế nào..."
"Ta chịu!"
Trường Thiên nhún vai biểu lộ thái độ lười nói chuyện với Zones, quả nhiên, cô nàng tức đến đỏ mặt thở phì phò một lúc rồi tự động kể hết những gì mình biết.
"Ở Hải Hà có một danh sách bao gồm những nhân vật cường đại, mỗi một người trong số họ đều có thể dư sức chiến đấu với hơn mười Vũ Tôn xấp xỉ cấp bậc với họ, và tất nhiên tu vi tất cả là Vũ Tôn đỉnh phong rồi. Trên hết, mười người đứng đầu bảng có tới tám vị đến từ Hải tộc, bọn họ là những kẻ nắm quyền thống trị tuyệt đối dưới đại dương, không giống mấy vị Đại Đế nhân loại, làm vua nhưng chưa hẳn đã mạnh nhất."
"Nhất Thần, Tam Đế, Tứ Hoàng là tên gọi của tám vị Hải tộc này. Trong các cuộc chiến giữa hai phe, Tam Đế và Tứ Hoàng là nỗi ám ảnh của toàn thể nhân loại hàng ngàn năm qua. Còn Hải Thần chỉ xuất hiện một lần duy nhất, lần ra mặt đó chỉ kéo dài một canh giờ, sau đó hắn rời đi như chưa xảy ra chuyện gì. Nhưng thứ hắn để lại là nỗi đau và sự kinh hoàng tột độ."
"Thập cường bảng ban đầu đáng lẽ có năm vị trí do nhân loại đứng tên, nhưng chỉ trong chưa đầy vài phút, ba trong năm người bị Hải Thần hủy diệt đến sợi tóc cũng không còn. Và trận chiến đó cũng là trận chiến mà nhân loại thiệt hại nhiều nhất từ trước đến nay. Điều đáng buồn cười ở đây là lý do mà Hải Thần ra mặt, vì đánh nhau lan ra đến Hồng Hải đã quấy rầy giấc ngủ của hắn nên mới dẫn tới cuộc thảm sát không chút chống cự."
Zones càng kể càng xúc động, thân hình mảnh mai run lên từng đợt, năm đó nàng vẫn còn là Vũ Vương, may mắn không lọt vào tầm công kích của Hải Thần nên vẫn sống sót cho đến bây giờ.
Trường Thiên bên cạnh thấy vậy chỉ biết cười khổ.
"Xem ra tên Hải Thần đó khá là giống ta, cách đây mấy chục năm ta cũng từng vì một lý do không mấy hợp lý mà đã xuống tay tàn sát không ít người vô tội. Những người còn sống có lẽ không khác gì ngươi bây giờ, có phải là ta đã quá ác độc, tàn nhẫn không?"
Thanh âm Trường Thiên nhỏ dần, đến chữ cuối gần như không còn nghe thấy được nữa. Zones kinh ngạc quay sang nhìn Trường Thiên, nàng không bất ngờ về quá khứ đáng khinh bỉ đó của hắn mà bất ngờ vì khí tức tang thương, nỗi cô độc như một con sói hoang bị người người ruồng bỏ, xa lánh.
Thật khó để thấy được mặt tối ẩn sâu trong con người Trường Thiên như lúc này, bằng một cách thần kỳ nào đó, Hải Thần đã khơi gợi lại nỗi đau mà hắn không hề muốn quên đi, thậm chí còn cất nó vào một góc ký ức để luôn nhắc nhở chính mình rằng "Không được lạm sát người vô tội, có vay phải có trả, ơn một hồi mười".