Thanh kiếm đâm thẳng lên trời, liền xuất hiện một hư ảnh mũi kiếm to lớn màu vàng, đâm thẳng trên cao.
Bành… Bành…
Mũi kiếm cùng đại chùy không ngừng va chạm, vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc, dư chấn ngay lập tức càn quét chung quanh phương viên hai dặm.
Triệu Phong Sơn chống đỡ mũi kiếm, bản thân hắn cũng chịu oanh kích từ đại chùy này, máu tươi từ bên trong khóe miệng bắt đầu tràn ra ngoài.
Mà Huyết Tinh lại không bị làm sao, tiếp tục dùng sức nghiền ép Triệu Phong Sơn.
Tào Chu, Hoàng Bị chứng kiến một màn, trong lòng vô cùng rung động, đây chính là lực lượng Linh Tuyền cảnh sao? Quá kinh khủng!
Lý Thủy ngồi cách đó không xa băng bó vết thương, thuận tiện đem viên đan dược nhét vào miệng hai người Nguyên Nhân, Chu Chương, như vậy mới tạm thời cầm về lại tính mạng.
Nhìn trận chiến khi nãy, nội tâm hắn không ngừng kinh hãi, đây cũng là lần đầu tiên hắn được thấy sức mạnh thật sự của Linh Tuyền cảnh cao thủ.
Vũ Thuần Tử trốn thoát cách xa hai dặm, vẫn còn nghe được âm thanh chiến đấu từ phía sau, trong lòng không khỏi rung động, Linh Tuyền cảnh chiến đấu, quả thật là đáng sợ.
Phía sau hắn vang lên từng bước chân, Vũ Thuần Tử không có nhiều thời gian để suy nghĩ việc này, trước tiên chính là làm sao để thoát khỏi sự truy đuổi của hai tên này.
Hắn ôm lấy thương thế một đường chạy thẳng về phía đông, dù chẳng biết trước mặt là nơi nào, nhưng hắn cũng không thể dừng lại, cho dù chậm trễ một chút, cũng đủ khiến Vũ Thuần Tử nuốt hận.
"Đại trưởng lão nói Vũ Thuần Tử mang trọng thương, tại sao truy đuổi gần nữa giờ vẫn không bắt được hắn? Kỳ quái."
Tần Hạ Lưu đầu đầy dấu chấm hỏi, không nhịn được hỏi Hoàng Bị.
"Ta nghĩ chắc hắn cũng gần tới biên giới rồi, chúng ta chịu khó truy đuổi xem sao."
Hoàng Bị chợt nói, bước chân không có chậm lại chút nào.
Tần Hạ Lưu gật đầu, mặc kệ Vũ Thuần Tử như thế nào, bọn hắn vẫn phải mang tên này trở về cho bằng được.
Lúc này, Vũ Thuần Tử chạy thoát không được bao xa, đột nhiên phát hiện phía trước không còn đường nào để đi, trước mắt hắn liền xuất hiện một vực sâu thăm thẳm, bên dưới toàn là một màu đen, không có ánh sáng nào lọt qua.
"Chết tiệt!"
Hắn không khỏi nhíu mày.
Hiện tại đã đến ngõ cụt, muốn quay đầu đu là chuyện không thể nào, trước mặt là vực thẳm, sau lưng lại có cao thủ truy đuổi, lần này đúng là lâm vào tiến thoái lưỡng nan.
Nếu không phải bản thân đang trọng thương, có lẽ đã sớm chạy thoát khỏi truy sát cUả hai tên này.
Cùng lúc đó, hai người Tần Hạ Lưu cũng vừa đuổi tới, bọn hắn sững sờ trong giây lát, phát hiện Vũ Thuần Tử vậy mà không có chạy trốn, nhưng rất nhanh liền phát hiện, sau lưng Vũ Thuần Tử đang đứng, chính là vực thẳm sâu vạn trượng.
Hoàng Bị đột nhiên cười lớn, âm thanh mỉa mai vang lên.
"Đến đường cùng rồi sao? Ngoan ngoãn theo bọn ta đi, bằng không ngươi sẽ chết rất thảm."
"Có thể nói cho ta biết, là tông chủ sai khiến các ngươi đi bắt ta?"
Vũ Thuần Tử lông mày xiết chặt, hỏi.
"Nói ngươi nghe cũng không sao, tông chủ không gọi bọn ta đi bắt ngươi, mà là Diệp Vô Song."
Tần Hạ Lưu nói, trong lòng hắn cũng tò mò, rốt cuộc Diệp Vô Song muốn bắt Vũ Thuần Tử về làm cái gì? Chẳng lẽ trong người Vũ Thuần Tử có thứ hắn cần?
"Diệp Vô Song?"
Vốn tưởng tông chủ là người hạ lệnh, nhưng sau khi nghe Tần Hạ Lưu nói ra, Vũ Thuần Tử chợt lâm vào suy nghĩ, hắn nghĩ mãi vẫn không biết được người này là người nào, cùng hắn có thù oán gì, tại sao lại truy đuổi suốt dọc đường không buông.
Chẳng lẽ người này cùng Kim Bảo có quan hệ?
Rất nhanh, Vũ Thuần Tử liền mơ hồ đoán được một tia manh mối, trong Linh Bảo Tông người có thể khiến Vũ Thuần Tử hận đến thấu xương, chỉ có Kim Bảo cùng hai tên chấp pháp điện Nguyên Nhân, Chung Chương.
Hai người Nguyên Nhân cùng Kim Bảo không có bao nhiêu quan hệ mật thiết, tất nhiên không thể vì Kim Bảo mà lôi kéo nhiều cao thủ đến truy bắt hắn như vậy.
Hiện tại Nguyên Nhân Chung Chương bị đao pháp đánh trúng, sống chết còn chưa rõ, nếu là báo thù, bọn hắn đã sớm đem Vũ Thuần Tử giết chết, không cần chần chờ để Vũ Thuần Tử chạy thoát tới tận đây.
Ngay cả tam đại trưởng lão nội môn cũng kéo đến, có thể hạ lệnh bọn hắn, chỉ có Tông chủ hoặc trưởng lão cấp cao.
Vũ Thuần Tử suy ngẫm, trong cao tầng Linh Bảo Tông hắn cũng biết được khối người, lại chưa từng nghe đến Diệp Vô Song người này.
Chẳng lẽ là trưởng lão cao tầng vừa mới nhậm chức?
Trong đầu Vũ Thuần Tử tràn đầy mơ hồ, nhìn về hai người hỏi.
"Diệp Vô Song là người nào? Ta với hắn không có quen biết, tại sao lại truy bắt ta?"
"Ngươi không cần biết, chỉ cần biết bọn ta phụng mệnh, đến đưa ngươi trở lại Linh Bảo Tông!"
Hoàng Bị giọng nói có chút khó chịu, bước chân chậm rãi đi tới, linh khí trong đan điền phóng xuất ra.
"Mặc kệ là ai, muốn bắt được ta cũng không phải dễ."