Đệ tử Linh Bảo Tông bắt đầu lo lắng bất an.
Lâm Kỳ Phong nhìn khung cảnh chung quanh, hắn ý thức được sắp có một hồi đại chiến, trầm giọng nói.
"Bọn họ muốn chém giết!"
"Vậy… Phải làm sao bây giờ?"
Hạ Uyển Nhi run giọng hỏi.
"Chiến! Ai dám tới ta liền giết hắn!"
Diệp Vô Song tràn đầy sát khí nói ra, trong lòng hắn dĩ nhiên cũng có cái ý nghĩ này.
A!!!
Ngay lúc không khí đang yên lặng đến đáng sợ, một âm thanh bất ngờ hét lớn.
Bên trong đám đông, một thiếu niên hai tay ôm lấy cổ mình, trên cổ không ngừng tràn ra máu tươi, hắn trợn mắt nhìn người trước mặt, run giọng chỉ tay nói.
"Hắn… Hắn giết ta!"
Sau đó ngã xuống đất, không còn tia khí tức nào.
"Đại A, ngươi đừng chết!"
Một nhóm người thấy đồng bọn mình bị giết, lập tức bi phẫn rống to, bọn họ nhìn chằm chằm thiếu niên cầm kiếm đứng trước mặt, ai nấy đều mang nộ khí, sát khí kéo căng lên đỉnh điểm.
"Các ngươi muốn gì?"
Một nhóm của thiếu niên vừa ra tay, thấy tình hình không ổn, ngay lập tức tràn ngập khí thế, cẩn thận nhìn đám người trước mặt.
"Nợ máu liền trả bằng máu!"
Bên thiếu niên bị giết ngay tức khắc rút kiếm lao vào đám người này, bắt đầu một trận quyết chiến, đám người này thấy vậy, cũng không thể đứng yên chờ chết, liền mang theo vũ khí tấn công đối phương.
Keng! Keng!!!
A!!!
Bành…
Cuộc chiến leo lên đỉnh điểm, dần dần tạo thành một chuỗi dây chuyền, vô số nhóm đệ tử bắt đầu lao vào chém giết. Chỉ trong chớp mắt đã có rất nhiều đệ tử ngã xuống!
Diệp Vô Song trong lòng rạo rực, hắn muốn lao vào chém giết một lượt, nhưng bị Lâm Kỳ Phong kéo lại.
Chín mươi lăm vạn tu sĩ lao vào chém giết, đã có hai mươi vạn người nằm xuống, những người còn sống tranh thủ đem thi thể bọn họ ném qua đống cỏ kia, tạo thành một lối đi bằng xác người.
Hai trăm Linh Tuyền cảnh đi đằng trước, phát hiện phía sau vang lên một hồi âm thanh, ngay lập tức quay đầu nhìn lại.
Toàn bộ bọn họ liền bị cảnh tượng này làm cho dọa sợ.
Kỷ Huyên Nhi cùng số ít nữ đệ tử quay đầu sang nơi khác, trận chiến này thật sự là quá tàn nhẫn.
Đám đệ tử Linh Bảo Tông nhờ có Lâm Kỳ Phong dẫn dắt, cho nên không có gây thù chuốc oán với ai, thuận lợi dẫm lên xác người đi qua thảo nguyên này.
Đáng tiếc, bọn họ đều không hề biết, dù không đi trêu chọc, cũng không có nghĩa bọn người này sẽ không động đến bọn hắn. Từng nhóm tu sĩ phát hiện nhóm người Linh Bảo Tông không tham gia trận chiến, ngay lập tức phẫn nộ, bọn họ liền nhắm vào đám người Lâm Kỳ Phong tấn công.
"Hừ! Coi bọn ta là quả hồng mềm?"
Diệp Vô Song trong lòng tức giận, thanh kiếm trong tay nắm chặt, đem hai tên Thông Linh cảnh tam trọng nhẹ nhàng giải quyết.
Đám người Linh Bảo Tông cũng chống đỡ lại đám tu sĩ này, Hạ Uyển Nhi Lâm Kỳ Phong còn tốt, vẫn có thể nhẹ nhõm đối phó, nhưng mấy người đồng hành không có dễ dàng như vậy.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, đã có năm tên đệ tử Linh Bảo Tông ngã xuống.
"Đáng chết!"
Lâm Kỳ Phong cực độ tức giận, liên tục ra sát chiêu đem đồng bọn còn lại giải cứu.
"Các ngươi đi trước, ta và Diệp Vô Song cùng Hạ Uyển Nhi yểm trợ."
Lâm Kỳ Phong vội vàng hô lớn.
Đám đệ tử Linh Bảo Tông gật đầu, sau đó tiến lên phía trước.
"Ngăn cản đám người này!"
Một ít người phát hiện, liền lớn giọng kêu lên, bọn họ không muốn đám người Linh Bảo Tông qua được thảo nguyên này.
Đúng lúc này, tất cả mọi người phát hiện, bên dưới đồng có có bảo vật, ngay lập tức vui sướng nói.
"Bảo vật, có bảo vật bên dưới!"
Toàn bộ mọi người đều đồng loạt nhìn xuống, phát hiện bên dưới vậy mà thật sự có bảo vật, nhưng bảo vật này lại nằm trong người của đám nhím khổng lồ. Bọn nó cuộn tròn lại thành một quả banh, vô số gai nhọn sắc bén nhô lên trên cao.
"Cẩn thận, yêu thú này biết phóng gai độc."
Có người ý thức được nguy hiểm vội vàng lên tiếng.
Vào lúc này, có vài người tham lam, bọn họ dùng thanh kiếm chém vào con nhím gần đó.
Xoẹt! Keng!!!
Thân kiếm chém vào liền bị dội ngược ra ngoài, ngay tức khắc con nhím này đột nhiên tỉnh lại, nó cảm giác nguy hiểm, liền dựng thẳng vô số bộ lông, toàn bộ bắn ra ngoài.
Phông phốc!
A!!!
Những người đứng xung quanh đó hai trăm mét, đều bị lông nhím đâm trúng, lông nhím đâm sâu vào bên trong nội tạng, sau đó từ trong những mũi tên thả ra một lượng lớn độc tố, thấm sâu vào bên trong cơ thể.
Toàn bộ tu sĩ bị trúng, dần dần trở nên hoại thể, ngã xuống đất mất mạng.
Con nhím này vừa phóng ra đầu tiên, toàn bộ con nhím khác cũng thức dậy, nhắm vào đám tu sĩ phóng tiễn độc.
Phốc, phốc!!!
A…
Vô số tiếng thảm thiết kêu lên, chớp mắt đã có năm mươi vạn tu sĩ Thông Linh cảnh ngã xuống, Linh Bảo Tông bên này cũng chết tám người, hiện tại chỉ còn năm người. Lâm Kỳ Phong, Hạ Uyển Nhi, Diệp Vô Song cùng hai người khác.