Hình bóng ấy đã dần dần hiện rõ chính xác. đó là viện trưởng của học viên.
Với vẻ mặt bộc sát khí hướng về phía Trần Hạo nói:
- Trận đấu này coi như ngươi thắng không. Cần phải tàn sát như vậy.
Trần Hạo nghiêm mặt nói:
- Hắn sai ngươi ám sát ta, ba lần bảy lượt muốn giết chết ta, ngay vừa rồi hắn còn có tâm tư muốn lấy mạng của ta,
- Ngươi còn nói với ta là ta hạ thủ lưu tình!
- Hôm nay cho dù có đại năng hoá thần đến đây, cũng không cản được ta lấy mạng chó của hắn.
Vẻ mặt hiệu trưởng bỗ thể hiên uy thế của cường giả nửa bước hoá thần!
Ngay lặp tức Trần Hạo. Bị uy áp làm cho không thể cự động được.
- Tiểu tử ngông cuồng, dưới ánh mắt của ta ngươi còn muốn hạ sát đồng môn!
Trần Hạo lập tức dùng đến lình hồn cường đại của mình để loại bỏ uy áp không nhiều lời hắn liền đưa một viên đan dược vào mồm, lập tức tu vi hắn bùn phát toàn thân phát ra khi đỏ ngột ngạt xong hắn liền dùng một thủ pháp kì lạ!
Thứ hắn đang vận chuyển này vậy mà kiến một cường giả nửa bước hoá thần cảm thấy được sự uy hiếp!
Ngay lúc này hiệu cưởng vì cảm thấy được sự uy hiếm niền lập thức vụ lên tấn công trần hạo.
Nhân cơ hội này với thân pháp quỷ dị Trần Hạo lập tức lướt qua phí sau hiệu trường!
Hắn hô to một tiếng:
- Thiên đạo luôn hồi, Vạn Luân Ấn!
Lập thức một dấu ấn xuất hiện ngay trên đầu tên La Thiên Hành!
Uỳnh...!
Một hố sâu ro vạn luôn ấn tạo ra, hình bóng của tên la thiên hành cũng biết mất, dưới hố lúc này chỉ còn một đống thịt nhão!
Ngay lúc ấy Trần hạo liền bị viện trưởng đánh một đòn chí mạng, lập lức hắn nhổ ra và ngụm huyết tinh, thân thể không nào đứng lên được.
Chớp mắt liền có hai thân hình mang áo bào đen xuất hiện trước mặt Trần Hạo.Trần Hạo sững sờ ngạc nhiên tuy không biết là ai nhưng hai người mới đến này đều không có ý xấu với hắn.
đội nhiên người mặc áo bào đen lém cho hắn một viên đan trị thương tứ tinh, hắn không nghĩ nhiều lập tức uống rồi sếp bằng trị liệu.
Viện trưởng lúc này muốn xông lên lấy mạng trần hạo thì hai thân bào y đó bộc pháp tu vi đều là hoá thần cảnh đại năng kiến cho viện trưởng e sợ, lập tức lùi lại không dám di chuyển.
Khoảng cảnh giữa hoá thần với nữa bước hoá thần này tuy vô dùng nhỏ nhưng muốn vượt qua nó phải có đạo ý riêng, vậy lên về sức mạnh thì hoá thần nhấc tay một cái cũng kiến mười tên nữa bước hoá thần quy tiên.
Cũng ngay lúc ấy tại la gia ngọc bài linh hồn của la thiên hành vỡ lập lức chiếu lên hình cảnh Trần Hạo hạ sát hắn!
Hắn vốn là đại thiếu gia la gia việc hắn bị giết trả khác gì việc la gia bị hủy hoại cả, lập tức các trưởng lão tu vi nguyên anh và giả chủ la gia, la phong tu vi hoá thần cửu tầng lập tức bay đến học viện!
Một hồi lâu viết thương của trần Hạo cũng đã khỏi hoàn toàn, lập tức rời đi.
Trên trời bỗng phát ra một âm thanh vang vọng cả võ viện ngươi giết đại thiết gia của la gia ta còn giám rời đi, rất tiếng nhưng hôm nay ngươi vốn dĩ là phải để sác ở đây rồi!
Trên trời dần dần lộ rõ là hơn mười ngươi tu vi nguyên anh và một kẻ tu vi hoá thần đỉnh phong.
- Chỉ với hai tên mới bước chân vào hoá thần mà cũng giám đối đầu với la gia ta!
Lập tức một bàn tay ở trên dáng xuống chỗ Trần Hạo.
Hai thân thể bào y đen cũng lập tức xuất ra chiêu mạnh nhất. Huyết tế rồi liền dùng hết sức mình chống đỡ, hai thân hình nhỏ con đỡ một bàn tay khổng lồ tràn gập sát ý của la gia chủ ép tới!
Trần Hạo không trần chừ liền toàn lực khai chiển quy tắc không gian, mở ra một thông đạo kéo hắn và hai thân bào y đó đến nơi gọi là ngoại vực.
Ngay lúc ây tên gia chủ la gia đội nhiên không cảm nhận được kí tức của 3 người trần hạo liền phá hủy một phần 4 võ viện để trúc cơn tức xong hiền hạ truy sát lệnh với trần hạo khắp hạ vực.
Lúc này tại ngoại vực giới nơi cách hạ vực một không gian thông đạo. Cái giá của việc phá vỡ không gian để lên ngoại vực là không hề nhẹ lúc lày toàn thân kinh mạnh của trần hạo đều có dấu hiệu tan vỡ.
Hai thân bào y lúc này liền chuyền vào mi tâm trâng hạo một đoạn kí ức xong cho hắn uống một viện đan cửu phẩm rồi lập tức rời đi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trăm Miệng Cũng Không Thể Bào Chữa
2. Tỉnh Mộng
3. Ảnh Đế Có Thuật Đọc Tâm
4. Sao Boss Còn Chưa Trốn?
=====================================
Hơn ba tháng sau trần hạo mở mắt liền cảm nhận được cơn đau từ đầu chảy xuống xong hắn lẩm bẩm.
- Tiểu thiếu gia của Trần gia. Trần Hạo, Gia tộc hùng mạnh nhất ngoại vực.
- Ta vậy lại là người của Trần gia hơn thế chức vị cũng không hề nhỏ.
Rứt mình khỏi sự suy tư hắn liền quan sát xung quanh, dùng thần thức phóng ra ngoài.
- Xem ra giờ ta đã ở ngoại vực rồi a.
Hơn nữa chỗ này vậy mà lại là rừng yêu thú, thời gian ta ngất vốn cũng không hề ngắn vậy mà ta lại không bị con vật nào tấn công a.
- Hắn đứng đây bỗng cảm thấy được điều kì lạ.