Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 822: Tên này có còn là con người không?



"Sao ngươi không mau chạy đi, còn quay về làm gì?" Anh điện chủ gầm lên.





Mặc dù Trần Mộc rất mạnh, nhưng cũng chỉ đối với Vạn Pháp Cảnh mà thôi. Còn Từ Thương Uyên đã là một cường giả Bất Diệt Cảnh, lại cộng thêm Liễu Huyền Sách, thái thượng trưởng lão đã đạt tới Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong. Trong tình thế bây giờ, cho dù Vạn Trọng Sơn đến thì cũng phải chết chứ đừng nói đến Trần Mộc.



"Cuối cùng ngươi cũng đến rồi!" Khóe môi Từ Thương Uyên hiện lên một nụ cười hung ác. Ông ta biết tính tình của Trần Mộc, nếu như Linh Tiêu tông xảy ra đại nạn lớn như vậy, hắn chắc chắn sẽ tới.



"Đã lâu không gặp, không ngờ lão già nhà ông vẫn không thay đổi nhiều, vẫn… xấu xí như cũ." Trần Mộc mỉm cười.



Nghe vậy, trên mặt Từ Thương Uyên không lộ vẻ tức giận, bởi vì ông ta đã quen với miệng lưỡi sắc bén của Trần Mộc, nhưng điều này cũng không cản trở được sát khí của ông ta đối với Trần Mộc.



"Ngươi chính là Trần Mộc? Trông thật chẳng ra làm sao." Liễu Huyền Sách quan sát Trần Mộc, nhìn thấy dao động của Thần Tàng Cảnh tầng chín quanh người hắn thì lắc đầu khinh thường.



Danh tiếng của Trần Mộc ở Nam Châu vốn đã rất cao. Dù sao, trong mấy trăm năm trở lại, đây là lần đầu tiên có người có thể tàn sát thế hệ trẻ của hai đại tông môn Thất Huyền tông và Thiên Ma Cung đến tình trạng tuyệt vọng như vậy.



Tuy nhiên, Trần Mộc cũng không để ý đến Liễu Huyền Sách, hắn xoay người, nói với Vân Hương: "Cô giúp ta xử lý những người khác, bọn họ cứ giao cho ta."



"Ngươi... Một mình ngươi sao?" Vân Hương mở miệng, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy ngạc nhiên.



Tuy rằng nàng ta biết Trần Mộc rất mạnh, nhưng dù sao trước mặt nàng ta cũng là một cường giả Bất Diệt Cảnh, lại cộng thêm một Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong. Với đội hình như vậy, khắp Nam Châu cũng không ai dám một mình chiến đấu với họ.



"Sai rồi, đối thủ duy nhất của ta chỉ có Từ Thương Uyên mà thôi." Trần Mộc cười nói.



Vân Hương hơi sửng sốt, nhưng khi Liễu Huyền Sách nghe thấy điều này và hành vi phớt lờ vừa rồi của Trần Mộc, khuôn mặt đột nhiên đỏ lên vì tức giận, hắn ta hung dữ nói: "Đúng là một tên nhóc kiêu ngạo, lão phu tung hoành ngang dọc khắp Nam Châu, trước giờ chưa có ai dám coi thường ta cả!"



"Hôm nay ngươi gặp được rồi đó." Trần Mộc lạnh lùng trả lời.



"Hừ, nếu ngươi đã coi thường ta như vậy, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là tuyệt vọng!"



Trong mắt Liễu Huyền Sách lóe lên sát ý, vừa dứt lời, linh lực mạnh mẽ của Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong trong cơ thể hắn ta đã bộc phát như một cơn bão, áp lực mạnh mẽ như một làn sóng khổng lồ, nhắm thẳng về phía Trần Mộc.



"Bùm!" Trong nháy mắt, mặt đất xung quanh Trần Mộc sụp đổ tại chỗ, vô số kiến trúc bị nghiền nát.



Giữa khói bụi và cuồng phong, đôi mắt của Trần Mộc vẫn bình thản đến lạ thường. Ánh sáng vàng xung quanh giống như một lớp màng ánh sáng, bao phủ cơ thể hắn, khiến hắn không chịu ảnh hưởng của sức mạnh kia.



Thấy vậy, trong mắt Liễu Huyền Sách hiện lên vẻ sắc bén: "Chỉ là một Thần Tàng Cảnh, để ta xem ngươi có năng lực gì!"



Hắn ta không lãng phí thời gian nữa, linh lực dâng trào khắp cơ thể, đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt. Khi trở lại lần nữa, hắn ta đã xuất hiện trước mặt Trần Mộc, linh lực bùng nổ như triều cường biển khơi, bàn tay mang theo dao động có thể hủy diệt thế giới đánh thẳng về phía đỉnh đầu của Trần Mộc.



Trần Mộc không lùi bước, triển khai “Cửu Long Diệt Thần Quyết". Với long cốt đã đạt trạng thái hoàn mỹ, khi hắn tung nắm đấm, long lực hòa với kim quang, biến thành một màu vàng kim, đối đầu với linh lực màu đen kia.



Bùm.



Một tiếng nổ lớn vang lên, không gian xung quanh hai người vỡ vụn, sóng xung kích điên cuồng tàn phá bốn phương. Nhìn thấy Trần Mộc dễ dàng đỡ đòn, trong mắt Liễu Huyền Sách cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.



Chiến đấu với một khoảng cách cảnh giới vô cùng lớn, tên này có còn là con người không?



"Cẩn thận!" Đột nhiên, Từ Thương Uyên ở phía xa dường như phát hiện điều gì, khuôn mặt biến sắc.



Chỉ thấy nắm đấm phải của Trần Mộc va chạm với Liễu Huyền Sách, còn lòng bàn tay trái duỗi thẳng về phía hư không, một phù văn màu vàng đất bí ẩn ngưng tụ giữa lòng bàn tay và đánh xuống đất.



Thần ấn được truyền vào lòng đất, sức mạnh đại địa như dòng nước nhanh chóng được rút ra và rót vào cơ thể hắn. Linh lực xung quanh hắn đột nhiên dâng lên dâng trào, trong chớp mắt đã đạt tới Vạn Pháp Cảnh.



"Cút đi cho ta!" Dao động linh lực từ nắm đấm của Trần Mộc phóng ra tăng lên gấp mấy chục lần, hắn dùng một sức mạnh cực kỳ khủng khiếp, xé nát linh lực màu đen của đối phương và đánh vào ngực hắn ta.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv