Thương và kiếm va chạm, Khô Mộc Chướng Viêm đụng mạnh vào Lưu Hồn Hỏa Diễm.
Chỉ nháy mắt sau, trong Lưu Hồn Hỏa Diễm có một loại hàn khí quỷ dị tràn ra, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bao trùm lên thân thương kia.
Chỉ mấy hơi thở ngắn ngủi, lực Hàn Băng đã khiến Khô Mộc Chướng Viêm đông cứng.
Thẩm Cương trợn to mắt, không dám tin nhìn cảnh tượng này: "Song trọng Kiếm Ý? Sao có thể như vậy được?"
"Làm thịt hắn!" Sau lưng Trần Mộc, cuồng vong gào thét, Hồng Liệt Viêm và Yến Thương đột ngột xuất hiện, ánh mắt lộ ra sát ý độc ác.
Hai thanh đại đao vô cùng sắc bén cùng chém về phía đầu Trần Mộc, cảnh giới Thần Tàng tầng thứ tám và cảnh giới Thần Tàng tầng thứ chín bộc phát đến cực hạn.
Ầm!
Chỉ là, đao mang của bọn họ chưa chém đến người Trần Mộc, hư không trên đỉnh đầu hắn đã vỡ vụn, hàn khí như hầm băng ngàn năm tràn ra như hồng thủy, lập tức khiến hai đạo đao mang đông thành băng.
Yến Thương cảm nhận được hàn khí quanh thân, khuôn mặt hiện lên vẻ chấn động:
"Sao có thể như vậy được? Tên này có thể lĩnh ngộ được hai loại kiếm ý hoàn toàn tương phản?”
Mấu chốt nhất chính là tên này còn có thể khiến hai loại kiếm ý hoàn toàn tương phản đó cùng tồn tại với nhau.
"Chết đi cho ta!"
Không để ý đến hai người sau lưng, con ngươi màu đỏ tươi của Trần Mộc lộ ra khí tức thô bạo.
Lực lượng Hung Sát ngập trời bộc phát từ Thái Cổ ma kiếm, dung hợp hai cỗ kiếm ý kia, chém mạnh xuống.
Ầm!
Giữa thiên địa, một cột sáng chói mắt nở rộ, cột sáng này xuyên thẳng qua Khô Mộc Chướng Viêm bao quanh Thẩm Cương, cuối cùng, đụng mạnh vào thân thể của hắn.
Bùm!
Trong giây phút đó, hàn khí như nước thủy triều càn quét trong phạm vi trăm trượng quanh Thẩm Cương, khiến đại địa mênh mông kết thành băng nguyên vô bờ.
Lưu Hồn hỏa diễm hực hực thiêu đốt, quấn lấy lực lượng Hung Sắt, mang theo lực lượng ăn mòn cường đại xung kích thân thể Thẩm Cương.
Thẩm Cương lùi lại từng bước một, mỗi bước là đại địa lại sụp đổ một thước, trong nháy mắt, xung quanh đã hình thành một lỗ thủng trăm trượng.
Cách đó không xa, vẻ mặt của đông đảo tộc trưởng của các gia tộc võ đạo đều vô cùng kinh hãi, bọn họ không ngờ, chẳng qua chỉ là một tiểu quỷ cảnh giới Thần Tàng mà thực lực lại biến thái đến mức không ai tưởng tượng nổi như thế.
"Đỡ cho ta!" Đột nhiên, Thẩm Cương phát ra một tiếng gầm nhẹ, hai chân làm trụ, linh lực quanh thân vận chuyển đến cực hạn.
Quần áo hoàn toàn bị xé rách, đồ đằng ma mãng quấn quanh ngực hắn cũng sáng rực, trông vô cùng sống động, dường như sống lại vậy. Con mãng xà kia trườn đến dưới cổ hắn, vảy rắn bao trùm quanh người.
Giờ khắc này, Thẩm Cương đã thôi động đại pháp luyện thể đến cực hạn. Xương cốt, huyết dịch, ngũ tạng, thậm chí hàng triệu tết bào trong cơ thể dường như cũng đồng hóa cùng con mãng xà này, nhìn qua trông vô cùng cứng rắn.
Bùm!
Chỉ là, loại ngăn cản này cũng không chống đỡ được bao lâu, chỉ mấy hơi thở, vảy rắn bao trùm trên người Thẩm Cương đã nứt toác, cuối cùng vỡ vụn hoàn toàn.
Sóng xung kích cuồng bạo vô song chấn động, Thẩm Cương bị đánh bay ra ngoài, đụng mạnh vào đống loạn thạch sau lưng, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
"Thua? Sao có thể như vậy được?" Ánh mắt của đám Kim Khai Giáp và Tống Nga đều hiện lên vẻ chấn động.
Yến Thương và Hồng Liệt Viêm nhìn cảnh tượng này cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Không đánh lại!