Trần Mộc còn đang đánh giá xung quanh, đánh định nhảy lên bệ đá hoa sen để tiến hành tu luyện thì một bóng sáng đã tới trước, lao tới từ toà nhà phía xa như tia chớp tới trước mặt hắn, chặn đường hắn.
“Có việc?”, Trần Mộc nhíu mày hỏi.
Long Triển đánh giá Trần Mộc, cảm nhận sóng linh lực Thông Thiên tầng sáu của hắn thì trong mắt hiện lên tia khinh thường: “Nơi này là Tứ Tượng Tinh Tú Môn, đệ tử nội môn không thể tuỳ tiện tiến vào! Người hiểu chưa?”
Trần Mộc cũng lấy ra Tinh Tú Lệnh, cười nói: “Dù ta là đệ tử nội môn nhưng đây là lệnh bài do tông chủ ban, cho phép ta tiến vào Tứ Tượng Tinh Tú Môn tu luyện!”
Long Triển nhìn thoáng qua lệnh bài trong tay Trần Mộc, hắn cũng biết không có Tinh Tú Lệnh, dù đệ tử nội môn muốn tiến vào Tứ Tượng Tinh Tú Môn thì cũng không thể vào.
Nhưng để đá Trần Mộc ra, hắn ta không thể chấp nhận lệnh bài trong tay Trần Mộc.
”Đệ tử nội môn là đệ tử nội môn, dù có Tinh Tú Lệnh thì ngươi cũng không có quyền tiến vào Tứ Tượng Tinh Tú Môn, mời ngươi ra ngoài, đừng quấy rầy các sư huynh tu luyện”, Long Triển lạnh nhạt nói.
Nghe thế, Trần Mộc có chút buồn cười, lo chuyện trời chuyện đất lo luôn tới chuyện của hắn cơ đấy.
Huống chi trong tay hắn có Tinh Tú Lệnh, có thể tiến vào Tứ Tượng Tinh Tú Môn, liên quan quái gì tới tên này.
Xem ra Hàn Giang Tuyết nói không sai, những đệ tử thân truyền này đúng là bá đạo.
“Có Tinh Tú Lệnh thì chứng minh ta có tư cách tiến vào Tứ Tượng Tinh Tú Môn tu luyện, nếu sư huynh không phục thì cứ tìm tông chủ lý luận!”, Trần Mộc đáp.
Nói xong hắn cũng chẳng quan tâm phản ứng của đối phương mà đã đi qua, nhanh chóng tới bệ đá hoa sen đằng sau.
“Ngươi đứng lại đó cho ta!”, mặt Long Triển u ám, hắn ta quát lạnh một tiếng.
Nhưng Trần Mộc lại như không nghe thấy, linh lực bùng nổ, biến thành bóng sáng lao ra không hề dừng lại.
“Ngươi muốn chết rồi!”, thấy Trần Mộc dám làm trái ý mình, trong lòng Long Triển cũng dâng lên lửa giận. Chân hắn ta giẫm mạnh, người như tia sét lao tới. Một bàn tay linh lực cuồn cuộn xé rách không gian bay ra ngoài, chộp lấy bả vai Trần Mộc.
Long Triển có thể trở thành đệ tử thân truyền thì thực lực không thấp, linh lực hắn ta làm không gian chấn động, tu vi Thần Tàng tầng thứ sáu.
“Tên nhóc này xui xẻo rồi!”
Thấy cảnh này, những người khác ở đó đều lộ vẻ đăm chiêu.
Dù thực lực của Long Triển đứng hàng chót trong nhóm đệ tử thân truyền nhưng dẫu sao hắn ta cũng là đệ tử thân truyền, một đệ tử nội môn làm sao bằng được.
Nhưng mà khi bàn tay kia sắp đặt lên vai Trần Mộc, hắn như phát hiện, quay đầu, một chưởng đánh tới.
Bùm!
Kim quang rực rỡ bùng nổ mang theo sóng tàn dư va chạm với cánh tay to lớn kia.
Ầm!
m thanh nặng nề vang lên. Tiếp theo Long Triển phóng ra sức mạnh sấm sét, nhưng vẫn bị linh lực màu vàng của Trần Mộc áp chế làm cho ảm đạm, không thể nhúc nhích.
“Sao có thể như vậy?”
Sắc mặt Long Triển thay đổi, hắn ta là Thần Tàng tầng sáu, cao hơn Trần Mộc một cảnh giới lớn nhưng hiện tại hắn ta cảm thấy chưởng của mình đánh vào tấm sắt được luyện kỹ càng, khó mà suy chuyển.
“Cút!”, Trần Mộc lạnh lùng thốt ra, kim quang bùng nổ, chấn lui Long Triển.
Long Triển lảo đảo lùi lại trăm mét, ổn định cơ thể rồi cánh tay vẫn run nhè nhẹ, vẻ mặt khó tin, hắn ta bị rơi vào thế yếu, điều này sao có thể xảy ra.
“Tên này có chút bản lĩnh đó!”
Thấy Long Triển bị đẩy lui, những đệ tử thân truyền khác đều phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc.
Cuộc chiến lệch cả một cảnh giới lớn mà vẫn có thể thắng, đây là lần đầu họ thấy trong Linh Tiêu Tông, từ đó đủ để thấy Trần Mộc không đơn giản.
“Thú vị!”, trong toà nhà, thiếu nữ yểu điệu cong môi, nàng ta nhìn ra được so với khi đánh với Liễu Mộ Thiên, Trần Mộc đã mạnh lên rất nhiều.
“Súc sinh chết tiệt!”, Long Triển tức giận nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt như rắn độc nhìn chằm chằm Trần Mộc, hận không thể cắn xé đối phương.