Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 252: Ba phút đã qua!



Cảm nhận ý lạnh từ đầu mũi kiếm, Tam hoàng tử nuốt một ngụm nước bọt.





Vào giây phút này đây, tất cả những kiêu ngạo trong lòng hắn đều bị phá tan gần như toàn bộ.



"Ngươi thua rồi!"



Trần Phong giơ mũi kiếm lên, thản nhiên nói.

Tam hoàng tử trợn to mắt, kinh ngạc nhìn mũi kiếm lạnh lẽo trước mắt, trên lưỡi kiếm toát ra sát ý lạnh đến thấu xương.



Thua rồi!



Hắn lại thất bại rồi!



Là người trẻ tuổi số một ở Ninh Quốc, có phong thái cao quý trong muôn người, hắn nằm mơ cũng không ngờ sẽ có ngày đó, hắn thua trong tay của một thiếu niên mười bảy tuổi!



Trần Phong giơ kiếm lên, nhưng mũi kiếm lại không hề chém xuống, bởi vì ở cách đó không xa, ông già tiều tụy đã tập trung sát ý vào hắn.



Chỉ cần hắn dám vung kiếm xuống, ông già tiều tụy này sẽ là người đầu tiên hủy diệt hắn.



Một mạng đổi một mạng!



Không đáng!



Cơ thể của Tam hoàng tử dần xụi lơ, hắn quỳ ngồi dưới đất, đôi mắt vô định giống như thể mới vừa gặp phải một đả kích kinh người.



Hắn biết, nếu như không có ông già tiều tụy đứng sau lưng, có lẽ bây giờ hắn đã là vong hồn dưới kiếm Trần Phong rồi!



"Ọc!"



Đúng lúc này, khí huyết trong ngực Trần Phong cuộn lên, hắn khẽ hừ một tiếng, một ngụm máu cứ thế phun ra ngoài, sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy!



Ba phút đã qua!



Linh lực đại địa của hắn đã hoàn toàn tan rã.



Mà chính hắn cũng rơi vào thời kỳ suy yếu rồi!



"Thắng. . . Thắng rồi?"



Hạ Chỉ Lan há hốc miệng, trong đôi mắt thanh tú là vẻ chấn động khó có thể thốt được nên lời.



Đây là Tam hoàng tử đấy, là thiên tài đã giữ vị trí thứ nhất trong bảng Thiên Kiêu ở Ninh Quốc suốt mười năm qua, thế mà lại bị thua rồi!



"Cái tên này..." Trong đáy mắt của Hạ Phi Vũ cũng hoảng hốt giống vậy.



Những chuyện trước mắt quả thực khiến cho người ta khó có thể tin, Trần Phong lại có thể đánh thắng thiên tài đáng sợ này rồi!



Ông già tiều tụy siết chặt nắm đấm, sắc mặt dần trở nên âm trầm, hốc mắt sâu hoắm và đôi đồng tử đen láy khiếp người không hề che giấu sát ý lóe lên rõ ràng.



Lúc này đây, rốt cuộc ông ta cũng có thể hiểu rõ tại sao thánh thượng lại tàn sát Hoàng thành, là người đầu tiên muốn giết Trần Phong.



Cái tên này chắc chắn sẽ trở thành quái vật khác loài.



Nếu không phải ông ta được tận mắt nhìn thấy, chắc ông ta cũng khó mà tin được, cậu thiếu niên mười bảy tuổi này lại có thể đánh bại Tam hoàng tử.



Cho dù có được năng lượng Thần Linh Ấn giúp đỡ, nhưng không thể phủ nhận một điều rằng, năng lực của Trần Phong có thể giết chết Tam hoàng tử, cho dù về trình độ kiếm đạo hay là những thủ đoạn đi kèm, hắn cũng khiến người ta phải cảm thấy e dè.



Trước đó, ánh mắt Trần Phong lạnh lùng nhìn Tam hoàng tử, hắn không nói gì mà thu kiếm lại.



Nhưng ánh mắt kinh ngạc mà Tam hoàng tử nhìn Trần Phong đã không còn sự hung hăng trước đó, ngược lại nó có phần mơ màng hốt hoảng.



Sự thật này khó mà chấp nhận nổi, thế mà hắn lại thua!



Tam hoàng tử hơi rũ đầu, nhìn qua trông cả người giống như bị hút khô tinh thần, vô cùng uể oải.



Trên mặt của ông lão tiều tụy cũng co cứng lại, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ chán nản của Tam hoàng tử, sát khí vốn đã khó kìm nén giờ lại bùng phát ra.



"Tam điện hạ, mong rằng ngươi có thể giữ đúng lời hứa của mình!"



Trần Phong thản nhiên nói.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv