Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 192: Mượn dùng thế để phát lực.



Tại đoạn cuối của Xuyên Hồ, Trần Mộc từ từ bò lên trên bờ.

Cả người hắn hiện giờ bị ướt như chuột lột, những giọt nước to tướng tụ lại nhỏ xuống dưới nhanh chóng ướt dẫm tảng đá xanh.

Trần Mộc nhìn chợ đêm sầm uất sau lưng, vẻ mặt cũng hiện rõ sự u ám. Hắn không ngờ nhiều người theo dõi mình đến vậy.

Đầu tiên là Kiếm Vũ Các, sau đó là Thất Huyền Tông. Mà hắn đoán, không phải chỉ có hai thế lực lớn này đang truy sát mình!

Bấy giờ, hắn cảm thấy áp lực của mình lớn quá!

Không phải Trần Mộc đấu không lại những kẻ đó, mà hắn hoàn toàn không muốn đấu lúc này. Chứ hắn chỉ vừa sử dụng một chiêu, cơ thể đã cứng đờ ra rồi!

Trước khi chưa có sức mạnh áp đảo tuyệt đối, Trần Mộc không muốn hành động của mình bị quá nhiều người biết!

“Trước tiên, mình vẫn nên nghĩ cách tăng sức mạnh lên mới được. Với lại, mình không thể lang thang bên ngoài như trước được nữa!”, Trần Mộc thở dài.

Hiện tại hắn vẫn rất yếu, chỉ mới là cảnh giới Hoá Tượng tầng thứ nhất. Nếu hắn không cắn nuốt sức mạnh đại địa để làm tăng sức mạnh của mình lên, có lẽ hắn không thể đánh lại cả cường giả cảnh giới Thông Thiên tầng thứ ba nữa là.

Huống hồ gì mỗi lần sử dụng Ấn Thần, cơ thể hắn lại trở nên yếu ớt.

Nếu lỡ bị kẻ địch phát hiện ra giai đoạn hắn yếu nhất thì sẽ tới giết hắn mất, vậy thì phiền phức to rồi.

Trần Mộc quét mắt nhìn xung quanh, rồi nhẹ nhàng bước đi, không để lại dấu chân. Hắn đi trên phố, muốn rời khỏi Hoàng Thành.

Nhưng khi hắn đang bước đi thì lại dần dần phát hiện đáng lẽ trên đường phải có rất nhiều người. Thế mà bấy giờ, lại không thấy một bóng người!

Trống trãi, vắng vẻ, yên tĩnh!

Khung cảnh này còn kết hợp dưới ánh trăng sáng, càng tăng thêm vài phần quỷ dị.

Trần Mộc đi chậm lại rồi cũng đứng im, ngay lập tức, không biết từ khi nào có một bóng đen bí ẩn đột ngột đứng chặn giữa đường phố. Bóng đen này cũng chắn trước mặt Trần Mộc.

Gió lạnh thổi ù ù qua ngõ nhỏ như đang gào thét, cộng với cảnh đêm yên tĩnh khiến người ta cảm giác rợn tóc gáy.

Trần Mộc dừng bước, ngẩng đầu lên nhíu mày hỏi người kia: “Ngươi thấy còn chưa đủ à?”

Bóng đen kia không nói chuyện, chỉ từ từ ngẩng đầu lên để lộ ra khuôn mặt trung niên chừng bốn mươi tuổi với nụ cười khát máu.

Gã này từ từ vươn bàn tay ra vẫy với Trần Mộc: “Trần Mộc, đưa đồ cho ta, ta thả ngươi đi!”

“Ngươi đến đây tìm Huyết Kỳ Lân Cầu à?”

“Không phải, ta muốn Huyết Kỳ Lân Cầu với cả Ấn Thần nữa!”, bóng đen trung niên lạnh nhạt nói.

“Ngươi sẽ chết đó!”. Ánh nhìn của Trần Mộc lập tức sắc bén hơn: “Ta không nói đùa đâu, cái chết của ngươi sẽ rất khó coi!”

Trần Mộc tức giận nói.

“Với thực lực cảnh giới Hoá Tượng tầng thứ nhất của ngươi à?”, người đàn ông trung niên châm chọc.

Sau đó, gã ta từ từ rút một cây đao từ sau lưng áo choàng màu đen ra.

Đao này dài tầm bảy tấc, có hình trăng rằm. Ánh trăng rọi xuống lưỡi đao ánh lên lên tia lạnh lùng và sắc bén, phản xạ hình ảnh của ánh trăng.

“Đao săn thú à?”

Ánh mắt của Trần Mộc từ từ co rúm lại, hắn biết cây đao này không đơn giản. Nó là đao săn thú.

Có rất nhiều quan tướng trong quân doanh đều sử dụng loại đao này, cho nên cây đao này được gọi là Quân Dã Đao

Người đàn ông trung niên rút ra đao săn thú, lưỡi liếm qua lưỡi đao, ánh mắt tràn ngập sự nghiền ngẫm, ánh mắt dính chặt vào Trần Mộc, trên mặt là nụ cười tàn nhẫn.

“Ta đã cho ngươi cơ hội sống mà ngươi không biết quý trọng đấy!”

Nói xong gã ta rút đao, đao thế bùng nổ, mặt đất nứt toác.

Một loại sức mạnh hùng hồn chồng chất lên trên lưỡi đao kia.

Trong thế giới võ giả này, mọi vũ khí đều có cái gọi là Thế!

Mượn dùng thế để phát lực.

Chỉ có lĩnh ngộ thế thì mới xem như biết dùng binh khí.

Không chỉ có kiếm thế, mà đao cũng có thế riêng của nó.

Một luồng sáng rực rỡ loá mắt lấp loé trên đao săn thú, năng lượng cuồng bạo từ từ dâng lên.

Tiếp theo, người đàn ông trung niên sải dài chân, thân hình dán sát đất, nhào lên như con báo săn mồi trong đêm, cực kỳ hung hãn.

Gã ta biết Trần Mộc mới cắn nuốt Đại Địa Chi Lực, tạm thời sẽ tiến vào thời kỳ suy yếu, hiện tại là thời cơ tốt nhất để giết hắn, một khi bỏ lỡ thì lần sau khó mà tìm được cơ hội tốt như thế.

Bốp!

Trong bóng đêm mông lung, tốc độ gã trung niên nhanh như chớp, thực lực cảnh giới Thông Thiên bùng nổ tận cùng, đao chém về phía Trần Mộc.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv