Tất cả mọi người có mặt tại đó đều ngây ra.
Ngay cả Thẩm Thương và Hoắc Huyền Vũ cũng không kịp phản ứng!
Tốc độ vừa rồi, đã có chuyện gì xảy ra vậy?
Với tốc độ như vậy thật sự đã cùng cấp độ với dịch chuyển tức thời, không có bất kỳ một dấu hiệu nào, hắn cứ bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Tần Như Nguyệt như thế.
“Súc Địa Thành Linh?”
Không biết là ai trong đám người vây xem chợt hô lên một câu.
Toàn bộ mọi người xôn xao.
Súc Địa Thành Linh, trước đây bọn họ mới chỉ được nghe nói đây chính là bí kíp đặc biệt nổi danh của tông chủ đời trước của Thất Huyền Tông!
Đương nhiên, tất cả mọi người đều biết, cái thứ gọi là bí kíp đặc biệt nổi danh này chẳng qua là kết quả do Ấn Thần mang tới!
“Đứa nhóc này quả nhiên đã luyện chế Ấn Thần mặt đất rồi!”
“Đáng chết!”
Trên mặt của tất cả những người đó để xuất hiện biểu cảm khó coi, bọn họ không ngờ được rằng tên nhóc 17 tuổi này đã có được Ấn Thần mà bọn họ thèm khát bấy lâu, hơn nữa đã luyện chế nó rồi.
Tần Như Nguyệt từ từ đứng lên, nàng ta vuốt gương mặt mình, ánh mắt dần dần trở nên dữ tợn: “Đồ chó nhà ngươi lại dám tát ta!”
“Làm sao, ngươi không đáng bị tát sao?”
Khóe miệng Trần Mộc cong nhẹ, lộ ra cảm giác hung ác.
Thẩm Thương cũng vừa phục hồi tinh thần từ trong khiếp sợ, sau khi nhận biết được thủ thuật khủng bố Trần Mộc vừa sử dụng, trong ánh mắt gã ta toát ra sự si mê.
Năng lực như vậy cũng đủ để khiến tất cả mọi người ở đây điên cuồng!
Nếu gã ta có thể có được thủ thuật quỷ thần khó lường như vậy, thực lực của gã ta chắc chắn được nâng thêm một bậc, mà năng lực thế này nên để gã ta nắm giữ chứ không thể cho một kẻ ăn hại có được!
“Ấn Thần…” Thẩm Thương liếm miệng, mắt nhìn chằm chằm về hướng Trần Mộc, sát khí bành trướng.
Chỉ cần làm thịt Trần Mộc, vậy thì Ấn Thần kia sẽ thuộc về hắn ta!
“Ầm”
Trong giây lát, Thẩm Thương không nói thêm điều gì dư thừa, bàn chân dẫm lên mặt đất, thân hình mạnh mẽ lao tới như hổ báo, roi chân quét nhanh về phía đầu Trần Mộc.
Trần Mộc không tránh mà nắm chặt bàn tay to, linh lực ánh kim dâng trào bao trùm quanh thân hắn, từng lớp vảy rồng màu đen cũng nhanh chóng ngưng tụ phía trên cánh tay, mạnh mẽ vung một quyền.
“Bốp”.
Quyền cước chạm nhau, tiếng nổ vang xa, linh lực màu vàng kim cùng với ánh chớp lóe lên tựa như pháo hoa rực rỡ cả bầu trời.
Tiếp sau đó, từng luồng sóng xung kích vô cùng mạnh mẽ xuất phát từ quanh thân hai người thổi quét ra ngoài, mặt đất bị đánh nứt, thân hình của hai người cùng bị đánh văng.
Trần Mộc giữ vững thân hình, cảm nhận được cảm giác tê mỏi từ giữa nắm đấm truyền tới, hơi nhíu mày: “Tầng thứ ba cảnh giới Thông Thiên ?”
“Tầng thứ nhất cảnh giới Hóa Tượng?”
Mặt Thẩm Thương lộ vẻ khiếp sợ.
Chỉ dựa vào tầng thứ nhất cảnh giới Hóa Tượng mà đã có thể mạnh mẽ chống cự một chiêu của gã ta rồi!
Cách nhau cả một cảnh giới lớn.
Sao có thể?
Bản thân gã ta là một thiên tài, gã ta cũng đã từng chiến đấu vượt cấp, nhưng chỉ có thể vượt qua được tầng thứ nhất và tầng thứ hai.
Thế nhưng lúc này ước chừng Trần Mộc đã vượt qua không chỉ một tầng!
“Quả thật Kiếm Vũ Các chúng ta đã khinh thường ngươi, sư phụ nói rất đúng, nếu gặp ngươi, dù phải trả giá như thế nào cũng phải giết chết ngươi, nếu không hậu hoạ khó lường!” Thẩm Thương lạnh lùng nói.
Rất nhanh sau đó Thẩm Thương đưa mắt liếc hai người Hoắc Huyền Vũ, Tần Như Nguyệt, trong mắt cả ba người đồng thời lộ ra ý lạnh, cùng nhau cất bước đi ra.
Giờ khắc này, không khí tại đây đột nhiên thay đổi.
Phía sau ba người bọn họ, tất cả các đệ tự khác của Kiếm Vũ Các đều rút kiếm ra.
Hiển nhiên, ba người Thẩm Thương không hề có ý định đấu riêng với Trần Mộc mà đang chuẩn bị công kích tập thể!